Em Phải Mạnh Mẽ Đến Bao Giờ?
Em là cô gái mạnh mẽ... mạnh mẽ đến đáng sợ em có biết không ?
Qua nhiều đêm rồi, nỗi nhớ tràn về khô khốc mà mắt em thì ướt át vô cùng. Đã qua nhiều đêm rồi,em chỉ có thể đau một mình và khóc cùng lặng lẽ. Từ ngày hai ta buông tay,em cảm giác mình như chỉ còn một nửa, làm việc gì cũng lưng chừng,cũng phân vân.
Em muốn rất nhiều mong muốn. Em sợ rất nhiều nỗi sợ...
Nhưng thật buồn cười là em không thể nói ra hết được thực tế mình đang cần gì và cảm thấy ra sao. Em không thể hành hạ anh bằng cách để anh phải chịu dày vò trong tội lỗi. Em không thể khóc trước mặt anh,không thể đau trước mặt anh,không thể cho anh thấy em yếu đuối đến nhường nào. Em ngốc nhỉ? Sao cứ cố tỏ ra mình mạnh mẽ,trong khi tim nhói lên từng hồi,tâm ngập tràn nước mắt.
Thì có ai bắt em thế đâu, tội tình gì em phải gượng cười như vậy, rồi em phải mạnh mẽ đến bao giờ? Đến khi quên được anh - còn xa lắm , đến khi tìm được người thay anh yêu em - còn dài lắm, hay đến khi em chẳng còn mạnh mẽ được nữa chăng ?
....
Qua nhiều đêm rồi,kể từ khi anh quay lưng chọn con đường khác, anh quyết định như vậy cũng chỉ muốn em thôi muộn phiền. Chúng ta bước vào cuộc sống của nhau vốn đã là sai lầm, chúng ta yêu nhau sai lầm càng chồng chất .
Em là cô gái mạnh mẽ...mạnh mẽ đến sợ , em có biết không?
Làm sao em có thể giấu được nụ cười gượng gạo, làm sao em có thể đánh lừa người khác bằng đôi mắt sưng húp kia cơ chứ ? Em định tiếp tục mạnh mẽ đến bao giờ đây ? Em định để người khác nhìn em mà trái tim tan nát đến khi nào mới được? Hãy là em đi ,chỉ là chính em thôi,khóc vì một tình yêu tan vỡ, đau vì lỡ yêu một người tồi là anh
Em,mạnh mẽ thế đủ rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro