Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 4

~ Sáng hôm sau ~

Cậu tỉnh giấc, cả người mệt nhoài sau một đêm dài đầy hứng tình của mình, ga giường và chiếc chăn ướt thấm một mảng. Cậu mệt mỏi vùi đầu vào trong và không có ý định dậy.

Đang mông lung thực tại, cậu bất chợt nhận ra điều gì đấy không đúng.

- Hôm qua ai đón mình, chuyện gì đã xảy ra. Còn bộ quần áo này là của ai, quần áo mình đâu !

Cậu bật phắt dậy, đầu hoang mang, rõ ràng cậu nhớ là mình đang ngồi học nhà thầy Min, vẫn đang làm bài xong bây giờ tự dưng cậu có mặt ở nhà là sao.

- Dậy rồi sao, con có nhớ chuyện xấu hổ của tối qua không !

Bà Park đi vào cùng với ly nước trên tay mà quở trách cậu. Ngồi xuống bên cạnh, cậu vẫn chưa hiểu câu nói của bà nhưng nhìn vào đôi mắt ấy, cậu biết mình đã làm một chuyện tày trời.

- Con.. con...!

- Tối hôm qua, cả ta và ba con đã nhắc con phải mang thuốc, vậy tại sao con không mang. Đến nhà thầy, con lại để thầy phải vội đi mua thuốc cứu nguy cho con, thầy mà không dìm người con vào bồn nước thì ta không thể tuởng tượng đến hành động sau đó con sẽ làm. Bộ quần áo con mặc trên người là của thầy đấy, mua thay ra để ta giặt xong mai mang trả cho thầy, nhanh lên, còn ngồi đấy !

Cậu nhớ ra, tối qua trong lúc đang ngồi học, cơ thể phát tình. Và đương nhiên, cậu không thể kìm hãm lại mà đã... cưỡng hôn thầy chứ còn gì nữa. Cậu còn nhớ là thầy phải bế cậu thả vào bồn nước rồi đi mua thuốc, về đến nơi cậu đã cởi nốt mảnh vải cuối cũng, phơi bày cả tấm thân cho thầy xem chứ sao. Xấu hổ chưa hả, nay đến lớp chắc cậu không dám gặp thầy luôn quá.

- Nhanh lên, sắp muộn học rồi kìa !

Nhắc đến muộn học, chẳng phải hôm qua thầy có yêu cầu nay mời phụ huynh lên gặp sao. Rồi, kì này cậu phải đào cái hố chui tận vào tâm Trái Đất chứ chẳng còn mặt mũi nào luôn.

- Ba đi làm chưa mẹ !

- Nay ông ấy nghỉ !

Cậu nghe vậy thì cũng nửa mừng nửa lo phi vô nhà tắm vệ sinh cá nhân. Lúc sau, quần áo chỉnh tề, cặp đeo sau vai với tất cả đống bài tập chưa làm, cậu vẫn tự tin với nụ cười 3 phần bất an 7 phần lo lắng.

- Ngồi xuống ăn sáng đi, xong ta đưa con đi học !

- Ba ơi, nay ba lên trường một chuyến được không !

- Vụ gì sao !

- Hì hì, con bị thầy Min mời phụ huynh vì đi muộn !

Ông vừa đưa được ly cà phê lên ngụm một hớp liền bị sặc ho cả ra. Bây giờ nếu có thể, ông chỉ muốn văng khỏi ra Trái Đất, xuyên thủng tầng ozone vì có thằng con nghịch tử chứ không phải quý tử nữa.

- Jimin ơi Jimin, con muốn làm ta sớm chào thân ái với đồng bào hay gì. Chuyện kinh thiên động địa hôm qua chưa xong giờ lại thêm chuyện này, ta hết muốn nói nổi với con. Từ ngày mai ta cắt mạng, ăn nhanh còn lên trường xin lỗi thầy !

- Ơ đừng mà ba, sao người nỡ đối xử với con như vậy !

- Không nói nhiều, tối nào cũng chơi game đến khuya thì thời gian đâu ngủ mà đến trường. Ta không nói nhiều với con, nhanh lên đi !

Ông tức mình với con trai mình, chưa một lần nào ông lại thất vọng vì cậu như bây giờ. Cậu nhìn bà, ánh mắt ấy đượm buồn rười rượi, cậu cảm thấy mình có lỗi với họ rất nhiều.

~ Ở trường ~

- Xin chào thầy !

- Vâng, mời ông vào !

Hắn đang ngồi ở bàn chấm bài cho học sinh, 3 chồng bài vẫn đang đợi hắn ngó ngàng đến.

- Thầy gọi tôi lên có việc gì không !

- Mời 2 ba con ngồi !

Hắn đi lại rót 2 chén nước, điềm đạm bảo cậu lấy bảng kiểm điểm ra cho ông đọc. Trong lòng ông bây giờ sắp không kiềm nổi cơn tức giận rồi.

- Tôi đã cho em ấy về nhà xin chữ ký, phiền ông đọc và ký vào giúp tôi. Đây là các bằng chứng để xét tốt nghiệp cho em ấy, chúng tôi sẽ lưu trữ đến khi xét tốt nghiệp !

Hắn nhẹ nhàng đẩy chiếc bút về phía ông, cậu ngồi cạnh cúi sụp mặt xuống, trong đầu giờ trống rỗng không thể nghĩ thêm gì nữa.

- Đây cậu, chúng tôi sẽ nhắc nhở cháu trong việc học hành để có kết quả tốt hơn !

- Vâng, cảm ơn ông đã hợp tác trong việc dạy dỗ cháu !

- Cảm ơn thầy, tôi xin phép !

Hắn gật nhẹ rồi lại quay về bàn với đống bài kiểm tra kia, ông bất mãn đi ra với khuôn mặt buồn không còn từ nào để tả nỗi thất vọng này.

- Xin phép thầy em về lớp ! Cậu đứng dậy

- Ừm, xuống cốp xe tôi lấy quần áo về đi. Tôi đã giặt và sấy khô rồi, chìa khóa xe tôi đây ! Hắn đưa cho cậu

- Vâng, tí em trả cho thầy sau !

Cậu ra khỏi phòng làm việc của hắn mà di chuyển xuống chiếc xe Mecerdes C300 màu trắng đỗ dưới sân kia, cậu bỗng nham hiểm rút điện thoại gọi cho ai đó.

- Alo, chim sẻ gọi tu hú !

- Nghe nghe cu, nói đi !

- Di chuyển xuống sân trường, đến con Mec C300 màu trắng đợi tao ở đấy !

- Oke luôn đồng chí !

Cậu đút điện thoại vào túi quần rồi phi nhanh đến xe hắn, nơi thằng bạn đã phóng tốc độ chó phi đợi ở đó.

- Hộc.. gọi.. Hộc. . Hộc gì ! Thở không ra hơi

- Xì lốp xe đi !

- Mày khùng, này xe thầy Min đấy. Không sợ bị đình chỉ học hả !

- Lo gì, thấy gì đây chưa con trai ! Cậu dơ chiếc chìa khóa xe lên

- Ghê vậy mày, kiếm đâu ra !

- Không cần biết đâu, xì đi, tao bảo kê !

- Nhớ mồm !

Thằng bạn cậu lôi ra cây bút, mở nắp rồi chọc cho đến khi cái lốp xe mèm xèo xuống. Cả hai cười như vỡ đập Tam Hiệp, cậu cũng nhanh chóng lấy túi quần áo rồi phắn nhanh khỏi hiện trường.

Hắn đâu biết rằng cái lốp xe bị hết hơi đấy đâu, vẫn thản nhiên đi dạy cho đến khi tan trường thì...

- Ai, ai đã làm con cưng tao ra nông nỗi này, kẻ nào to gan !

- Thầy ơi, bạn Jimin đưa lại chìa cho thầy ạ. Tại không gặp được thầy nên bạn ấy nhờ em đưa ạ, xin phép thầy !

Hắn cầm lấy chìa khóa mà tối xầm mặt mũi lại, mắt tức muốn nổ tung.

- Park Jimin, chỉ có em làm thôi. Vì chỉ có chìa khóa mở xe thì nó mới không kêu còi cảnh báo. Em cứ đợi đấy, ngày mai đừng trách tôi !

Cậu và thằng bạn đứng gốc cây đằng xa mà cười như được mùa.

- Đáng đời ông thầy, hahahaha !

- Mày thâm lắm, nách trắng mà sao tâm thâm thế !

- Là mày đang khen hay chê tao !

---------------

- Xong rồi ạ !

- Cảm ơn, tiền đây !

Hắn phải gọi bảo hành xe đến bơm lại chiếc lốp, mặt tức tối không làm được gì vì chẳng có bằng chứng nào kết tội là do cậu làm.

- Biết thế tối qua tôi đè ra ăn cho bõ tức, tự dưng làm giá !

~ Đến tối ~

- Thầy ơi, mở cửa cho em thầy ơi !

~ Rin ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro