Chap 1
" Quá khứ đột biến Gen "
Trong sân vườn có 2 cô nhóc đang chơi đùa cùng nhau ( Au : hai nữ chính nhà ta đó , mới có 10 tuổi hoi ), vẫn còn ngây thơ trong sáng lém ) thì bỗng có tiếng chuông cửa cổng vang lên " Reng , Reng , Reng " ( t/g : như chuông điện thoại với chuông đồng hồ báo thức zậy trời =.= ) , 2 cô liền chạy ra xem thử là ai , chạy đến cổng thì 2 cô thấy 1 người đàn ông hình như đã trên 40 tuổi mặc một bộ vest màu đen ( Au : ngầu vl ) 2 cô đồng thanh hỏi :
- Ông là ai ?
- Ta là trợ lý của mẹ hai cháu , mẹ hai cháu bảo ta đến chở 2 cháu đến công ty của mẹ cháu - ông ta nhìn 2 cô đang đứng phía trong khẽ ngạc nhiên rồi ông ta cũng nhanh chóng cất giọng hiền hậu đáp
- Ồ - 2 cô " ồ " một tiếng tỏ vẻ ngạc nhiên
- Hai cháu mau mở cửa cho ta đi - ông ta nói rồi nở một nụ cười hiền từ
2 cô nhìn một lượt từ trên xuống dưới , từ dưới lên trên , từ trái qua phải , từ phải qua trái bằng ánh mắt nghi ngờ rồi 2 cô bắt đầu suy nghĩ :
- " Hmmm.... ông ta cũng ko có gì nguy hiểm , nhưng cách ăn nói với cách cười của ông ta như bắt cóc trẻ em trên tivi thường nói í , tạm tin "
Hai cô ngẫm nghĩ một hồi , rồi Hàn Băng quay sang nói với Ngọc Thiên :
- Để chị vào lấy chìa khóa mở cửa - nói rồi cô chạy vào trong nhà lấy chìa khóa , đem ra đưa Ngọc Thiên mở cửa , Ngọc Thiên cầm lấy chìa khóa từ tay chị mình , mở cửa cho ông ta
- " Cạch "
Cánh cửa mở ra , nụ cười hiền từ của ông ta liền trở thành nụ cười tà ác , nhìn khuôn mặt của ông ta bây giờ thật là quỷ dị ( Au : lật mặt như lật bánh ) 2 cô bắt đầu lo sợ khi nhìn thấy vẻ mặt đó
, ông ta kêu người bịt thuốc mê khiến 2 cô choáng váng ( Au : KO ĐƯỢC BẮT CON TA ÔNG GIÀ MẮC DỊCH - Độc giả : Bềnh tễnh đê , bềnh tễnh đê ) 2 cô bị bắt lên xe chở đến một ngôi nhà hoang ở khu XX đường XXX , đến nơi và 2 cô cũng đã tỉnh , xung quanh 2 cô hiện giờ là những cái lòng có những đứa trẻ trạc tuổi 2 cô đang bị nhốt trong đó , đang gào thét vì đau đớn , và câu chuyện 2 cô bị biến Gen bắt đầu từ đây
Hằng ngày , 2 cô bị tiêm những muỗi tiêm có thuốc , mỗi lần như thế 2 cô lại gào thét , có lúc Ngọc Thiên còn ho ra cả máu vì sức cô hơi bị yếu ( Au : tui đau tim quá mấy men ơi )
3 tháng sau , mama của 2 cô đã tìm thấy 2 cô, cứu 2 cô và cứu tất cả trẻ em trong đó ( Au : Tui đó , tui là một người mẹ vĩ đại đó thấy ko, Hô hô - độc giả : tự tin dữ ) và cũng đã trừng trị cái đám tội đồ đó . Sau khi trở về thì 2 cô đã bị đột biến Gen
Mái tóc của Hàn Băng từ màu vàng chuyển màu đen huyền bí , đôi mắt từ màu đỏ cũng thành màu đen bí ẩn
Còn Ngọc Thiên thì mái tóc của cô từ màu đen thành hồng nhạt , đôi mắt từ màu tím thành màu đỏ rực
( au : hình ảnh 2 đứa con tui bị đột biến Gen nà )
Hàn Băng
Ngọc Thiên ( ko có tai thỏ đâu nha )
8 năm trôi qua , ngoại hình của 2 cô cũng đã bị biến Gen và sau sự việc lần đó mama của 2 cô cho đi học đủ mọi thứ để giỏi hơn như Học võ tự vệ , học vẽ thi cấp nước , học nấu ăn để mai mốt về nhà chồng có gì bị thằng chồng bỏ đói thì cũng còn thể tự nấu đồ ăn để ăn , học nhảy để đi thi cấp quốc tế , học bơi đủ kiểu để ko bị chết đuối ,..... nói chung là học nhiều thứ lắm .
Khung cảnh buổi sáng thật yên ắng nhưng tại 1 căn biệt thự , trong 1 căn phòng phát ra những âm thanh lạ làm sự yên ắng biến mất và hãy cũng lắng nghe rồi đoán nào :
" Reng , Reng , Reng "
" Bụp , vèo , bốp , cạch "
" Leng keng , leng keng "
( Au : đoán được hết chưa ? )
Và sự yên ắng liền trở lại như cũ . Hôm nay thật trong lành và yên tĩnh , nhìn kìa những chú chim đang hót líu lo chào một ngày mới , chó sủa gâu gâu vì con mèo đang kêu meo meo trước mặt nó và chỉ cách nó mấy mét ( Au : con mèo ( Au : hên là con mèo cách xa nó và nó đang bị xích , nó mà ko bị xích là nó táp con mèo rồi , bé mèo nên cẩn thận đi ) . Khung cảnh đang yên tĩnh thì
- " BÙMMMM "
Một lần nữa , sự yên tĩnh biến mất , Khung cảnh yên tĩnh bắt đầu loạn xạ , mấy chú chim éo còn lông , chó kêu meo meo , mèo sủa gâu gâu ( Au : ôi vãi đạn , cái tình cảnh giề đây =.= ) và người làm phát ra tiếng động đó ko ai khác là má mì của 2 cô ( Au : ố hố hố , tui làm đó , mà khung cảnh loạn hơn tui tưởng =^= ) vì 2 cô không chịu dậy nên mama của 2 cô mới dùng cách là đặt 1 quả boom nho nhỏ dưới giường của 2 người , rồi bấm " tạch " một cái , thế là " BÙMMM " , và hiện tại 2 cô đang trong tình trạng nằm dưới đất , mặt đen thui , tóc rối nùi ( Au : con tui đẹp ghê * cười cười * ) mama 2 cô đứng đó nhìn cảnh tưởng vĩ đại mới diễn ra rồi cười tươi nói :
- Hai con mau làm vscn đi rồi xuống ăn sáng - Mama hai cô nói xong liền đi xuống lầu ( Au : ko lẽ đứng đó cho chết à ) , đi vào phòng ăn, ngồi đợi 2 cô
2 cô đằng đằng sát khí , mặt chảy 3 vạch hắc tuyến nhưng rồi hai cô cũng nén cục tức vào lòng , đi vào nhà vệ sinh làm vscn . 10 phút sau , sau khi làm vscn xong , hai cô diện một bộ đồ cực kì cute nhưng khuôn mặt thì nửa tỉnh nửa mơ đi xuống phòng ăn , ngồi vào bàn ăn , mama 2 cô thấy 2 cô làm vscn nhanh như vậy nên cất giọng hài lòng :
- Hai con đã ko làm ta đợi lâu , rất tốt . Ăn thôi
- Mama à , sao hôm nay gọi bọn con dậy sớm thế - Ngọc Thiên ngáp lên ngáp xuống hỏi , chắc mệt lắm nên cầm ko nổi cái nĩa nữa cơ ( Au : mệt đến thế lun sao ? )
- À , ko có gì đâu , ta chỉ muốn rèn luyện tụi con dậy sớm hơn một chút thôi - mama 2 cô đang ăn thì dừng lại nói rồi ăn tiếp
- .... - 2 cô im luôn , ko nói gì luôn
- À mà ta cũng có chuyện quan trọng muốn nói với 2 con - mama 2 cô bỏ nĩa xuống , mặt nghiêm túc nhìn 2 cô nói
- chuyện quan trọng gì thế mama ? - 2 cô khó hiểu nhìn mama của mình
- Trước khi ta nói thì 2 con chuẩn bị tinh thần trước đi , và sau khi ta nói xong thì ta mong 2 con bình tĩnh - Mama 2 cô nói
- Vâng , mama nói đi - 2 cô đồng thanh , hồi hộp muốn nghe chuyện quan trọng là gì
- E hèm , ta đã quyết định cho 2 con về Việt Nam sống vì nơi đó là quê hương của 2 con và 2 con sẽ đi vào ngày mai , ta biết 2 con rất hận nơi đó nhưng đó là nơi chôn rau cắt rốn của 2 con nên 2 con nhất định phải về - mama của 2 cô nói mà ko chú ý đến vẻ mặt của 2 đứa con mình đang như thế nào
- .... - 2 cô nghe xong như sét đánh ngang tai , mặt cứng đờ , ko nói nổi lời nào nữa luôn
- 2 con lên phòng sắp xếp đồ và đi mua những thứ cần thiết trước khi về Việt Nam đi , còn bây giờ ta phải đi đến công ty rồi - Mama 2 cô nói xong , cầm lấy túi xách của mình rồi cất bước ra khỏi biệt thự , chạy xe đến công ty
Còn 2 cô thì vẫn đang còn sốc , người run run , người ta nhìn tưởng 2 cô đang khóc , nhưng ko người 2 cô run run vì tức giận , mama của 2 cô đã biết 2 cô hận nơi đó đến như vậy nhưng lại vẫn bảo 2 cô nhất định phải về nơi đó là sao . Nhất định việc này có ẩn chứa 1 cái gì đó !???
- Haizzzzz - 2 cô thở dài thường thượt
Rồi 2 cô cũng uể oải lết cái thân mình lên lầu , sắp xếp đồ vào vali rồi lấy xe chạy đến Trung Tâm Thương Mại nổi tiếng nhất trong nước để mua thêm những thứ cần thiết trước khi về Việt Nam .
~~~~ End chap 1 ~~~~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro