Ở ngoại ô và câu chuyện về bông hướng dương
Trên đoạn đường mòn về nhà , tôi bỗng thấy còn 1 con đường khác và rồi tính tò mò khám phá trỗi dậy.Không ngần ngại , tôi rẽ vào đoạn đường đấy.Rồi tôi xuống xe nghỉ chân giữa vùng thảo nguyên bạt ngàn cỏ cây hoa lá.Làn gió thổi mang theo ngào ngạt hương hoa dẻ nhẹ nhàng , vương vấn mùi hoa sữa thanh khiết và 1 mùi mặn mặn như muối , có vẻ nó đến từ 1 nơi xa tít mù khơi đẹp tuyệt vời...Mặt trời lặn xuống từ từ , ánh nắng vàng tan xuống hoà vào ánh chiều tà còn sót lại...
Trời từ từ chuyển sắc tím , vài con đom đóm từ đâu bay đến , thắp sáng bầu trời nơi đây.Tôi nằm xuống thảm cỏ xanh êm đềm và nhìn lên trời cao , trăng hôm nay sáng vành vạch chiếu sáng làm khung cảnh đượm buồn.Tôi nhớ hôm đấy , cái hôm mà trăng lên thật cao , cao lắm , nhưng hôm đó lại là ngày mà hai chữ tự sát quanh quẩn trong đầu tôi...Vầng trăng ấy đang chiếu sáng ánh mắt long lanh rưng rưng chảy dài 2 giọt lệ...
Rồi tôi nằm lên bãi cỏ rồi phởn phơ nằm dài mà ngủ
Sáng sớm , tôi tỉnh dậy , đi lòng vòng xung quanh thì tôi bỗng thấy 1 vùng đất hướng dương tuyệt đẹp.Chạy nhanh đến , tôi chợt trượt chân ngã sõng soài.Tôi loạng choạng đứng dậy , nước mắt trực trào thì thấy ở chân trời , những nguồn nắng thắp sáng bầu trời dần xuất hiện.Và những bông hướng dương vàng ruộm ngẩng đầu lên chào đón mặt trời lên.Trong 1 khoảnh khắc , tôi chợt nhận ra , những bông hướng dương này thật mạnh mẽ và lạc quan.Chúng ủ rũ khi mặt trời tối , nhưng khi có hy vọng.Chúng lại ngẩng cao đầu lên...
Tôi khựng lại và vài dòng suy nghĩ bắt đầu nổi lên , tôi nhận ra không hạnh phúc nào là mãi mãi , không nỗi buồn nào là vĩnh cửu.Chỉ có sự mạnh mẽ là không bao giờ tàn phai
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro