Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Kết Thúc - Bắt Đầu

Ngày 15 tháng 7 năm 2060
30 năm, truy đuổi kẻ sát nhân hàng loạt của vụ án "Ngày thứ mười lăm" chấn động thế giới đã có kết quả. Kẻ reo rắc nỗi sợ hãi trong xã hội suốt thời gian nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật. Nhưng mọi chuyện đã kết thúc rồi giờ đây tên sát nhân đó đã bị kết tội - trả giá cho những việc hắn đã làm. Mạng đền mạng. Những người đã phải trải qua cuộc sống với nỗi lo một ngày nào đó sẽ mất mạng trong suốt hơn 30 năm bây giờ đã có thể trở lại như trước kia, những ngày tháng bình yên đã quay lại.
Sau từng ấy năm, thủ phạm của hàng trăm tội ác đó đã được đưa ra pháp trường xử tử công khai. Tên sát nhân hàng loạt đã gây ra 300 vụ án giết người khủng khiếp, giết chết 784 người, làm bị thương 125 người.

Tất cả những ai đã theo dõi vụ xử tử hay xem báo đài đều không tin việc kẻ sát nhân hàng loạt ấy là một phụ nữ, và bà ta mới chỉ 44 tuổi - 30 năm, 44 tuổi và khi bắt đầu đó mới chỉ là một đứa trẻ, một đứa trẻ chưa thành niên. Nhiều người còn tỏ ra hoài nghi cảnh sát đã bắt lầm, vì hung thủ mang vẻ ngoài hiền lành và thậm chí đã bật khóc trong phiên toà xử tội. Mấy ai ngờ rằng, đằng sau lớp mặt nạ ấy - một người phụ nữ với vẻ ngoài hiền từ, luôn thân thiện với những người hàng xóm xung quanh chính là kẻ đã mang đến cái chết và sự sợ hãi trong suốt 30 năm cuộc đời của mình.
Ngày 14 tháng 7 năm 2030 – Tiểu Bang Missouri – Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ
Mười hai giờ tối
Một vụ mất tích đã xảy ra trong đêm, nạn nhân là một nam thanh niên. Mọi chuyện dường như đã rơi vào dĩ vãng, vì anh ta thường xuyên ở trong nhà, và không giao du với người khác vì vậy sẽ chẳng ai biết đến sự mất tích bí ẩn này.
Ngày 15 tháng 7 năm 2030 – Tiểu Bang Missouri – Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ
Căn nhà của một nhà văn, trống rỗng không có ai, lãnh lẽo cô đơn chỉ sau một đêm, chủ nhân của nó đã biến mất không một dấu vết, nhưng sao chẳng ai biết đến chuyện này vậy? Gia đình anh ta đâu? À họ ở một nơi rất xa, sống ở nơi khác, chẳng ai biết việc này.
Ngày 29 tháng 7 năm 2030 – Tiểu Bang Missouri – Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ
Một người giao báo dừng lại rất lâu trước ngôi nhà và cảm thấy có điều gì bất thường. Thường ngày chủ căn nhà này sẽ xuống ngay sau khi nghe thấy tiếng báo chạm đất. Vậy mà, hôm nay anh dừng lại trước ngôi nhà này đã nửa giờ đồng hồ, vẫn chẳng có ai xuất hiện.
Như có ai mách bảo anh ta đã hòm thư ở căn nhà này lén nhìn qua khe giao báo trên cửa - một việc mà người giao báo bình thường sẽ chẳng nghĩ đến. Số báo hai tuần nay được giao vẫn nằm ngay phía dưới khe báo, chưa hề được di chuyển.
Rốt cuộc vẫn là không có ai lấy, anh nhân viên lại lấy máy của mình ra kiểm tra. Rõ ràng chủ nhà không ở đây một thời gian dài mà sao không báo ngừng nhận cơ chứ.
"Cậu à, chủ nhà này đã hai tuần rồi không rời khỏi nhà. Tôi ở nhà đối diện nên biết mà, đến đèn còn không bật nữa." Bà cụ đang làm trong vườn bỗng nói vọng sang.
"Vậy hả bà, cháu cảm ơn."
Anh ta đứng đó thêm một lúc rồi chuẩn bị rời đi, bỗng anh ta ngước đầu lên vẫn thấy cửa sổ mở, máy tính vẫn còn để gần đó không gập xuống. Thấy lạ anh hỏi bà cụ lúc nãy:
"Bà ơi, cái cửa sổ kia vẫn mở thế đứng không ạ."
"Đúng rồi, hai tuần đều như thế. Mấy hôm trước mưa lớn chắc cái máy trên kia chắc cũng hỏng rồi" Bà ta ngước lên nhìn rồi trả lời anh.
"Vậy cũng lạ thật bà nhỉ." Anh ta cảm giác có chuyện đã xảy ra với chủ nhà nên liền nhấc máy lên báo cảnh sát.
Thời điểm năm 2030 là lúc các cuộc biểu tình, bạo loạn xảy ra liên tục ở khắp các khu vực thuộc tiểu bang Missouri. Cảnh sát đã sớm mệt mỏi phải xin thêm lực lượng từ các tiểu bang lân cận, nhưng như vậy vẫn không đủ, người dân gọi điện báo án, bạo loạn, có người chết mỗi ngày lại nhiều hơn. Cảnh sát cần gấp đôi số người hiện có mới có thể giải quyết tất cả vấn đề.
Dạng các cuộc điện thoại như vậy xảy ra hằng ngày, hằng giờ, hằng phút thậm chí là từng giây vì vậy việc một người nào đó mất tích dường như chẳng thể làm cảnh sát chú ý. Chỉ khi vụ đó có nhiều người quan tâm, dư luận bắt đầu can thiệp vào cảnh sát mới cho người điều tra, tuy thế nó rất hời hợt giống như để che mắt nhân dân.
Hàng chục vụ mất tích đã xảy ra, nếu chẳng mấy người chú ý \, chúng sẽ không được giải quyết ngay mà cất vào kho lưu trữ tài liệu chờ khi nào họ "rảnh" sẽ xử lý. Vụ mất tích của người chủ nhà kia đến người nhà còn chưa liên lạc được, nhân viên giao báo phát hiện ra cũng chẳng có tác dụng gì, vì vậy nó sớm đã bị cảnh sát lãng quên ở kho lưu trữ cùng hàng chục vụ khác.
Nhưng có nằm mơ cảnh sát cũng chẳng nghĩ rằng vụ bắt cóc này chính là sự khởi đầu cho chuỗi án mạng ám ảnh cả bốn thập kỷ tiếp theo.

Ngày 15 tháng 8 năm 2030 – Tiểu Bang Virginia – Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ
Tám giờ sáng
Một cuộc điện thoại được gọi đến phòng điều tra hình sự, một vụ án mạng đã xảy ra. Xác chết được phát hiện trong công viên, thi thể là nữ giới khoảng từ hai mươi đến hai mươi lăm tuổi, người gốc Á.
Mười lăm phút sau khi nhận được tin báo một đội điều tra đã có mặt tại hiện trường, ở đây đã có một nữ cảnh sát đang lấy lời khai của các nhân chứng. Từ chỗ một ông lão, nữ cảnh sát tiến tới chỗ họ đưa bản báo cáo đầy đủ lời khai đã lấy được, từ đó họ cũng biết được ông lão kia chính là người đầu tiên phát hiện ra thi thể nạn nhân.
Ông lão là một doanh nhân đã về hưu, mỗi buổi sáng ông sẽ đi ra công viên này tập thể dục, rèn luyện sức khỏe. Hiện trường gần với nơi ông thường chạy qua nên đã thấy được chân một người phụ nữ ở đó, đi lại gần kiểm tra thì ông thấy một người nằm bất động, trên người và xung quanh dính đầy máu.
Quanh khu vực hiện trường cảnh sát đã cho giăng đoạn dây màu vàng, bên ngoài có ba bốn cảnh sát mặc đồng phục đang dựng tấm bạt chắn tầm nhìn của những người dân hiếu kỳ. Bên trong đội khám nghiệm đã có mặt thu thập chứng cứ sau khi hiện trường đã được chụp lại.

Hiện trường ở quanh khu vực có nhiều người đi lại, nhưng lại là một vị trí khuất nên ai qua đi qua đây đều không muốn đến gần. Ở một nơi thế này, hiện trường sẽ không bị những người hiếu kỳ phá hỏng, nhưng cũng sẽ không dễ gì tìm được một nhân chứng của vụ án.
Dù vậy họ vẫn nhanh chóng kết luận đây là hiện trường đầu tiên dựa vào những vật chứng để lại. Không có bất cứ dấu vết nào cho thấy cái xác đã bị di chuyển, dưới đầu nạn nhân có một vũng máu lớn có thể do vết thương ở vùng đầu. Vết máu dạng nhỏ giọt tạo thành vòng tròn xung quanh thi thể, có thể là từ hung khí.
Bên cạnh thi thể là giấy tờ tùy thân, ví tiền bị đổ từ trong túi nằm la liệt trên đất, có hộ chiếu, vé máy bay khứ hồi từ Mỹ trở về Nhật Bản. Số tiền trong ví không có vẻ gì đã bị lục lọi.
Thông Tin Nạn nhân
Tên: Yoshida Atsuko
Tuổi: 24
Ngày sinh: 29/07/2006
Quốc Tịch: Nhật Bản
Ghi chú: Nạn nhân có thể đang sang Mỹ với mục đích công việc, thăm bạn bè người thân. Từ khách sạn nơi nạn nhân ở tìm thấy cuốn nhật ký ghi rõ lý do đến đây.
Khi được phát hiện thi thể đang trong tình trạng thái bắt đầu co cứng toàn cơ thể, chân và tay dang sang hai bên, trên người quần áo vẫn được giữ nguyên vẹn, má phải úp xuống nền đất. Viên cảnh sát kiểm tra lại tấm ảnh chụp thi thể, đôi mắt kia đang liếc nhìn về phía anh, nó mở to, sự sợ hãi, căm phẫn tràn ngập trong đồng tử đã đục màu.
Đội ngũ pháp y tiến hành kiểm tra nhanh, nạn nhân đã chết khoảng 6-7 tiếng, căn cứ vào thời gian phát hiện thi thể, thời điểm tử vong có thể trong khoảng từ một đến ba giờ sáng hôm nay. Trên thi thể không có dấu hiệu bị cưỡng hiếp, nguyên nhân dẫn đến tử vong có thể xác định là do vết lõm ở vùng đỉnh đầu, khắp cơ thể không có vết thương hở chỉ có một vài vết xuất huyết dưới da do quá trình hung thủ ra tay nạn nhân đã có sự kháng cự.

Ngày 15 tháng 8 năm 2030 – Tiểu Bang Virginia – Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ
mười hai giờ sáng
Nhân viên nhà xác vừa đưa thi thể đi đội ngũ khám nghiệm hiện trường đã tiếp tục bắt tay vào tìm kiếm chứng cứ.
Ba mươi phút đứng dưới cái nắng một nhân viên đã reo lên vui mừng:
"Sếp ơi, tìm thấy rồi. Hung... hung...hung khí ở ngay sau bụi cây kia." Anh ta hấp tấp, nói không ra hơi. Tay chỉ về một bụi cây phía xa.
Đằng sau bụi cây là cây gậy bóng chày dính đầy máu khô, một cuốn sổ da kích thước bốn nhân bốn cen – ti - mét không dính máu. Chúng được đặt trên một tấm bạt trong tránh tiếp xúc trực tiếp với nền đất.
"Ai đã để tấm bạt này ở đây." Vị lãnh đạo chỉ vào vật ở dưới lớn tiếng hỏi.
"Khi tôi phát hiện nó đã thế này rồi."
Cuốn sổ chỉ vỏn vẹn hai trang giấy, được viết tay ngay ngắn như một cuốn nhật ký.
"Ngày 13 tháng 7 năm 2030
Đất Mỹ, vùng đất hứa với bất cứ ai muốn phát triển, công nghệ quân sự tiên tiến, tôi không phủ định. Nhưng hình như có hơi nhiều vụ án giết người ở đây thì phải. Đó cũng không phải chuyện của tôi lần này, bỏ qua được rồi.
Đúng rồi, tôi đến đây là để tìm một người. Anh sẽ không thể nhận ra tôi vì căn bản chúng ta chưa từng gặp mặt. Chỉ là nói chuyện vài lần thôi.
Tôi không chú ý đến anh, không có nghĩa những việc anh làm tôi không biết, chúng rất tồi tệ đó chàng trai. Hơn một năm tôi chờ đợi cho đến khi có cơ hội, và cơ hội đó là bây giờ.
John tôi rất mong chúng ta gặp mặt, dù không tôi vẫn phải làm vì đây là khởi đầu.
Ngày 14 tháng 7 năm 2030 – sân bay quốc tế Lambert- St. Louis – Tiểu Bang Missouri – Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ
Tám giờ tối
Sống hay chết, đó là lựa chọn của mỗi người, không ai có quyền can thiệp.
Tôi biết nhưng nó lại hoàn toàn vô dụng với tôi, sự sống hay cái chết đôi khi có sự can thiệp của người khác, bây giờ chỉ cần tôi muốn chắc chắn anh sẽ không sống nổi qua tuổi hai mươi tư này đâu.
Bốn tiếng nữa, khoảnh khắc ấy sẽ đến, khi đó tôi sẽ biết anh chết có toàn thây hay không.
Mười hai giờ tối
Tôi đột nhập vào nhà anh đánh ngất anh và đưa anh về lại quê mẹ dù không được quang minh chính đại lắm mà cũng không sao, ít nhất sau này chúng ta còn nhiều dịp trò chuyện.
Ngày 15 tháng 7 năm 2030 – Tiểu Bang Missouri – Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ
Cái vẻ bất động này, thật tội nghiệp làm sao, ánh mắt căm phẫn ấy, giãy dụa cũng chẳng có tác dụng đâu John Williams.

Ngày 16 tháng 7 năm 2030
Tôi không thấy bất kì bài báo địa phương nào đưa tin về việc anh mất tích, không sao vậy cũng dễ cho tôi tiếp tục thực hiện những việc cần làm"
Giới truyền thông từ một số nguồn thông tin rò rỉ đã liên tục đưa tin về vụ giết người xảy ra ở công viên vào ngày mười lăm tháng tám. Chuyện có lẽ sẽ chẳng có gì hơn nếu đến cả việc nội dung cuốn sổ được tìm thấy bên cạnh hung khí gây án cũng bị truyền ra ngoài. Dù cảnh sát đã can thiệp vào chuyện này không cho chúng lan ra xa hơn, chỉ cần vài chục người chụp lại và đăng lên các nền tảng khác khiến nó còn lan ra mạnh mẽ hơn.
Vụ mất tích ở Tiểu Bang Missouri được dư luận chú ý đến, cảnh sát từ những báo cáo mất tích và nội dung trong cuốn sổ yêu cầu phối hợp từ cảnh sát Tiểu Bang Missouri. Mong họ có thể nhanh chóng tìm lại hồ sơ vụ mất tích một tháng trước.
Qua quá trình phối hợp hai bên đã xác định được người mất tích:
Tên: John Williams
Tuổi: 24
Ngày tháng năm sinh: Ngày 13 tháng 7 năm 2006
Quốc Tịch: Việt Nam
Nghề Nghiệp: Nhà văn mạng
Ngày mất tích: Đêm ngày 14 tháng 7 - rạng sáng ngày 15 tháng 7 năm 2030
Người phát hiện sự việc là nhân viên giao báo, anh ta nhận ra sự bất thường khi thấy số báo từ hai tuần trước vẫn ở dưới khe thư báo, không có dấu hiệu của việc di chuyển. Chủ nhà cũng không thông báo ngừng giao trong một khoảng thời gian. Báo lên cảnh sát nhưng không ai tiếp nhận điều tra vậy nên vụ án được đưa vào kho lưu trữ trở thành vụ án tồn đọng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro