_Làm nhục cảnh sát
Tại văn phòng đội trưởng đội cảnh sát.
Bên trên một góc bàn là một tập hồ sơ, đó là hồ sơ điều tra về vụ việc mất tích bí ẩn của 2 vị cảnh sát, một người là cảnh sát trẻ Phạm Đăng Khoa, người còn lại là đội trưởng đội cảnh sát Lưu Thành Đạt. Bọn họ mất tích cũng đã hơn 1 năm nhưng phía cảnh sát chẳng thể điều tra ra được chút manh mối nào cứ như bọn họ đã bốc hơi khỏi cõi đời này.
2 vụ mất tích xảy ra liên tục khiến dư luận bàn tán xôn xao, báo đài đăng tin liên tục, gây áp lực rất lớn đối với phía cảnh sát. Nhưng chỉ sau vài tháng thì chuyện này dần dần lắng xuống. Cho đến nay có lẽ cũng chẳng còn lại mấy người quan tâm đến chuyện này.
Bởi vì đội trưởng đội cảnh sát mất tích nên Đặng Lê Anh được đề xuất lên thay chức vụ này. Nhưng bọn họ đâu biết người hiện tại không phải là Lê Anh mà chỉ là một tên tội phạm giả mạo, không thế hắn lại chính là người đã gây ra 2 vụ mất tích liên tiếp của 2 vị cảnh sát trong đội.
Gia đình, vợ con Lê Anh không hề nhận ra tên giả mạo nên ra sức giúp đỡ hắn ta lên chức, ngồi vào chiếc ghế đội trưởng đội cảnh sát. Mà cũng vì gia đình nên Lê Anh thực sự đành phải chịu nhục mỗi ngày để đổi lại bình yên cho cả gia đình mình.
Về phía gia đình vị cảnh sát trẻ Đăng Khoa, bọn họ chi tiền cho phía cảnh sát, thám tử để điều tra, tìm kiếm tung tích của cậu nhưng cũng chẳng nhận được thêm một chút tin tức gì. Người vợ sắp cưới của cậu cũng chờ đợi cậu gần một năm, luôn hi vọng một ngày cậu quay trở lại. Gia đình cậu cũng không muốn làm khổ một cô gái tốt như vậy nên ra sức khuyên cô từ bỏ. Mãi cho đến vài tuần trước cô ấy mới chịu buông bỏ mà hẹn hò với một người đàn ông khác. Chuyện này cũng được hắn ta báo cho Đăng Khoa biết, điều này khiến cậu thống khổ vô cùng.
Còn về gia đình đội trưởng Thành Đạt, bọn họ cũng cố hết sức để tìm kiếm nhưng mọi thứ đều vô nghĩa. Ba mẹ, vợ con đều ngày ngày đau khổ, khóc hết nước mắt vì sự mất tích đột ngột của Thành Đạt.
Kể từ khi bắt cóc, dạy dỗ bọn cảnh sát thì không những khiến bọn họ thay đổi, khiến bọn họ ngày ngày đều phải sống trong đau đớn và nhục nhã. Mà sự mất tích bí ẩn của bọn họ còn ảnh hưởng đến gia đình họ.
Ba nam cảnh sát giam cầm hơn 1 năm qua, ngày ngày đều phải chịu nhục, bị hành hạ, làm những hành động vô cùng kinh tởm như quan hệ đồng giới cùng với những người đồng đội, bú cặc cho một tên tội phạm đang bắt giữ mình, sục cặc trước mặt nhiều người. Ngoài ra còn phải bị tra tấn mỗi ngày bằng những trận đòn roi, chích điện, treo ngược, bị đánh đập dã mang. Hắn ta không xem bọn họ là con người mà ra tay vô cùng tàn độc, khiến họ sống không bằng chết.
Ngoài ra, bên trong thức ăn bọn họ ăn hàng ngày đều được hắn ta bỏ vào một lượng nhỏ thuốc kích dục, mục đích không chỉ khiến bọn họ dần dần bị dục vọng khống chế mà trở nên nghe lời mà còn khiến cho cơ thể bọn họ thay đổi, trở nên dâm dục hơn. Đúng như những gì hắn ta muốn, thời gian dài sử dụng thuốc kích dục khiến cho thân thể bọn họ vô cùng mẫn cảm, chỉ một chút kích thích đã khiến bọn cảm thấy hưng phấn. Phía dưới, con cặc thì luôn trong trạng thái cương cứng và rỉ nước, con cặc luôn nứng khiến bọn họ thống khổ vô cùng, luôn muốn được xuất tinh nên hành động càng lúc càng dâm dục chỉ để thỏa mãn tên biến thái để hắn cho phép mình được xuất tinh.
Sáng một ngày thứ bảy đẹp trời, bên trong căn biệt thự.
Lúc này, tên biến thái đang ngồi tựa lưng vài chiếc ghế sofa dài, hai chân dang rộng, ngửa đầu ra sau, hai mắt nhắm lại, vẻ mặt vô cùng tận hưởng. Phía dưới của hắn thì đang được một người đàn ông cao to cường tráng hầu hạ, Người đàn ông dùng tay vuốt ve, dùng lưỡi liếm láp rồi lại liếm mút đầu cặc, sau đó là dùng miệng ngậm lấy con cặc to dài của hắn ta, rồi dùng sức hầu hạ, ra sức vì hắn bú cặc.
Người đàn ông đang bú liếm cặc hắn chỉnh là đội trưởng đội cảnh sát Lưu Thành Đạt, trước đầy làm cảnh sát oai hùng, tôn nghiêm bao nhiêu thì dáng vẻ bây giờ lại càng hèn hạ, đê tiện bấy nhiêu.
Tên biến thái: "Má nó đội trưởng bú cặc sướng quá."
Bị Thành Đạt bú cặc khiến hắn ta sướng vô cùng, không nhịn được mà dùng tay nắm lấy tóc đội trưởng, miệng bị con cặc lấp đầy, nó càng lúc càng đâm sâu vào trong khiến Thành Đạt cảm thấy buồn nôn. Mặc dù đã bị đụ miệng qua rất nhiều lần, cùng đã quen với điều này nhưng do con cặc đâm sâu vào bên trong cổ họng nên anh không cách nào chịu được mà đỏ hết cả người, thống khổ đến chảy cả nước mắt.
Hắn ta đụ vô cùng thô bạo, mặc cho Thành Đạt kêu la, rên rỉ nhưng vẫn không hề nương tay chút nào. Một lúc sau, gương mặt điển trai của đội trưởng trông vô cùng dâm dục, gương mặt đỏ ngầu, hai mắt đỏ hoe, khóe mắt vẫn còn đang không ngừng chảy nước, trong miệng thì chảy ra rất nhiều bọt trắng.
Tên biến thái: "Thằng đĩ, bú cặc không tệ, để tao thưởng cho mày."
Nói xong hắn cầm lấy con cặc của mình mà sục hướng thẳng về phía mặt nam cảnh sát, rồi hắn gào lên một tiếng, tinh dịch bắn thẳng lên mặt đội trưởng, chưa đủ hắn còn dùng tay thoa đều tinh dịch lên khắp mặt Thành Đạt.
Sau đó hắn dùng nhét hai ngón tay vào miệng Thành Đạt, anh cũng hiểu ý hắn ta nên dùng lưỡi liếm, sau đó dùng miệng của mình mút lấy ngón tay hắn. Hắn ta thấy vậy thì cũng hài lòng mà cười đểu một cái, tay còn lại bắt lấy con cặc đang dựng thẳng của nam cảnh sát rồi sục.
Mà cùng lúc đó, đối diện hai người họ cũng đang có hai người đàn ông đang quan hệ cùng nhau. Hai người đó chính là cảnh sát trẻ Phạm Đăng Khoa và cảnh sát đại gia Đặng Lê Anh. Bọn họ đang đứng, một trước một sau, Đăng Khoa trước, Lê Anh sau. Lê Anh phía sau ôm chặt lấy cả người, con cặc đang đâm thẳng vào lỗ sau của Đăng Khoa, nó không ngừng ra vào, hai cơ thể va chạm với nhau tạo ra tiếng bạch...bạch... . Hai tay Lê Anh cũng đang không ngừng hoạt động, không ngừng chơi đùa đầu vú của Đăng Khoa. Còn Đăng Khoa thì một tay choàng qua sau gáy của Lê Anh, tay còn lại thì đang sục cặc mình. Bọn họ không ngại mà hôn nhau, đá lưỡi với nhau.
Trải qua thời gian dài bị dạy dỗ, đã khiến cho hai nam cảnh sát không còn ý chí, trở nên ngoan ngoãn và nghe lời, ngoài ra đối với việc đồng tính luyến ái lại chuyển từ kinh tởm sang hứng thú. Bọn họ giống như tìm được một sở thích mới khi bị cầm tù, không ngại quan hệ đồng giới trước mặt đồng đội hay hắn ta.
Tên biến thái: "Hai con này dâm phải biết. Trước đây không phải nói kinh tởm lắm hay sao? Nhất quyết là không làm. Vậy sao bây giờ bọn mày chủ động đến như vậy hả? Tao đã cho phép bọn mày chưa hả?"
Nghe thấy hắn ta nói thì hai nam cảnh sát nhanh chóng tách nhau ra, Còn đội trưởng Thành Đạt thì cũng không kiềm chế được hưng phấn khi nhìn thấy hai người đồng đội thân thiết với nhau, đang chìm đắm trong khoái cảm thì đột nhiên hắn ta buông tay, ra lên cho anh đứng xếp hàng cùng với hai người đồng đội của mình, không dám làm trái lệnh hắn nên anh ngay lập tức đến chỗ bọn họ rồi xếp thành một hàng ngang.
Rồi sau đó bọn họ mỗi người đến nhận được bộ cảnh phục của chính mình và chiếc quần lót của bản thân lúc bị bắt.
Tên biến thái: "Mặc vào đi."
Bọn họ không biết hắn ta lại muốn giở trò gì nhưng cũng chẳng cần biết đó là gì, ở nơi này thì mệnh lệnh của hắn là tuyệt đối, dù muốn hay không thì bọn họ đều chỉ có thể thực hiện. Chỉ sau vài phút thì trước mặt hắn ta là ba nam cảnh sát dáng người cao lớn, thân hình cao to, vạm vỡ, gương mặt điển trai bên trong bộ đồng phục cảnh sát nhìn hấp dẫn vô cùng.
Tên biến thái: "Chà, quả nhiên bọn mày mặc đồng phục cảnh sát lại càng hấp dẫn hơn nhiều."
Hắn vừa nói vừa vỗ vỗ mông to tròn, gợi cảm bên trong lớp quần xanh Lưu Thành Đạt. Càng hấp dẫn hơn là mặc dù đã mặc đồng phục một cách chỉnh tề nhưng hàng nóng của bọn họ đều không thể giấu nỗi bên trong lớp quần. Bởi vì lúc nãy cả 3 đều chưa được thỏa mãn nên vẫn đang trong trạng thái cương cứng cộng thêm bị hắn ta tập cặc và sử dụng thuốc kích dục nên cặc cũng to lên vài cm. Điều này khiến cho chiếc quần lót trở nên có như không, mặc dù đã mặc quần lót nhưng đầu cặc vẫn lòi ra bên ngoài, đầu cặc chạm thẳng vào bụng. Hắn ta nhìn bọn họ với ánh mắt thèm thuồng, được một lúc thì thấy phía trên quần bọn họ xuất hiện 3 đốm nước nhỏ. Đó không phải là do mồ hôi mà là nước dâm tiết ra từ phần đầu cặc do bị cọ xát bởi lớp quần và bị quần lót bọc chặt nên mới tạo ra khoái cảm khiến họ không khống chế được mà chảy nước cặc.
Tên biến thái: "Giờ thì bắt đầu hình phạt chính thức cho cái tội bỏ trốn của tụi mày."
Bọn họ chỉ biết cúi đầu, không dám nói gì. Chuyện là sau đêm chạy trốn thất bại ngày hôm qua, cả 3 nam cảnh sát không chỉ bị hắn ta hành hạ, đánh đập một cách dã mang mà trong lòng thì cực kỳ lo sợ bởi lời hăm dọa tối qua của hắn. Bọn họ không thể tưởng tượng được nếu như người thân họ xuất hiện tại đây, thấy được cảnh tượng dâm dục của bản thân mình thì sẽ như thế nào, họ lại càng không muốn người nhà mình cũng rời vào hoàn cảnh tương tự, bị hắn ta giam cầm và dạy dỗ, trở thành một con chó dâm dục trong tay hắn. Bọn họ cũng đã trải qua một năm bị dạy dỗ, biết được thủ đoạn tàn độc và cực kỳ hiệu quả của hắn, ngay cả những cảnh sát như họ cũng không thể nào chống cự được huống chi là người nhà của họ.
Hắn ta đem bọn họ vào trong một căn phòng, bên trong có một số máy quay, máy ảnh, ở giữa còn có một chiếc máy chiếu, trong một góc còn có chiếc bàn bên trong là một chiếc máy laptop. Đối diện với các máy quay là một cái giá sắt hai bên còn treo rất nhiều đạo cụ, mà những thứ đồ chơi tình dục đó bọn họ đều đã sử dụng qua không ít lần.
Sau đó hắn ta cho xem tấm ảnh bị chụp lén bên dưới chân cầu, lúc bọn họ đang trong trạng thái trần chuồng, quỳ gối trên mặt đất. Bức ảnh được đăng lên Twitter, được rất nhiều người xem, không những thế bọn họ còn để lại không ít bình luận về tấm ảnh. Bọn họ bị tên biến thái này nhục mạ mỗi ngày nhưng hôm nay bọn họ được đọc bình luận được chứng kiến những người mà bọn họ không hề biết sỉ nhục, đọc được một lúc thì chiếc quần càng ướt nhiều hơn. Lê Anh đang đọc thì bất giác không chịu được mà xuất tinh, chỗ tinh dịch cũng từ ống quần mà chảy xuống sàn. Tên biến thái thấy thế thì cũng chỉ tặng cho bọn họ thêm vài câu mắng chửi, cũng vì nhưng câu mắng chửi làm nhục đã khiến cho 2 nam cảnh sát còn lại lần lượt là Đăng Khoa, tiếp theo là Thành Đạt. Hai người bọn họ cũng không kiềm chế nỗi hưng phấn mà ra ngay trong quần. Mà tất cả những cảnh dâm dục này đều được bọn đều được các máy quay ghi hình lại.
Hắn ta vô cùng hài lòng về thành quả mà mình đạt được. Nhưng hắn vẫn không dừng lại, tiếp tục ra lệnh cho bọn họ quỳ xuống, sau đó cởi bỏ từng chiếc cúc áo, để lộ ra cặp ngực căng tròn, hấp dẫn cùng cơ bụng sáu múi vô cùng quyến rũ. Hắn ta lại lần nữa ra lệnh cho bọn họ tự chơi, nghịch đầu vú của bản thân. Bọn họ đối diện với máy quay nên có chút chần chừ nhưng khi bị hắn quát thì không còn suy nghĩ nhiều mà thực hiện.
Sau nhiều lần bị kích thích thì trong người bọn họ lại bắt đầu sinh ra khoái cảm, cảm giác hưng phấn nhanh chóng khiến cho phía dưới quần bọn họ nhanh chóng phồng lên. Con cặc ban nãy đã xuất tinh rồi xìu xuống, giờ lại trở lại trạng thái nứng rỉ nước.
Tên biến thái: "Cởi quần ra. Thằng chó ở giữa sục cặc cho hai thằng hai bên. Hai thằng bây thì sục cặc ngược lại cho nó."
Bọn học bị dục vọng chi phối nên nhanh chóng làm theo lời hắn nói, Đăng Khoa đưa tay phải nắm cặc của Lê Anh, tay con lại thì nắm lấy con cặc của đội trưởng mà trước đây mình hết mực ngưỡng mộ. Hai người còn lại cũng đồng thời đưa tay trái, tay phải của mình lên nắm lấy con cặc của Đăng Khoa. Rồi bọn họ đồng loạt sục cặc cho nhau ngay trước rất nhiều máy quay. Ba người đàn ông trong bộ đồng phục cảnh sát màu xanh quỳ gối, dâm dục mà sục cặc cho nhau, cả ba bắt đầu không tự chủ được mà rên rỉ, con cặc bên trong tay của người khác thì càng nóng và to hơn, lại càng chảy ra nhiều nước. Cảnh tương nhục dục ấy diễn ra hơn 10 phút thì họ lần lượt hét lớn rồi xuất tinh.
Tên biến thái: "Không biết video ba nam dâm cảnh này được phát sóng thì có hot nữa không đây?"
Thành Đạt: "Đừng..."
Tên biến thái: "Sao? Không muốn người khác biết bọn mày là 3 thằng đĩ đực à."
Thành Đạt: "Chúng tôi... Không... Không phải."
Chỉ có duy nhất Thành Đạt còn một chút lý trí để kháng cự còn 2 người đồng đội của anh thì chỉ biết im lặng, họ đã chấp nhận số phận của mình. Chấp nhận bản thân dâm dục, chấp nhận là một thằng đàn ông mê cặc, thích bị đụ và chấp nhận thân phận làm chó cho một tên biến thái.
Thấy Thành Đạt chống đối mình thì hắn lộ vẻ khó chịu, hắn muốn trừng phạt anh một chút để anh ngoan ngoãn như hai người đồng đội của mình. Buổi ghi hình mà hắn sắp xếp cũng đã kết thúc, hắn mang Lê Anh và Đăng Khoa quay trở về phòng, tiếp tục giam giữ bọn họ. Còn Thành Đạt thì bị hắn mặc trói hai tay phía sau, đeo một chiếc kính đen, đeo khẩu trang nhưng thực chất bên trong miệng đã bị hắn ta nhét vớ và cố định bằng băng keo, trên người vẫn giữ nguyên bộ đồng phục cảnh sát nhưng nó cũng có chút mùi mồ hôi xem lẫn là mùi tinh dịch đàn ông. Thành Đạt ngồi trên xe không biết hắn ta mang mình đi đâu, chạy một lúc thì anh thấy con đường này trông rất quen thuộc, như cảm nhận được nguy hiểm anh kích động mà giãy giụa, miệng thì không ngừng kêu là, phát ra những tiếng "ư... ư... " vô cùng lớn bên trong xe. Hắn càng nghe càng phấn khích mà cười to.
Tên biến thái: "Nhận ra rồi chứ gì? Gặp lại mày chắc nó vui lắm."
Xe của họ dừng trước một cổng trường cấp ba, giờ cũng là lúc tan trường nên học sinh ra cổng cũng rất nhiều. Một nam sinh cao gầy đang dắt chiếc xe đạp thể thao của mình ra khỏi trường. Thấy thế hắn ta nắm lấy đầu Thành Đạt và nói.
Tên biến thái: "Để thưởng cho thái độ không hợp tác của mày, tao cho mày gặp lại nó. Thấy thế nào có thích món quà tao tặng không hả?"
Thành Đạt lại lần nữa bị hắn hâm dọa làm cho rung rẫy, muốn van xin hắn nhưng miệng hiện đang bị lấp kín bởi đội vớ của hắn làm sao anh có thể nói được.
Nam sinh dắt xe càng lúc càng gần xe hơi của bọn họ.
Tên biến thái: "Chà. Mặt mũi cũng giống thằng cha nó phết, nhưng mà hơi ốm, không sao có thể rèn luyện cơ bắp thêm. Thằng con mày còn nhỏ chắc nó sẽ 'ngoan ngoãn' 'dễ dạy' hơn mày."
Hắn ta nhấn mạnh 'ngoan ngoãn' 'dễ dạy' như muốn nói con mồi tiếp theo của hắn ta có thể chính là con trai mình, anh không muốn con trai mình lại đi vào vết xe đổ của cha nó, không muốn tương lai của con mình ngày ngày đều phải bị hắn ta hành hạ, khiêu dâm, sống trong dục vọng. Thằng bé còn nhỏ nó chỉ mới 15 tuổi không thể để quãng đời còn lại của nó phải đắm chìm trong những thú vui bệnh hoạn của hắn ta. Thành Đạt điên cuồng lắc đầu, rơi nước mắt như đang cầu xin hắn.
Cho đến khi thấy thằng bé lên xe chạy đi, không còn xuất hiện bên trong kính chiếu hậu xe hơi thì mới yên lòng, bình tĩnh trở lại. Hắn ta sau đó cũng cởi bỏ trói buộc ở miệng anh ra.
Tên biến thái: "Nói tao nghe xem mày là gì hả?"
Thành Đạt: "Dạ... Con là dâm cảnh... Là con chó của người... Là một thằng đĩ đực, mê dái, mê cặc. Xin chủ nhân tha cho con của con."
Tên biến thái: "Tùy thái độ của mày. Mà tao cũng nhắc nhở đây là lần cuối. Nếu đứa nào dám chống đối thì đừng trách tại sao tao độc ác. Nhớ kỹ."
Sau đó bọn họ quay xe trở về căn biệt thự.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro