cai gi vay troi
Lam Mị bá tước ngồi ngay ngắn trên ghế salon, hai mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm màn ảnh trước mặt, trên mặt tràn đầy nghi hoặc. Giống như đang suy tư về điều gì đó, lại giống như đang chờ đợi cái gì đó.
Vừa mới nhận được tin tức, Tang Thiên tại thành thị Thượng Kinh nơi được gọi là kinh đô của cạnh kỹ thành lập câu lạc bộ Lão Niên, Tang Thiên muốn làm cái gì, Lam Mị không biết, cũng không muốn biết, nhưng nàng lại biết mấy ngày trước Thánh Đường vừa mới ban cho Tang Thiên vinh dự bá tước, mà mọi người đều biết thái độ của Thánh Đường đối với câu lạc bộ như thế nào, thân là vinh dự bá tước của Thánh Đường nhưng lại đi thành lập câu lạc bộ, cái này không phải là đang vũ nhục Thánh Đường sao? Cái này là trắng trợn tát vào mặt Thánh Đường một cái!
Một hồi lâu, nàng mới mở miệng nhẹ giọng hỏi:" Điện hạ, Tang Thiên ở thành thị Thượng Kinh thành lập một câu lạc bộ, không biết ngài..."
"Ta biết rồi." Một giọng nói nhẹ nhàng dễ nghe sâu kín vang lên:" Câu lạc bộ Lão Niên, ha ha, một cái tên thú vị, một người rất thú vị."
Lam Mị lại nói:" Điện hạ, tôi vẫn không hiểu tại sao ngài lại phải ban cho Tang Thiên vinh dự bá tước."
Hoa lạp lạp tiếng nước chảy vang lên, Lam Mị không biết điện hạ đang làm cái gì, nàng cũng không có can đảm để hỏi vấn đề này, một lát sau, âm thanh nhẹ nhàng dễ nghe sâu kín lại vang lên:" Người này xuất hiện rất bất ngờ, ngay cả ta cũng không thể tra ra thân phận thật sự của hắn, những người khác càng không cần phải nói, vô luận là sáu bộ thần bí hay là câu lạc bộ Vương Giả, ta nghĩ bọn họ hẳn là cũng cùng ta giống nhau cũng không biết rõ về thân phận thật sự của hắn, mọi người kể cả ta, đều đang chờ dợi, đang suy đoán."
"Lam Mị, ngươi biết trên thế giới này thứ gì là đáng sợ nhất không?"
"Thứ đáng sợ nhất?"
Lam Mị nhíu mày suy nghĩ, vấn đề này rất đơn giản lại rất huyền ảo, làm nàng không thể trả lời.
"Địch nhân không đáng sợ, thần linh cũng không đáng sợ, đáng sợ chính là thứ không biết, ngay cả thần linh, đối mặt với thứ không biết, cũng không dám dễ dàng động thủ." Dừng một chút, giọng nói sâu kín lại vang lên:" Đối với chúng ta, đối với sáu bộ thần bí, đối với những người trà trộn vào trong trật tự câu lạc bộ, Tang Thiên chính là một thứ không biết, không ai biết hắn từ đâu tới, không ai biết hắn muốn làm gì."
Lam Mị như giống như đã hiểu, nhưng lại càng thêm mê hoặc:" Điện hạ, ngài ban cho Tang Thiên vinh dự bá tước, chẳng lẻ là muốn cho những người khác lầm tưởng rằng Tang Thiên là người của Thánh Đường chúng ta?"
"Cái này chỉ là một mặt ngoài mà thôi, ban cho hắn vinh dự bá tước, ta chỉ muốn biết thái độ của hắn mà thôi."
"Thái độ? Thái độ gì?"
"Thái độ đối với Thánh Đường chúng ta, thái độ đối với trật tự câu lạc bộ."
"Vậy..." Lam Mị nhíu mày trầm tư, càng nghĩ càng hồ đồ:" Vậy tại sao Tang Thiên lại thành lập câu lạc bộ Lão Niên, hắn rốt cuộc muốn làm cái gì?"
"Không biết, tất cả mọi người đều đang suy đoán. Đều đang chờ đợi, đợi bước tiếp theo động tác của hắn, người này không hoàn toàn bộc lộ ra mục đích của bản thân. Ta nghĩ bất luận kẻ nào cũng không dám coi thường vọng động, Thánh Đường, sáu bộ thần bí, trật tự câu lạc bộ, ba thế lực lúc trước vẫn đang bị vây trong một thế cục huyền diệu, nhưng mà từ khi người này xuất hiện đã không ngừng đánh phá cái thể cục huyền diệu này, lại còn tạo ra một dòng xoáy kinh khủng trong cái thế cục này, không người nào dám tiến lên thăm dò thử xem dòng xoáy này như thế nào, không người nào dám."
"Ta nghĩ, lúc này ta cần phải gặp mặt hắn."
"Điện hạ, ngài... Ngài muốn gặp mặt hắn sao?"
"Ha ha, một người thú vị như vậy, thần bí như vây, ta hiển nhiên muốn gặp một lần."
Xã khu Thiên Chi Lam, câu lạc bộ Lão Niên.
Diện tích câu lạc bộ Lão Niêm cũng không lớn lắm cơ hồ chỉ bằng các câu lạc bộ bình thường khác thôi, riêng phòng luyện tập thì có hai mươi phòng. Trong đó có gần 50 gian đại sãnh lớn nhỏ không sai biệt lắm, thiết bị luyện tập thì đầy đủ mọi thứ, những thứ cần có đều có, câu lạc bộ có quy mô như thế nhưng hiện tại chỉ có hai ngươi, một là ông chủ, một người nữa là một tiểu muội muội làm thêu, thậm chí ngay cả một nhân viên chiêu đãi bình thường cũng không có.
Trong một gian phòng làm việc vô cùng bình thường. Tang Thiên đang nằm ngửa trên ghế, trước mặt là một cái màn hình lớn, trên đó là trung tâm không chế câu lạc bộ, Tang Thiên ngậm một điếu thuốc lá, đang híp mắt nghiên cứu, hai chân gác lên trên bàn, bộ dáng vô cùng nhàn hạ.
Đích đích đích.
Âm thanh máy liên lạc quang não vang lên, sau khi tiếp nhận thì liền truyền đến giọng của Dạ Nguyệt.
"Huấn luyện viên, bên ngoài có rất nhiều người, bọn họ muốn xông vào, em không thể ngăn cản được."
"Oh, để cho bọn họ vào đi."
Bên trong đại sãnh rộng lớn của câu lạc bộ Lão Niên đang tụ tập hơn mười người, bọn họ đang đứng xung quang, cười đùa, nghị luận.
"Câu lạc bộ Lão Niên? Ha ha! Cái tên thật là buồn cười, là hội người cao tuổi sao?"
"Ha ha! Ta hay ngày trước có nghe nói xã khu Thiên Chi Lam chúng ta có một câu lạc bộ mới thành lập, không nghĩ tới nhanh như vậy, câu lạc bộ Lão Niên? Ha ha! Tên này thật sự là... Ta nói nè tiểu muội muội vương tọa của câu lạc bộ các ngươi là ai? Nói cho hắn biết, câu lạc bộ Trùng Thiên xã khu Thiên Chi Lam đến bái phỏng."
"Các ngươi làm cái gì! Câu lạc bộ chúng ta còn chưa chính thức hoạt động, tạm thời không tiếp nhận bái phỏng. Mời các ngươi khi khác quay lại."
Dạ Nguyệt đứng ở chính giữa, căm tức nhìn mấy người này. Nàng mặc dù chỉ là một học viên, bất quá đối với những chuyện trong câu lạc bộ. Những quy tắc cũng không xa lạ mấy, như loại chuyện tụ tập ở trong câu lạc bộ này. Phàm những câu lạc bộ mới thành lập, các câu lạc bộ khác đều đến bái phỏng, đương nhiên, mọi người đều biết mục đích của loại bái phỏng này.
Nhưng hiện tại câu lạc bộ Lão Niên còn chưa có tuyên bố chính thức hoạt động với bên ngoài, mà mấy người tự xưng là câu lạc bộ Trùng Thiên này lại tư nhiên xông vào, hiển nhiên là đang điều tra tin tức. Khi Dạ Nguyệt nhìn thấy một người thanh niên trong đám người đó đi tới mình, thì nàng càng thêm xác định phán đoán của mình.
"Tiểu thư, ha ha, chúng ta lại gặp mặt, xem ra chúng ta thật có duyên với nhau."
Philip tiêu sái đi tới, cười trêu chọc nói:" Ngày hôm qua câu lạc bộ Trùng Thiên chúng ta còn nhận lời mời tiểu thư làm thư ký cho câu lạc bộ chúng ta, tại sao hôm nay lại tới câu lạc bộ thái điểu này?"
"Chuyện của ta không cần ngươi quản." Dạ Nguyệt lạnh lùng nói.
Đột nhiên, bên trong đại sãnh vốn đang ồn ào đột nhiên liền yên tĩnh lại, vài người trong đây liền nhìn về phía cửa, một người xuất hiện, một thanh niên mặc hắc y.
"Huấn luyện viên."
Nhìn thấy Tang Thiên, Dạ Nguyệt lập tức chạy tới. Thấp giọng nói:" Xin lỗi, đã gây phiền toái cho ngài." Khi nhìn thấy Philip xuất hiện, nàng cũng đã biết những người này tới đây là để gây sự.
Tang Thiên thản nhiên mỉm cười, vỗ vỗ của nàng bả vai, đi tới nói:"không biết các vị tới đây có chuyện gì?" Dứt lời, ánh mắt liền híp lại nhìn lướt qua trên mặt mọi người.
"Ngươi là ai? Kêu vương tọa câu lạc bộ các ngươi ra đây." Một người tướng mạo hèn mọn, bỉ ổi, nhìn thấy người thanh niên trước mặt tuổi còn trẻ, liền đứng dậy quát lớn:" Câu lạc bộ Trùng Thiên chúng ta đến đây bái..." Hắn còn chưa kịp nói xong, liền có cảm giác đột nhiên bị hút tới.
Tang Thiên bóp lấy cổ hắn, răng rắc một tiếng, đầu tên kia liền lệch qua một bên, ngã trên mặt đất.
Nhìn thấy một màn này, mọi người ở đây đều sửng sốt. Không ngươi nào nghĩ đến người thanh niên này lại đột nhiên ra tay.
"Còn có chuyện gì không?" Tang Thiên tiếp tục đi tới, thản nhiên hỏi.
"Ngươi dám đánh..."
Một người vừa mới đứng lên nói còn chưa hết câu, thì đã bị hút qua, răng rắc một tiếng, đầu lệch qua một bên, ngã trên mặt đất.
Mọi người ở đây đều vô cùng kinh hãi, nhìn người thanh niên này.
"Còn có chuyện gì nữa?"
Tang Thiên tiếp tục đi tới. Tiếp tục hỏi.
"Ngươi!"
Một chữ phun ra, răng rắc một tiếng, người thứ 3 nhuyễn trên mặt đất.
Tang Thiên đi tới trước bàn, chậm rãi ngồi xuống, giương mắt nhìn mọi người, hỏi:" Còn có chuyện gì không?"
Nhìn ba người nằm dưới đất, mọi người đều cả thấy lạnh cột sống, da đầu tê dại, không người nào dám lên tiếng trả lời.
Philip sắc mặt xanh mét, nhìn người thanh niên này, hít vào một hơi thật sâu, hắn tuyệt đối không nghĩ ra người này dĩ nhiên lại ra tay quyết đoán như vậy, hơn nữa thủ đoạn rất là tàn nhẫn, Philip mặc dù là vinh quang kỵ sĩ. Thực lực tự nhận bất phàm, nhưng giờ phút này lại không có một chút dũng khí nào.
Hoa!
Mọi người như ong vỡ tổ hướng ra phía ngoài chạy trốn. Nói giỡn sao, thành viên trung tâm của câu lạc bộ mình đều bị người thành niên này giải quyết dễ dàng, lúc này mà không chạy còn đợi đến khi nào.
Nhìn thấy mấy thành viên khác chạy trốn, Philip cắn răng, liếc mắt nhìn ba thi thể đang nằm dưới đất một cái. Lập tức, cũng không dám ở lại nữa, xoay người, chậm rãi rời đi, khi nhìn thấy năm người đối diện , sắc mặt hắn trong nháy mắt liền thay đổi, lập tức tiến tới, hơi cúi người xuống hành lễ.
"Vinh quang kỵ sĩ Philip câu lạc bộ Trùng Thiên xin ra mắt các vị tiền bối."
Gần năm mươi người của câu lạc bộ Trùng Thiên lập tức giải tán, chỉ còn lại một mình Philip cùng ba người không biết sống chết ra sao nằm dưới đất.
Mà đứng đối diện chính là bốn năm, đứng đầu là một người trung niên.
Mấy người này, Philip nhận ra, chính là vài vị cao thủ trong câu lạc bộ Mãnh Thú, mà người trung niên kia, Philip còn biết hắn chính là trưởng lão Sauron của câu lạc bộ Mãnh Thú, bởi vì câu lạc bộ Mãnh Thú ở xã khu Thiên Chi Lam, cho nên, Philip có may mắn gặp qua vài lần, nên lúc này mới nhận ra.
Đáng tiếc, hắn ân cần thăm hỏi, nhưng không ai thèm trả lời hắn.
Người trung niên đứng hàng đầu, Sauron nhìn ba người đang nằm dưới đất, có chút chíu mày, sau đó ngẩng đầu lên, gắt gao nhìn chằm chằm người thanh niên đang tùy ý ngồi đối diện.
Philip bên cạnh do dự một lát rồi nói:" Tiền bối, câu lạc bộ Trùng Thiên chúng ta đến đây bái phỏng. Mà người này khi đến đây, ngay cả một câu cũng không nói, trục tiếp giết chết mấy thành viên của câu lạc bộ chúng ta, xin Sauron tiền bối chủ trì công đạo cho câu lạc bộ của chúng ta."
Không người nào thèm để ý tới hắn.
Sauron tiến lên từng bước, cao giọng nói:" Nghe đồn Tang Thiên Tang tiên sinh hoành hành vô kỵ. Trảm Thất diệu, đồ Xích Viêm, hôm nay vừa thấy, quả nhiên danh bất hư truyền."
Tang Thiên? Không kiêng nể gì? Trảm Thất diệu? Đồ Xích Viêm?
Philip bên cạnh rất là nghi hoặc, trong lúc nhất thời không kịp phản ứng lại, Tang Thiên? Cái tên này rất là quen thuộc, trảm Thất diệu? Đồ Xích Viêm? Đột nhiên, Philip dường như nhớ ra cái gì đó, lập tức chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa, cả người nhuyễn, run rẩy nằm trên mặt đất, vẻ mặt đầy hoảng sợ nhìn chằm chằm người thanh niên đang tùy ý ngồi trên ghế, hoảng sợ run rẩy nói:" Ngươi... Ngươi... Ngươi là Tang Thiên!"
Tang Thiên! Cái tên này đã sớm nổi danh trong trật tự câu lạc bộ! Có lẽ còn một số người không biết, nhưng cái tên này không ai dám nói là xa lạ, trảm Thất Diệu, Đồ Xích Viêm, mỗi người đều biết, cái tên này quả thật là không kiêng nể gì các câu lạc bộ hết, đối với mười đại câu lạc bộ của Liên Bang mà nói lại càng tràn ngập thần bí.
Người thanh niên này ngay cả Thất Diệu cũng dám giết, ngay cả câu lạc bộ Xích Viêm cũng dám đồ, chứ đừng nói chi đến một vinh quang kỵ sĩ nhỏ nhoi như Philip, càng đừng nói đến câu lạc bộ Trùng Thiên sau lưng hắn, cái này quả thật làm cho Philip vô cùng sợ hãi, nằm run rẩy trên mặt đất, hoảng sợ, thậm chí ngay cả dũng khí đứng lên cũng không có.
Đám người Sauron vẫn đang yên lặng quan sát người thanh niên đang ngồi trên ghế trước mặt này, trang phục bình thường, bề ngoài bình thản vô hại, trên người không có một chút khí chất cao quý nào, nhìn người thanh niên này, đám người Sauron thậm chí cũng hoài nghi hai mắt của mình. Người này quả thật đã trảm Thất Diệu, đồ Xích Viêm, Tang Thiên sao?
Quả thực rất tầm thường, vô cùng bình thường, bình thường đến nỗi làm cho người ta rất khó có thể đem người thanh niên này cùng với cái tên Tang Thiên không kiêng nể gì hết chung một chỗ.
"Các ngươi là ai." Tang Thiên tùy ý ngồi trên ghế, tùy ý nhìn năm người trước mặt.
"Vị này chính là trưởng lão Sauron của câu lạc bộ Mãnh Thú chúng ta, chúng ta là Liên Bang vinh quang chiến tướng."
Thánh Đường thì có chiến sĩ Thánh Đường, có tước vị như công tước hầu tước bá tước, mà khi vinh quang đỉnh ban tặng cho vinh quang, thì cũng có vinh quang kỵ sĩ, đồng thời còn có chiến tướng, vương tọa, Chiến Thần, tông sư rất nhiều vinh quang, ngoài ra còn có Thất Diệu.
Vinh quang kỵ sĩ có lẽ có rất nhiều, nhưng mà vinh quang chiến tướng trong Liên Bang thì lại có rất ít, có thể đạt được vinh quang chiến tướng thì đều là những cao thủ nhất lưu trong Liên Bang, kém nhất cũng phải đột phá cực hạn thân thể có lực chiến đấu cấp 8, mà vương tọa cũng không phải là người nào muốn xưng cũng được, phải là người phụ trách Liên Bang mười đại câu lạc bộ thì mới có tư cách lấy được vinh quang vương tọa, người phụ trách của các câu lạc bộ khác cũng chỉ có thể được coi là ông chủ mà thôi.
Cái tên Thất Diệu trong Liên Bang là có danh tiếng cao nhất. Đều là những người thanh niên có thực lực rất mạnh, giết chết được Thất Diệu có lẽ Tang Thiên rất mạnh, nhưng hiện tại đối phương đã khai báo thân phận, là trưởng lão của câu lạc bộ Mãnh Thú một trong mười đại câu lạc bộ của Liên Bang cùng với vài tên chiến tướng. Tang Thiên dĩ nhiên không có chút động lòng, đừng nói là vẻ mặt kinh hoàng, mà ngay cả mắt cũng không có chớp một cái, người này thật sự vô pháp vô thiên sao? Hay là có lòng tin đến ngay cả chiến tướng cũng không thèm để vào mắt?
Tang Thiên nhìn Dạ Nguyệt đang trợn mắt há mồm đứng bên cạnh kinh ngạc vẩy tay, Dạ Nguyệt có chút mê muội đi qua.
Nhìn thấy một màn này, đám người Sauron gật đầu, thầm nghĩ tên Tang Thiên này cũng coi như biết điều, nhưng mà, khi bọn hắn nhìn thấy người con gái đó ngồi xuống bên cạnh Tang Thiên thì đều ngây người. Bọn họ vốn tưởng rằng Tang Thiên kêu người con gái đó đi mời trà, nhưng mà làm thế nào cũng không ngờ tới lại cho người con gái kia ngồi xuống.
Cái này chính là không thèm để ý trưởng lão cùng vài tên chiến tướng, càng không thèm để câu lạc bộ Mãnh Thú vào trong mắt.
Một người ở phía sau Sauron muốn đi lên khiển trách, nhưng lại bị Sauron bảo ngồi im, là trưởng lão của câu lạc bộ Mãnh Thú, hắn so với người khác còn biết nhiều chuyện hơn nhiều, mặc dù không biết thân phận thật sự của Tang Thiên. Nhưng người này, hiện tại không ai dám trêu chọc vào, không ai dám đi thăm dò thân phận thật sự của hắn. Không người nào biết kết quả khi thăm dò có thể hay không trở thành một câu lạc bộ Xích Viêm thứ hai.
Sauron tiến lên từng bước, đang muốn mở miệng, thì ngay lúc này, một tiếng quát vang lên.
"Ta muốn nhìn xem câu lạc bộ Lão Niên rốt cuộc có lai lịch như thế nào, mà dám làm càn như vậy, dám đã thương thành viên của câu lạc bộ Trùng Thiên chúng ta, hanh!"
Mười một người mạnh mẽ tiến vào, đi đầu chính là một trung niên mặc một bộ tây phục sang trọng, trung niên sắc mặt âm trầm, hai mắt phẫn nộ, ánh mắt nhìn lướt qua ba người nằm dưới đất, rồi sau đó phát hiện Philip đang run rẩy kịch liệt nằm trên mặt đất, liền quát to:" Philip! Ngươi làm cái gì vậy, đường đường vinh quang kỵ sĩ lại nằm dưới đất còn ra thể thống gì, đứng lên cho ta."
"Hắn...hắn là..." Philip chỉ vào Tang Thiên đang ngồi phía trước, cả người không ngừng run rẩy.
"Ngươi xem lại một chút bộ dáng bây giờ của ngươi đi! Đứng lên cho ta!" Người trung niên mặc tây phục đang muốn tức giận, lúc này đột nhiên chú ý mấy người bên cạnh, nghiêng đầu nhìn lại, vừa nhìn thấy, lập tức làm cho hắn bị hù dọa một trận, vội vàng ân cần thăm hỏi:" Thì ra là trưởng lão Sauron câu lạc bộ Mãnh Thú, tại hạ thất lễ, không biết mấy vị cũng có mặt ở đây."
Tuổi tác của hắn mặc dù không có kém mấy so với Sauron, thận phận giống nhau đều là trưởng lão của câu lạc bộ, bất quá, hắn nhìn thấy Sauron không thể không cúi đầu, dù sao người ta cũng là trưởng lão của Mãnh Thú một trong mười đại câu lạc bộ của Liên Bang, mà Sauron lại còn là vinh quang chiến tướng, chỉ nói riêng về vinh quang thôi, đừng nói là hắn, cho dù là người phụ trách của câu lạc bộ cũng phải cúi đầu như thường, cái này chính là tượng trưng cho thân phận.
Sauron hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái, vốn đối với thái độ của Tang Thiên đã làm cho hắn vô cùng tức giận rồi, nhưng đối mặt với Tang Thiên hắn lại không dám phát tác, mà đã vậy cái câu lạc bộ rác rưỡi này lại còn đui mù một lần nữa lỗ mãng xông vào, nếu như không phải đang có người ở đây, hắn thật sự muốn tiến lên tát cho tên này vài cái.
Hít vào một hơi, hắn cảm giác được nếu như còn tiếp tục như vậy nữa sợ rằng mình sẽ bạo hỏa mất, liền không nói nhảm nữa, xoay người lại, nhìn Tang Thiên, nói thẳng.
"Tang tiên sinh, ta đến đây là để đưa thiệp mời, gia phụ Taylor Justin đang muốn cùng các thanh thiếu niên anh hùng trong Liên Bang kết giao, đáng tiếc là gia phụ đang có chuyện quan trọng, nên đặc biệt phái ta đến đây mời các hạ tham gia yến hội đại thọ gia phụ vào vài ngày tới, đây là thiệp mời do chính tay gia phụ tự tay viết."
Nói xong mấy lời này, sắc mặt Sauron có chút mất tự nhiên, lại hít vào một hơi thật sâu. Đây là lần đầu tiên hắn dùng khẩu khí khách khí như vậy đối với một người, hơn nữa đối phương lại còn là một người thanh niên chưa tới ba mươi tuổi, nếu như chuyện này truyền ra ngoài, chiến tướng Sauron sợ rằng sẽ trở thành trò cười, hắn không muốn đến, nhưng chuyện này là do phụ thân hắn cố ý dặn dò, trước mắt không cần thiết phải đụng vào người này.
Dạ Nguyệt đứng dậy đi tới nhận lấy thiệp mời. Đem thiệp mời đưa cho Tang Thiên.
Mà người trung niên đứng bên cạnh Sauron nhìn thấy một màn này, trong lòng rất là kinh ngạc, Sauron chính là trưởng lão của câu lạc bộ Mãnh Thú! Lại còn là vinh quang chiến tướng được nhiều người kính nể, nhưng tại sao, tại sao lại khách khí như vậy đối với người thanh niên này? Người thanh niên này có thân phận như thế nào? Vô luận là như thế nào hắn cũng không rõ, người thanh niên này rốt cuộc có thân phận gì? Mà có thể làm cho loại người có thân phận như cho Sauron lại khách khí đi mời hắn như vậy.
"Hắn là...là Tang Thiên."
Philip run rẩy cố gắng đứng dậy, thấp giọng nói.
Tang Thiên!
Trung niên mặc tây phục sủng sốt, khi hai chữ Tang Thiên truyền vào trong tai hắn, thì trong đầu giống như có một cơn lốc quét qua vậy.
Tang Thiên? Trảm Thất Diệu, đồ Xich Viêm chính là Tang Thiên sao?
Là trưởng lão của câu lạc bộ Trùng Thiên, hắn đương nhiên có nghe nói qua cái tên Tang Thiên này. Đâu chỉ nghe nói qua, quả thực chính là như sấm bên tai. Người này ngay cả câu lạc bộ Xích Viêm cũng dám đồ sát, vậy thì một câu lạc bộ nhỏ nhoi như Trùng Thiên, nghĩ tới đây, hắn không nhịn được mà toát mồ hôi hột, nuốt một ngụm nước miếng, hắn biết lần này gặp phải sát tinh rồi, không dám chậm trễ một giây nào, lại càng không dám ở lại một giây nào, xoay người rời đi.
"Chậm đã."
Một âm thanh thản nhiên truyền đến, người trung niên tây phục vừa mới đi được hai bước đột nhiên run lên.
Đám người Sauron cũng là cau mày nghi hoặc, không biết hắn có ý tứ gì.
Trung niên mặc tây phục hít vào một hơi thật sâu, xoay người lại, thấp giọng nói:" Các hạ, là chúng ta có lỗi với ngài, ta xin hướng ngài bồi tội."
"Không cần." Tang Thiên đang ngồi trên ghế, cúi đầu nhìn vào tấm thiệp mời trong tay, với bộ dáng rất chăm chú, tộc trưởng gia tộc võ huân Taylor, vương tọa câu lạc bộ Mãnh Thú, Taylor Justin.
Không cần?
Trung niên tây phục, Philip cũng không biết người thanh niên trước mặt này rốt cuộc là có ý gì, một lần nữa nói:" Các hạ, chuyện ngày hôm nay, cũng là do mấy tên tiểu tử câu lạc bộ Trùng Thiên chúng ta bốc đồng nên mạo phạm ngài, ta cũng nên thay bọn họ hướng ngài bồi tội."
Hắn vừa dứt lời, giọng nói của Tang Thiên lập tức vang lên.
"Trả tiền rồi đi."
Trả tiền rồi đi? Có ý gì? Không chỉ trung niên tây phục nghi hoặc, ngay cả đám người Sauron thậm chí cả Dạ Nguyệt bên cạnh cũng mơ hồ.
Cái này cũng không phải là đang mua bán, tiền bạc làm gì đây?
Trên tay Tang Thiên không biết xuất hiện một điếu thuốc lá từ lúc nào, đặt trên miệng hít vào một hơi, híp mặt liếc nhìn mọi người xung quang một cái, rồi sau đó chỉ chỉ phía sau.
Mọi người khó hiểu, đều xoay người nhìn lại về phía sau.
Tích một tiếng, cánh cửa phòng tự động đóng lại, đột nhiên trên cánh cửa xuất hiện một hàng chữ rất bắt mắt.
"không mời tự tiện tới, dựa theo đầu người mà tính, một người một trăm vạn, giao tiền rời đi."
Nhìn thấy hàng chữ này, trung niên tây phục hoàn toàn mơ hồ, ngay cả Sauron cũng mở to mắt không thể tin.
Trung niên tây phục mồ hôi lại càng chảy nhiều hơn, nhìn đám người bên cạnh, cũng phải có gần hai ba mươi người, một người một trăm vạn, vậy tức là hai ba ngàn vạn.
Đây là cái gì? Đây là trắng trợn chèn ép!
"Các...các hạ." Khéo miệng trung niên tây phục có chút mất tự nhiên, run rẩy nói từng chữ:" Các hạ, mọi người dù sao cũng là ngươi của xã khu Thiên Chi Lam, ngẩng đầu không gặp, cúi đầu thấy, xin các hạ nể mặt câu lạc bộ Trùng Thiên."
"Cửa có máy quét tạp, giao tiền rời đi." Khéo miệng Tang Thiên ngậm một điếu thuốc lá, phun ra một ngụm khói. Ánh mắt híp lại liếc nhìn mọi người một cái.
"Các...các hạ, tuy là câu lạc bộ Trùng Thiên chúng ta sai trước, nhưng ta đã để cho bọn họ bồi tội, không nên khinh người quá đáng, dù sao.."
Hắn còn chưa kịp nói xong, còn không biết chuyện gì, liền cảm giác có một lực hút kéo tới.
Ngay sau đó, mọi người ở đây liền nhìn thấy một màn kỳ dị, cả người trung niên tây phục câu lạc bộ Trùng Thiên liền bị bay ra ngoài, bịch một tiếng hung hăng đập lên trên cánh cửa, bịch một tiếng, miệng phun máu tươi, chỉ vào mặt Tang Thiên:" Ngươi..."
Đám người Philip đã sớm bị hù dọa cho ngay cả đứng cũng không vững, ngay cả đám người Sauron cũng đều cảm thấy da đầu tê dại. Trình độ vô pháp vô thiên của người này vượt xa tưởng tượng của mọi người.
Sauron trong lòng lửa giận hừng hực thiêu đốt, hai nắm tay nắm chặt, rồi sau đó buông ra, cao giọng nói:" Các hạ, thiếp mời ta đã đưa đến, vậy ta xin cáo từ." Dứt lời, xoay người rời đi.
Nhưng mà, khi bọn hắn vừa mới xoay người rời đi, thì một giọng nói thản nhiên vang lên.
"Giao tiền rồi rời đi."
Tang Thiên! Cái tên này đã sớm nổi danh trong trật tự câu lạc bộ! Có lẽ còn một số người không biết, nhưng cái tên này không ai dám nói là xa lạ, trảm Thất Diệu, Đồ Xích Viêm, mỗi người đều biết, cái tên này quả thật là không kiêng nể gì các câu lạc bộ hết, đối với mười đại câu lạc bộ của Liên Bang mà nói lại càng tràn ngập thần bí.
Người thanh niên này ngay cả Thất Diệu cũng dám giết, ngay cả câu lạc bộ Xích Viêm cũng dám đồ, chứ đừng nói chi đến một vinh quang kỵ sĩ nhỏ nhoi như Philip, càng đừng nói đến câu lạc bộ Trùng Thiên sau lưng hắn, cái này quả thật làm cho Philip vô cùng sợ hãi, nằm run rẩy trên mặt đất, hoảng sợ, thậm chí ngay cả dũng khí đứng lên cũng không có.
Đám người Sauron vẫn đang yên lặng quan sát người thanh niên đang ngồi trên ghế trước mặt này, trang phục bình thường, bề ngoài bình thản vô hại, trên người không có một chút khí chất cao quý nào, nhìn người thanh niên này, đám người Sauron thậm chí cũng hoài nghi hai mắt của mình. Người này quả thật đã trảm Thất Diệu, đồ Xích Viêm, Tang Thiên sao?
Quả thực rất tầm thường, vô cùng bình thường, bình thường đến nỗi làm cho người ta rất khó có thể đem người thanh niên này cùng với cái tên Tang Thiên không kiêng nể gì hết chung một chỗ.
"Các ngươi là ai." Tang Thiên tùy ý ngồi trên ghế, tùy ý nhìn năm người trước mặt.
"Vị này chính là trưởng lão Sauron của câu lạc bộ Mãnh Thú chúng ta, chúng ta là Liên Bang vinh quang chiến tướng."
Thánh Đường thì có chiến sĩ Thánh Đường, có tước vị như công tước hầu tước bá tước, mà khi vinh quang đỉnh ban tặng cho vinh quang, thì cũng có vinh quang kỵ sĩ, đồng thời còn có chiến tướng, vương tọa, Chiến Thần, tông sư rất nhiều vinh quang, ngoài ra còn có Thất Diệu.
Vinh quang kỵ sĩ có lẽ có rất nhiều, nhưng mà vinh quang chiến tướng trong Liên Bang thì lại có rất ít, có thể đạt được vinh quang chiến tướng thì đều là những cao thủ nhất lưu trong Liên Bang, kém nhất cũng phải đột phá cực hạn thân thể có lực chiến đấu cấp 8, mà vương tọa cũng không phải là người nào muốn xưng cũng được, phải là người phụ trách Liên Bang mười đại câu lạc bộ thì mới có tư cách lấy được vinh quang vương tọa, người phụ trách của các câu lạc bộ khác cũng chỉ có thể được coi là ông chủ mà thôi.
Cái tên Thất Diệu trong Liên Bang là có danh tiếng cao nhất. Đều là những người thanh niên có thực lực rất mạnh, giết chết được Thất Diệu có lẽ Tang Thiên rất mạnh, nhưng hiện tại đối phương đã khai báo thân phận, là trưởng lão của câu lạc bộ Mãnh Thú một trong mười đại câu lạc bộ của Liên Bang cùng với vài tên chiến tướng. Tang Thiên dĩ nhiên không có chút động lòng, đừng nói là vẻ mặt kinh hoàng, mà ngay cả mắt cũng không có chớp một cái, người này thật sự vô pháp vô thiên sao? Hay là có lòng tin đến ngay cả chiến tướng cũng không thèm để vào mắt?
Tang Thiên nhìn Dạ Nguyệt đang trợn mắt há mồm đứng bên cạnh kinh ngạc vẩy tay, Dạ Nguyệt có chút mê muội đi qua.
Nhìn thấy một màn này, đám người Sauron gật đầu, thầm nghĩ tên Tang Thiên này cũng coi như biết điều, nhưng mà, khi bọn hắn nhìn thấy người con gái đó ngồi xuống bên cạnh Tang Thiên thì đều ngây người. Bọn họ vốn tưởng rằng Tang Thiên kêu người con gái đó đi mời trà, nhưng mà làm thế nào cũng không ngờ tới lại cho người con gái kia ngồi xuống.
Cái này chính là không thèm để ý trưởng lão cùng vài tên chiến tướng, càng không thèm để câu lạc bộ Mãnh Thú vào trong mắt.
Một người ở phía sau Sauron muốn đi lên khiển trách, nhưng lại bị Sauron bảo ngồi im, là trưởng lão của câu lạc bộ Mãnh Thú, hắn so với người khác còn biết nhiều chuyện hơn nhiều, mặc dù không biết thân phận thật sự của Tang Thiên. Nhưng người này, hiện tại không ai dám trêu chọc vào, không ai dám đi thăm dò thân phận thật sự của hắn. Không người nào biết kết quả khi thăm dò có thể hay không trở thành một câu lạc bộ Xích Viêm thứ hai.
Sauron tiến lên từng bước, đang muốn mở miệng, thì ngay lúc này, một tiếng quát vang lên.
"Ta muốn nhìn xem câu lạc bộ Lão Niên rốt cuộc có lai lịch như thế nào, mà dám làm càn như vậy, dám đã thương thành viên của câu lạc bộ Trùng Thiên chúng ta, hanh!"
Mười một người mạnh mẽ tiến vào, đi đầu chính là một trung niên mặc một bộ tây phục sang trọng, trung niên sắc mặt âm trầm, hai mắt phẫn nộ, ánh mắt nhìn lướt qua ba người nằm dưới đất, rồi sau đó phát hiện Philip đang run rẩy kịch liệt nằm trên mặt đất, liền quát to:" Philip! Ngươi làm cái gì vậy, đường đường vinh quang kỵ sĩ lại nằm dưới đất còn ra thể thống gì, đứng lên cho ta."
"Hắn...hắn là..." Philip chỉ vào Tang Thiên đang ngồi phía trước, cả người không ngừng run rẩy.
"Ngươi xem lại một chút bộ dáng bây giờ của ngươi đi! Đứng lên cho ta!" Người trung niên mặc tây phục đang muốn tức giận, lúc này đột nhiên chú ý mấy người bên cạnh, nghiêng đầu nhìn lại, vừa nhìn thấy, lập tức làm cho hắn bị hù dọa một trận, vội vàng ân cần thăm hỏi:" Thì ra là trưởng lão Sauron câu lạc bộ Mãnh Thú, tại hạ thất lễ, không biết mấy vị cũng có mặt ở đây."
Tuổi tác của hắn mặc dù không có kém mấy so với Sauron, thận phận giống nhau đều là trưởng lão của câu lạc bộ, bất quá, hắn nhìn thấy Sauron không thể không cúi đầu, dù sao người ta cũng là trưởng lão của Mãnh Thú một trong mười đại câu lạc bộ của Liên Bang, mà Sauron lại còn là vinh quang chiến tướng, chỉ nói riêng về vinh quang thôi, đừng nói là hắn, cho dù là người phụ trách của câu lạc bộ cũng phải cúi đầu như thường, cái này chính là tượng trưng cho thân phận.
Sauron hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái, vốn đối với thái độ của Tang Thiên đã làm cho hắn vô cùng tức giận rồi, nhưng đối mặt với Tang Thiên hắn lại không dám phát tác, mà đã vậy cái câu lạc bộ rác rưỡi này lại còn đui mù một lần nữa lỗ mãng xông vào, nếu như không phải đang có người ở đây, hắn thật sự muốn tiến lên tát cho tên này vài cái.
Hít vào một hơi, hắn cảm giác được nếu như còn tiếp tục như vậy nữa sợ rằng mình sẽ bạo hỏa mất, liền không nói nhảm nữa, xoay người lại, nhìn Tang Thiên, nói thẳng.
"Tang tiên sinh, ta đến đây là để đưa thiệp mời, gia phụ Taylor Justin đang muốn cùng các thanh thiếu niên anh hùng trong Liên Bang kết giao, đáng tiếc là gia phụ đang có chuyện quan trọng, nên đặc biệt phái ta đến đây mời các hạ tham gia yến hội đại thọ gia phụ vào vài ngày tới, đây là thiệp mời do chính tay gia phụ tự tay viết."
Nói xong mấy lời này, sắc mặt Sauron có chút mất tự nhiên, lại hít vào một hơi thật sâu. Đây là lần đầu tiên hắn dùng khẩu khí khách khí như vậy đối với một người, hơn nữa đối phương lại còn là một người thanh niên chưa tới ba mươi tuổi, nếu như chuyện này truyền ra ngoài, chiến tướng Sauron sợ rằng sẽ trở thành trò cười, hắn không muốn đến, nhưng chuyện này là do phụ thân hắn cố ý dặn dò, trước mắt không cần thiết phải đụng vào người này.
Dạ Nguyệt đứng dậy đi tới nhận lấy thiệp mời. Đem thiệp mời đưa cho Tang Thiên.
Mà người trung niên đứng bên cạnh Sauron nhìn thấy một màn này, trong lòng rất là kinh ngạc, Sauron chính là trưởng lão của câu lạc bộ Mãnh Thú! Lại còn là vinh quang chiến tướng được nhiều người kính nể, nhưng tại sao, tại sao lại khách khí như vậy đối với người thanh niên này? Người thanh niên này có thân phận như thế nào? Vô luận là như thế nào hắn cũng không rõ, người thanh niên này rốt cuộc có thân phận gì? Mà có thể làm cho loại người có thân phận như cho Sauron lại khách khí đi mời hắn như vậy.
"Hắn là...là Tang Thiên."
Philip run rẩy cố gắng đứng dậy, thấp giọng nói.
Tang Thiên!
Trung niên mặc tây phục sủng sốt, khi hai chữ Tang Thiên truyền vào trong tai hắn, thì trong đầu giống như có một cơn lốc quét qua vậy.
Tang Thiên? Trảm Thất Diệu, đồ Xich Viêm chính là Tang Thiên sao?
Là trưởng lão của câu lạc bộ Trùng Thiên, hắn đương nhiên có nghe nói qua cái tên Tang Thiên này. Đâu chỉ nghe nói qua, quả thực chính là như sấm bên tai. Người này ngay cả câu lạc bộ Xích Viêm cũng dám đồ sát, vậy thì một câu lạc bộ nhỏ nhoi như Trùng Thiên, nghĩ tới đây, hắn không nhịn được mà toát mồ hôi hột, nuốt một ngụm nước miếng, hắn biết lần này gặp phải sát tinh rồi, không dám chậm trễ một giây nào, lại càng không dám ở lại một giây nào, xoay người rời đi.
"Chậm đã."
Một âm thanh thản nhiên truyền đến, người trung niên tây phục vừa mới đi được hai bước đột nhiên run lên.
Đám người Sauron cũng là cau mày nghi hoặc, không biết hắn có ý tứ gì.
Trung niên mặc tây phục hít vào một hơi thật sâu, xoay người lại, thấp giọng nói:" Các hạ, là chúng ta có lỗi với ngài, ta xin hướng ngài bồi tội."
"Không cần." Tang Thiên đang ngồi trên ghế, cúi đầu nhìn vào tấm thiệp mời trong tay, với bộ dáng rất chăm chú, tộc trưởng gia tộc võ huân Taylor, vương tọa câu lạc bộ Mãnh Thú, Taylor Justin.
Không cần?
Trung niên tây phục, Philip cũng không biết người thanh niên trước mặt này rốt cuộc là có ý gì, một lần nữa nói:" Các hạ, chuyện ngày hôm nay, cũng là do mấy tên tiểu tử câu lạc bộ Trùng Thiên chúng ta bốc đồng nên mạo phạm ngài, ta cũng nên thay bọn họ hướng ngài bồi tội."
Hắn vừa dứt lời, giọng nói của Tang Thiên lập tức vang lên.
"Trả tiền rồi đi."
Trả tiền rồi đi? Có ý gì? Không chỉ trung niên tây phục nghi hoặc, ngay cả đám người Sauron thậm chí cả Dạ Nguyệt bên cạnh cũng mơ hồ.
Cái này cũng không phải là đang mua bán, tiền bạc làm gì đây?
Trên tay Tang Thiên không biết xuất hiện một điếu thuốc lá từ lúc nào, đặt trên miệng hít vào một hơi, híp mặt liếc nhìn mọi người xung quang một cái, rồi sau đó chỉ chỉ phía sau.
Mọi người khó hiểu, đều xoay người nhìn lại về phía sau.
Tích một tiếng, cánh cửa phòng tự động đóng lại, đột nhiên trên cánh cửa xuất hiện một hàng chữ rất bắt mắt.
"không mời tự tiện tới, dựa theo đầu người mà tính, một người một trăm vạn, giao tiền rời đi."
Nhìn thấy hàng chữ này, trung niên tây phục hoàn toàn mơ hồ, ngay cả Sauron cũng mở to mắt không thể tin.
Trung niên tây phục mồ hôi lại càng chảy nhiều hơn, nhìn đám người bên cạnh, cũng phải có gần hai ba mươi người, một người một trăm vạn, vậy tức là hai ba ngàn vạn.
Đây là cái gì? Đây là trắng trợn chèn ép!
"Các...các hạ." Khéo miệng trung niên tây phục có chút mất tự nhiên, run rẩy nói từng chữ:" Các hạ, mọi người dù sao cũng là ngươi của xã khu Thiên Chi Lam, ngẩng đầu không gặp, cúi đầu thấy, xin các hạ nể mặt câu lạc bộ Trùng Thiên."
"Cửa có máy quét tạp, giao tiền rời đi." Khéo miệng Tang Thiên ngậm một điếu thuốc lá, phun ra một ngụm khói. Ánh mắt híp lại liếc nhìn mọi người một cái.
"Các...các hạ, tuy là câu lạc bộ Trùng Thiên chúng ta sai trước, nhưng ta đã để cho bọn họ bồi tội, không nên khinh người quá đáng, dù sao.."
Hắn còn chưa kịp nói xong, còn không biết chuyện gì, liền cảm giác có một lực hút kéo tới.
Ngay sau đó, mọi người ở đây liền nhìn thấy một màn kỳ dị, cả người trung niên tây phục câu lạc bộ Trùng Thiên liền bị bay ra ngoài, bịch một tiếng hung hăng đập lên trên cánh cửa, bịch một tiếng, miệng phun máu tươi, chỉ vào mặt Tang Thiên:" Ngươi..."
Đám người Philip đã sớm bị hù dọa cho ngay cả đứng cũng không vững, ngay cả đám người Sauron cũng đều cảm thấy da đầu tê dại. Trình độ vô pháp vô thiên của người này vượt xa tưởng tượng của mọi người.
Sauron trong lòng lửa giận hừng hực thiêu đốt, hai nắm tay nắm chặt, rồi sau đó buông ra, cao giọng nói:" Các hạ, thiếp mời ta đã đưa đến, vậy ta xin cáo từ." Dứt lời, xoay người rời đi.
Nhưng mà, khi bọn hắn vừa mới xoay người rời đi, thì một giọng nói thản nhiên vang lên.
"Giao tiền rồi rời đi."
Âm thanh rất nhẹ nhàng mà cũng rất lãnh đạm, giống như đang nói "cùng ăn cơm" vậy.
Những lời này vừa vang lên, bốn người Sauron liền dừng lại, sắc mặt của Sauron càng lúc càng lạnh lùng, khí thế quang thân hắn đột nhiên bành trướng, hắn ngẩng đầu lên, nhắm mắt lại, thâm hít sâu một hơi, lúc này mới làm cho khí thế này chậm rãi tiêu tán, một hồi lâu, hắn mở mắt ra. Tiếp tục đi tới, đi tới cửa, lấy kim tạp từ trong túi ra cắm vào, đích đích đích nhập vào 400 vạn. Đích một tiếng vang lên, cánh cửa tự động mở ra, Sauron vung tay lên, quát:" Các hạ, tiền ta đã trả. Vài ngày sau xin đợi các hạ tới." Dứt lời, lúc này mới nhấc chân rời đi.
Nhìn thấy Sauron cũng không thể không trả tiền rời đi. Trung niên tây phục câu lạc bộ Trùng Thiên liền ôm ngực run rẩy cố gắng đứng lên, móc ra kim tạp cắm vào, đích đích đích nhập vào 100 vạn:" Các hạ, ta đã thanh toán tiền, 100 vạn, ta có thể đi được chưa?"
100 vạn đối với hắn mà nói cũng không phải là một con số quá lớn, nhưng đây là một tháng tiền lương của hắn, cứ như vậy mà bị người ta lấy đi không khỏi có chút đau lòng. Bị thương đã không nói, đã vậy còn bị mất 100 vạn. Cái này gọi là gì, ủy khuất cũng chỉ có thể ủy khuất mà thôi, một số tiền lớn như vậy cứ như vậy mà mất đi, ngay cả nhận vật lớn như Sauron cũng phải nuốt giận mà đi thì đừng nói chi tới hắn.
Nhìn thấy người thanh niên trước mặt vẫn đang cùng người con gái kia nói chuyện với nhau.
Trung niên tây phục khẽ cắn môi, lại nói:" Các hạ. Tiền đã thanh toán, ngươi có phải hay không "
Không ai để ý tới hắn, người thanh niên kia vẫn nói chuyện với người con gái kia như trước.
Ngực bị đau đớn dữ dội làm cho trung niên tây phục không dám lớn tiếng, hung hăn trừng mắt nhìn hai mươi mấy người bên cạnh, quát:" Các ngươi nhìn cái gì! Còn không lại đây cắm thẻ!" Đám người Philip nào dám có nửa phần chậm trễ, đều móc ra kim tạp cắm vào. 100 vạn đối với trung niên tây phục không tính là gì, nhưng đối với các thành viên của câu lạc bộ mà nói, chẳng khác nào tiền lương suốt một năm của bọn họ, mấu chốt là chỗ cánh cửa chỉ có một chỗ nhét kim tạp, căn bản không thể quét một lúc nhiều kim tạp một lúc, hai mươi ba người liên tục đi tới quét kim tạp.
"Các hạ, chúng ta thật sự không có nhiều tiền như vậy, chỉ có chín trăm vạn, xin các hạ đại nhân không không chấp nhất tiểu nhân, mà bỏ qua cho bọn ta."
Người thanh niên vô hại kia vẫn như trước cùng người con gái kia nói chuyện với nhau, mà trên khuôn mặt của người con gái kia thì lại đang ửng hồng một mảng.
Trung niên tây phục cắn răng một cái. Đem kim tạp nhét vào. Lại tiếp tục nhập vào 500 vạn còn thừa vào.
"Các hạ, ta chỉ có thể có đủ 1400 vạn thôi, trên người thật sự không có một cắc nào nữa, xin các hạ khai ân phá lệ." Trung niên tây phục cơ hồ dùng tới ngữ khí cầu khẩn, nhưng vẫn như trước không có ai trả lời hắn.
"Các hạ, ta trước tiên trả trước 1400 vạn, có thể cho ta ra ngoài trước không, đợi ta ra ngoài liên lạc với người phụ trách câu lạc bộ Trùng Thiên chúng ta, đến lúc đó tuyệt đối sẽ trả số tiền còn thiếu."
Tang Thiên đứng dậy, ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn, trực tiếp rời đi.
"Các hạ."
"Trả đủ tiền, cánh cửa hiển nhiên sẽ mở ra."
Đích đích đích! Cánh cửa mở ra, lập tức đóng lại. Tang Thiên cùng Dạ Nguyệt liền biến mất.
Mà trung niên tây phục lại lửa giận công tâm, oa một tiếng phun ra một ngụm máu tươi.
"Khinh người, khinh người quá đáng, khinh người quá đáng hả!!" Trung niên tây phục nổi trận lôi đình, ôm ngực. Hắn cắn răng một cái dậm chân, định thi triển bí kỹ tiềm ẩn rời đi, mắt thấy thân hình của hắn dần dần trở nên mơ hồ, dám người Philip sốt ruột la lên:" Trưởng lão, ngài nhất định phải nhớ trả tiền nha! Ngàn vạn lần không thể bỏ lại chúng ta!"
Philip vừa dứt lời, thân ảnh trung niên Tây phục đã biến mất, chỉ là trong nháy mắt, bịch một tiếng, một người trống rỗng xuất hiện! Phốc một tiếng rơi xuống mặt đất, sắc mặt người này trắng bệch, thần sắc khủng hoảng, cả mồm và miệng đều là máu, cả ngươi cong lại như con cá chép vậy không ngừng ho ra máu.
Đám người Philip vội vàng tiền lên xem, lập tức sợ ngây người, không phải vừa nãy trưởng lão mới sử dụng bí kỹ tiềm ẩn rời đi sao? Tại sao lại...
"Trưởng lão, ngài...ngài tại sao lại."
"Khinh... khinh người quá đáng a!! Phản, tiềm ẩn!"
Trung niên tây phục vất vả lắm mới ngừng ho, hô hấp dồn dập, mới vừa rồi hắn thi triền ẩn thân bí kỹ rời đi, căn bản không biết chuyện gì xảy ra, giống như bị người ta túm lấy lôi xuống vậy.
Dạ Nguyệt hôm nay là ngày đầu tiên đi làm, cảm giác lại giống như nằm mơ vậy, nàng mặc dù đối với trật tự câu lạc bộ cũng không hiểu rõ mấy, nhưng lại biết mười đại câu lạc bộ Liên Bang đại biểu cho cái gì, biết một vị vinh quang chiến tướng là đại biểu cho cái gì, mà hiện tại vinh quang chiến tướng vô cùng tôn quý trong Liên Bang lại có thái độ khách khí như vậy với Tang Thiên, quả thật là cho Dạ Nguyệt sợ ngây người.
Càng làm cho nàng không thể tiếp nhận cũng không dám tưởng tượng chính là. Chỉ trong vòng một ngày, câu lạc bộ còn chưa chính thức hoạt động. Mà đã kiếm được tiền, gần hai ngàn vạn, trời ah! Hai ngàn vạn! Con số này đối với Dạ Nguyệt mà nói quả thật là rất xa vời.
Kinh ngạc đồng thời, nàng lại có chút lo lắng. Dù sao tiền cũng là do huấn luyện viên chèn ép mà có, lại còn là chèn ép một vị vinh quang chiến tướng của một trong mười đại câu lạc bộ của Liên Bang, Mãnh Thú. Nhìn thấy Tang huấn luyện viên với thái độ không sao cả, nàng muốn mở miệng nói nhưng lại thôi.
Tang huấn luyện viên làm như vậy chắc là có mục đích gì đó!
Dạ Nguyệt nghĩ như vậy.
Hơi ngẩng đầu lên, đúng ngay lúc này Tang huấn luyện viên lại đang nhìn chằm chằm mình, khuôn mặt xinh xắn của Dạ Nguyệt lập tức đỏ ửng lên. Vội vàng cúi đầu.
Âm thanh của Tang huấn luyện viên vang lên, Dạ Nguyệt ngẩng đầu. Hai tròng mắt chớp chớp nghi hoặc nhìn:" Huấn luyện viên, ngài muốn làm gì?"
Tang Thiên nắm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại của Dạ Nguyệt, thuận miệng nói:" Ngươi từ nhỏ đã chịu mộng yểm trớ chú hành hạ, làm cho thân thể vô cùng suy yếu, loại tình huống trường kỳ suy yếu nào làm cho thể chất của ngươi trở thành một loại "âm hư nghiệt huyết". Loại này đối với ngươi mà nói cũng có chỗ có lợi mà cũng có hại, có hại chính là kiếp này ngươi không thể luyện tập thể thuật, cái này hẳn ngươi đã biết?"
Dạ Nguyệt mím môi, gật đầu, từ nhỏ thể chất suy yếu, không thể luyện tập thể thuật, cái này vẫn là điều đau khổ của nàng, lắc đầu, đùa cười nói:" Huấn luyện viên, chuyện này em đã biết lâu rồi, dù sao em cũng không phải rất chăm chỉ, không thể luyện tập thể thuật cũng không sao."
"Cô nhóc này, hiện tại thế giới mặc dù thịnh hành thể thuật, nhưng ngươi cũng không phải là người duy nhất, ngươi có được âm hư nghiệt huyết dùng để tu luyện cực âm "mộng toái tinh thuật" rất thích hợp, bất quá."
"Mộng toái tinh thuật, đây là cái gì? Là thể thuật sao?"
"Không phải thể thuật, đến đây, ta dạy cho ngươi." Tang Thiên đem phương pháp tu luyện "mộng toái tinh thuật" dạy cho Dạ Nguyệt, nói:" sau này không có việc gì cứ tu luyện là được, không nên gấp gáp, có cái gì không biết cứ tới hỏi ta."
Dạ Nguyệt nhíu mày, nhìn thấy bộ dáng chăm chú của huấn luyện viên, nàng trong lòng ấm áp, cười một cái, rồi gật đầu.
Sau đó, Tang Thiên vung tay lên, vươn ngón trỏ, đầu ngón trỏ xuất hiện tinh quang vô cùng quỷ dị, trên tay Dạ Nguyệt vẽ một bức tranh gì đó.
"Âm hư nghiệt huyết này cũng thuộc về một loại tồn tại đặc thù, độc tính phi thường mạnh mẽ, nhớ nhớ không thể làm cho người bình thường nhiễm phải máu của ngươi, đối với người bình thường mà nói đây là máu độc, nhưng đối với một ít nghiệt chướng tà ác mà nói đây lại là thuốc bố, sau này nếu như gặp phải chuyện gì bất trắc, thì lập tức đánh ra một chưởng."
Dạ Nguyệt dù hiểu hay không hiểu cũng gật đầu.
Đột nhiên, một âm thanh xé gió vang lên, giống như tiếng sấm phía chân trời truyền đến vậy, Tang Thiên có chút nhíu mày, nhẹ di một tiếng, hắn có thể cảm giác được âm thanh này là do hai loại lực lượng bất đồng va chạm nhau mà sinh ra, hơn nữa hai loại lực lượng này cũng không yếu, dường như là ở trên bầu trời xã khu Thiên Chi Lam.
Ngay sau đó một giọng nói xé gió vang lên.
"Cứu mạng oa! Hai đại trưởng lão của câu lạc bộ Mãnh Thú liên thủ khi dễ thiếu nữ! Mọi người mau đến xem a!"
Xế chiều, mặt trời chói chan nhô lên cao, giữa không trung khu Thiên Chi Lam.
Một đạo thân ảnh bạch sắc cực lỳ khó tin léo ra, tần suất léo ra vô cùng nhanh. Lúc ẩn lúc hiện, vù vù hai tiếng, hai đạo nhân ảnh trong nháy mắt xuất hiện bên cạnh bạch sắc thân ảnh đó, không nói một lời, chỉ tập trung công kích bạch sắc thân ảnh đó.
Ầm!
Một đạo âm thanh giống như tiếng sấm vậy, không khí giữa không trung trong khoảng khắc liền bị nổ tung, lực lượng tầng tầng lớp lớp lan tràn ra bốn phía, làm cho người ta vô cùng sợ hãi.
Vù!
Đạo thân ảnh bạch sắc kia đột nhiên quỷ dị xuất hiện một hướng khác, nhìn thấy một màn này, hai vị trung niên tây phục trên không trung sắc mặt lập tức kinh ngạc, liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy sự kinh hãi từ trong mắt của đối phương.
"Nữ nhân này rốt cuộc là ai, dĩ nhiên có thể thoát khỏi sự liên thủ của hai người chúng ta." Một người trong đó mở miệng nói chuyện, người này chính là người vừa mới ra khỏi câu lạc bộ Lão Niên không lâu, Sauron trưởng lão.
"Nữ nhân này rình coi cơ mật dưới đất của chúng ta. Không cần biết nàng là ai, hôm nay phải đem nàng giết chết."
Ngay lúc này, gần 50 câu lạc bộ trong khu Thiên Chi Lam đều nghe thấy động tĩnh liền từ bên trong đi ra ngoài xem. Chỉ thấy trên bầu trời một người con gái mặc trang phục màu đen, hai tay đặt bên mép, lớn tiếng la lên:" Cứu mạng oa! Hai đại trưởng lão của câu lạc bộ Mãnh Thú liên thủ khi dễ thiếu nữ! Mọi người mau đến xem a!"
Mọi người đều nhìn thấy, nữ nhân kia mặc một bộ trang phục phi thường kỳ quái, một thân hắc bào liền mũ, cả người thoạt nhìn thần bí. Khi mọi người nhìn thấy khuôn mặt của nữ nhân đó, không khỏi cảm thấy da đầu tê dại, cả mặt đầy rỗ (mặt rỗ đó). Thoạt nhìn giống như một tổ ong vò vẻ vậy, sao lại có người có dung mạo xấu xí như vậy chứ.
Nữ nhân hắc bào chợt lóe lên một cái. Nhìn thấy một người thanh niên mặc hắc y xuất hiện trước cửa câu lạc bộ Lão Niên. Trong cặp mắt đen nháy kia liền xuất hiện một tia giảo hoạt, chỉ thoáng qua một cái mà thôi, cả người nàng giống như chuồn chuồn vậy đột nhiên lao xuống dưới, hô lớn lên:" Ca ca cứu ta."
Vù!
Nữ nhân mặc hắc bào sau khi rơi xuống đất lập tức trốn phía sau Tang Thiên.
Ngay sau đó, trước mặt Tang Thiên liền xuất hiện hai thân ảnh khác, chính là trưởng lão Sauron cùng một trưởng lão khác của câu lạc bộ Mãnh Thú.
"Cứu ta! Ca ca." Nữ nhân hắc bào trốn phía sau lưng Tang Thiên, bĩu môi bộ dáng vô cùng đáng thương.
Tang Thiên quay đầu đi, đưa điếu thuốc lên miệng hút vào một hơi. Chậm rãi phun ra một làn khói, híp mắt lại cẩn thận đánh giá nữ nhân hắc bào này, ngoại trừ bộ mặt rỗ đầy nốt ruồi ra thì không nhìn thấy cái gì khác. Mặc một bộ hắc bào liền mũ trùm kín mịt làm cho người ta khó có thể nhận ra.
Nhìn thấy nữ nhân hắc bào này trốn phía sau Tang Thiên. Nội tâm Sauron xuất hiện một dấu hiệu xấu.
Nữ nhân này coi trộm cơ mất dưới đất của câu lạc bộ Mãnh Thú, tuyệt đối không thể cho nàng đi, mà cái tên Tang Thiên này, thật sự là một tên khó giải quyết. Hi vọng tốt nhất là hắn không nên nhúng tay vào chuyện này, nếu không Sauron thật không biết nên làm cái gì mới tốt.
Mọi ngươi đều chạy tới, tất cả mọi người đều rất tò mò, nữ nhân mặc trang phục quái dị mặt rỗ đầy tàn nhan đó rốt cuộc đã làm cái gì mà làm cho hai trưởng lão của câu lạc bộ Mãnh Thú cùng ra tay, nhìn thấy nữ nhân hắc bào đó trốn sau lưng một người thanh niên, ánh mặt của mọi người đều cẩn thận đánh giá người thanh niên này.
Vẻ bề ngoài bình thản vô hại, mặc một bộ hắc y bình thường, cả người trên dưới cũng không có một chút khí chất cao thủ, rất bình thường giống như một người qua đường vậy.
Sauron cùng một gã trưởng lão khác của câu lạc bộ Mãnh Thú gắt gao nhìn chằm chằm Tang Thiên, trong lòng âm thầm suy tư về việc Tang Thiên có nhúng tay vào hay không? Hoặc là hiện tại ra tay bắt cô gái đó đem đi?
Lúc này, Tang Thiên quay đầu đi, nói:" Các ngươi tiếp tục đi." Dứt lời, xoay người hướng câu lạc bộ Lão Niên đi tới.
Nhìn thấy Tang Thiên rời đi, hai người Sauron mừng rỡ, lập tức không có chần chờ, lao nhanh tới, giơ tay lên, đan thủ thành trảo, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai.
Ong ong hai tiếng, lúc thủ trảo của Sauron đánh tới, thân ảnh của nữ nhân hắc bào kia đột nhiên biến mất, chỉ để lại một đạo tàn ảnh, vù trong nháy mắt, nữ nhân hắc bào kia đã lao vào câu lạc bộ Lão Niên.
Một trảo bắt vào khoảng không, Sauron kinh hãi không thôi, nhìn thấy ông bạn già đang muốn lao vào câu lạc bộ Lão Niên, lúc này hắn mới quát lên.
"Phong Vịnh lão đệ chậm đã!"
Phong Vịnh đã tiến một chân vào câu lạc bộ Lão Niên, nghe thấy âm thanh của Sauron, hắn khó hiểu xoay người:" Nữ nhân kia đã tiến vào rồi."
Sauron gật đầu, ý bảo mình đã biết, nhìn người thanh niên đang chẫm rãi đi trên hành lang, Sauron âm thầm hít vào một hơi:" Kim tạp của ngươi còn bao nhiêu tiền?" Vừa rồi mới bị Tang Thiên chém lấy 400 vạn, kim tạp hiện tại đã trống không, Sauron lại chưa kịp đi nạp thêm vào.
Nghe vậy, Phong Vịnh có chút sửng sốt, không rõ lời này của Sauron là có ý gì:" Còn có ba bốn trăm vạn, ngươi hỏi cái này để làm gì? Phải bắt nữ nhân kia lại, nếu không hậu hoạn vô cùng!"
Sauron hít sâu một hơi, âm lãnh cười:" Câu lạc bộ này có một quy cũ rất kì quái, người không mời tự tiện tiến vào, án theo đầu người mà tính, một người 100 vạn, giao tiền mới có thể rời đi, ta mới vừa mới bị hắn chém 400 vạn."
"Gì!" Phong Vịnh kinh hãi, thầm nghĩ trách không được vừa rồi nhìn thấy sắc mặt của Sauron vô cùng không tốt, dĩ nhiên là bởi vì chuyện này, là trưởng lão câu lạc bộ Mãnh Thú, hiển nhiên hắn cũng biết cái tên Tang Thiên này có thân phận đặc thù, do dự trong chốc lát rồi quát lên:" Trước tiên mặc kệ nó, phải bắt nữ nhân kia ngay lập tức." Dứt lời, không quản gì hết, lập tức lao vào.
Sauron xoay người, nhìn các thành viên khác của câu lạc bộ Mãnh Thú, quát:" tất cả thành viên câu lạc bộ Mãnh Thú ở chỗ này chờ, không có mệnh lệnh của ta, không được phép tiến vào câu lạc bộ Lão Niên nữa bước!" Dứt lời, cũng lão nhanh vào.
Các thành viên khác của câu lạc bộ Mãnh Thú không biết tại sao trưởng lão lại ra mệnh lệnh này, đuổi bắt người con gái kia, nhiều người không phải tốt hơn sao? Tuy có nghi hoặc, nhưng không có người nào dám mở miệng hỏi, chỉ có thể buồn bực đứng chờ ở bên ngoài, các thành viên câu lạc bộ khác đều không biết chuyện, nhìn thấy có trò hay đều lao vào xem.
Các thành viên câu lạc bộ khác không ngừng tiến vào, cũng may câu lạc bộ Lão Niên đủ rộng lớn, nếu không không thể chứa nhiều người như vậy, bên trong một gian phòng thật to đang tu tập vài trăm người, sau khi mọi người xông vào nhìn thấy trên mặt đất có nhiều người nằm như vậy, mọi người không khỏi sửng sốt.
Uh? Đây không phải là trưởng lão của câu lạc bộ Trùng Thiên sao? Hắn làm sao vậy? Sao miệng lại phun máu? Uh? Đó không phải là vinh quang kỵ sĩ Philip của câu lạc bộ Trùng Thiên sao? Những người này không phải là thanh viên của câu lạc bộ Trùng Thiên sao? Bọn họ làm sao vậy?
Tang Thiên nghiêng người ngồi trên ghế, híp mắt nhìn mọi người, khóe miệng xuất hiện ý cười làm cho người ta khó hiểu, xoa xoa cằm, giống như đang nghỉ cái gì vậy.
Trong đại sãnh, Sauron cùng Phong Vịnh đang đứng ở đó, mày nhíu lại.
Bởi vì khi bọn hắn tiến vào thì đột nhiên có cảm giác như khí tức của nữ nhân kia đã biến mất vậy, giống như ta vào trong không khí vậy, điều này làm cho hai người trầm tư không thể giải thích, hai người đều là cao thủ đột phá cực hạn thân thể, sau khi tập trung vào khí tức của một người, cho dù đối phương sử dụng ẩn thân rời đi, bọn họ cũng có thể bắt được, nhưng hiện tại khí tức của nữ nhân kia lại đột nhiên biến mất.
Điều này sao có thể?
Bọn họ không biết nữ nhân kia rốt cuộc có thân phận gì, nhưng có thể khẳng định thực lực của ả ít nhất là cấp 8, nàng ta rốt cuộc là ai? Nếu như cơ mật dưới đất của câu lạc bộ Mãnh Thú bị lộ ra ngoài, thì đối với câu lạc bộ tuyệt đối là một đã kích lớn.
Nhưng nữ nhân kia hiện tại đang ở đâu? Rốt cuộc đã trốn đi nơi nào?
Hai người Sauron yên lặng tìm kiếm, trong lòng vô cùng kinh hãi, bọn họ phi thường rõ ràng, trừ phi đối phương là cao thủ cấp bậc chiến thần hoặc là bị người khác bắt đi mất, nhưng cấp bậc chiến thần chính là lực chiến đấu đạt tới cấp 9.
Chẳng lẻ là Tang Thiên đem nàng dấu đi?
Cái này càng không thể có!
Sauron cũng không cho rằng trên đời này có ai có thể trong khoảng thời gian ngắn như vậy trước mặt hai người mà đem một người hòan toàn dấu đi, thậm chí ngay cả khí tức cũng không có.
Bọn họ không biết thực lực chân chính của Tang Thiên bao nhiêu, thu thập tin tức khắp nơi cũng chỉ biết được lực chiến đấu của Tang Thiên ít nhất là cấp 8, hơn nữa từng tại vinh quang quán ba chiêu quyền băng đánh chết cao thủ cấp tám Derek Lars, lại còn thi triển ám sát phục kích chi đạo hạ gục cao thủ cấp 8 Lâm Đồ Quang.
"Đều ngồi xuống đi, không cần khách khí." Tang Thiên híp mắt cười nói.
Mọi người đều im lặng, nhìn thẳng vào người thanh niên này. Uh! Hình như người này mới đi vào trong câu lạc bộ này. Người thanh niên này chẳng lẽ là ông chủ của câu lạc bộ này.
Đích đích đích! Phanh một tiếng, giờ phút này năm cánh của bên trong căn phòng này tòan bộ đều đóng lại hết, mọi người cả kinh, ngay sau đó bọn họ liền nhìn thấy được một hàng chữ không thể giải thích.
"Người không mời tự tiện tới, dựa theo đầu người mà tính, một người một trăm vạn, giao tiền rời đi."
Đây là gì ý tứ? Cái gì mà gọi là không mời tự tiện tới? Cái gì mà một người một trăm vạn?
Suy nghĩ của mọi người có chút đông lại, trong lúc nhất thời không thể phản ứng lại, toàn bộ đều lẳng lặng đứng ở nơi đó.
Trong phòng, Sauron, Phong Vịnh đều gắt gao nhìn chằm chằm Tang Thiên đang ngồi trên ghế đối diện, cố gằng từ trên mặt người thanh niên này nhìn ra chút gì đó, hai mươi giây, ba mươi giây, làm cho hai người bọn họ thất vọng chính là. Trên khuôn mặt bình thản vô hại người thành niên này ngoại trừ mỉm cười ra thì không còn cái già khác để người ta đoán ta hắn ta đang nghỉ gì.
"Hai vị nếu như muốn tìm người, xin mời tự nhiên."
Sauron, Phong Vịnh liếc mắt nhìn nhau, tìm người? Ngay cả khí tức của nữ nhân kia cũng biến mất vô ảnh vô tung, thì tìm như thế nào? Bọn họ không biết chuyện quỷ này có liên quan đến Tang Thiên hay không, muốn hỏi, nhưng lại lo lắng chọc giận đối phương, nhưng chuyện này đối với Sauron cùng Phong Vịnh thì lại vô cùng cấp bách, cái tên Tang Thiên này là một điều bí ẩn, không ai biết hắn đến từ đâu, không ai biết hắn muốn làm gì, không ai biết hắn là địch hay bạn, lão giả tử chuẩn bị mở tiệc đại thọ mời hắn tham gia chính là vì muốn kéo gần quan hệ, nếu như chọc giận hắn, vậy...
Nhưng nữ nhân hắc bào đáng chết kia rốt cuộc đã trốn ở chỗ nào!
Sauron cơ hồ muốn nổi khùng lên rồi, cố gắng áp chế lửa giận trong lòng, đối với Tang Thiên, hắn đã sắp không nhịn được mà muốn động thủ, liên tục hít sâu vào mấy cái, Sauron nói:" Các hạ đã quấy rầy, nữ nhân hắc bào kia đã trộm đi một vật quý giá của câu lạc bộ Mãnh Thú chúng ta, nếu như các hạ nhìn thấy nàng, xin hãy báo cho chúng ta biết, câu lạc bộ Mãnh Thú chúng ta nhất định sẽ hậu tạ!"
"Không thành vấn đề."
Đây là lần thứ hai trong đời Sauron dùng ngữ khí như vậy nói chuyện với người thanh niên này, mỗi một chữ, hắn đều cảm giác được cái tên chiến tướng của mình lại bị một bàn tay to chà đạp, nếu như có thể, hắn thật không bao giờ muốn nhìn thấy người thanh niên này nữa, không muốn! Tuyệt đối không muốn.
Lập tức, Sauron xoay người cùng Phong Vịnh xoay người rời đi.
Khi mọi người còn đang trầm mê vào trong những hàng chữ không thể giải thích đó, nhìn thấy trưởng lão câu lạc bộ Mãnh Thú, vinh quang chiến tướng Sauron dĩ nhiên lại khách khí như vậy đối với người thanh niên này, mọi người đều đang suy đoán thân phận của người thanh niên này.
Đích đích ti!
Khi mọi người nhìn thấy trưởng lão Sauron lấy ra kim tạp cắm vào nhập vào 200 vạn, thì tất cả đều ngây người, bọn họ vốn tưởng rằng mấy chữ này chỉ là trò đùa cho vui, lúc này nhìn thấy động tác của trưởng lão Sauron, như thế nào chẳng lẽ đây không phải là trò đùa sao? Đây là quy củ của câu lạc bộ này sao?Nhưng mặc dù là quy củ, thì trưởng lão Sauron cũng không cần phải thành thật nộp tiền như vậy chứ? Cái này không phải là ăn cướp trắng trợn sao? Trưởng lão Sauron đang đùa sao?
Phanh!
Khi Sauron Phọng Vịnh rời đi, cánh cửa lại đóng lại.
Lúc này, không biết người nào hô lên:" Ta nhớ ra rồi, ta đã thấy hắn, hắn là Tang Thiên! Là hắn đánh chết Paul cùng Ngự Diệp Thiên, là ác ma vô pháp vô thiên kia!"
Tang Thiên?
Nghe được tên này, mọi người chỉ cảm thấy một trận mê muội, cái tên Tang Thiên, trảm Thất Diệu, đồ Xích Viêm, vô pháp vô thiên, hoành hành không cố kỵ, các câu lạc bộ trong Liên Bang không người nào không biết cái tên này, cho đến hiện tại bọn họ rốt cuộc cũng biết tại sao ngay cả trưởng lão Sauron là vinh quang chiến tướng cũng phải thành thật quét thẻ, người này chính là Tang Thiên, trời ah!
Khi cái tên Tang Thiên này được truyền đi, càng truyền càng khoa trương, khi truyền đến lỗ tai các thành viên các câu lạc bộ, thì trên cơ bản Tang Thiên chính là một ma đầu giết người không nháy mắt, còn là một tử thần.
Sau khi mọi người phản ứng lại, thì giống như ong vỡ tổ vậy đều lao về năm cánh cửa trong phòng, nhưng vô luận bọn họ có đấm đá như thế nào, thì năm cánh cửa đó vẫn không có một chút sứt mẻ, hỗn loạn, mơ hồ, sợ hãi, giống như đột nhiên bị rơi vào trong vực sâu vậy, nếu chỉ như vậy thì bọn họ cũng không cần phải hoảng sợ như vậy, mà trong vực sâu này còn có một ma đầu giết người không nháy mắt, ăn thịt người không giả xương!
Ngay lúc này, một giọng nói thản nhiên vang lên trong gian phòng đang ồn ào.
"Người không mời tự tiện tới, dựa theo đầu người mà tính. Một người một trăm vạn, giao tiền rời đi, bổn câu lạc bộ không cho thiếu, câu lạc bộ còn chưa chính thức hoạt động. Không nghĩ tới tất cả mọi người lại nhiệt tình như vậy, như vậy đi bớt đi cho các vị còn 9 thành vậy!"
Mọi người lẳng lặng đứng ở nơi đó, người nhát gan thì run rẫy ngã trên mặt đất, nhìn ác ma đang ngồi trên ghế híp mắt mỉm cười.
Có mấy người biết bí ký tiềm ẩn thân liền bắt đầu sử dụng bí kỹ tiềm ẩn rời đi, cả người rất nhanh biến mất.
Nhưng mà không tới một giây.
Bên trong căn phòng yên tĩnh liên tục vang lên tiếng phanh phanh phanh phanh, bảy tám người trống rỗng xuất hiện, bảy tám người này sau khí xuất hiện liền ngã xuống đất, cơ hồ tất cả đều không ngừng phun ra máu tươi.
Mọi người nhìn lại, đây không phải là mấy người vừa thi triển bí kỹ tiềm ẩn sao? Sao lại như vậy, toàn bộ đều quay trở lại? Chẳng lẽ ngay cả bí kỹ tiềm ẩn cũng không có khả năng rời đi? Mọi người hít vào một hơi, vô cùng kinh hãi.
"Tên của các hạ, trong Liên Bang mỗi người đều biết, bất quá, cũng không nên khinh người quá đáng như vậy!"
rang phục dường như cũng có chút sang trọng, hắn từ trong đám người đi tới, sắc mặt bình tĩnh, nhìn thẳng Tang Thiên đối diện. Tất cả mọi người ở đây cơ hồ đều là thành viên của hơn 30 câu lạc bộ trong xã khu Thiên Chi Lam, bọn họ đều nhận ra nam tử này, hắn là người phụ trách câu lạc bộ Trùng Thiên, Hạ Thạch Trùng.
"Các hạ trảm Thất Diệu, đồ Xích Viêm, ta mặc dù không có vinh quang như Thất Diệu, cũng không mạnh như một trong mười đại câu lạc bộ Liên Bang, Xích Việm, các hạ thực lực có lẽ rất mạnh, bất quá, ta cũng không phải là một người dễ bắt nạt, hôm nay, có gần 30 câu lạc bộ trong xã khu Thiên Chi Lam đều ở đây, Hạ Thạch Trùng ta cũng không tin ngươi thật sự vô pháp vô thiên, muốn làm gì thì làm."
Cái tên Tang Thiên, Hạ Thạch Trùng hiển nhiên cũng nghe nói qua, biết rõ người thanh niên này có thể tiêu diệt câu lạc bộ Xích Viêm thân phận tuyệt đối không đơn giản, nếu như lúc này chỉ có hắn một nhà câu lạc bộ Trùng Thiên ở đây, cho hắn một trăm lá gan hắn cũng không dám làm càn, nhưng hôm nay hơn 30 mươi câu lạc bộ trong Thiên Chi Lam đều ở đây, hắn không tin người thanh niên này thật sự dám càn rỡ như thế, mới vừa rồi hắn âm thầm tìm tòi một lượt, câu lạc bộ Lão Niên này dường như chỉ có một người thanh niên này.
Đối diện, Tang Thiên ngồi ở trên ghế, hip mắt hứng thú nhìn hắn, cười nói:" Khinh người quá đáng? Ta tựa hồ cũng không có yêu cầu các vị đến câu lạc bộ ta tham quan?"
Hạ Thạch Trùng hừ lạnh một tiếng, nói:" Hàng ngàn hàng vạn câu lạc bộ trong Liên Bang chúng ta cũng không có quy củ ác liệt như vậy, còn chưa nói việc câu lạc bộ nhà ngươi còn chưa có bất kỳ vinh quang gì, cho dù là tổng bộ câu lạc bộ Vương Giả ta cũng đã đến mấy lần, nhưng bọn họ cũng không dám tùy tiện đòi tiền ta!"
"Các câu lạc bộ khác như thế nào, ta mặc kệ, câu lạc bộ ta không có đạt được bất cứ vinh quang gi, bất quá, quy củ của câu lạc bộ ta chính là như vậy." Thanh âm của Tang Thiên rất bình thản giống như đang nói chuyện phiến cùng bằng hữu vậy.
"Quy củ? Từ xưa đến nay làm gì có câu lạc bộ nào có quy củ bá đạo như vậy, hôm này, hơn ba mươi câu lạc bộ trong khu Thiên Chi Lam đều ở đây, ta hỏi ngươi, hiện tại có thể nể mặt Hạ Thạch Trùng ta mà bỏ qua việc này không, như thế nào?"
"Tại sao phải nể mặt người?" Tang Thiên ha ha mỉm cười.
"Ngươi!" Nội tâm Hạ Thạch Trùng tràn ngập lửa giận, nổi giận nói:" Đây là ngươi không xem hơn ba mươi câu lạc bộ trong xã khu Thiên Chi Lam vào trong mắt!"
"Các ngươi xông vào câu lạc bộ ta, ta tại sao phải để các ngươi vào mắt?"
"Ngươi!" Sắc mặt của Hạ Thạch Trùng trở nên âm lãnh, quát:" Một người một trăm vạn, ngươi đây rõ ràng là ăn cướp!"
"Đúng, ta chính là ăn cướp!"
Hạ Thạch Trùng thầm muốn tiến lên đánh vào mặt tên này một cái, đem tên tiểu tử trước mặt này hung hăng giáo huấn một trận, hắn mặc dù một năm trước vừa mới vừa đột phá cực hạn thân thể tiến vào cấp tám, nhưng cũng nghe nói ngay cả cao thủ cấp 8 như vương tọa Lâm Đồ Quang câu lạc bộ Xích Viêm cũng chết trong tay người này, Hạ Thạch Trùng mặc dù tức giận, nhưng coi như lý trí, xoay người, đối với mọi người ôm quyền, quát:" Chư vị, chúng ta mặc dù không phải Liên Bang mười đại câu lạc bộ, nhưng cũng không phải dễ bị bắt nạt, ngày hôm nay, tên thanh niên này căn bản là coi thường chúng ta, câu lạc bộ Trùng Thiên ta mặc dù kém xa câu lạc bộ Xích Viêm, nhưng hơn 30 câu lạc bộ xã khu Thiên Chi Lam chúng ta nếu như hôm nay bị người này khi dễ, vậy sau này làm sao có chỗ nào để đặt chân? Người thanh niên này thực lực có lẽ rất mạnh, nhưng chúng ta có hơn ba mươi câu lạc bộ ở đây chẳng lẽ còn sợ hắn."
Hạ Thạch Trùng một phen khẳng khái phẩn nộ, quát:" Hiện tại Hạ Thạch Trùng ta đã đã đứng ra, Bạch huynh, Vương huynh, Hoàng huynh, Lý huynh! Các ngươi đều là người phụ trách câu lạc bộ, còn do dự cái gì?"
Có thể trở thành người phụ trách câu lạc bộ mỗi người đều là người khôn khéo, bị Hạ Thạch Trùng chỉ đích danh mấy người trong lòng không khỏi do dự. Tất cả mọi người đều là câu lạc bộ trong xã khu Thiên Chi Lam, đều có chút hiễu rõ lẫn nhau, biết rõ Hạ Thạch Trùng này cũng không phải là người tốt lành gì, thuộc về loại người không có lợi thì không làm, ba năm qua trong khu Thiên Chi Lam có hơn mười câu lạc bộ đều bị hắn làm cho phải đóng cửa.
Hiện tại thằng nhãi này lại còn xúi giục mọi người đối nghịch với người thanh niên thần bí này, rõ ràng là muốn tạo khí thế, nếu như có thể thành công, vậy thì công lao, danh tiếng tự nhiên đều là của câu lạc bộ Trùng Thiên hắn, còn nếu như thất bại, sợ rằng đám người mình sẽ thành quỷ chết thay, ai chẳng biết câu lạc bộ Trùng Thiên có chỗ dựa là câu lạc bộ Mãnh Thú, xảy ra chuyện gì đều có Mãnh Thú chống đỡ, còn chúng ta?
Trong đó rốt cuộc cũng có hai câu lạc bộ khác đúng dậy.
Ánh mắt của Hạ Thạch Trùng nhìn qua mấy người phụ trách của các câu lạc bộ khác, lớn tiếng quát to:" Lý huynh, Hoàng huynh hai người còn do dự cái gì! Chẳng lẻ nguyện ý làm rùa đen rút đầu sao!"
"Hạ Thạch Trùng ngươi là ai tất cả mọi người rất rõ ràng, ta Lý Quang Thiên đã bị ngươi lợi dụng qua một lần, sẽ không mắc mưu ngươi lần nữa, lần này ta tình nguyện xuất tiền, cũng không muốn làm pháo hôi của ngươi!"
"Lý Quang Thiên! Ngươi thật là muốn làm rùa đen rút đầu!" Hạ Thạch Trùng lạnh lùng hét lớn.
Lý Quang Thiên không để ý đến hắn, trực tiếp đi tới, nhìn Tang Thiên, nói:" Các hạ, hôm nay câu lạc bộ Phong Lệ chúng ta có sáu người tiến vào, là tai sai trước, nếu các hạ đã lập ra quy củ này, Lý Quang Thiên ta cũng không thể nói gì hơn, sáu người, sáu trăm vạn." Lý Quang Thiên mang theo năm người khác của câu lạc bộ xoay người rời đi, đi tới cửa, móc ra kim tạp đưa vào sáu trăm vạn, cánh cửa mở ra, đám người Lý Quang Thiên liền người rời đi.
"Nếu Lý Quang Thiên nguyện ý làm rùa đen rút đầu, như vậy cho hắn đi."
Hạ Thạch Trùng xoay người, khóe mắt đột nhiên phát hiện Tang Thiên sắp từ một cánh cửa khác rời đi, lúc này hét lớn lúc:" Chớ có rời đi!" Hét lớn một tiếng, Hạ Thạch Trùng lao nhanh tới, chân phải cong lại, vung tay lên, đánh ra một chưởng.
Một chưởng đánh ra, lòng bàn tay lúc này liền biến thành hắc sát, không khí xung quang giống như từng cơn sóng vậy liên tục quay cuồng, hắc sát quang mang từ lòng bàn tay lan tràn ra tầng tấng lớp lớp, thoáng một cái đã biến thành một cái mạng nhện màu đen, trong mạng nhện đột nhiên xuất hiện một đầu dã thú hunh mãnh, đầu dã thú há cái mồm to đầy máu ra, lộ ra hàm răng sắc bén, giương nanh múa vuốt rít gào, một chưởng này, trông vô cùng ác liệt.
Tang Thiên đang đi tới cánh cửa hình Z bên phải đột nhiên dừng lại, xoay người, nhìn một chưởng đang đánh tới, có chút nhíu mày.
Mắt thấy một chưởng uy mãnh của Hạ Thạch Trùng sắp đánh tới, hai tay Tang Thiên đan lại, chân phải giơ lên, đột nhiên vung lên, phần eo, bắp đùi, bắp chân cùng một lúc phát lực tới cổ chân, vù vù một tiếng, tiếng rít chi tiếng vang lên, mạng lưới nhện do hắc sát trong lòng bàn tay Hạ Thạch Trùng ngưng tụ lập tức bị chấn nát.
Hạ Thạch Trùng cười lạnh một tiếng, tay trái liền chụp tới, một trảo chụp vào khoảng không, sắc mặt hơi đổi, tâm lý không dám chậm trễ chút náo, lúc nhận một cước này, hai tay đan chéo lại muốn ngăn cản.
Thoáng một cái, Hạ Thạch Trùng chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng cường đại truyền vào hai tay, trong nháy mắt lan ra toàn thân, vô cùng đau đớn làm cho khuôn mặt của hắn cũng trở nên vặn vẹo, đau đớn trong nháy mắt, cho dù chỉ là chỉ chạm vào một chút, cả người Hạ Thạch Trùng bị đánh văng ra xa, đập mạnh xuống mặt đất.
Nhìn thấy một màn này, nội tâm mọi người kinh hãi không thôi, mặc dù đã sớm nghe nói Tang Thiên thực lực cao thâm khó lường, nhưng không nghĩ tới dĩ nhiên có thể một cước đá bay Hạ Thạch Trùng như vậy
Hạ Thạch Trùng run rẩy cố gắng đứng dậy, sắc mặt trắng bệch không có một chút máu, bả vai truyền đến từng cơn đau đớn làm cho hắn chịu không được mà run lên, cắn răng chịu đau, la lên:" Các vị, chúng ta cùng nhau lên!" Hạ Thạch Trùng nói ra từng chữ cơ hồ mỗi chữ đều như nặng ngàn cân vậy, mỗi một chữ, cả người liền run lên dữ dội hơn.
Nhìn thấy cảnh này, mọi người nào còn dám xông lên tìm chết nữa! Oa! Hạ Thạch Trùng cũng không kiên trì được nữa, miệng phun ra máu tươi, chỉ vào Tang Thiên, hoảng sợ nói:" Ngươi...ngươi...ngươi!"
Ánh mắt của Tang Thiên quét qua mọi người, thản nhiên nói:" Hôm nay không giao tiền, ai cũng đừng hòng rời đi." Dứt lời, xoay người rời đi, tiếng vang khi cánh cửa hình Z đóng lại, giống như tiếng chuông cảnh báo mọi người vậy, nhìn Hạ Thạch Trùng đang run rẫy nằm dưới đất miệng đầy máu, mọi người không khỏi thâm hít sâu một hơi, nhìn nhau một cái, mặc dù không nói gì, nhưng ai cũng thấy được sự hoảng sợ từ trong mắt đối phương.
Lập tức mọi người đều không dám ở lại nữa, lấy ra kim tạp chạy tới quét vào, có người dẫn đầu, những người khác cũng theo sau đó, đều móc kim tạp ra.
Câu lạc bộ Lão Niên, trong phòng làm việc.
Dạ Nguyệt vẫn thông qua máy ghi hình nhìn thấy tất cả, nàng dường như không thích tình cảnh máu tanh, lúc nhìn thấy miệng Hạ Thạch Trùng đầy máu, nội tâm vô cùng không thoải mái, mím môi, nhìn Tang Thiên đang nằm trên ghế, mấy lần muốn mở miệng, nhưng lại không biết nên nói như thế nào.
Rốt cục, nàng cố lấy dũng khí, nhỏ giọng nói:" Huấn luyện viên, ngài có phải là có chút thái quá không..."
Tang Thiên đang nằm ngửa, nghiên cứu trung tâm khống chế câu lạc bộ, thản nhiên nói:" Quá phận?"
Dạ Nguyệt cúi đầu, nhẹ nhàng gật gật.
"Tiểu ny tử, ngươi vẫn còn đang đi học, còn chưa tiếp xúc với bên ngoài xã hội, chờ tới một ngày lúc ngươi về già sắp chết nhớ lại cuộc đời của mình, ngươi sẽ phát hiện mình đã lãng phí một nữa thời gian vào việc tranh chấp bằng lời lẽ, mà bạo lực mới là cách giải quyết vấn đề tốt nhất, vô luận là một người hay một quốc gia tất cả đều dựa vào bạo lực để giải quyết."
"Nhưng...nhưng bọn họ cùng với ngài không có mâu thuẫn đâu!" Dạ Nguyệt ngẩng đầu lên có chút không phục.
Tang Thiên châm một điếu thuốc, chậm rãi kéo vào một hơi, tiếp tục nói:" Khi ta tiến vào xã khu Thiên Chi Lam thì đã sớm hình thành mâu thuẫn rồi, mâu thuẫn này sớm muộn cũng sẽ phát sinh, hơn nữa, dùng loại phương pháp này giải quyết giải cũng sẽ bớt đi không ít phiền toái!"
"Phiền toái? Phiền toái gì?"
"Sau này ngươi sẽ biết."
"Oh!" Dạ Nguyệt bĩu môi, có chút không hiểu.
"Được rồi, Dạ Nguyệt, hai ngày nay nếu như gặp phải người lạ nào có ác ý với ngươi, nhớ kỹ trước tiên phải dùng tay phải đánh ra một chưởng."
"Tại sao?"
"Ngươi chỉ cần làm theo như vậy là được."
"Oh!"
Nhìn thấy Tang Thiên tiếp tục nghiên cứu trung tâm không chế câu lạc bộ, Dạ Nguyệt nghĩ một chút, đành phải bắt chuyện một cái rồi rời đi.
Sau khi Dạ Nguyệt rời đi không lâu, một giọng nói nhẹ nhàng quỷ dị vang lên:" Thật là một cô nàng đáng thương, không biết nàng ta lúc nhỏ trúng phải trở chú gì, mà đem máu dưỡng thành âm hư nghiệt huyết, hơn nữa hình như có người đã phát hiện ra nàng có âm hư nghiệt huyết, hơn nữa đã để lại ấn ký trên người nàng, tần suất léo ra của ấn ký này càng lúc càng nhanh. Người thi triển ấn ký này hẳn sẽ là hai ngày nữa xuất hiện mang nàng rời đi, nàng hiện tại giống như một con mồi vậy, ta thật là hiếu kỳ, ca ca rốt cuộc định làm gì, tại sao lại bắt nàng ta phải đánh ra một chưởng."
Theo giọng nói vang lên liền xuất hiện một nữ nhân hắc bào thần bí, hắc bào liền mũ này trùm kín nữ nhân này lại chỉ để lộ ra khuôn mặt rỗ đầy tàn nhan thôi, khuôn mặt này quả thật vô cùng xấu xí, chỉ có thể dùng hai từ kinh khủng để hình dung, tin tưởng người bình thường nếu nhìn thấy khuôn mặt này cơ hồ đều cảm thấy da đầu tê dại.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro