Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Nhắm mắt thấy mùa hè - Phần 1


Ở liveshow Mây Lang Thang năm 2024,

Khu vực sân khấu được thắp sáng bởi những ánh đèn vàng rực rỡ, trên sân khấu, trước đám đông đang ồn áo kích động, một hình bóng nữ ca sĩ ngồi trên chiếc ghế tựa, một giọng hát trong trẻo cất lên, kéo theo tiếng hò reo hát theo của khán giả.

Từng yêu nhau từng là của nhau thật lâu

Đến sau cùng chẳng thể có nhau bạc đầu

Chẳng cần tương lai chẳng cần biết thương đau ngày mai

Chỉ cần nhau

Giờ buông tay để được thấy nhau về sau

Trả người về những ngày tháng chưa bắt đầu

Ai rồi cũng sẽ tìm được ấm êm sau khổ đau

Chỉ là không cùng nhau (Chỉ là không cùng nhau – Tăng Phúc x Trương Thảo Nhi)

"Nguyễn Thùy Trang ! Nguyễn Thùy Trang ! Nguyễn Thùy Trang !"

Đám đông phía dưới không ngừng hô vang tên nàng, Thùy Trang buông mic xuống, chậm rãi nhắm mắt cảm nhận giai điệu.

Dòng ký ức của mùa hè năm ấy bất chợt chạy qua trong đầu nàng, tựa như một thước phim tua nhanh.

Flashback

Sài Gòn năm 2020, vào một đêm mưa đầu mùa hạ,

Thùy Trang đang ngồi thẫn thờ trong một quán rượu ven đường, ngắm nhìn từng hạt mưa như trút nước đổ xuống ô cửa kính, lòng nàng lại nặng trĩu.

Nàng không biết mình đã làm gì sai để rồi phải gánh chịu những điều tiếng như thế này ?

Chỉ cách đây một tuần thôi, khi nàng đang là nữ ca sĩ solo có tiếng ở Việt Nam và được biết đến với nghệ danh Trang Pháp.

Thùy Trang đã dành cả năm tháng tuổi trẻ của mình để theo đuổi đam mê âm nhạc, nhờ sự nỗ lực không ngừng nghỉ, nàng đã đổi lại được lượng người hâm mộ đông đảo và những thành tựu nhất định trong sự nghiệp. Đó có thể là những con số nhỏ với những đồng nghiệp khác nhưng với nàn, đó là tất cả những gì nàng có, cũng là ước mơ cả đời của nàng. Thùy Trang luôn ôm ấp niềm hy vọng có thể đem âm nhạc của mình truyền tải đến mọi người trên thế giới.

Nhưng khi sự nghiệp đang trên đà phát triển thì một cơn sóng dữ ập tới, kéo theo mọi công sức nàng cố gắng xây dựng đã sụp đổ hoàn toàn.

Câu chuyện Thùy Trang từng hẹn hò với một nữ sinh thời cấp ba đã bị báo chí phanh phui, nàng cứ như vậy mà trở thành một miếng mồi ngon để đám nhà báo thi nhau xâu xé.

Nàng bỗng chốc trở thành tâm điểm công kích của dư luận, từng người từng người một đem nàng trở thành con rối để tùy ý trút giận.

Những người hâm mộ mà nàng luôn quý trọng, những người mà nàng cho rằng sẽ luôn yêu thương và ủng hộ lai đồng loạt quay lưng với nàng, chĩa mũi dao hướng về phía nàng.

Ngày qua ngày, nàng bị những lời ác ý và những hành động quá khích giày vò đến cùng cực, nó cứ gặm nhấm nàng từng chút từng chút để rồi sau cùng chừa lại là một thân xác hoang tàn và một trái tim xác xơ.

Thùy Trang nốc cạn hết ly này đến ly khác, rượu vẫn cứ với nhưng lòng nàng lại chẳng thể vơi đi được chút nỗi buồn nào.

Cái cảm giác tồi tệ ấy vẫn cứ đeo bám nàng dai dẳng, khiến nàng ngày đêm đều đau đớn đến thân tàn ma dại.

Mắt Thùy Trang nóng lên phủ một màng sương mỏng.

Nàng đã không còn đường lui nữa rồi.

Thùy Trang bước ra khỏi quán rượu, một cơn mưa lớn lập tức dội ào xuống người nàng.

Do vẫn còn hơi men trong người, nàng bước đi trong loạng choạng. Trong màn mưa tối mịch lại nhen nhóm chút ánh sáng mập mờ của đèn xe, ánh sáng ấy lóe lên trong mắt nàng như tia sáng của đấng cứu thế.

Tiếng va chạm lớn vang lên như xé toạt cả màn đêm, thân xác nàng đang nằm dưới gầm chiếc bán tải, nhín lên bầu trời đêm mù mịt, từ khóe mắt tuôn ra giọt lệ lấp lánh hòa lẫn với những hạt mưa rơi trên mặt, cuối cùng nặng trĩu nhắm mắt lại.

Có lẽ cái chết là cách duy nhất nàng có thể đối xử dịu dàng với chính mình.

Khi Thùy Trang tỉnh dậy một lần nữa, nàng ý thức được rằng mình vẫn chưa chết, nhưng đôi chân đã bị tàn tật.

Các bác sĩ đã cứu được nàng, nhưng đó không khác gì lại đẩy nàng vào chốn địa ngục một lần nữa.

Cuộc đời nàng cứ thế lại rơi thêm vào một cái hố sâu không đáy khác.

Thùy Trang thấy lòng mình không còn đau nhói nữa, có lẽ vì nàng đã bị nỗi tuyệt vọng che lắp đi. Ngày qua ngày, nàng tồn tại như một cái xác không hồn.

Nhưng mọi thứ đã thay đổi kể từ khi em ấy xuất hiện.

En ấy là Tú Quỳnh, một cô bé ở độ tuổi mười tám, giống như những cô gái ở độ thanh xuân khác, ngọn lửa nhiệt huyết luôn không ngừng bùng cháy trong tâm trí em ấy. Trong tâm hồn của Quỳnh luôn mang theo những hy vọng và mơ mộng về một thế giới tươi đẹp ngoài kia.

Quỳnh và Thùy Trang có một điểm chung đó là niềm đam mê âm nhạc bất tận.

Tú Quỳnh từ nhỏ đã có thiên phú âm nhạc, em ấy hát rất hay và cũng biết sáng tác nhạc nữa. Nhưng căn bệnh tim quái ác đã cản bước ước mơ của em ấy, khiến cả nửa phần đời còn lại của Tú Quỳnh phải chôn vùi trong căn phòng bệnh lạnh lẽo.

Thùy Trang bị thu hút bởi tinh thần lạc quan của em ấy trước những hoàn cảnh khốn khó của cuộc sống, cũng chính là thứ mà nàng không thể có.

Dù chỉ là hai người xa lạ, nhưng khi ở bên cạnh em ấy, nàng lại thấy rất vui vẻ và thoải mái.

Thùy Trang tâm sự những chuyện mình từng trải qua, đó cũng là lần đầu nàng trút hết được những phiền muộn trong lòng, những gánh nặng mà nàng đã chôn giấu cứ vậy ở trước mặt Quỳnh đều đã được giải tỏa.

"Người ta có bao giờ nghĩ đến không ? Khi họ không còn để tâm đến nữa, khi moi chuyện đi vào hồi ức, điều đó không có nghĩa trái tim của chị sẽ lành, nỗi đau sẽ vơi, mà nó sẽ mãi tồn tại đến khi chị xuống mồ mà thôi"

Hôm ấy nàng đã khóc, sau một thời gian dài mắt nàng đã không rơi một giọt lệ nào.

Thùy Trang vẫn còn nhớ rất rõ, Tú Quỳnh đã ôm nàng vào lòng, em ấy không nói lời an ủi sáo rỗng, cũng không khuyên nhủ nàng phải làm thế nào, chỉ đơn giản an ủi nàng bằng một cái ôm.

Cái ôm ấy như truyền cho nàng một ngọn lửa, một ngọn lửa ấm áp bao trùm lấy trái tim tưởng chừng đã nguội lạnh.

"Phải làm sao đây ?"

Thùy Trang dường như đã phải lòng em ấy mất rồi.

Tú Quỳnh tuy không ghét bỏ nàng vì nàng là người đồng tính, nhưng Quỳnh lại chỉ xem nàng như một người bạn, một người chị thân thiết mà thôi.

Nàng đã sợ hãi vì một điều gì đó, vậy nên nàng đã lựa chọn che giấu tình cảm của mình.

"Đó có lẽ là điều hối hận nhất đời mình"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro