Dazai Osamu và Nakahara Chuuya
Bài viết này chứa bản dịch của ba cuộc gặp giữa ngài Dazai và ngài Nakahara trong cuốn "Tiểu thuyết Dazai Osamu" của tác giả Tan Kazuo. Văn bản gốc là một văn bản được đối chiếu thông qua tìm kiếm và so sánh trực tuyến. Cuốn sách gốc không dễ tìm thấy ở ngoài Nhật Bản và không có bản dịch chính thức, nhưng tính chính xác của bài này là khẳng định.
--"Tôi" trong bài viết là tác giả Dan Kazuo.
Dịch: Đinh Duliang
-----------------
[ Cuộc họp đầu tiên trong " Tiểu thuyết Osamu Dazai "]
Một ngày mùa đông. Nakahara Chuuya và Kusano Shunpei đã đến nhà tôi và với Dazai- người tình cờ ở đó, và thuận theo tự nhiên, bốn người đã cùng nhau đi " okame" .
Vào khoảng tháng 12 của Showa 9 (1934), Nakahara Chuuya 27 tuổi đã gặp một chàng trai trẻ 25 tuổi, là sinh viên Pháp của Đại học Hoàng gia và một tiểu thuyết gia mới nổi. Tên anh ta là Tsushima Shuji, bút danh là Dazai Osamu. Khi lần đầu tiên gặp mặt tại khu nhà, Nakahara Chuuya đã khiêu khích mạnh mẽ: "Cái gì, anh chàng này biểu hiện của một con cá thu trôi nổi trong không khí." Mặc dù Dazai đã được Jingfu Shiji cảnh báo không cần liên quan quá nhiều đến Chuuya. Dazai vẫn tôn trọng Chuuya. Có lẽ không có cơ hội thứ hai như thế này trong khi uống rượu và trò chuyện với nhà thơ mình khao khát.
Tan Kazuo, Kusino Minping, Osamu Dazai và Nakahara Chuuya đã đến okame cùng nhau. Dựa trên "Tiểu thuyết Dazai Osamu" của Tan Kazuo, nó tái tạo lại tình huống vào thời điểm này, giống như thế này.
Dù sao thì lúc đầu mọi chuyện diễn ra khá thuận lợi. Kazuo ghi chép lại rằng Nakahara đã rất tử tế. "Anh ấy gọi sake cho Dazai và nghe chuyện, cười toe toét khi Dazai khen thơ của mình. Nhưng tình cảnh liền thay đổi khi có rượu can thiệp."
Giọng anh trở nên gai góc, ngồi uể oải như một đứa trẻ ngã xuống. Vắng mắt lơ đãng, đầy vẻ độc ác. Có thể là do Dazai đã trích dẫn những bài thơ của Verlaine khi bắt đầu quyển tiểu thuyết. Dazai càng xin lỗi, ngọn lửa càng bùng cháy. "Tôi không muốn lời xin lỗi của ngươi. Cái gì mà xin lôic, xin lỗi, hãy trả lời tôi ngay lập tức." Nakahara trong lúc đấy đặt chân lên bàn và giả như Kazuo không kịp sơ tán mấy chai rượu thì hẳn cậu ấy sẽ đạp chúng xuống
Dazai sau đó cho biết rằng Nakahara Chuuya có bản năng giống như mèo vậy, kiên trì đánh lại mọi đối thủ. Lần này Dazai đã trải nghiệm nó một cách trực tiếp. Nakahara Chuuya nắm vào đường viền cổ áo đồng phục trường Dazai và gầm lên, "Chẳng đời nào một tiểu thuyết gia như ngươi có thể cảm được tâm hồn của một thi hào!"
"Tôi ... nhưng ... tôi không nghĩ thế." Dazai mềm mỏng và điệu bộ như sắp khóc tới nơi.
Ờ, hãy suy nghĩ một chút khó mà nói hết.
"Ngươi bị cái quái gì vậy, làm bộ mặt như con cá thu xanh đang trôi nổi ấy."
Nakahara Chuuya bất ngờ ném một câu tiếp theo
"Mà sao cũng được. Này, tên kia, ngươi thích hoa gì?"
Dazai mím miệng lại, dòm như sắp khóc đến nơi rồi.
"Nghe không, ta hỏi ngươi thích hoa gì?"
Cùng biểu cảm như sắp nhảy xuống vực, Dazai trả lời với giọng điệu mềm mỏng, vẫn cảm giác như thể chỉ trực khóc: "H-hoa... hoa đào ạ."
( Thật ra là loài Oleander (trúc đào) có nhắc đến trong tác phẩm "Tà dương" của Dazai và loại này có độc :)))
Cậu ta trả lời cùng một biểu cảm không thể gọi tên là sự mến mộ, nghi ngờ, xấu hổ, chối từ hay gì đó đại loại, với một tiếng cười buồn vỡ vụn, và lại nhìn Chuuya một quãng.
Đáp lại,Chuuya nguyền rủa, "Chậc, chính vì thế này mà ngươi..."
Với ánh mắt hung bạo, cậu quan sát gương mặt Dazai bị biến dạng tới mức trông như sắp khóc. Thù địch, ghét bỏ rồi tiếc nuối và buồn bã lần lượt xuất hiện trên gương mặt cậu ta. Khung cảnh rất kì quặc. Rồi biểu cảm tức giận của cậu ấy đột ngột chuyển qua ngây ra và thuần khiết như một thiên thần. Đôi mắt bỗng dưng trào lệ. Lúc Dazai làm như thể chuẩn bị chạm vào hai bên má lạnh lẽo của Chuuya, cậu ta bị đẩy sang một bên.
"Ngươi phiền quá, tên ngu ngốc chết tiệt!"
Trong sự hỗn loạn sau đó, nó hoàn toàn không rõ ai và ai là người kết hợp và bắt đầu như thế nào.
Ít nhất tôi cho rằng đã cố gắng kiềm chế Nakahara Chuuya giải cứu Dazai. Khi tôi tỉnh táo trở lại, tôi đã nắm lấy mái tóc xù xù Kusano, và rồi ngã xuống với một tiếng uỵch.
Khi họ tỉnh táo trở lại, bốn người đã trong tư thế chiến đấu. Dazai, người ngã xuống sàn, tát vào mặt anh ta một cách bừa bãi như một con ngựa đang cưỡi. Đó không phải là Nakahara, mà là Kusano. Chính Tan Kazuo đã kéo Kusano như vậy ra khỏi Dazai và đánh chai bia từ phía sau trong khi tận dụng khoảng cách này. Kết quả đã trở thành cuộc đấu tay đôi hai chọi giữa Tan & Dazai vs Kusano & Nakahara.
[Cuộc họp thứ hai trong " Tiểu thuyết Osamu Dazai "]
Khi uống cùng Nakahara Chuuya và Dazai lần thứ hai, Kusano không có ở đó. Dazai bị Nakahara khiêu khích theo cách tương tự, và anh ta giữ im lặng, bỏ chạy về giữa chừng. Lúc này, có lẽ vì không còn tỉnh táo hay sao đấy, Nakahara đã rất phấn khích.
Thế là cậu ta tới nhà Dazai lôi cậu ta cho bằng được ra, biết là Nakahara không được tỉnh táo, tôi không chấp nhất nhưng vẫn cảm thấy đau đầu.
Đó là một đêm tuyết rơi. Trên tuyết, Nakahara dường như đang hát một bài hát -
Độ ẩm của đêm và gió đan xen cô đơn.
Rừng thông và liễu tối tăm.
Bầu trời tràn ngập những cánh hoa của nghiệp chướng đen tối
Nakahara vừa đi vừa đọc những bài thơ của Kenji Miyazawa.
Gõ cửa ở nhà Asuka, nhưng Dazai không đi ra. Đệ nhất phu nhân [1] bước ra mở cửa và nói:
"Tsushima, hắn vẫn đang ngủ."
"Cái gì? Cậu ta đang ngủ à? Tôi đây kêu hắn."
Nakahara theo thế hệ thứ nhất và lên tầng hai.
"Uy, Dazai" Chuuya hét lên, Nakahara đã tiếp cận chiếc gối của Dazai. Tuy nhiên, Dazai không nói gì.
Vì sự việc đi quá xa, tôi nắm lấy cổ tay anh ta.
"Gì thế? Làm sao." Nakahara muốn vức tay tôi ra, nhưng tôi vẫn kéo anh ta trở lại con đường đầy tuyết.
"Uy?", Nakahara bị tôi lôi đi. Lý do không có gì đặc biệt, nhưng sự khác biệt về sức mạnh cổ tay. Tôi đã ném Nakahara Chuuya trên tuyết.
"Chặc, đã biết."
Nakahara nói với một chút ghét bỏ trong khi lau tuyết trên quần áo. Sau đó, Nakahara đã tìm một chiếc ô tô và đi đến Ginza. Tôi mơ hồ nhớ cuộc đua kéo từ Ginza đến Kawasaki Oshima. Trong nhà thổ Xueye( kỹ viện) , anh ta đã giảm giá ba nhân dân tệ xuống còn hai nhân dân tệ, và sau đó giảm giá hai nhân dân tệ xuống còn một nhân dân tệ và năm mươi nhân dân tệ. (Bỏ qua)
Khi đến lúc phải trả một nhân dân tệ và năm mươi đô la, Nakahara đã giảm giá xuống còn một nhân dân tệ, và bị đuổi ra sớm vào lúc rạng sáng. Tuyết bị lốm đốm bởi cơn mưa vào ban đêm và Nakahara Chuuya hát như mọi khi trên một con đường như vậy--
Nỗi buồn hoen uế a~
Hôm nay có ít tuyết lất phất
---------( vậy có thể nói đây là thờ gian Chuuya làm ra bài thơ " Nỗi buồn hoen uế" sau một đống lộn xộn?)
Trong khi rên rỉ và bước đi, cuối cùng Nakahara đã lên xe một lần nữa và đến nhà của Tetsutaro trên sông. Có lẽ người đó đã trả tiền vé.
[1] Vợ của tác giả Dazai Osamu thuộc thế hệ đầu tiên của Koyama. 體 と の 名 は 红 子。(Lấy từ wiki)
[Cuộc họp thứ ba là tại cuộc họp kỷ niệm xuất bản của Shizuo Ito, không có mô tả chi tiết]
"Bi kịch" là cái từ này cho tất cả, tôi nghĩ rằng tôi sẽ không bao giờ nghe thấy cái tên Nakahara nữa, nhưng sau khoảng mười ngày, Nakahara đã đến thăm. Sau đó, Dazai đi đến khu vực căn hộ nơi Chuuya sống nhưng lại đáng tiếc nơi đó không có con số mà anh muốn tìm.
============
Sau đây là phần bình luận của Dazai đối với bức ảnh năm 18 tuổi của Chuuya dựa theo lời Tan Kazuo trong "Tiểu thuyết Dazai Osamu"
Đôi mắt xanh đen này, tôi đã bị đánh lừa bởi một bức ảnh về một ví dụ về việc đội mũ lưỡi trai. Giống như một con chó con, như một vũng nước phản chiếu bầu trời nhỏ
Một con mắt ba phần rõ ràng như một đứa trẻ, nhưng có một ác ý bí ẩn. phần má hơi hõm người bệnh. Một sự hài hước là .Tôi bị choáng ngợp bởi Dazai đã tưởng tượng được bao xa từ những bài thơ của Chuuya và cách anh ấy diễn đạt cho đến nay. "Cảm giác như tôi đã bị nghiền nát"
Nếu bạn so sánh Dazai và Chuuya ở đây, họ có một điểm chung khi nhìn lại cuộc sống của họ ở giai đoạn đầu. Tác phẩm đầu của Dazai được đặt tên là "Những năm cuối đời", và tập thơ đầu của Chuuya được đặt tên là "Bài hát của ngày sống", gợi ý về cuối đời vào một ngày trẻ.
Dazai và Chuya có nhiều điểm chung khác.
(1) Sinh ra trong một thành viên gia đình giàu có (2) Điểm xuất sắc từ một trường tiểu học (3) Nhận được một khoản tiền lớn (Dazai từ người anh cả, Chuya từ mẹ)
Trải nghiệm thần đồng từ rất sớm (Dazai gần gũi với một geisha khi anh ta còn là học sinh trung học. Vì không thể kết hôn, anh ta cố gắng tự tử.)
Lưu đày đến Tokyo để che giấu sự xấu hổ của gia tộc.
==================================
[Ghi chú] Hồ sơ Osamu Dazai: 1909 <Meiji 42> ngày 19-1948 <Showa 23> ngày 13 tháng 6
Sinh ra ở Tsugaru-gun, quận Aomori. Cha tôi là một địa chủ nổi tiếng, từng là thành viên của Hạ viện, là một chủ đất buôn bán sau khi Minh Trị phục hồi.
Đứa trẻ thứ mười, được gọi là "Ojikasu" trong ngôn ngữ bản địa. Ojikasu có nghĩa là một đứa trẻ có thể có hoặc không có mặt.
Lần đầu tiên xuất bản một doujinshi ở trường trung học. Nhận được sự hướng dẫn của Masashi Ibushi. Anh ta đi vào và ra khỏi thế giới Kayanagi, và tuyệt vọng rằng anh ta không có tiền để mua một geisha quen thuộc, và cố gắng tự tử bởi Carmotin. Người anh cả sợ hãi sự xấu hổ của ngôi nhà của mình và thăng Dazai vào Đại học Tokyo.
Sau khi chuyển đến Tokyo, anh trở thành một hội nghị chuyên đề của Đảng Cộng sản, và chỉ chết người phụ nữ bằng cách cố gắng chú ý đến mức lương phụ nữ của quán cà phê.
Geiko và lời chúc mừng tạm thời được trao cho người anh cả với điều kiện chính nghĩa. Anh ấy gửi cho tôi 90 yên trong một tháng .
"Một đứa con hoang đàng của một gia đình tốt", anh tự chế giễu mình là một người đàn ông lười biếng và lười biếng, không thể sống mà không dựa vào việc chuyển nhà của cha mẹ mình.
Năm thứ hai tại Tokyo, ông bị bắt vì các hoạt động cánh tả và rời khỏi Đảng Cộng sản. Xuất bản một cuốn tiểu thuyết trên một tạp chí fanzine dưới sự chăm sóc của Ryuji Ibushi, một phụ huynh và giáo viên.
Năm 1933 ( Showa 8 ), anh ta nổi cơn thịnh nộ và bị nổi cơn thịnh nộ. Anh ta uống aspirin cùng một lúc.
Showa 10 ( 1935 ) năm, ứng cử viên Giải thưởng Akutagawa. Không thể có được một công việc tại một công ty báo chí và cố gắng tự tử.
Showa 12 ( 1937 ) năm, người sáng lập Koyama và Karumochin đã cố tự tử.
Showa 12 ( 1938 ) năm, kết hôn với Michiko Ishihara trong sự chăm sóc của Ibuse. Anh ấy đã ổn định tinh thần và đã viết "Futake 100 Hyakkei".
Anh ta lặp đi lặp lại năm lần tự tử trong suốt
39 năm và vào năm 1948 ( Showa 23 ), anh ta đã mất mạng với tình nhân của mình, Tamie Yamazaki, ở Tamagawa Josui. 2 Xác chết đã được phát hiện một cách ly kì vì vào ngày sinh nhật Dazai ngày 6 tháng 5 ngày 19 tháng 5 là ngày đó. Được biết đến với cái tên Otouki vào ngày này, những người yêu nhau tập trung tại Mitaka Zenrinji, nơi có ngôi mộ của Dazai. [Tham khảo] "Trích dẫn Nakahara Chuya" của Saitosha , Ken Aoki "Nhà văn thời gian đọc Reader Nakahara Chuya"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro