Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Cách Dạ Trà (1)


1.0

Mãi cho đến lúc đi ra khỏi hội trường Nhậm Dận Bồng vẫn còn cảm thấy vô cùng mờ mịt, tiếng nhạc đinh tai nhức óc cùng tiếng hoan hô của khác giả không ngừng vang vọng bên tai. Cho đến khi Diêm Vĩnh Cường đến gần vỗ vỗ bờ vai của anh, Nhậm Dận Bồng mới như từ một giấc mơ lớn mà tỉnh dậy, mới nhận thức được Sáng Tạo Doanh giống như đã thật sự kết thúc.


Mấy tháng qua tựa như một cơn ác mộng hoang đường, đối với Nhậm Dận Bồng mà nói thậm chí một chút cũng không muốn nhớ lại. Trước khi ngủ Nhậm Dận Bồng mở lên điện thoại trên tay, hộp thoại tin nhắn trên cùng dừng lại ở tin nhắn cuối cùng Trương Gia Nguyên gửi cho anh thời điểm còn trên đảo —— Cố lên.


Nhậm Dận Bồng bỗng nhiên lại nhớ đến đoạn thời gian trước khi lên đảo, hai người cùng nhau ở cùng một phòng, bọn họ sau khi tập vũ đạo sẽ cùng nhau nằm cùng một chỗ bên trong phòng tập vũ đạo, anh còn nhớ rõ khi đó Trương Gia Nguyên ghé vào tai anh nói, "Bồng Bồng, chúng ta nhất định phải cùng nhau xuất đạo, chúng ta nhất định phải luôn ở bên cạnh nhau, ai cũng không được chạy trốn."


Anh khi đó đối với tương lai của chính mình cũng không dám xác định, cho nên anh chỉ là cười Trương Gia Nguyên thật ngây thơ, lại không nghĩ đến mấy tháng về sau bản thân lại mang trong mình cùng một loại ngây thơ ảo tưởng. Chia ly đối với Nhậm Dận Bồng và Trương Gia Nguyên đều là cái chủ đề quá sức nặng nề, từ lúc ban đầu gặp nhau cả hai người bọn họ tự như chưa từng nghĩ đến chia ly sẽ là như thế nào.


Nhậm Dận Bồng biết trên sân khấu Trương Gia Nguyên đã mất khống chế, thời điểm công bố xếp hạng, Trương Gia Nguyên nhịn không được thật sâu chăm chú nhìn mình. Nhậm Dận Bồng biết bản thân mình cũng mất khống chế, nhịn không được muốn đến gần Trương Gia Nguyên. Trước kia khi Trương Gia Nguyên khó chịu Nhậm Dận Bồng đều là bồi ở bên cạnh cậu. Nhậm Dận Bồng muốn an ủi người kia, nhưng đến cuối cùng vẫn chỉ là nhìn Trương Gia Nguyên đi về tương lai không có mình.


Nhậm Dận Bồng là một người thích ở trong vòng người mà mình cảm thấy thoải mái, nếu đặt bản thân ở bên ngoài cái vòng này sẽ vô cùng không thoải mái, cho nên bản thân hít một hơi thật sâu, gõ xuống mấy chữ, "Chúng ra chia tay đi."


Có người nói ở giữa người yêu sẽ có tâm linh tương thông, Nhậm Dận Bồng vẫn luôn một mực không tin, bản thân mình với cùng Trương Gia Nguyên thật giống như không có chút ăn ý nào. Nhưng lúc này mấy chữ vừa gõ xuống, Trương Gia Nguyên tựa như tâm linh tương thông gửi tin nhắn đến, "Bồng Bồng, anh về khách sạn chưa? Đã ngủ chưa? Hôm nay vất vả a, cố gắng nghỉ ngơi thật tốt."


Nhậm Dận Bồng đem mấy chữ vừa gõ xong từng chữ từng chữ mà xóa đi, cũng không biết nên trả lời như thế nào thế là đành gửi một cái kí tự.

—— "."

—— "Không được không vui."

—— "Anh mới không có."

—— "Vậy liền nghỉ ngơi sớm một chút."

—— "Em cũng vậy."


Nhậm Dận Bồng tắt điện thoại, chia tay hai chữ này nét bút ít như vậy, viết đơn giản như vậy, nói ra miệng lại như phải có mười phần dũng khí, anh tạm thời không có loại dũng khí này.


Bình bình yên yên hơn mười ngày trôi qua, Nhậm Dận Bồng rốt cuộc có cơ hội gặp mặt Trương Gia Nguyên.


Tạm xa nhau đối với đại đa số các cặp tình nhân yêu xa chính là tính từ phù hợp nhất. Đối với Trương Gia Nguyên cùng Nhậm Dận Bồng cũng không phải ngoại lệ, từ đêm chung kết của Sáng Tạo Doanh đến nay hai người bọn họ đã hơn mười ngày không có gặp mặt. Khoảnh khắc này gặp được nhau Nhậm Dận Bồng mới hiểu được nhớ nhung lại mãnh liệt như vậy, giống như thủy triều dâng, đem chính mình nhấn chìm.


Nhậm Dận Bồng cùng Trương Gia Nguyên ăn cơm ở khách sạn, anh nhìn người đối diện mình sắc mặt vẫn luôn có chút không đúng. Đến khi bữa cơm đều ăn xong Nhậm Dận Bồng ngước nhìn Trương Gia Nguyên đứng ngồi không yên, rốt cuộc không nhịn được mà mở miệng hỏi, "Em hôm nay làm sao thế? Giống như có chuyện gì giấu anh chăng?"


"Em..." Trương Gia Nguyên ấp úng, "Bồng Bồng, em muốn đưa cho anh một vật."


"Làm sao đột nhiên lại muốn tặng đồ cho anh a?" Nhậm Dận Bồng liếc mắt nhìn Trương Gia Nguyên, "Nhưng mà hôm nay em cũng đâu có mang theo cái gì đến đây a?"


"Em chính là muốn như vậy nha, anh cũng biết em muốn đưa cho anh vật gì mà." Trương Gia Nguyên có chút đắc ý."


"Được rồi, vậy có cần anh nhắm mắt lại không?"


"Anh trước tiên nhắm mắt lại đi."


Nhậm Dận Bồng nghe lời người kia nhắm mắt lại. Trương Gia Nguyên nhìn thấy Nhậm Dận Bồng nhắm mắt liền tháo xuống dây chuyền trên cổ mình, đi bến cạnh người kia nhẹ nhàng đeo lên cổ anh.


Trương Gia Nguyên từ phía sau lưng ôm lấy Nhậm Dận Bồng, "Mở mắt ra nào Bồng Bồng."


Nhậm Dận Bồng biết Trương Gia Nguyên đeo lên cổ mình một cái đồ vật, mở mắt ra liền thấy một sợi dây chuyền lông vũ. Anh nhẹ nhàng bắt lấy mặt dây chuyền mà ngắm nhìn mới phát hiện trên hạt châu nhỏ là màu cam cùng màu xanh dương, thoạt nhìn là mẫu được Trương Gia Nguyên làm riêng.


Trương Gia Nguyên duỗi tay nắm lấy tay anh, "Bồng Bồng màu cam là tiếp ứng của anh, màu xanh dương là màu tiếp ứng của em, cái dây chuyền này ở thời điểm chúng em có hoạt động ở Thượng Hải mà nhìn thấy, đều là tự tay em thiết kế."


Giọng điệu muốn được khen ngợi của Trương Gia Nguyên quá mức rõ ràng khiến Nhậm Dận Bồng vốn còn đang xấu hổ bị chọc cho bật cười, "Em lấy tiền lương sau khi rời đảo liền đi mua sao?"


Trương Gia Nguyên gật gật đầu, Nhậm Dận Bồng tiếp tục nói, "Anh nhớ lúc trước ở Minh Nhật Chi Tử, tiền lương lần đầu tiên của em cũng là mua quà cho anh," Nhậm Dận Bồng cúi đầu vuốt ve mặt dây chuyền, mỉm cười thấp giọng nói, "Cảm ơn em."


"Bồng Bồng, đối với em anh vĩnh viễn không cần nói cảm ơn."





2.0


"Bồng Bồng, anh sao lại ngẩn người rồi." Nhậm Dận Bồng bị Diêm Vĩnh Cường vỗ vỗ ở sau lưng mới giật mình, lắc đầu lên tiếng, "Không có việc gì."


"Đúng rồi, Cường ca em vừa nãy mới nói cái gì a?" Nhậm Dận Bồng vừa vặn nghe được Diêm Vĩnh Cường nhắc đến chuyện của Trương Gia Nguyên, nghe đến tên người kia liền vô thức mà lâm vào hồi ức, vì vậy cũng không có nghe rõ Diêm Vĩnh Cường nói cái gì."


"Trương Gia Nguyên hình như vừa quen bạn gái, vừa đăng ảnh lên vòng bạn bè, anh không thấy sao?" Diêm Vĩnh Cường cầm điện thoại trong vòng bạn bè của mình mở ra vòng bạn bè của Trương Gia Nguyên cho Nhậm Dận Bồng xem, Nhậm Dận Bồng tay không kịp cầm lấy điện thoại thoáng một cái rơi thẳng xuống đất.


"Con mẹ nó, điện thoại em mới mua!" Diêm Vĩnh Cường lập tức nhặt điện thoại lên cẩn thận kiểm tra một lượt, điện thoại còn tốt chống rơi, không có vấn đề gì.


Diêm Vĩnh Cường kiểm tra điện thoại xong nhìn qua Nhậm Dận Bồng kết quả lại thấy người kia lại vẫn đang ngẩn người không khỏi thở dài, "Bồng Bồng em cảm thấy tình trạng của anh dạo gần đây thật sự không tốt lắm, có phải là trúng tà rồi không, em nghe người lớn trong nhà nói người bị trúng tà suốt ngày đều ngây ngốc ngẩn người như vậy a."


Diêm Vĩnh Cường cẩn thận lên tiếng, "Lúc trước anh tham gia Sáng Tạo Doanh em đã đi rất nhiều miếu, có một cái khá là linh nghiệm, ngày mai em dẫn anh đi viếng một chút."


Nhậm Dậm Bồng biết Diêm Vĩnh Cường chính là quan tâm liền sẽ bị loạn, liền lắc đầu nói, "Anh không sao, chỉ là mấy ngày nay bận chuẩn bị cho tuần diễn không có được nghỉ ngơi, không cần lo lắng, cái miếu kia vẫn là thôi đi, em cầu thì anh cũng đâu có xuất đạo."


"Anh làm sao hiểu được a, không thể nói là không linh nghiệm, anh chính là bởi vì bị đem đi tế trời." Diêm Vĩnh Cường phản bác, "Dù sao thì ngày mai anh cũng không bận, coi như đi chơi cùng em cũng được."


Nhậm Dận Bồng vẫn là không lay chuyển được Diêm Vĩnh Cường đần gật đầu xem như đồng ý.


Sau khi về đến khách sạn thoáng một cái liền ngã lên giường, cơ thể giống như mệt đến không còn sức lực, một lát sau mới đem mình bọc trong chăn mềm, mở to mắt nhìn trần nhà.


Rất lâu sau đó mới phát hiện mình giống như là đang khóc, tự mắng một câu thật không có tiền đồ.


Nhậm Dận Bồng vươn tay lấy điện thoại trên đầu giường, nhìn ngày tháng trên màn hình mới phát hiện thì ra INTO1 đã rã đoàn được bốn năm, Trương Gia Nguyên quay về Hệ Ngân Hà cũng đã bốn năm, bọn họ chia tay đã qua năm năm.


Trương Gia Nguyên cũng đã hai mươi bốn tuổi, yêu đương cũng không phải là một cái vấn đề gì to lớn, chỉ là khi nghe đến câu này trong nháy mắt lại cảm thấy vô cùng chói tai.


Có thể do bản thân cũng không còn nhỏ tuổi, bắt đầu càng ngày càng dễ hoài niệm chuyện đã qua, lúc nào cũng có thể ngẩn người.


Nhậm Dận Bồng biết trạng thái tinh thần của mình có xảy ra chút vấn đề, rơi vào một cái vòng lặp tuần hoàn, không muốn buông xuống một đoạn tình cảm trong quá khứ kia, nhưng chính mình là người nói lời chia tay, trong lòng lại vướng mắc cùng bất an không ngừng quấn lấy nhau, khiến tinh thần ngày càng kiệt quệ. Nhậm Dận Bồng luôn không biết như thế nào đối mặt với Trương Gia Nguyên, bởi vì quan hệ của cả hai càng ngày càng căng thẳng. Trạng thái tâm lý của anh cũng ngày càng kém.


Anh không có Wechat của Trương Gia Nguyên, cho nên chính là không thể biết Trương Gia Nguyên đăng gì lên vòng bạn bè. Khi cả hai chia tay, Anh nghĩ nỗi đau kéo dài không bằng nỗi đau nhất thời cho nên tất cả phương thức liên lạc đều xóa sạch. Hai năm về sau cùng nhau hoạt động ở Hệ Ngân Hà quan hệ của cả hai cũng không hề tốt, ngoại trừ khi phải tham gia tiệc liên hoan bắt buộc trước và sau tuần diễn thì cũng không có bất cứ hành động dư thừa nào. Hơn nữa bọn họ đều là ở chung một nhóm, cũng không cần phải cùng nhau nói chuyện riêng, sẽ không có lần nữa quay lại.


Nhậm Dận Bồng ở trong khung kết bạn đánh thật nhiều chữ, nhưng cuối cùng cũng đem toàn bộ mà xóa đi. Anh không biết mình kết bạn cùng Trương Gia Nguyên sẽ nói cái gì, lời chúc phúc tựa như không nên nói, cũng không nhất thiết phải nói mấy câu nói thờ ơ sáo rỗng.


Anh cùng Trương Gia Nguyên ngoại trừ một tầng quan hệ bạn trai cũ cái gì cũng không có, Trương Gia Nguyên đại khái cũng không cần lời chúc phúc của mình đi.


Ngày hôm sau Nhậm Dận Bồng trên mặt mang theo quầng thâm mắt thời điểm bị Diêm Vĩnh Cường gọi dậy vẻ mặt đầy oán khí, Diêm Vĩnh Cường đối với chuyện bái Phật này dị thường cố chấp, Nhậm Dận Bồng chỉ có thể bận rộn đi theo Diêm Vĩnh Cường.


Bên trong miếu cực kỳ trang nghiêm Nhậm Dận Bồng một chút không bằng lòng cũng bị tượng thần nguy nga xua đi. Sau khi lạy Phật xong trong lúc đi ngang qua đại sảnh có một bàn xin xăm, Nhậm Dận Bồng bị Diêm Vĩnh Cường thúc giục xin xăm. Tại bàn xin xăm còn có ngồi một vị tăng sư, chỉ cần nộp tiền công đức liền có thể được xem một quẻ xăm. Diêm Vĩnh Cường nhanh tay thay Nhậm Dận Bồng trả tiền, Nhậm Dận Bồng đành bất đắc dĩ thuận theo người kia.


Xem xăm cho Nhậm Dận Bồng là một vị hòa thượng trung niên, vị hòa thượng nhìn lá xăm của Nhậm Dận Bồng cười nói, "Thí chủ gần đây phải chăng không thể yên giấc? Bần tăng có một đồ vật tặng cho thí chủ, thí chủ đem đặt dưới gối, có lẽ sẽ có ích."


Nhậm Dận Bồng khó hiểu, nghi hoặc nhìn vị hòa thượng trước mặt nhưng vị hòa thượng kia cũng không có giải thích gì thêm, vẫn tiếp tục giải xăm cho anh. Nhậm Dận Bồng đầu óc mơ hồ hỏi Diêm Vĩnh Cường chỉ nhận được câu trả lời có lẽ do ở trong miếu có nộp tiền công đức nên mỗi người đều sẽ được tặng một vài vật mang về, bảo Nhậm Dận Bồng cũng không nên quá bận tâm.




*

Hôm nay là ngày cuối cùng của năm 2021 rồi, cách đây mười tháng mình vẫn còn là một cô gái fan Kpop hơn mười mấy năm, bỗng nhiên vì một lời rủ rê của bạn cùng xem Sáng lại bất ngờ bước chân vào con đường Cbiz. Và cho đến bây giờ quyết định xem Sáng chính là một trong những quyết định đúng đắn nhất của mình của năm 2021. Vì Sáng mà biết đến Trương Gia Nguyên cùng Nhậm Dận Bồng, vì thế mà quý mến Gia Nhậm và yêu thương Hệ Ngân Hà. Mình tiếc nuối vì trước đây đã bỏ lỡ Hệ Ngân Hà lâu như vậy, nhưng như hiện tại chính là tốt nhất, có lẽ chúng ta không cùng nhau bắt đầu nhưng mong rằng sẽ đi cùng nhau lâu nhất có thể.

Mình cũng thật hạnh phúc khi có các cậu bên cạnh cùng yêu thương Trương Gia Nguyên và Nhậm Dận Bồng, cũng như ủng hộ những chiếc truyện dịch còn vô vàng sai sót của mình.

Mong cho các cậu một năm mới thật nhiều bình an và sức khoẻ, mãi vui vẻ và hạnh phúc. Mong rằng năm sau, năm sau nữa và những năm chúng ta còn có thể bên nhau mình sẽ có thể dùng một chút sức lực đem đến cho các cậu một chút niềm vui trong cuộc sống qua những con chữ mình viết.

love you all, be safe and be happy

from khoai tay with lots of love ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro