Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6 : Tử Nguyệt Cát !

Trên đường đi tên thuộc hạ có nói qua loa với Tử Kiều về Tử Nguyệt Cát . Vì Lý Trọng Minh ( thuộc hạ cận thân của Mã Dịch Tư ) lớn hơn Tử Kiều 4 tuổi nên làm anh của cô . Ở nơi đào tạo sát thủ toàn mùi máu cộng với lòng người lẫn sắt mặt đều lạnh như băng , thì duy chỉ có Lý Trọng Minh là người luôn giúp đỡ và quan tâm cô . Nên từ lâu cô đã xem Lý Trọng Minh là người thân duy nhất đáng tin cậy nhất của cô .

- Anh Minh à ! Em hỏi anh một việc được không ?

- Tử Kiều ! Không lẽ anh với em còn xa lạ hay sao mà em nói chuyện với anh khách sáo như vậy ?

Trọng Minh cười dịu dàng trả lời cô em gái duy nhất ở nơi đây . Cũng là người anh thương yêu nhất .

- Em không có ý đó . Em chỉ là rất muốn biết bên trong Tử Nguyệt Cát là nơi như thế nào ? Em có nghe nhiều người ở đây rất sợ nơi đó . Ở đó có thật đáng sợ như vậy không ?

- Lúc nãy lão đại kêu anh dẫn em đến đó . Nhưng anh biết người rất thương em . Nếu có thể người sẽ không để em bước vào nơi đó . Vì thật sự ...

Nói tới đoạn Lý Trọng Minh tỏ vẻ lo lắng . Bước chân dừng lại . Đôi mắt dịu dàng với cô lúc nãy bỗng có chút lưu luyến khó tả . Đôi mày hơi nhíu tỏ vẻ không nỡ . Đôi môi mím chặt . Bất giác bàn tay Lý Trọng Minh nắm cánh tay Tử Kiều kéo chạy đi trong sự ngỡ ngàng của cô .

- Này anh kéo em đi đâu vậy ? Anh không thể làm sai lời lão đại . Anh không biết hậu quả sao ?

- Anh biết ! Trước khi tới đó anh muốn đưa em tới nơi này trước .

- Là nơi nào ? Anh làm sao vậy ? Tại sao lại khẩn trương như vậy chứ ? Này ...

Bên trong căn phòng đang lan tỏa khói trắng của thuốc lá . 1 người thuộc hạ khác đang cung kính đối diện Mã Dịch Tư báo cáo .

- Lão đại ! Lý Trọng Minh không dẫn Tử Kiều đến Tử Nguyệt Cát mà đang cùng Tử Kiều đi về hướng Đông đỉnh núi .

- Ngươi có biết chúng đi đâu không ?

Mã Dịch Tư mặt mày vẫn bình lặng hỏi cận vệ mà ông phái theo sát Tử Kiều suốt 12 năm qua .

- Thuộc hạ nghĩ họ đang đi vào vườn hoa hướng dương . Vì đó là nơi duy nhất Tử Kiều thường lui tới từ khi ở đây .

- Được rồi . Không cần theo nữa . Ngươi lui xuống đi .

- Vậy thuộc hạ cáo lui . Có chuyện gì lão đại cứ gọi thuộc hạ .

- Ta biết rồi ! À Tô Lâm đã có ở Tử Nguyệt Cát chưa ?

- Thưa lão đại ! Khi bác sĩ Tô hay tin hôm nay Tử Kiều sẽ đến Tử Nguyệt Cát nên từ sáng sớm đã đến rồi .

Ở thử thách cuối cùng ở Tử Nguyệt Cát cần một bác sĩ ở đó để thực hiện việc cuối cùng cho mọi sát thủ khi họ vượt qua được bài thực nghiệm. Nhưng vì Tử Kiều là con gái nuôi của Mã Dịch Tư . Ông cũng không chắc Tử Kiều có thật là con ruột của mình hay không . Nhưng không thể phủ nhận suốt 12 năm qua bên ngoài ông luôn cứng rắn với cô . Thật ra tất cả mọi người đều rõ Mã Dịch Tư rất yêu thương cô . Để bác sĩ khác thực nghiệm cho cô ông không yên tâm . Nên đã sớm phái Tô Lâm chờ sẵn ở đó thực nghiệm cho cô .

- Tốt ! Ngươi lui xuống được rồi .

Thấy Mã Dịch Tư vẻ mặt bình thường nghiêm nghị nhưng hắn biết ông rất quan tâm tới Tử Kiều . Hắn quan tâm nói .

- Lão đại ! Suy cho cùng Tử Kiều là cô gái duy nhất ở đây lại là con nuôi của lão đại . Thật ra người có thể miễn thực nghiệm lên người Tử Kiều . Thật sự quá nguy hiểm .

- Ngươi nghĩ ta có thể miễn cho nó sao ? Nếu có thể ta đã không cần ngươi nhắc nhở . Nhưng ta tin một điều Tử Kiều chịu được . Ta tin ở nó .

Thấy lão đại sẽ không thay đổi ý kiến nên hắn cũng không nói thêm

- Vậy thì tôi cùng mọi người ở đây sẽ cầu mong cho Tử Kiều vượt qua được tất cả . Thuộc hạ đã nhiều lời mong lão đại tha tội . Thuộc hạ xin cáo lui .

Mã Dịch Tư vẫn hút điếu thuốc kẹp trên tay . Khói thuốc lan tỏa làm không gian trở nên huyền ảo . Đằng sau khói thuốc trắng xóa kia là đôi mày dần nhíu lại . Ánh mắt bỗng nhìn xa xăm . Trong lòng lại cuộn lên nỗi lo lắng .

Vốn dĩ Mã Dịch Tư đã nghĩ sẽ không để Tử Kiều trải qua thực nghiệm nguy hiểm . Nhưng nhiệm vụ tiếp cận , lấy thông tin và cuối cùng là diệt cỏ tận gốc này chỉ có Tử Kiều mới làm được . Vì vậy ông bắt buộc phải cho cô làm theo đúng qui tắc ở nơi đây để đảm bảo về sau không có chút sai sót nào .

Về Lý Trọng Minh biết cô khi buồn hoặc tuyệt vọng Tử Kiều sẽ đến vườn hoa hướng dương nên anh quyết định dẫn cô đến đây . Hy vọng nơi này khiến cô bình tĩnh suy nghĩ kĩ những lời anh sắp nói .

Lý Trọng Minh chỉ tay ra hiệu cho cả hai tiến lại phiến đá đối diện vườn hoa để nói chuyện .

- Em ngồi đi anh có chuyện muốn nói với em .

- Có chuyện gì mà phải kéo em đến đây ? Không thể để sau khi e đến Tử Nguyệt Cát rồi đến đây không được sao ?

- Tử Kiều ! Anh biết em là một cô gái không sợ trời không sợ đất . Lại học được tính kiên cường lạnh lùng sắt đá từ lão đại . Bao năm qua ai cũng biết lão đại rất thương em . Em có thể nghe anh mà quay lại cầu xin lão đại không để em vào Tử Nguyệt Cát hay không ?

Nhận thấy có sự khác lạ trong lời nói của Lý Trọng Minh khiến Tử Kiều cảm thấy bất an .

- Thật ra là có chuyện gì ? Anh có thể nói cho em biết được không ? Anh cũng biết chỉ có khi trò chuyện với anh em mới nhiều lời như thế . Nếu anh còn vòng vo không nói thẳng vấn đề nữa thì em sẽ tự mình đi đến Tử Nguyệt Cát đó .

Dứt lời Tử Kiều liền đứng dậy quay người định đi thì kịp lúc Lý Trọng Minh bắt lấy tay Tử Kiều nói với vẻ đầy lo lắng .

- Khoan đã ! Em không thể nghe anh một lần được sao ? Em có biết nơi đó rất nguy hiểm hay không ? Hàng loạt cái bẫy được giăng ra . Bao nhiêu người đã được huấn luyện kĩ càng cũng ít ai qua được . Huống chi em là một cô gái em có hiểu không ?

- Ý anh là chính vì em là con gái nên anh nghĩ em không làm được có đúng không ? Nếu đúng như anh nói nơi đó nguy hiểm thì em cũng muốn một lần thử xem một đứa con gái như em có thể ứng phó ra sao .

Nói rồi cô rời bỏ bàn tay của Trọng Minh . Xoay người lại cô khẽ nhắm mắt .

- Em biết anh lo lắng cho em . Nên hôm nay anh mới mất bình tĩnh như vậy . Nhưng ở đây là một nơi không cho phép bất cứ người nào được vứt bỏ ý chí mà hèn nhát . Em không phải loại người như vậy . Xin lỗi em không thể nghe lời anh .

- Nhưng em có thể sẽ không còn mạng để trở ra em biết không ?

Lý Trọng Minh nói lớn phía sau khiến Tử Kiều vừa bước chân đi thì khựng lại . Nhưng tuyệt nhiên không quay đầu mà khẽ thở dài .

- Cho dù là như vậy ..em cũng phải đi .. xin lỗi anh .. Trọng Minh .

Vốn vĩ cô nói mà không quay đầu vì sợ rằng sẽ bắt gặp ánh mắt lưu luyến của Trọng Minh . Cô biết anh tốt với cô nhưng cô cũng biết bản thân mình phải làm gì . Cô không thể để Mã Dịch Tư thất vọng .

Lý Trọng Minh chỉ biết chôn chân tại chỗ . Hai tay đút túi . Ánh mắt nhìn theo bóng lưng ngày càng xa kia mà lòng chợt quặn thắt . Thầm nói nhỏ .

- Tử Kiều ! Em không biết nếu em có chuyện gì thì cuộc sống của anh cũng không còn ý nghĩa hay sao ? Tại sao em phải cố gắng như vậy ? Vì cái gì chứ ?

Lý Trọng Minh thừa biết nơi đây không có sự tồn tại cho tình yêu . Càng không được vì yêu mà chống lệnh . Nhưng thật sự anh rất yêu Tử Kiều . Không hiểu cô không biết hay do vẻ bề ngoài của cô cứ giả vờ tạo vỏ bọc cứng cỏi mà không biết tình cảm của anh .

- Tử Kiều ! Dù kết qur thế nào anh vẫn sẽ ở cạnh em . Âm thầm bảo vệ em .

Lý Trọng Minh bước nhanh đi theo Tử Kiều đã đi khuất . Tới trước cửa Tử Nguyệt Cát đã không thấy cô . Lý Trọng Minh tỏ vẻ mặt lạnh nhạt đi đến hỏi người canh cửa .

- Tử Kiều có đến đây chưa ?

- Cô ấy vào trong rồi .

Người gác cửa đáp . Trong lòng Trọng Minh không khỏi thấp thỏm . Vì mỗi lần có người vào Tử Nguyệt Cát thì mọi cơ quan thử thách sẽ được thay đổi đi 1 lần . Không biết lần này thử thách thực nghiệm của Tử Kiều có quá nguy hiểm hay không . Thật khiến người ta lo lắng .

Tử Kiều được người gác cửa hướng dẫn vào trong . Ở đây ánh sáng không đủ rõ do 4 bề đều là vách đá . Chỉ len lỏi ánh nắng nhỏ nhoi từ khe đá . Thoáng cảm nhận ở đây có rất nhiều cơ quan . Tử Kiều cảnh giác theo từng bước chân không dám khinh suất .

Không đúng ! Dường như đất nơi cô vừa bước chân đến bên dưới rỗng . Cảm nhận có ám khí cô nhấc vội chân lên thì 1 mũi tên nhỏ dài tầm 10cm bay từ dưới đất lên trên . Biết nơi này không đơn giản cô càng cảnh giác hơn .

Phụt ! Phụt ! Phụt ! Phụt ....

Nhiều mũi tên nhọn hoắc liên tục phóng đến Tử Kiều . Cô xoay vòng sau đó cúi người đưa thẳng tay trái ra trước . Tay phải sang ngang . Chân trái đứng trụ đồng thời chân phải giơ cao . Động tác nhanh nhẹn vừa tránh vừa bắt lấy mũi tên . 5 giây sau những mũi tên liên hồi đã bị cô nắm gọn rồi thả vương vãi ra đất .

Vẻ mặt Tử Kiều hơi căng thẳng tiếp tục bước chân về phía trước . Phía trước mặt hoàn toàn tối đen cô thật sự không thấy được gì . Bỗng tai nghe được âm thanh xé gió từ phía trước mặt cùng hai phía trái phải . Những mũi dao sắc nhọn được phóng ra . Phản ứng đầu tiên cô ngã người ra sau dùng hai tay hai chân làm trụ . Cả thân hình xếp thanh chữ U ngược dẻo dai . Cô cố gắng quan sát và lắng nghe đường đi của những mũi dao mà tay chân không ngừng múa võ điêu luyện để bắt lấy ám khí kia . Do không gian quá tối khiến Tử Kiều không khỏi sơ xuất bị thương . Cũng may cô đã nhìn thấy 5 lỗ dao trên gốc trái phòng . Tử Kiều liền bắt lấy và phóng 5 dao về phía đó . Những mũi dao liền dừng lại . Tử Kiều dùng tay bịt miệng vết thương đang rỉ máu ra từ phần eo . Những giọt mồi hôi không ngừng túa ra . Vẻ mặt hơi nhăn vì vết thương khá sâu . Nhưng bước chân vẫn cứng cỏi bước đi tiếp .

Tiến tới vài bước bỗng ánh đèn vàng bật mở . Không sáng lắm nhưng đủ để nhìn thấy khung cảnh trước mắt . Hai bên vách đá là vô vàng lỗ nhỏ . Cô nhớ không lầm đây là lỗ bắn đạn thật . Bất giác ngước nhìn lên trần . Một đầu Rồng đang há miệng thật to . Đang suy nghĩ không biết mình phải làm gì thì tiếng nói Mã Dịch Tư vang lên .

- Đây là hành động khó . Con phải dùng tay không tìm cách bắt được ba viên đạn và phóng chúng vào miệng Rồng trên trần . Lập tức cánh cửa phòng kế tiếp sẽ mở ra cho con . Tử Kiều lúc trước khi huấn luyện , con có đồ bảo hộ . Nhưng hiện tại con chỉ có thể dựa vào con . Tử Kiều ! Ta tin con . Đừng làm ta thất vọng .

Cô không nghe lầm chứ ? Bắt đạn bằng tay không ? Lúc này đôi môi mọng đỏ của cô dần tái nhợt đi vì mất máu . Mà đôi tai như ù đi khi nghe Mã Dịch Tư nói . Cô biết để huấn luyện sát thủ cần phải có những chuyển biến bất ngờ để kích thích sự nhạy bén . Nên dù có hơi hốt hoảng cô vẫn tỏ ra vẻ kiên định mà lạnh giọng nói

- Ba ! Con nhất định làm được .

Mím chặt môi . Tử Kiều xé 1 bên tay áo buộc chặt vết thương đang không ngừng chảy máu trên éo . Xong xuôi cô hít thở sâu lấy lại tinh thần mà tiến lên phía trước .

Đoàng ! Đoàng ! Đoàng ....

Tiếng súng nổ từ những lỗ nhỏ phát ra khiến Tử Kiều bất giác khụy gối . Một tay ôm lấy ngực phải một tay ôm phần eo .

- Áaaaaaaa.....

- Tử Kiều ....




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #wattpad