Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 17: Anh đã bao giờ yêu em chưa?

* R Ầ M R Ầ M *

"Nhu Hề, em mở cửa ra cho anh, Vận Nhu Hề"

Bên trong vẫn im ắng, cô không trả lời, không một động tĩnh. Tịch Thần nói vọng vào

"Em ngồi xa cửa ra"

Tịch Thần dùng lực đạp cửa, vào thì thấy cô ngồi một góc, anh chạy đến nâng mặt cô lên, nhăn mặt trắc lưỡi

"Em làm gì mà để mắt sưng húp lên vậy? Nói em khóc thì em bảo không có là sao?"

Mắt cô mở không lên, hất tay anh ra rồi cúi gầm mặt xuống. Khóc thút thít

"Em tưởng anh bỏ em rồi, em ghét anh lắm nhưng không thể ra khỏi nhà này được huhu"

"Haizz, lại khóc rồi, nín đi, em mà khóc thì mắt lòi ra cho xem"

"Em xấu lắm phải không nên anh mới tìm người phụ nữ khác...."

"Không đâu, em đừng nghĩ vậy...."

"Huhu có phải anh còn thương cô ta không??"

"Ngốc này, lên giường nằm nghỉ đi, anh gọi Từ Ân đến"

"Em đã thấy cái hộp đó rồi..."

Tịch Thần đang đi thì đứng khựng lại. Thái độ bỗng chốc thay đổi đến lạ

"Em làm vậy giống như xâm phạm đời tư người khác, là vợ anh thì anh không trách. Nhưng anh không muốn có lần khác "

"Anh còn yêu cô ta vậy cưới em làm gì?"

"Cưới em trừ nợ. Em quên rồi à?"

Tịch Thần thốt lên câu nói ấy, lạnh hơn băng. Cô ngồi lặng đó, chợt nhớ lời nói của anh lúc trước. Từ Ân đến, xem xét rồi nói

"Không cần uống thuốc đâu, tôi chỉ cách cho. Lấy túi trà đắp lên, lấy băng quấn lại, để 8 tiếng rồi lấy ra."

Tịch Thần xuống kêu người làm lên đắp túi trà lên mắt cho cô. Nhu Hề ngồi im cho họ làm rồi cô nói

"Lát anh ở lại nói chuyện với em"

Tịch Thần ừ rồi ngồi lại, Nhu Hề hít một hơi rồi hỏi

"Anh có bao giờ thật sự yêu em chưa?"

Câu hỏi làm cho anh ta rối bời, anh có yêu cô không nhỉ?! Những lời yêu thốt ra khi làm tình liệu có thật lòng ? Cô cười, bây giờ cô không thể thấy mặt anh. Cô rất muốn biết xem mặt anh có biểu hiện gì không khi cô hỏi vậy.

"Nếu anh còn yêu cô ấy... Thì đón cô ấy về ở với anh, cưới hay không tùy anh. Được anh cưng chiều 2 tuần nay, em đã quên mất mình là con nợ rồi, em lại ảo tưởng... Em là người anh yêu...."

Tịch Thần nghe vậy mà đau lòng, nắm tay cô rồi ôm chặt cô lại

"Em đừng khóc"

Em đâu có khóc...anh biết vì sao không? Vì...không còn nước mắt để khóc nữa. Anh đừng thương hại em nữa, không thì em lại hiểu lầm...."

Cô đẩy anh ra rồi nằm xuống trùm mền, cô nghe thấy tiếng thở dài của anh.

"Em nghỉ ngơi đi, anh qua phòng sách. Khi nào em muốn ăn trưa thì nói anh"

Tịch Thần đứng lên và đi ra, cô bất lực nghĩ gì không biết rồi ngủ khi nào không hay. Tịch Thần gọi cho Tương Di qua chăm sóc cho Nhu Hề, 7 phút sau đó cô ta xuất hiện. Tịch Thần dặn dò xong xuôi thì lại tự lái xe đi, không cần Nhậm Dư chở. Nhu Hề tỉnh dậy thì cũng xế chiều rồi, thấy Tương Di ngồi kế bên, liền ngồi dậy

"Anh ấy đi rồi phải không? "

"Thiếu phu nhân, người còn mệt không, đói không? Ăn chút gì đi nhé?!"

"Chị à, chị có thể nuôi em không. Em hứa, em sẽ đi làm phụ chị"

"Người nói gì vậy? Người đang ở cùng ..."

"Tôi không muốn ở đây nữa...anh ấy đâu có yêu tôi"

"Thiếu phu nhân... "

Nhu Hề đi lại gần tủ đồ, cô lôi hết đồ trong tủ ra rồi đem xuống sân nhà. Cô lấy đâu ra hộp quẹt, bật lửa lên và đốt đống đồ do Tịch Thần mua cho cô. Người làm trong nhà ai cũng không biết chuyện gì xảy ra.

"Chị à, em có một khoản tiền trong thẻ, chị chở em đi rút đi, em trả nợ cho anh ta"

"Thiếu phu nhân nợ bao nhiêu? "

"20 triệu nhân dân tệ"

"Nhiều vậy à?"

"Đây là số tiền gia đình tôi mượn anh ấy để đóng tiền học cho tôi khi cấp 2 đến Đại học. Cha tôi, ông ấy còn mượn để đánh bạc, anh ấy đến đòi nợ và bắt tôi để ép cha mẹ tôi trả nợ. Nhưng anh ấy đổi ý và bảo tôi nếu thành vợ anh ta thì anh ta sẽ trừ hết khoản nợ đó, dần dần anh ta nuông chiều tôi, khiến tôi ảo tưởng và yêu anh ấy, bây giờ tôi quyết định không ở Trung Quốc này nữa, tôi sẽ thoát khỏi đây, đi làm rồi trả anh ta."

"Tôi hiểu rồi"

Tương Di chở cô đi rút tiền, khoản tiền rút được chỉ 1 triệu nhân dân tệ thôi. Rồi cô đem về, để trong phòng Tịch Thần với tờ giấy. Nội dung

"Em xin lỗi vì đã yêu anh, em nên biết thân phận ngay từ đầu thì ổn rồi, chuyện hôm đó anh cứ cho là do em câu dẫn anh. Đứa bé này em tự nuôi nó, anh đừng tìm em. Xin anh, hãy để em trả nợ cho anh một cách chân chính, xin đừng hại cha mẹ em. Trong thẻ em chỉ có 1 triệu nhân dân tệ, em trả trước cho anh. Khoản còn lại em sẽ đi làm rồi chuyển khoản cho anh, thẻ của anh, em đã nhờ anh Nhậm tra rồi. Anh đừng trách anh ấy, dù gì anh ấy cũng làm theo lời em thôi. Cô gái hôm đó em nghe anh nói là Lam Lam. Vậy em chúc anh và cô ấy hạnh phúc mãi mãi. "

Rồi cô xuống nhà tạm biệt mọi người, những người làm không cho cô đi, họ buồn, họ mong cuộc hôn nhân của hai người trở nên suôn sẻ. Tương Di nắm tay cô rời đi.

"Cô muốn đi đâu? "

"Macao"

Lời nói của Nhu Hề quyết liệt biết bao. Cô biết rõ qua đó chắc chắn cuộc đời cô sẽ thay đổi.
--------------------

Tịch Thần đi đến tối về thì không thấy cô, vào phòng chỉ thấy tờ giấy và vali nhỏ để tiền. Anh ta đọc xong tức giận vô cùng, xuống nhà làm loạn. Kêu tất cả người làm trong nhà tập họp để anh ta trút giận, anh ta kêu Nhậm Dư tát mỗi người một cái. Tát xong đến lượt Nhậm Dư cũng ăn hành

"Còn không mau kêu người đi tìm cô ấy? Mau lên lũ vô dụnggggggg"

Anh ta lao xe chạy như điên, không biết mình tìm cô ta ở đâu, anh ta vào hộp đêm nào đó, rồi uống rượu cùng Từ Ân.

"Đưa ra chai nặng nhất, đắt tiền nhất ra đây"

"Thôi, cậu đừng uống nữa, đến hôn lễ cô ấy về thôi"

"Ha... Cô ta không về đâu... Lần này cô ấy đi thật rồi"

"2 giờ sáng rồi, đừng uống nữa, tôi đưa cậu về. Lần đầu tôi thấy cậu uống rượu mà say đến nỗi này đấy"

Từ Ân dìu Tịch Thần ra đến cửa thì thấy Lam

"Trần Duệ Lam, cô đến đây làm gì?"

"Thần nhắn cho tôi đến đón"

Tịch Thần ngước nhìn rồi cười

"À, em đến rồi à Lam Lam? Đưa anh về..."

Duệ Lam chuẩn bị đưa tay đón lấy Tịch Thần thì Từ Ân đẩy tay cô ta ra

"Cô là gì của nó mà đòi đưa nó về"

"Còn anh là cái thá gì? Tôi là vợ anh ấy, anh cút đi."

"Hưm,tôi là bạn thân cậu ấy, tôi không nghĩ là cô mau quên tôi đâu,còn vợ anh ấy đang ở nhà chờ ,cô không xứng"

___________

Ni hao. Chú thích này có thể có một số người biết, một số thì chưa.
1 Nhân dân tệ tương đương 3500 ngàn Việt Nam. Vậy thì nhân lên. 1 triệu Nhân dân tệ là 3 tỷ 500 ngàn Việt Nam.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro