Chương 15: Cao thủ (1)
"Muốn làm gì?" Anh biết rõ nhưng vẫn cố ý hỏi.
Đồng Niên luống cuống, nhẹ nhàng hạ tầm mắt: "Em muốn.......giải thích hiểu lầm với mọi người."
"Hiểu lầm?"
"Giải thích một chút, em không phải là bạn gái anh," cô nhỏ giọng đề xuất, "cứ để họ hiểu lầm như vậy thật không hay. Mặc dù em..........." Cô ngắc ngứ.
"Mặc dù thích tôi? Nhưng sợ tôi thấy phiền?"
".........."
Anh hướng mắt về phía đội viên K&K: "Đi thôi."
"Vâng."
Không sao, cố lên Đồng Niên.
Cô hít thở sâu, bơm thêm tinh thần cho mình.
Gun bỗng nhiên nói thêm: "Trong một phút phải nói cho rõ ràng, đừng để làm ảnh hưởng đến tinh thần thi đấu của bọn họ."
"Một phút?"
"Thế nào? Không làm được?"
".............."
Làm sao mà giải thích hết trong một phút được, còn không được để cho mọi người truy vấn..............
"Không làm được thì để trận đấu chấm dứt rồi nói sau," Gun nhìn màn hình điện thoại, xác nhận thời gian, "Đi thôi."
Nói xong, anh đem hết đồ đạc bỏ vào trong ba lô, kéo khóa lại, đứng lên.
Không chỉ đau họng mà bả vai với cổ cũng không hề thoải mái, chắc là tại hôm qua cày thành tích suốt đêm. Cho nên lúc đứng dậy, tự nhiên sẽ xoay cổ vài cái, nắn bả vai một chút, sau đó nhìn về phía đội viên K&K nghiêng đầu, ý bảo: Vào sân.
Mọi người lập tức cầm bàn phím và chuột của mình, theo chân chị dâu và khuê mật, lúc này mới thức thời, đuổi theo từ phía xa, chính thức đi vào sân đấu.
Đường hành lang thật dài, anh đi đầu tiên, cô ôm ba lô đi theo sau.
Dáng người thật đẹp...
Cô yên lặng ngắm dáng người cao gầy của anh, cảm thấy dáng đi của anh không quá nghiêm chỉnh nhưng lại trông rất đặc biệt... Vừa nhìn, vừa nhịn không được cúi đầu ôm ba lô.
Tim như có dòng điện chạy qua khiến cô muốn nhảy lên, không khống chế được liền ngây ngô cười một cái..
Quá hạnh phúc rồi...Thế mà được xem trận đấu cùng anh.
Đây là một sân vận động khép kín.
Mười bảng hiệu phía trước sân khấu là chỗ cho nhân viên và tuyển thủ của các câu lạc bộ, K&K vào sân muộn nhất, hoàn toàn thu hút tất ánh mắt của tất cả mọi người và các câu lạc bộ trong sân, cứ từng người một đi vào. Đồng Niên đi phía sau Gun, bên tai toàn là tiếng nhạc điện tử, cô liếc mắt nhìn lên sân khấu, hai dãy máy tính sắp xếp bên hai sườn sân khấu, trống trơn, không có người.
Theo kinh nghiệm lần trước, lát nữa chắc đây sẽ là nơi diễn ra trận đấu.
"Điện hạ Điện hạ", Việt Quất bên cạnh làm không khí nãy giờ, cuối cùng cũng nhẹ giọng mở miệng, "Nhớ giúp mình xin chữ ký đó", Cô rất thức thời, biết tí nữa Tiểu Cá Mực sẽ ở cạnh Gun, hiện tại là lúc tốt nhất nhắc nhở cô ấy, nếu không thì không kịp mất.
"Ai, không được đâu," Đồng Niên lập tức khẩn trương, thì thầm như kẻ trộm, "Mình sợ anh ấy tức giận, đuổi bọn mình đi mất..."
"Hả? Cậu là M à ?" (1) Việt Quất muốn té xỉu, "Nhờ bạn trai cậu ký tên thì sao chứ?"
"Anh ấy không phải.......a," Cô thật không nói ra được ba chữ "bạn trai mình", nghẹn nửa ngày, nhỏ giọng nói, "Mình thích anh ấy, anh ấy...không thích mình."
"Hả???" Việt Quất không thể tin được, tuyệt đối không tin.
Mật thất の Cá bơi theo đuổi nam nhân, quả thực, không thể tưởng tượng nổi.
Từ lúc bắt đầu quen Tiểu Cá Mực, chỉ từng thấy fan thổ lộ với cổ, fan nam còn viết thư tình mấy vạn chữ, so sánh ra... Các phương thức theo đuổi đều đã gặp qua, cái này chậm nửa nhịp vẫn chưa có phản ứng. Cô vừa rồi còn suy nghĩ, không biết nam thần của ông xã dùng cách gì mà mới gặp hai lần liền thu phục được Tiểu Cá Mực rồi...
Thì ra là Tiểu Cá Mực theo đuổi anh ta???
Mấu chốt là, không thích là ý gì? Không đổ sao???
...................................
Việt Quất xem xét vẻ mặt cô, người sau vẻ mặt thành khẩn, lỗ tai đỏ hồng, quả thực là...không giống như đang nói dối.
Việt Quất cảm thấy não mình nghĩ không thông, cần tiêu hóa.
Hoàn toàn quên mất nhiệm vụ xin chữ ký cho ông xã, tự giác ngồi phía sau hai người kia, bắt đầu yên lặng tự hỏi Đồng Niên rốt cục có nói thật hay không...
Nếu là yêu đơn phương, Gun thần còn có ý đồ gì?
Lạt mềm buộc chặt?
Gun ngồi ở trên ghế có dán tên K&K, bên trái là hành lang, phía bên kia chính là SP. Đồng Niên theo anh ngồi xuống, lúc này mới phát hiện mấy người SP đang dùng ánh mắt sáng quắc nhìn qua, hơn nữa.....còn thấy được mỹ nữ tốt bụng đỡ mình lúc nãy.
Đối phương cũng nhìn qua, cô cũng không ngại cười với mỹ nữ một cái.
Bỗng nhiên, người đàn ông bên cạnh cũng nghiêng đầu nhìn cô ấy.
Hửm?
Cô ngẩng đầu, làm sao vậy?
"Em quen cô ấy?"
Em? Ơ........"Không quen", cô thành thật nói, Vừa rồi ơ bên ngoài, em bị người ta đẩy vào hàng rào, cô ấy giúp em."
Có vấn đề gì không?
Tại sao trông anh ấy có vẻ...rất không thích?
Đúng rồi, sao lại quên mất, SP với K&K là đối thủ mà, cô yên lặng sám hối.
Đôi mắt cực đen kia nhìn lên sân khấu, qua vài giây, đột nhiên hỏi: "Biết cô ấy là ai không?"
Dạ? Cô lắc đầu, "Không biết..."
Appledog của SP, mười năm trước là tay súng bắn tỉa của chiến đội quán quân CS, bây giờ là người đứng đầu SP." Anh nói xong, lại cảm thấy mình nói lời vô nghĩa, cô gái nhỏ bên cạnh căn bản là nghe không hiểu.
??!!
Trời ạ, Appledog?!
Cô đột nhiên khẩn trương đứng lên.
Đây chính là người con gái anh ấy thích mười năm?
Mười năm...
Cho nên...Anh ấy đặc biệt nhắc nhở mình....
Cô rũ mắt xuống, nhìn giày, đột nhiên cảm thấy cô đơn, chút vui mừng muốn nhảy nhót khi nãy hoàn toàn biến mất, cảm thấy mình như đứng đống lửa như ngồi đống than, không biết nên trả lời thế nào... Nên đứng dậy lẳng lặng rời đi? Người ta đã nói rõ ràng thế rồi. Nhưng mà...MC bắt đầu giới thiệu rồi, trực tiếp đi như vậy, có khi nào ảnh hưởng không tốt không....
Cô càng nghĩ càng rối rắm, cuối cùng quyết định: "Em có nên...thừa lúc chưa bắt đầu liền rời đi?"
Bỗng nhiên hỏi một câu như vậy.
Gun có chút khó hiểu: 'Rời đi?"
"Vâng," Cô tiếp tục nhìn xuống giày của mình, có thể...đây là lần cuối cùng ngồi gần anh như vậy, "Ngồi ở đây sợ cô ấy hiểu lầm."
"Hiểu lầm?"
Nhất định sẽ hiểu lầm...Cô càng lúc càng cảm thấy buồn bã.
Anh lại càng không hiểu: "Hiểu lầm cái gì?"
"Hiểu lầm em là bạn gái anh. Nếu thế cô ấy sẽ tức giận, anh liền gặp phiền phức rồi."
Như vậy anh thành lập K&K, muốn theo đuổi lại cô ấy lại càng khó rồi...
...............................
Anh rốt cục đã hiểu.
Hiểu ý cô muốn nói là gì.
Cô ấy nghĩ mình với Appledog có quan hệ? Hoặc là nghĩ, mình yêu thầm Appledog?
Chuyện cười gì vậy?
Anh nhất thời cảm thấy buồn cười, thật sự là đang nằm cũng có thể trúng đạn nha: "Cô ấy có tức giận hay không, không liên quan tới tôi. Có điều........."
Sao?
Khoan đã.
Không liên quan? Anh ấy nói không liên quan?
Gun vì không muốn để nhân viên tạp vụ nghe thấy, liền dùng thanh âm gần ngay bên tai, cười chế nhạo: "Cô gái nhỏ ơi, tin tình báo cũng không đúng rồi. Không phải nói thích tôi sao? Làm sao mà việc tôi độc thân, cũng không có hứng thú với phụ nữ đều không biết?"
"Em..."
"À đúng rồi", anh bổ sung, "Không chỉ phụ nữ mà đàn ông tôi cũng không có hứng thú."
...........................
Kết quả là các thành viên K&K ngồi ở hàng ghế thứ 3, cùng với những người ở câu lạc bộ khác đều nhìn thấy: Lão đại của K&K thế mà lại quay đầu thì thầm với bạn gái một câu, làm cho tiểu muội kia mặt đỏ tai hồng, hai tay che miệng, hai người nhìn nhau chừng mười giây sau, cô bỗng nhiên đem mặt chôn trên ba lô của mình.
Này...
Tin đồn không gần nữ sắc là thế nào...
Đùa nhau sao?
Đây rõ ràng là cao thủ tình trường mà...
(1) M trong S&M ;_;
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro