
Call me Devil
Taehyung bước một chân lên trước chân còn lại, không hề có bất cứ một sự vội vàng nào khi gã chậm rãi tiến về phía thân hình của người con trai hiện đang quỳ trên gối của mình một cách vô cùng ngoan ngoãn, với đôi mắt nhắm chặt trong sự lo sợ.
Trong lúc nghiêng người về phía vị thiên thần đang chờ đợi, gã thẩn thơ sờ vào những cái nút trên chiếc áo khoác lấp lánh của mình, tháo bật chúng ra một cách vô cùng dễ dàng, cứ như những cái nút được làm từ đá lạnh, và chỉ đơn giản là đang tan chảy ra khi có những ngón tay của gã lướt qua.
Taehyung đã phải làm gì để có thể đạt được điều này?
Đột ngột, Taehyung dừng lại cách một khoảng ngắn với Seokjin, xúc cảm của sự chiến thắng vô cùng mĩ mãn như đang nhấn chìm lấy mọi giác quan của gã, cơ thể được lấp đầy bởi cảm giác ấm nóng, đầy sự nghiện ngập là mình đang nắm quyền kiểm soát.
Những dợn cảm xúc của chiến tích này dường như đang làm gã say sưa, xóa đi hết những tàn dư còn sót lại cuối cùng trong kí ức của gã - về quãng thời gian mà gã ở bên cả sáu người thiên thần bọn họ - kết cục vẫn là họ đã bị gã lôi kéo vào hố sâu tăm tối, để đồng hành cùng gã.
Mọi thứ vốn còn lại chỉ có một mình Kim Seokjin, nhưng giờ đây, anh cũng đã là của gã rồi.
Taehyung ngã khụy xuống hai gối, không thể rời mắt khỏi bờ vai rộng của Seokjin, cùng với những lọn tóc ngắn màu nâu xen ánh vàng đã bị chuyển thành màu bạc hơi khói phần nào vì bầu không khí lạnh lẽo, chết chóc vây lấy anh.
Gã ao ước được nhìn thấy biểu cảm của thiên thần lúc này - có thể thấy được nỗi tuyệt vọng đang ăn mòn đi tất cả những gì anh có - nhưng thiên thần tối cao lúc này lại đang quay lưng về phía gã. Có lẽ là vì Seokjin không thể đối mặt với Taehyung được, gã chính là con quỷ dữ đã vặn xoắn đến biến dạng tất cả những từ ngữ độc địa thành nhũng câu từ hết đỗi ngọt ngào, cũng chính gã đã làm sa ngã tất thảy những thiên thần ngọt ngào kia thành những con quỷ dữ độc địa.
" Đây là cơ hội duy nhất của anh để cứu họ đấy, " Taehyung nói như đang cất lên những tiếng hát nho nhỏ.
" Bọn họ đã về bên tôi cả rồi, và ai cũng vô cùng chờ đợi sự có mặt của anh. "
Taehyung sẽ không thể nào quên được khoảnh khắc mà đôi mắt tròn của Seokjin mở to ra trước sự nhắc đến những thiên thần của anh ấy, và cả lúc mà anh sờ vào khuôn mặt đang vỡ vụn ra của mình rồi thì thầm, " Họ vẫn an toàn chứ? "
" Lúc này thôi, nhưng nếu không có thủ lĩnh thì họ cầm cự được đến bao lâu nay đã là cùng, " Taehyung rít lên. " Anh cũng vậy thôi, đang vỡ vụn ra còn gì, để cứu rỗi được chính bản thân mình cũng như là những người bạn kia, thì anh phải chịu khuất phục trước tôi. "
Seokjin vẫn giữ nét mặt lạnh như tờ mà Taehyung vẫn thường được thấy, mặc dù gã đã nhấn mạnh rằng, " Hãy cam đoan là anh sẽ trường tồn phục tùng tôi, và tôi sẽ ban cho họ sự tự do để thoát khỏi vòng tay này. "
Seokjin không thể nào chối từ được lời thề thốt như thế - vì nó đảm bảo được sự an toàn cho những thiên thần của anh - và đó là tất cả những gì phải làm để cuối cùng, cuối cùng Kim Seokjin đã là của mỗi mình gã mà thôi.
Kể từ khi mà Taehyung là một trong những thiên thần dưới trướng Seokjin, gã đã luôn khát khao có được anh. Gã đã luôn say mê cái việc mà đôi cánh của anh lúc nào cũng là to rộng nhất, sáng chói nhất đối với mọi thiên thần khác. Seokjin là thiên thần duy nhất không hề bị vấy bẩn tí nào bởi lòng tham, hoàn toàn nguyên vẹn trước sự phẫn nộ - vô tội đến hoàn hảo.
Taehyung không thể nào ngăn được những ảo tưởng dâm dục của mình lúc mà gã hưởng thụ Seokijn, và gã biết là những ý nghĩ không trong sáng của mình rồi cũng sẽ bị đào bới lên, nơi địa đàng tốt đẹp đến không tưởng này.
Nhưng chuyện mà gã đã không hề ngờ đến đó là, để cho đích thân Lucifer khám phá được những ảo tưởng của mình.
" Đến với ta ", Lucifer thầm thì. " Phục tùng ta, rồi ngươi sẽ được ban cho người đàn ông duy nhất mà ngươi luôn hằng khao khát. Thứ ta cần ở ngươi, chỉ là đôi cánh kia thôi. "
Và quỷ dữ đã giữ được lời hứa của mình. Taehyung có thể cảm nhận được sức mạnh của Lucifer dâng tràn bên trong mình, khi mà gã để cho tấm áo choàng trượt xuống tầm eo của mình, làm lộ ra hai vết sẹo nay đã đóng thành vảy nơi mà đôi cánh của gã đã từng hiện diện. Trước sự bàng hoàng của Taehyung, những tua khí đen ngòm cuộn tròn dần hiện ra từ hai vết sẹo trên lưng gã, đùa bỡn với đôi mắt tinh khiết, nhạy cảm của Seokjin.
Taehyung không giấu được nụ cười viên mãn của mình, cảm thấy phấn khích tột cùng khi gã choàng lại chiếc áo lên vai, rồi lấy tay vò loạng lên tóc.
Taehyung nghiêng người về trước, lắng nghe hơi thở của anh giật nảy lên khi gã vùi đầu mình vào sâu trong chiếc cổ dài, mảnh khảnh của Seokjin. Gã dùng một tay che đi đôi mắt nai to tròn của anh, để anh không thể trông thấy được những sự việc sắp diễn ra đây, trong khi tay còn lại của gã trót lọt hẳn vào bên trong áo của Seokjin, những ngón tay to dài xâm chiếm trọn lấy không gian nơi bờ ngực săn chắc nhưng vẫn thanh thoát vô cùng của anh.
Seokjin không cất lên một lời nào, chỉ biết cắn môi mà chịu đựng mỗi khi hơi thở nồng ấm của Taehyung mơn trớn lấy nơi hỏm cổ nhạy cảm của anh, và còn những ngón tay của gã đang đùa bỡn một cách vô cùng nguy hiểm nơi đầu ngực nhuốm màu hồng đào của mình.
Taehyung hít vào một hơi đầy đặn mùi hương hoa ngọt ngào của Seokjin, trước khi gã ngã đầu về sau, phát ra một tiếng cười trầm khàn điên cuồng.
" Tôi đã để cho ác quỷ xé toạc đi đôi cánh khỏi lưng của mình, cũng chỉ vì thời điểm này đây, " Taehyung thở mạnh, cảm nhận được đôi vai mảnh khảnh, đã căng cứng lên của anh dần dà được nâng lên theo từng cơn run như là đang đưa ra hết sức để che chắn anh khỏi gã.
" Bây giờ, anh sẽ dâng cho tôi chính đôi cánh của mình. "
Taehyung xé toạc đi chiếc áo dạ khỏi người Seokjin một cách dã man, không hề mảy may để ý đến việc móng vuốt sắc nhọn của mình đã hằn những vết cào tan nát lên vai áo trong của anh như thế nào, nơi mà những giọt máu đỏ thẫm tựa hạt ruby đang chớm nở.
Taehyung quan sát trong sự thèm khát khi mà đôi cánh đầy quyền lực của anh rộng mở trong không trung, những ánh màu vàng nhạt tỏa ra khi anh vỗ chúng một cách ngập ngừng.
" Anh muốn điều này mà phải không? " Taehyung hỏi, khi mà gã dùng bàn tay to lớn của mình tóm chặt quanh phần đầu một bên cánh nơi mà nó được gắn trực tiếp với lưng của anh. " Anh muốn cứu bọn họ có phải không? "
" Đúng vậy," tiếng đầu tiên mà Seokjin thốt ra, " Tôi m-muốn điều này. "
" Tối rất vui vì được nghe điều đó. " Taehyung thốt lên trong sự nhạo báng, khi mà gã từ từ xé đi chiếc cánh khỏi cơ thể của Seokjin. Gã quan sát kỹ càng từng thớ thịt được kéo căng đến giới hạn của chúng rồi sau đó vỡ òa ra thành những dòng máu, làm cho đôi cánh đã từng trắng buốt tựa bông tuyết, nay đã bị vấy bẩn hoàn toàn bởi sắc đỏ thẫm màu máu của chính Seokjin.
Seokjin bắt đầu run bật lên, đầu cuối gầm xuống đất khi mà Taehyung vô thức vứt một bên cánh đã bị xé lìa ra sang một bên rồi nắm lấy bên cánh còn lại của anh một cách tàn bạo.
" Anh hiểu vì sao mà tôi phải làm điều này mà, " Taehyung lầm bầm, nghiến chặt răng khi gã giựt lấy chiếc cánh trong tay. " Tôi cần phải đảm bảo là anh sẽ vĩnh viễn ở bên tôi. " Taehyung ngừng tay một chốc, liếc lên để nhìn Seokjin, anh hoàn toàn giữ sự im lặng từ nãy đến giờ.
Bị phớt là điều mà Taehyung không thể nào chịu đựng được, rồi gã cảm nhận được sự tức giận không thể kiểm soát được đang sôi sùng sục bên trong mình khi mà Taehyung mạnh bạo xé toạc đi chiếc cánh còn lại khỏi lưng Seokjin, từng thớ da thịt cũng đi theo ngọt lịm trong quá trình đó. Gã thở hổn hển trong lúc tiếp tục với công việc nhày nhụa của mình, rồi lập lại, " Có phải không hả Seokjin? "
Mặc dù Taehyung không nhìn thấy mặt Seokjin lúc này được, nhưng gã nghe thấy được những tiếng nấc nhỏ trong hơi thở của anh, nhìn thấy một giọt nước mắt ánh lên sự đau đớn rơi bộp xuống đất phía trước Seokjin, khi mà anh thì thầm trong sự run rẩy, " Đ-Đúng vậy, Taehyung à. "
Taehyung cảm thấy như sức mạnh của mình vừa được tăng vọt, với cả hai chiếc cánh đẫm máu của Seokjin nằm trong tay, gã thì thầm, " Ngoan lắm. "
Bóng tối vĩnh hằng ở xung quanh như đang nuốt trọn lấy họ, nhưng Taehyung chẳng hề để ý đến nó khi gã ấn phần ngực trần của mình lên trên vết thương còn đẫm máu của Seokjin, ôm trọn lấy cả thân người anh, người mà từng là một thiên thần tối cao, nhưng giờ đây lại đang run lên bần bật trong vòng tay của gã.
" Giờ đây, anh là của tôi, " Taehyung thì thầm, cười rộ khi gã cảm nhận được nhịp tim của người vừa bị gã thu phục đập rộn ràng trong lồng ngực.
" Cho đến mãi mãi, và mãi mãi. "
END.
P/s: hmm, fic chia tay vì sắp tới mình khá bận chuyện học, nên mình sẽ rest :< mong mọi người thích ~ có khó hiểu chỗ nào thì comment để mình xem lại ha.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro