Cảm ơn cậu vì đã thích mình
"Cảm ơn cậu vì đã thích mình" đó là câu nói của nhân vật Thẩm Giai Nghi mà tôi nhớ nhất trong cuốn sách Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi( Cửu Bả Đao) . Dù cuốn sách ấy đều có nhiều tình tiết hay ho và lời văn hay ho đáng nhớ khác, nhưng câu cảm ơn đơn giản đó mãi mãi là thứ tôi không quên được. Sau kết thúc của mối tình 8 năm, một chương quá dài của thanh xuân không trở lại, ai có thể dịu dàng nghĩ về người yêu cũ và nói: " Cảm ơn cậu vì đã thích mình "?
Một cô bé tôi quen nói rằng: " Em không có người yêu cũ, với em đã là người yêu thì không bao giờ cũ" Tôi thích quan điểm ấy: đã là người yêu thì không bao giờ cũ. Như Trịnh Công Sơn nói: " Có những ngày tuyệt vọng cùng cực, tôi và cuộc đời tha thứ cho nhau." Đơn giản là ngoài tiến lên phía trước, chúng ta biết làm gì với cuộc đời mình? Không ai có thể bước đi với gánh nặng trong lòng kéo lê từ quá khứ. Ta và quá khứ quyết định tha thứ cho nhau, để có thể nghĩ về những người mình yêu một cách dịu dàng. Chúng ta tha thứ không phải vì biết ai đúng ai sai, mà vì đến một thời điểm, đúng hay sai cũng không còn quan trọng nữa.
Với những người có tình cảm với tôi mà tôi lại không thể đáp lại, tôi chỉ có thể nói rằng họ giống như những đôi giày cỡ 38 hay 40 nhưng tôi lại đi cỡ 39, chẳng phải không tốt, mà là không vừa chân.
Đôi giày làm tôi nhớ đến việc đi lại. Thật chẳng dễ để tìm được ai đó đi cùng hướng với mình. Có thể người ta sẽ khăng khăng có thể bỏ bản chất vì tình yêu, đấy là họ nghĩ thế thôi, bản năng trong chúng ta rất mạnh, một ngày nào đấy họ sẽ lại bỏ tình yêu vì bản thân, vì hai người không đi về một hướng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro