Chương 03
Thời gian chờ đợi thư trúng tuyển nguyện vọng dài đằng đẵng mà nhàm chán, trải qua năm lớp 12 ôn luyện như địa ngục, khoảng thời gian này bỗng nhiên tôi được tự do, không như tôi nghĩ ban đầu, lúc này đây tôi thật tiêu diêu tự tại. Bố mẹ giống như đặc biệt khai ân, cho tôi rất nhiều tiền tiêu vặt, khuyến khích tôi không có việc gì thì hãy ra ngoài chơi nhiều hơn, gặp gỡ giao lưu với bạn bè nhiều hơn, bằng không khi lên đại học rồi, sẽ không thường xuyên tụ họp được. Cẩn Bồi buổi chiều thường đi ra ngoài chơi bóng, tôi liền ở trong phòng hắn lướt mạng (nhà chúng tôi chỉ có một cái máy tính này).
Tôi nhớ ngày hôm đó, thời tiết oi bức, ngột ngạt, tôi lướt mạng mãi cũng chán, nên chỉ muốn ở trong máy tìm xem có bộ phim hay hay nào đó tải xuống không, mở ổ E ra, tôi thấy có mấy bộ phim điện ảnh, khoa học viễn tưởng, chiến tranh, v.v.v, đều không phải là thể loại tôi thích xem. Trong lúc vô tình tôi nhìn thoáng qua góc dưới của thư mục, hiển thị có vài tập tin ẩn, tôi nhớ các tiết học Tin học trên lớp, đã được dạy cách làm thế nào để ẩn tập tin và hiển thị tập tin, tôi thử loay hoay một lúc, đúng thật là thành công, ba tập tin ẩn hiện lên, là tập tin video. Lúc ấy tôi cũng không nghĩ gì, thuận tay mở ra một tập, hình ảnh không được tốt lắm, một nam một nữ, ăn mặc rất bình thường, yên lặng tiến vào một gian phòng. Tôi đang thắc mắc, ống kính vừa chuyển, hai người kia thế nhưng bắt đầu hôn môi, còn cởi quần áo cho nhau! Tôi giống như bị sét đánh tại chỗ, há to miệng, nhìn người đàn ông kia một tay đẩy người phụ nữ ngã xuống giường, sau đó nhanh chóng nhào tới. Tôi vội vàng tắt video, trái tim vẫn còn đập thình thịch, tay sờ sờ mặt, nóng quá.
Cẩn Bồi, hắn cư nhiên xem thể loại phim này! Tôi bỗng đem sự bất mãn của bố dành cho hắn liên hệ với những video này, chợt ngộ ra, bố chắc hẳn cũng giống như tôi nhìn thấy những thứ này của hắn, mới nghiêm khắc với hắn như vậy. Hình ảnh vừa rồi giống như sóng biển một lần nữa đánh vào đầu tôi, lúc mới nhìn thấy thì có chút kinh hãi, hồi tưởng lại lại có chút tò mò, tôi hồi hộp nhìn xung quanh, xác định trong nhà hiện tại không có người, ma xui quỷ khiến lại mở video vừa rồi ra xem.
Tôi co ro ngồi trên ghế, một tay đè trái tim, một tay che miệng, mở to hai mắt nhìn hình ảnh bên trong đã không thể dùng từ "kích tình" để hình dung, vừa ngượng ngùng, vừa hưng phấn, còn có một loại dục vọng khát vọng muốn hiểu rõ, khiến tôi một mặt đấu tranh tâm lý, một mặt run sợ nhìn. Động tác của đôi nam nữ rất khoa trương, đa dạng thay nhau xuất hiện, vài cảnh trực tiếp bại lộ khiến tôi phải hít sâu một hơi, ngạc nhiên cộng thêm một chút ghê tởm, tôi hơi do dự, tắt. Nhưng lại lập tức mở video tiếp theo ra, đang kinh ngạc vì đôi nam nữ khác cư nhiên dám trần truồng ở trên xe điện tiến hành loại chuyện này, chợt nghe thấy cửa có tiếng động.
Tôi giống như phạm tội bị bắt giống nhau, nhanh chóng xử lý máy tính, tắt video, sau đó ẩn video, tiếp theo làm bộ mở một trang web để xem, liền mạch lưu loát, chẳng lẽ mỗi người trong lúc nguy cấp ai cũng có thiên phú như vậy?
Cẩn Bồi ôm quả bóng rổ tiến vào, mái tóc ướt đẫm mồ hôi, ở trong tủ quần áo tìm quần để thay, rồi đi tắm rửa. Tôi quay đầu nhìn bóng lưng hắn, trong lòng có loại cảm giác rất kỳ dị, đó là một loại ánh mắt tương tự như nhìn đàn ông, khi tôi phát giác mình dùng loại ánh mắt không bình thường này nhìn Cẩn Bồi, chính tôi cũng giật mình, tiếp đó, là một cảm giác đầy tội lỗi.
Ngay từ đầu tôi cảm thấy Cẩn Bồi xem mấy thứ này là không đúng, nhưng khi chính mình cũng xem qua, loại ranh giới giữa đúng và sai này trở nên mơ hồ. Tuy rằng lúc xem rất ngượng ngùng, xem xong lại cảm thấy có chút ghê tởm, nhưng những cảnh quay kia lại giống như ma túy quyến rũ tôi, biết rõ ghê tởm, biết rõ xấu xa, lại nhịn không được có ý niệm xem lại một lần nữa. Phải biết rằng, trên TV xuất hiện cảnh nam nữ hôn nhau, tôi đều lúng túng giả vờ nhìn đi nơi khác hoặc chuyển kênh, bố mẹ ở đây, con cái khi xem loại cảnh này sẽ rất ngượng ngùng. Tuy nhiên, khi không có ai bên cạnh, càng là thứ bình thường bị cấm, bạn càng dễ dàng muốn thử. Đây chính là bản chất đen tối luôn bị lý trí của bạn đè nén ở nơi ánh sáng, đồng thời cũng là một góc tối nhất trong nhân cách con người. Nhìn đến đây, chính bạn hãy suy nghĩ xem, lúc không có người ở đây, bạn đã làm gì?
★★★★★★★★★★★★★
" Tiểu Vy, chị đăng kí vào trường đó chắc chắn có trúng tuyển không?" Cẩn Bồi tắm rửa xong đi ra, một bên dùng khăn tắm lớn lau tóc, một bên hỏi tôi —— vấn đề này hắn hỏi tôi không dưới mười lần.
" Nhất định có thể, điểm của chị so với điểm sàn xét tuyển cao hơn 15 điểm." Câu trả lời của tôi cũng luôn là những lời này.
"Vậy là tốt rồi." Hắn ngồi trên giường, quay lưng lại với tôi, tiếp tục lau tóc của mình, phát ra âm thanh xào xạc.
Hắn, không có mặc áo.
Trước kia tôi sẽ không chú ý, nhưng hôm nay thật kỳ lạ, ánh mắt của tôi cứ như vậy từ trên eo hắn, dời đến lưng. Nước trên người hắn không lau khô, có giọt từ trên cổ trượt xuống, dọc theo cơ bắp, một đường trượt đến mép quần short rộng màu đen. Hắn gầy thì gầy, nhưng chỗ cần có cơ bắp đều có, còn rất nở nang, so với nam chính trong video đẹp hơn nhiều.
Lúc hắn lau tóc xong, đứng lên, tôi dời ánh mắt, nhìn xuống chân mình. Hắn phơi khăn tắm, cầm chai coca lạnh, đứng trước tủ lạnh uống từng ngụm từng ngụm. Tôi nhìn qua, thấy cằm hắn nâng lên cùng với những đường nét cổ, còn có yết hầu động động, trong lòng chợt run lên.
Điên rồi, tôi điên rồi... Tôi đến tột cùng đang dùng loại ánh mắt không sạch sẽ gì nhìn trộm Cẩn Bồi! Tôi chán nản ngồi trên ghế, sau lưng đẫm mồ hôi.
" Chị có uống không?" Cẩn Bồi cầm một lon tới, tôi ngẩng đầu liền nhìn thấy thân trên trần trụi của hắn, kế tiếp là lon coca trong tay hắn, sau đó, ánh mắt của tôi vô thức lướt qua tay hắn, nhìn về phía bộ phận hơi nhô lên giữa hai chân hắn, chỉ liếc mắt một cái, ánh mắt của tôi đã dán chặt, làm thế nào cũng không dời đi được.
Cẩn Bồi hình như cũng phát hiện ra sự khác thường của tôi, đặt coca sang một bên, cúi người xuống, hai tay mở ra chống lên mép bàn ở hai bên người tôi, nghiêng đầu kề sát vào tôi. Tôi chưa bao giờ nhìn hắn ở khoảng cách gần như vậy, chỉ thấy khuôn mặt lớn lên cùng tôi vô cùng đẹp trai, đôi mắt tám phần giống tôi nhưng so với tôi khí thế hơn nhiều, hàng mi vừa dày vừa dài, đôi môi mỏng hơi ẩm ướt, lấp lánh mềm mại như những viên ngọc trai hồng. Tôi ngửi thấy mùi thơm của sữa tắm, xen lẫn mùi cơ thể dễ ngửi trên người hắn, từng cơn mơ màng ấp tới.
" Chị bị sao vậy... " Hắn giơ tay lên, những ngón tay dài chạm vào mặt tôi.
"Không có gì... Ah, thời tiết thực nóng, chị đi tắm. " Tôi giật mình đứng dậy, cười giả lả, chạy vòng quanh hắn đi vào phòng tắm, ngồi xuống đất. Sờ sờ trán, đều là mồ hôi. Lúc cởi quần áo, tôi trừng mắt nhìn quần lót của mình có một mảng ẩm ướt trong suốt, cảm thấy vừa hối hận vừa xấu hổ, tôi mắng chửi hành vi biến thái vừa rồi của mình, thề không bao giờ xem thể loại phim đó nữa.
Ngơ ngơ ngác ngác tắm rửa xong, mới phát hiện mình vội vàng chạy vào, khăn tắm cùng quần áo để thay đều không mang theo! Tôi đứng ở cạnh cửa do dự, cuối cùng mở hé cửa ra, hét lên: "Tiểu Bồi, chị quên không lấy quần áo và khăn tắm rồi, em đến phòng chị lấy hộ chị..."
Tôi nghe thấy tiếng bước chân của Cẩn Bồi, đầu tiên là đi vào phòng tôi, một lát sau mới đi tới, gõ cửa hai cái. Tôi mở cửa một lần nữa, trốn đằng sau cánh cửa, vươn cánh tay của mình chộp lấy quần áo cùng khăn tắm từ trong tay hắn. Lúc mặc quần áo phát hiện hắn chu đáo đến mức ngay cả nội y bên trong cũng cầm giúp tôi, cùng một loại màu sắc.
Lúng túng bao phủ lấy tôi, tôi yên lặng mở cửa phòng tắm đi ra ngoài, không may đụng đầu vào Cẩn Bồi đang đứng chờ ở cửa. Khuỷu tay hắn tựa vào cửa, thấy tôi đi ra liền dùng tay kia ngăn tôi lại, cúi đầu nhìn tôi, trầm giọng hỏi: "Tiểu Vi, chị thấy rồi?"
Tôi khẩn trương, thiếu chút nữa trượt chân vì không đứng vững, hắn kéo tôi lại, nắm lấy tay tôi không buông, ánh mắt tựa như muốn nhìn thấu linh hồn tôi. " Chị, chị nhìn thấy.... Mấy thể loại kia không tốt, em về sau, về sau đừng xem nữa!" Tôi nghiêm mặt nói.
" Chị cũng biết xem không tốt? " Giọng Cẩn Bồi trầm thấp như cũ, bỗng nhiên đề cao âm điệu," Vậy tại sao chị xem hai phim liên tiếp?"
" Sao em biết? "Tôi không giấu được kinh ngạc, bật thốt lên hỏi hắn.
Hắn cười ha hả, " Có một thứ gọi là ' các mục được sử dụng gần đây'."
Mặt tôi thoáng chốc đỏ bừng, khẽ cắn môi dưới, giống như tên trộm bị cảnh sát tóm tại chỗ, thế cho nên đã quên mất rằng chính mình thật ra mới là cảnh sát, người khởi xướng kỳ thật là Cẩn Bồi, nếu hắn không lưu video về, tôi sẽ xem sao? Nhưng tôi không thông minh như hắn, để hắn giành mất lợi thế chiến thắng, ngược lại người làm sai chuyện là tôi.
"Rất tò mò, phải không?" Cẩn Bồi bỗng nhiên cúi đầu, dán vào bên tai tôi hỏi. Môi hắn không biết vô tình hay cố ý, lướt qua vành tai tôi, tôi nghiêng đầu sang một bên, muốn đẩy hắn ra, phát hiện tay phải của mình vẫn bị hắn khống chế. Tôi dùng tay trái đẩy hắn, bàn tay chạm vào ngực hắn, lại có chút run rẩy.
" Chị tò mò cái gì vậy?" Cẩn Bồi đổi giọng điệu sang vẻ ngây thơ, tôi có chút tức giận muốn bịt miệng hắn để chấm dứt sự hồ nháo của hắn, hắn giống như hồ ly đa mưu túc trí nói tiếp một câu: " Vừa rồi chị nhìn chỗ nào trên người em vậy?" Tôi hoàn toàn đầu hàng hắn, gần như khẩn cầu nhìn hắn, cầu xin hắn lưu lại cho tôi chút mặt mũi, cho dù tôi biết hắn sẽ không đi khắp nơi rêu rao.
Hắn đứng gần hơn, chặn tôi trong phòng tắm, tôi chân trần đứng trên nền gạch men sứ, vì xấu hổ cùng khẩn trương, bắp chân của tôi bắt đầu tê liệt. Hắn vòng tay ôm lấy tôi từ phía sau, bả vai tôi cứng đờ, theo bản năng muốn kêu lên, tuy nhiên, một động tác không lớn không nhỏ của hắn, làm cho tôi bởi vì kinh hoảng cùng sợ hãi mà câm miệng — tay phải của tôi vẫn bị hắn nắm, bị hắn dẫn dắt đến giữa hai chân hắn! Tôi lập tức cảm nhận được một vật thể ấm áp mang theo độ cứng, giọng nói của hắn vang lên trên đầu tôi: "Là cái này sao..."
Ngày hôm nay sẽ trở thành ký ức vĩnh cửu trong cuộc đời của tôi, từ hôm nay trở đi, tôi và Cẩn Bồi sẽ càng lún sâu hơn trong bí mật dơ bẩn này.
Tay tôi cứng ngắc giống như hóa đá, hai mắt mở to không có tiêu cự đối diện cùng con ngươi tràn ngập khát vọng khác thường của hắn, một khắc kia tôi cảm thấy nguy hiểm cùng áp bách trước nay chưa từng có, có cảm giác như đang đứng bên vách núi, nắm chặt một sợi dây thừng sắp đứt cũng không hơn gì cái này.
Ngoài cửa vang lên tiếng bước chân quen thuộc, kèm theo tiếng chìa khóa va vào nhau thanh thúy.
" Mẹ về rồi! "Tôi liều mạng giãy dụa, hắn vất vả lắm mới buông tôi ra. Một giây sau, tôi giơ tay lên muốn cho hắn một cái tát, lúc sắp tát vào mặt hắn, hắn nhắm mắt lại, không có bộ dáng muốn né tránh, thậm chí còn rất kiên quyết. Tôi đột ngột dừng tay, đẩy hắn ra ngoài cửa, dùng sức đóng cửa lại, ở bên cạnh bồn rửa mặt đem hai tay rửa đi rửa lại mấy lần.
Sau khi ra khỏi phòng tắm, tôi không dám nhìn hắn. Lúc ăn cơm tối, chỗ đũa hắn đụng qua, tôi cũng không dám đụng vào. Bố hỏi hắn thư thông báo trúng tuyển của hắn đã gửi tới chưa, hắn nói sắp rồi, sau đó nhìn tôi đầy thâm ý, tôi cảm giác được ánh mắt kia của hắn, một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng tôi.
" Lên đại học cố gắng chăm chỉ học tập, nếu các con muốn học lên cao hơn, bố sẽ đáp ứng nhiệt tình, bất kể là thạc sĩ hay tiến sĩ." Hôm nay tâm trạng bố không tệ, gắp cho Cẩn Bồi một miếng thịt bò, lại gắp cho tôi một miếng, "Thời gian thoáng cái trôi qua, hai đứa sắp phải đi học đại học, bố mẹ cũng già rồi......"
Tôi bỗng nhiên cảm thấy xấu hổ và đau thương — bố, con có lỗi với bố, con cư nhiên cùng Cẩn Bồi ở trong nhà làm ra chuyện đáng sợ như vậy......Trong lòng tôi chua xót, nước mắt rơi xuống, buông bát, tay phải nắm thành nắm đấm hung hăng lau nước mắt.
Mẹ không an tủi tôi, ngược lại cười trách bố: " Anh xem, bỗng nhiên nói những lời buồn như vậy, làm con gái khóc rồi..."
" Lỗi của bố, lỗi của bố. " Bố yêu thương vỗ đầu tôi, lấy khăn giấy đưa cho tôi.
Cẩn Bồi buông bát đũa xuống, xoay người đi vào phòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro