Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

✽ Chương 58: Đứa bé là của ai, hiệp nghị của 4 người đàn ông

Editor: JeffmaterXXX

✽ Chương 58: Đứa bé là của ai, hiệp nghị của 4 người đàn ông

Ngó lơ ánh mắt tò mò của đám người nhiều chuyện, Nhược Nhàn một thời gian dài không có đi thẩm mỹ viện, hiện tại tuổi lớn, nên hảo hảo bảo dưỡng, mưa phùn bên ngoài bay lất phất, nhìn phía trước đèn xanh đèn đỏ, chuẩn bị mở một bài nhạc nhẹ nhàng êm dịu.

Xe chạy trên đường cái, một cô bé gái đột nhiên sấn tới, Nhược Nhàn không kịp né tránh, chỉ có thể đem xe lách ngang đâm vào bờ tường bên cạnh, một trận đau đớn từ đầu truyền đến, máu đỏ máu chảy vào mắt cô, ngay sau đó trước mắt tối sầm lâm vào hôn mê.

Chờ Hàn Đồ chạy tới bệnh viện, đèn đỏ trong phòng phẫu thuật vẫn còn sáng, hắn đứng ngồi không yên chờ trước cửa, một lát sau bác sĩ mới từ trong phòng đi ra, nhìn hắn nói, "Phần đầu bệnh nhân bị va chạm dẫn đến chấn động não, khả năng sẽ có nguy hiểm, hài tử cũng có dấu hiệu sinh non, bất quá chúng tôi sẽ nỗ lực giữ lại đứa bé."

Không có chuyện thì tốt rồi, Hàn Đồ canh giữ bên giường Nhược Nhàn, nhìn khuôn mặt nhỏ cô tái nhợt, may mắn cô không có việc gì, nhìn về phía bụng cô, vươn tay vuốt ve, hài tử sao? Sẽ chỉ là con của bọn họ sao?

Hàn Trạc và Hàn Nhược cũng chạy tới bệnh viện liền nhìn thấy Nhược Nhàn suy yếu nằm trên giường, Hàn Nhược phác gục bên người mẹ, nắm một tay khác Nhược Nhàn, trái tim mới không kịch liệt nhảy lên như vậy, "Ba ba, bác sĩ nói thế nào?"

Hàn Đồ vuốt khuôn mặt vợ, đem lời bác sĩ nói cho hắn biết một chữ cũng không sót, Hàn Nhược ngây ngốc, mang thai? Hàn Trạc cũng ngốc lặng đứng bên cạnh, hài tử chị dâu mang có thể hay không là con hắn?

An Khanh một lúc sau mới biết, chờ khi hắn tới bệnh viện, liền nhìn thấy ba đàn ông hoặc ngồi hoặc đứng vây quanh giường bệnh, hắn lo lắng nhìn nữ nhân trên giường, như thế nào mấy ngày không thấy đã vào bệnh viện?

Trầm mặc, vô hạn trầm mặc, không gian yên tĩnh chỉ có tiếng hít thở đều đều, hồi lâu Hàn Đồ mới đánh vỡ trầm mặc, "Cô ấy mang thai, hài tử là con của tôi, cô là vợ tôi, đứa bé cũng chỉ có thể là của tôi." Hàn Đồ nhàn nhạt nói, trong lời nói ý tứ đã quá rõ ràng.

Hàn Trạc trầm mặc, nguyên lai đại ca hắn đã sớm phát hiện, An Khanh vẫn đứng một bên từ từ nói một câu, "Vậy cũng không nhất định!", Vừa dứt lời trong phòng lại là một mảnh trầm mặc.

Bầu không khí trong phòng bệnh trở nên áp lực vô cùng, qua hồi lâu, Hàn Đồ nắm tay vợ không mặn không lạt nói, "Tôi là chồng hợp pháp của cô ấy, đứa bé sinh ra cũng chỉ kêu tôi là ba ba, còn các người... A."

Nhẹ nhàng bâng quơ nói hai câu, làm mặt khác ba người tức khắc vô ngữ, bởi vì một tờ giấy đáng chết kia, bọn họ liền không thể gặp ánh sáng, Hàn Trạc siết chặt nắm đấm ngồi một bên, Hàn Nhược làm bộ không nghe thấy gì, tiếp tục nắm tay mẹ, An Khanh tức giận cười ha hả một tiếng, "Chồng? Anh xác định một mình anh có thể thỏa mãn cô ấy?"

Vấn đề này nháy mắt làm bầu không khí phòng bệnh trở nên quái dị, Hàn Đồ tạm dừng một chút, An Khanh thấy thế nhanh chóng nói, "Thân thể cô ấy các người hẳn đã rõ ràng, một người muốn thỏa mãn cô ấy là không được, như thế nào, đến lúc đó để Nhược Nhàn lại đi tìm càng nhiều đàn ông khác à? Tôi cũng không muốn bị cắm nhiều cái sừng nhưa vậy."

An Khanh trầm mặc nhìn ba người kia, tiếp tục nói "Nếu không chúng ta biến chiến tranh thành tơ lụa, hảo hảo thương lượng một chút? Đối với cô ấy, tôi sẽ không buông tay." Kỳ thật hắn mới không muốn cùng đám đàn ông này cùng chia sẻ Nhược Nhàn, nhưng hắn hiện tại chỉ có thể xem như tiểu tam, không có chỗ nào chiếm lý.

Mấy người kia nhìn hắn một cái, trong đêm tối làm nổi bật, không khí trong phòng tràn ngập chậm rãi có chút biến hóa.

Khi Nhược Nhàn tỉnh lại, Hàn Đồ đang ghé vào bên tay cô, giơ tay vuốt ve gương mặt ông xã, lại nhìn thấy con trai nằm trên sô pha, cô muốn uống nước! Nhẹ nhàng đẩy ông xã một chút, "Ông xã, em muốn uống nước."

Hàn Đồ nghe vợ muốn uống nước, vội vàng đổ một ly nước, cẩn thận đem Nhược Nhàn dựa vào lòng mình, nhẹ nhàng đút cho cô, "Uông chậm một chút, coi chừng bị sặc."

"Ông xã, em ngủ bao lâu rồi?" Nhược Nhàn nhìn ánh mặt trời ngoài cửa sổ, đầu còn có chút đau, Hàn Đồ ôm cô, đầy mặt ôn nhu "Một ngày, bác sĩ nói tình huống của em còn, qua mấy ngày là có thể xuất viện."

Dựa vào ngực ông xã, vậy là tốt rồi, Nhược Nhàn một chút cũng không thích bệnh viện, vẫn cảm thấy nơi này thực đáng sợ. Cho nên ở bệnh viện vài ngày, Nhược Nhàn "mã bất đình đề" (ngựa không ngừng vó) thu thập đồ đạc xuất viện, cô rất muốn về nhà.

Vết thương trên đầu bình phục khá tốt, thân thể cũng linh hoạt hơn rất nhiều, vốn dĩ cô rất muốn nhảy nhót mấy cái, nhưng ông xã nói cô mang thai, bảo cô chú ý một chút, Nhược Nhàn kinh ngạc vuốt bụng, có chút lo lắng, cô vẫn luôn cùng vài người khác làm tình, bởi vì muốn có con với Hàn Đồ, nên không uống thuốc tránh thai, vậy đứa nhỏ này là của ai?

Hàn Đồ đem suy nghĩ của Nhược Nhàn ghi vào trong mắt, vuốt tay cô, "Bà xã, chúng ta có con phải nên cao hứng, anh rất chờ mong đứa nhỏ này."

Nhìn ông xã cao hứng, chỉ cảm thấy đứa bé nhất định phải là của Hàn Đồ, bằng không cô không biết nên giải thích thế nào? Sớm biết như vậy cần gì kiên trì tránh thai.

Nhược Nhàn vẫn thích ở nhà nhất, cùng ông xã nằm trên giường lớn, trái phải lăn vài vòng, mới ôm eo hắn, "Ông xã, em muốn anh, chúng ta vài ngày rồi không có làm, mới nghĩ mà chỗ này ướt hết rồi ~" nói còn đem hai chân quấn lấy eo hắn, cọ xát hạ bộ sớm căng phồng kia.

Hàn Đồ vuốt ve chân vợ, Nhược Nhàn mới xuất viện, lại còn đang có mang thai, "Ngoan, em trước nghỉ ngơi một chút, chúng ta buổi tối lại làm." Nhược Nhàn bị cự tuyệt cũng không buông tay, cô chính là hiện tại muốn hắn chịch mình, chủ động cởi sạch quần áo, tách ra hai chân quyến rũ nằm dưới thân chồng, hai tay xoa bóp đầu vú, "Ông xã, anh thật sự không muốn người ta sao?"

Nhìn lồn huyệt cô dâm thủy chảy ra thành dòng, cùng với hai bầu nhũ tuyết trắng múm vú đỏ tươi, vốn cố kỵ thân thể cô, hiện tại bị cô dâm đãng khiêu khích như vậy, Hàn Đồ tay chống lên bên tai vợ, đầu ngón tay ôn nhu xoa bóp vành tai, "Muốn sao, vậy ông xã liền cho em, một hồi đừng khóc lóc xin tha."

"Em sẽ không, vậy ông xã phải dùng lực chịch em thật mạnh đó, đem em nắc tới triều xuy, phun ra thật nhiều dâm thủy mới dừng lại a ~" Nhược Nhàn mặt không biến sắc dâm dục nói ra những lời trong lòng, cô chính là muốn bị bạo lực hoan ái.

"Được." Hàn Đồ cúi đầu ngậm lấy đầu ti, nhét vào miệng chậm rãi nghiền nát, đầu lưỡi mút vào sữa tươi cô, sữa tươi vẫn đẫy đà như vậy, xem ra đứa nhỏ trong bụng về sau có lộc ăn.

"A Ân... A a... Ông xã đừng hút... Đụ em đi, nắc em banh lồn ra đi anh ~" trước ngực bị hút đến cực sảng khoái, dưới thân khí lồn chảy đầm đìa làm ướt nhẹp hai đùi, nắm lấy cặc thịt thô trướng nhanh chóng loát động, sau đó chổng mông lên đem dương vật cứng ngắt kê sát dâm huyệt nuốt vào.

Hai chân Nhược Nhàn tách ra cuốn lấy eo hắn, dùng sức giục hắn nắc mông, để cặc thịt tráng kiệm cắm thật sâu, dương căn thô dài lấp đầy lồn huyệt nứng tình, khoái cảm no căng làm Nhược Nhàn nứng sảng không ngừng kêu gào.

Mới mấy ngày không làm thân thể bị ông xã lấp đầy, Nhược Nhàn phóng túng dưới háng hắn lắc mông, "Ông xã, chịch em anh có sướng không?" Hàn Đồ không nói chuyện, dùng hành động chứng minh suy nghĩ hiện tại của mình, thoải mái, sảng khoái muốn nắc cô tới chết.

Hai chân bị đè trước ngực, Nhược Nhàn có thể nhìn thấy rõ ràng cây côn thịt thô dài kia gân xanh bạo khởi như thế nào căng rộng dâm huyệt đi vào, dâm lồn bị banh ra từng chút một, dâm thủy chảy đầy, thẳng đến khi miệng huyệt bị cọ xát mà sinh ra lượng lớn bọt mép, động tác Hàn Đồ như cũ vẫn không đình chỉ, cặc thịt tráng kiện như gắn động cơ không ngừng dập liên tục vào lồn huyệt chật khít kia, Nhược Nhàn thích nhất chính là sự bạo dâm của ông xã khi làm tình.

Hoan ái vẫn luôn tiếp tục, cả đêm Nhược Nhàn bị hắn thao tới thao lui chà đạp không thương tiếc, thẳng đến khi miệng âm hộ bị nắc tới mở rộng toang hoác, bên trong tinh dịch đổ không hết trào ngược ra, Nhược Nhàn mệt mỏi nằm trên giường, phía sau dương vật Hàn Đồ vẫn không ngừng ra vào trong cúc huyệt, tùy ý cho hắn thao lộng, đến cô kiệt sức nhắm mắt ngất đi.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

------------o0o------------

Truyện đăng duy nhất tại trang wattpad JeffmaterXXX. Yêu cầu không chuyển ver và đăng trên cá web tính phí. Nếu muốn mang đi nơi khác yêu cầu xin phép chủ thớt và ghi rõ nguồn. Cám ơn!!!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro