Cẩm tú cầu
Bằng một cách nào đó, chợt nghĩ về đôi ta,
Anh luôn là tất cả, và mình thì yêu xa.
Có khi nào anh nghĩ, về tương lai chúng ta
Cùng chung một mái nhà, với một đàn cún nhỏ.
Này anh, em chỉ có, một đoạn thanh xuân thôi
Dành cho anh hết rồi, thì đâu còn gì nữa.
Là câu hỏi muôn thuở, anh có về cùng em?
Anh hãy nói thử xem, em đợi bao lâu nữa?
Có nhiều đêm em nhớ, về chuyện hai chúng ta,
Ở chung một căn nhà, khi mình còn gần gũi.
Giờ đây em yếu đuối, một mình giữa mênh mông,
Cẩm tú cầu trổ bông, anh vẫn chưa về nữa.
Vì tình yêu chan chứa, cùng tin tưởng lớn lao
Em hứa sẽ không sao, và đợi anh thêm nữa.
Nhưng mong anh hãy hứa, trở về thật sớm nha,
Để khi hết yêu xa, em vẫn còn xuân nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro