Đoản 4: Đi xem mắt
"Phải..... chúng tớ chia tay rồi...... anh ấy bỏ tớ rồi"
Hà Hân không biết nói gì, chỉ có thể cho cô mượn bờ vai mà phát tiết
....
Một lúc sau, Tịch Nhã chìm vào giấc ngủ. Cô nhẹ nhàng đặt Tịch Nhã nằm lại giường, đắp chăn cho cô cẩn thận. Cô xoay người bước ra khỏi phòng, tay bấm nhanh dãy số điện thoại, đầu bên kia vừa nối máy, cô trực tiếp đi vào vấn đề
"Học trưởng, chúng ta cần nói chuyện"
[...........]
Sáng hôm sau, Hà Hân giúp cô làm giấy xuất viện từ sớm. Tâm trạng của cô bây giờ có thể cho là tạm ổn, cô nhanh chóng quay về nhà
Cạch.... cô rón rén bước vào nhà, nhìn cô lúc này không khác gì một tên trộm. Chân cô vừa chạm bậc thang trên lầu thì dừng lại, một giọng nói lảnh lót vang lên
"Con còn biết đường về"
Cỗ uy áp làm sóng lưng cô cứng đờ, mồ hôi trên trán túa ra, cô từ từ xoay người lại
"Mẹ"
"Con còn nhớ đến cái nhà à"
Cô chạy nhanh lại ngồi xuống trước mặt bà Lương, đầu cuối xuống
"Con.... con"
"Bạn trai con đâu"
Bà Lương không cho cô một giây phút thanh minh nào, phi thẳng vào vấn đề...
"Con..."
Chả là cô và anh quen nhau trong âm thầm lặng lẽ, anh không ngại nhưng cô thì sợ mẹ cấm đoán yêu đương sớm. Ai ngờ đâu cô vừa tốt nghiệp thì mẹ cô liền bắt cô đi xem mắt....
"Con nói sẽ dẫn bạn trai về mà, thuê không được người sao?"
Bà Lương càng nói, làm tim cô càng đau. Ngày hôm đó cô muốn dẫn anh về ra mắt mẹ... ai mà ngờ anh lại chia tay cô....
Cô hít một hơi sâu rồi đứng thẳng lên dõng dạc nhìn bà. Có lẽ đời cô lần đầu dám lớn tiếng như vậy với bà
"Mẹ à, con vừa tốt nghiệp thôi, tương lai còn rất dài, mẹ đâu cần đuổi con đi như vậy"
Bà Lương trợn mắt nhìn cô
"Con xem con coi, tuổi như con là người ta con đàn rồi, mẹ đây còn không phải sợ con ế mòn mỏi sao?"
"Mẹ.... mẹ cứ mặc con"
Dứt lời, cô bỏ lên lầu bỏ mặc bà Lương còn ngơ ngác. Vừa bước vào phòng cô liền khóa trái cửa, mặc cho giọng bà vẫn om om phía dưới
Cô thả mình trên chiếc giường, nhắm mắt hưởng thụ. Chuông điện thoại reo lên, một dãy số lạ gọi đến.... cô hơi chần chừ rồi nhấc máy
"Alo"
.....
"Được ạ, con hiểu"
[.....]
Sáng hôm sau, khi bà Lương còn đang mải mê chuẩn bị đồ ăn cho hai cha con. Thì thấy hai mắt cô sưng húp, tóc tai bù xù, xuất hiện trước mặt bà...
"Mẹ sắp xếp cho con, con sẽ... đi xem mắt"
#SanSan❤🍀
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro