13.12.15-13.12.19
Đáng ra là sẽ để ngày của hôm nay trôi đi thật khẽ. Nhưng vẫn thấy muốn nói điều gì đó với một người nào đó, nói để còn cho hết ngày. Mới đó mà 4 năm rồi, Em thấy không?
Hôm nay chúng ta còn lại gì bên mình?
Hôm nay Em còn nhớ được những gì?
Hay đơn giản là hôm nay của chúng ta đã chẳng còn nhau nữa...?
Hôm đó, ngày đầu tiên mình nhận ra nhau thật gần, nhận ra thứ tình yêu chẳng là nghĩa địa gì với cái nhìn của người đời, đó là cách mà Em hay nói về tình cảm của chúng ta.
Tôi vẫn nhớ mãi ánh mắt em ngày hôm ấy, thật bối rối, thật tình cảm và cũng thật chân thành. Chân thành đến mức đến giờ cũng chưa từng quên được.
Đêm lạnh hôm đó, mình đã cùng lang thang tận xa tít ra ngoài trung tâm, nhớ vòng tay siết chặt từ phía sau đầy ngại ngùng mà đầy ấm áp giữa trời gió lạnh mà mình cùng đi. Nhớ một nụ cười mà cứ chốc chốc lại hay nhìn lén em từ gương chiếu hậu. Nhớ một mùi hương làm sáng dậy bao nhiêu cảm xúc của chúng ta... Và hôm nay nhớ em cũng thật nhiều, dù rằng ngày nào cũng là nhớ mong, nhưng hôm nay lại đặc biệt hơn mỗi ngày của lần trước một chút.
Chúng ta rồi sẽ chẳng biết mình của sau này là ai, là gì, là thế nào giữa cuộc đời nhau, nhưng tôi chỉ biết rằng, năm tháng đã trôi qua đó luôn hiện diện ở đây, luôn mãi ở đây...
Có lẽ với nhiều người đó là nhảm nhí, là thái quá, là bất cứ cái gì xấu xa cũng không sao, vì cơ bản là chẳng có ai hiểu được điều gì đã từng gắn kết hai ta như vậy. Mãi mãi họ không thể nào là chúng ta để hiểu đâu Em ạ!
-------------
Xin lỗi cơn mơ vừa qua,
Xin lỗi cơn đau vừa xa lạ.
Xin lỗi nỗi vui còn vương lại,
Nụ cười đôi khi đắng cay lòng này.
Xin lỗi những đêm mùa đông,
Thân nóng ấp trên bàn tay hiền lành,
Xin lỗi quán quen phải cùng tôi, tập quên một người.
Có tình yêu vượt qua mùa đông,
Gục chết sau đêm mùa xuân.
Có người mang bình yên về nơi nào,
Xa xôi chẳng bến bờ.
Có người gieo vào nhau niềm tin,
Tính ấm nóng không thể rời xa,
Có người đi thật xa, thật xa chẳng trở về.
Xin lỗi cơn mơ vừa qua,
Xin lỗi cơn đau vừa xa lạ.
Xin lỗi nỗi vui còn vương lại,
Nụ cười đôi khi đắng cay lòng này.
Lời hát viết ra vì tôi,Vì biết nói ra lệ rơi,
XIN LỖI ĐÁNG RA PHẢI VUI, THẾ MÀ..............
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro