Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Không Tên Phần 1

Tôi đọc quyển 'Ai Hiểu Được lòng em'  vào vài ngày sát kì thi, tôi cuối cấp nhưng trong đầu thấy toàn truyện là truyện. Tôi không dám nhận mình đọc nhiều truyện. Tôi chủ yếu đọc ngôn tình, tiểu thuyết lãng mạn, mấy thứ mà những cô gái tuổi mộng mơ thích. Nếu theo ngôn ngữ của fan ngôn tình thì tôi là thánh nữ, trạch nữ và cũng là sắc nữ. Đọc sách tôi cũng mơ mộng nhưng tôi biết điều đó là không thể. Tôi từng đọc một quyển sách trong đó viết rằng khi đọc xong 1 quyển sách hay viết cảm nhận về nó, dù chỉ một hay dòng. đến khi trưởng thành, nếu đọc lại quyển sách đó hãy mở lại bài mà mình đã viết và xem xem cảm xúc của nhiều năm sau đọc lại, cảm xúc khi trưởng thành lúc đọc lại tâm trạng có như ngày hôm đó, có còn mộng mơ.

     

Trước khi cầm sách lên và đọc chắc hẳn các bạn sẽ đọc phần giới thiệu sách đầu tiên nhỉ. khi đọc chúng cả nhận của bạn là gì? Tôi nhận thấy sự đau lòng của Ly Tâm , sự hi vọng vào tình yêu của cô. Lúc Nhân Ly tới nhà họ Giang, qua sự miêu tả tôi thực sự hình dung được vẻ đẹp của cô, một cô gái nhỏ bé nhưng lại có nét trưởng thành hơn tuổi. còn với Mạc Tu Lăng, tôi không ghét anh, tôi chị không thích sự nhút nhát không phân định được tình cảm của chính mình trong anh. Chỉ trách anh trốn tránh, nhút nhát và nhận ra mọi chuyện quá chậm, nhưng nó không đến nỗi muộn màng nhỉ? Giang Nhân Ly thích anh, thích từ nhỏ, nhưng anh lại chẳng nhận ra. Bn đầu Tôi cứ nghĩ Tu Lăng thích Nhân Đình, nhưng sau hơn chục chương tôi mới nhận ra anh thích Nhân Ly,có thể các bạn trách tôi nhận ra muộn màng nhưng thật sự tôi không nhận ra sự yêu thích trong anh với Nhân Ly. Nói đến Giang Nhân Đình, cô gái thực sự khiến tôi cảm nhận sâu sắc về câu nói ' Đừng trông mặt mà bắt hình dong' thoạt đầu tôi cứ nghĩ đó thực sự là một cô bé hồn nhiên, với đôi mắt ngây thơ trong sáng nhưng thật sự không ngờ cô bé lại như vậy. Có lẽ có trách cũng chỉ trách lòng đố kị của con người mà thôi. 

       Có lúc tôi từng mong ước để Tả Dật Phi bên cạnh Nhân Ly chứ tuyệt đối không phải là Tu Lăng, anh hiểu cô, yêu cô và một lòng tin tưởng cô, Tu Lăng cũng có nhưng là sau này, sau khi anh gây tổn thương cho cô. nhưng mong ước vẫn là mong ước, Tu Lăng vẫn bên Nhân ly, sống một cuộc sống hạnh phúc, bỏ qua quá khứ nhìn về tương lai.

       Cô gái mang Tần Ngả Ninh, cô không giống Nhân Ly, cô không xuất sắc, không được gọi là nghiêng nước nghiêng thành nhưng cô chưa hề nghen tị với người bạn này của mình.  Năm tháng thanh xuân Nhân Ly có Tả Dật Phi thì cô có Ngô Vĩnh Diễn. Họ có một câu chuyện tình thanh ãi trúc mã, dù không biết thanh xuân họ đã trải qua chuyện gì nhưng tôi biết giữa họ là thật lòng, chỉ tiếc lòng người thay đổi, anh yêu một cô gái khác, anh vẫn  à thực hiện lời hứa nếu khôg còn yêu cô anh sẽ chất. cô biết anh gặp tai nạn, là cố ý, lúc đó cô biết anh không còn yêu cô, cô buông tay và câu chuyện tình suốt bao nhiêu năm chấm dứt, đem đi thanh xuân và trái tim cô. Cho tới khi cô gặp được  Diệp Húc Đình, người làm cho trái tim cô loạn nhịp lần nữa. câu chuyện của họ tôi thực sự rất tò mò, tò mò hơn vầ con người cậu ta tò mò về dàng vẻ cậu ta khi yêu, tò mò thêm trong câu chuyện đó có còn những thăng trầm gì/

___________

        "Đây là một trò đùa hoang đường, hóa ra cái gọi là chân tướng cũng không phải là sự thật. Sự thật chính là, nếu như thật lòng yêu cô, anh sẽ bất chấp mọi thứ, sẽ vĩnh viễn lựa chọn ở bên cạnh cô."

Câu nói mà tôi rất thích, thực sự rất thích. Tôi đã tự hỏi chân tướng là gì, hóa ra   "Chân tướng" ở đây là thứ mà bọn họ – Mạc Tu Lăng . Giang Nhân Ly – nhìn thấy, cảm nhận bằng trực giác của bản thân. Họ ngỡ đó là sự thật, để rồi tự hành hạ bản thân mình, tự sa chân vào cái gọi là "phương án khác″ – sự lựa chọn bất đắc dĩ! Anh yêu cô nhưng không dám thổ lộ, khiến cho có kẻ thứ ba lợi dụng nhược điểm của anh và cô để tách hai người ra. Cô yêu anh nhưng trong mắt cô lúc ấy chỉ nhìn thấy "cặp thanh mai trúc mã" kia, lòng kiêu ngạo và sự tự tôn không cho phép cô tranh giành. Trong cái đêm anh hôn lên trán cô, nhưng vì nhút nhát mà anh vội vã gọi tên "Đình", lúc ấy, phải chăng chính là lúc cô đã thực sự lựa chọn từ bỏ tình cảm với anh, phải chăng chính là "vì không chiếm được, cho nên mới buông tay..."? Cứ như thế, họ bỏ lỡ nhau, tuổi thanh xuân đẹp đẽ cùng mối tình âm thầm của bọn họ được cất giẫu kỹ lưỡng trong "bảo khố ký ức". Chính anh là kẻ đẩy cô về với người khác nhưng khi nhìn cô chịu mọi sự đau khổ, anh lại ích kỷ giữ cô lại bên mình, dùng bao năm qua anh vẫn nhút nhát không thổ lộ. Đúng là anh rất ích kỉ, cả anh và cô.   Nhưng hai con người đáng thương ấy đâu dễ dàng thoát ra khỏi sợi dây định mệnh. Hai năm, một cuộc hôn nhân không tình yêu, sự xuất hiện của một Diệp Tư Đình, cùng với đó là một chuỗi dài những khúc mắc trong cuộc đời họ dần dần được tháo gỡ. Cuối cùng họ cũng vẫn ở bên nhau, "bất chấp mọi thứ, vĩnh viễn lựa chọn ở bên nhau".

__________________

  Tôi cực kì thích Giang Nhân Ly. Một người con gái hoàn mỹ, vô cùng thông minh, biết lựa chọn đi đường tắt để cuộc sống thoải mái nhất. Không quan tâm lý do, chỉ để ý đến kết quả. Ích kỉ một cách thông minh. Hiểu chuyện và im lặng đúng lúc, giữ bình tĩnh khá tốt.  Tôi cũng rất thích truyện của Lục Xu, những cô gái của cô ấy chính là mẫu người để ta học hỏi. Khép lại quấn sách điều duy nhất tôi tiéc nuối là vì sao Mạc Tu Lăng lại nhát gan như vậy ,tại sao anh không cứng rắn một chút kiên cường một chút để khổi bỏ lỡ năm tháng thanh xuân tươi đẹp kia.

    

                                            END__________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro