Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Giận hờn

" Linh ! Cho tao xin miếng ! " một câu nói rất " dễ nghe " vang lên . Vâng ! Đấy là chất giọng " ngọt ngào " của cậu Dược Thế Long đã cất lên ngay khi tôi vừa đặt chân vào lớp . Chậc ! Thử hỏi xem , có thằng con trai nào mà lại uốn uốn éo éo chỉ vì một miến đá bào không ? " Cái thằng này , mũi mày là mũi chó hay sao ? Tao vừa bước chân vào lớp mà mày đã chạy ra xin ăn rồi ? Cái này , phải nói là giống chó ra đón chủ thật đấy ! " À ! Nếu các bạn đang không hiểu rằng tại sao tôi và Dược trốn trại lại nói chuyện như là bạn bè thì mọi việc như sau : 5 ngày trước , Dược trốn trại gây sự với tôi , làm tôi điên tiết lên , ngày nào cũng rượt nó ít nhất là từ tầng 3 xuống tầng 1 rồi chạy lên , đương nhiên là tôi đuổi nó . Thế là , tôi kết bạn được với Dược trốn trại . Quay trở lại với ngày hôm nay nào , nhân lúc Dược trốn trại sơ ý , tôi chuồn vội ra ngoài . Nhưng hình như , Dược trốn trại vừa mới đi phẫu thuật thẩm mĩ tăng da mặt hay sao ý . Bằng chứng là bây giờ , nó vẫn đang đuổi theo tôi ! Da mặt thằng này max dày rồi ! Chạy ngang qua cửa lớp con Hạ , vừa hay , tôi vừa học được trên mạng cái gì đó gọi là hôn gián tiếp , đã có cơ hội , thực thi luôn ! Chạy vào lớp con Hạ , tôi vội kéo tay nó , xúc vội cho nó một miếng đá bào , để nguyên hiện trường như vậy , tôi chạy đi tìm Dược trốn trại . Chả phải tìm đâu lâu , nó đã đuổi đến nơi . " Này , cho mày ! " tôi giơ cốc đá bào ra trước mặt Dược trốn trại , nó nhìn tôi bằng vẻ mặt hớn hở . Bỗng , mặt nó nghiêm túc hẳn . Nó hỏi tôi : " Mày có cho gì vào đây không đấy ? " Bị nói chúng tim đen , sắc mặt hơi biến đổi , tôi nhanh chóng phục hồi lại trạng thái ban đầu : " Ớ , mày không tin tao thì thôi , uổng công tao lo mày mệt mới cho mày đá bào để ăn . Trong mắt mày , tao là cái thể loại đấy à ? " thấy Dược trốn trại còn hơi nghĩ ngờ , tôi xúc luôn một miếng đá bào kề sát miệng : " Mày ko tin , tao ăn hết cho mày coi ! " Thấy thế , Dược trốn trại nhanh tay giật lấy cốc đá bào trong tay tôi , xúc một miếng to cho vào miệng : " Thôi được rồi , tao tin , tao tin . " vậy là tôi và nó đi lên lớp , vừa đi vừa nói chuyện . Đi được một quãng , tôi nghĩ mình cần nói sự thật cho Dược trốn trại . Lấy hết dũng khí , tôi lắp ba lắp bắp : " Này , Dược trốn trại ... cái , cái cốc đá bào mày ... mày đang ăn ấy , nó ... nó có A ... ADN của con H-Hạ . " Dược trốn trại nghe xong không nói gì , tặng tôi một cú đá vào chân , rồi đi lên lớp . Thật sự , lực đạo ở cú đá đó không mạnh , nhưng tại sao , tôi thấy nó đau hơn bình thường . Cả ngày hôm đó , Dược trốn trại không thèm liếc nhìn tôi một cái .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #heyyy