Chương 6: Thì ra đây là tình nhân của mình
Giản Thành Hi nhìn trợ cấp xã hội mình nhận được thông qua tin tức thì mừng như điên, bỗng nhiên cả người bị một trận hàn ý từ sau lưng đánh úp lại.
“Hắt xì!”
Hắn xoa xoa mũi có chút buồn bực.
Giản Thành Hi thâm hô một tiếng, quay đầu đối với ánh mắt quan tâm của con mình giải thích nói: “Không sao hết, khả năng nổi gió, có thể là thời tiết chuyển lạnh, lần sau mặc thêm quần áo liền không có việc gì.”
Nói xong, hắn chú ý tới quần áo hai đứa nhỏ mặc.
Lệ Toái Toái quần áo trên người do được tẩy nhiều lần liền trở nên rất trắng, thậm chí còn có nhiều chỗ vá, mà quần áo trên người Lệ Trầm càng là đơn bạc như tờ giấy rách, có chút chỗ rách thậm chí tới việc vá lại cũng không có, sớm đã nhìn không ra tới hình dáng ban đầu của bộ đồ, bản thân nguyên chủ có toàn bộ đều là quần áo xinh đẹp, mà quần áo trên người hai đứa nhỏ của hắn sợ là tới ăn mày cũng không bằng.
Đang nghĩ ngợi ——
Con gái nhỏ bước chân tập tễnh đi tới, lo lắng nắm lấy tay hắn, tay bé nhỏ gầy non mềm, đôi mắt cô nhóc đen mà to tròn: “Ba ba, ba phải chú ý thân thể.”
Rốt cuộc, nếu ba ba sinh bệnh, liền càng sẽ không quản bé và anh trai sống chết ra sao.
Giản Thành Hi không nghĩ tới con cái quan tâm mình như vậy, cảm động tột đỉnh: “Yên tâm đi ba không có việc gì, chính là nhìn đến chúng ta được trợ cấp rồi thì rất vui vẻ, hiện tại chúng ta có tiền, con với anh trai vẫn luôn mặc mấy bộ quần áo này khẳng định là cũng lạnh rồi đi, ba mang hai đứa đi mua quần áo mới được không?”
Hắn nghĩ hai đứa nhỏ nghe được khẳng định sẽ cao hứng.
Ai ngờ ——
Lệ Toái Toái cùng Lệ Trầm nhìn nhau liếc mắt một cái, tâm tình lại căng chặt lên.
Ba ba chưa bao giờ cho bọn họ mua quần áo mới, hiện tại bỗng nhiên nhắc tới, chẳng lẽ là muốn đem hai người bọn họ trang điểm đẹp đẽ tỉ mỉ, như vậy có thể bán được giá tốt.
Không khí đột nhiên áp lực lên.
Lệ Trầm không dấu vết đứng che chắn phía trước em gái, đứa trẻ này luôn là trầm mặc ít lời dẫn đầu mở miệng nói: “Tụi con không lạnh.”
Giản Thành Hi sửng sốt: “Sao lại không lạnh được, quần áo này mỏng như vậy, ba thấy thời tiết sắp trở lạnh rồi, ngày hôm qua lúc thu thập tủ quần áo cũng chưa nhìn thấy quần áo mùa đông của hai đứa, vậy hai đứa mùa đông mặc cái gì?”
Lệ Trầm mím môi không nói chuyện.
Lệ Toái Toái đứng ra, có chút thật cẩn thận liếc hắn một cái, mở miệng nói: “Mặc quần áo cũ của ba ba.”
Giản Thành Hi chấn kinh rồi!
Nguyên chủ bị điên a, mua quần áo cho bản thân thì mắt đều không nháy một cái, nhưng lại cho con ruột của mình mặc quần áo cũ của mình!
Ngươi vẫn là người sao?
Này quả thực làm cho người ta phẫn nộ a!
Giản Thành Hi thầm hít một hơi, kiên định nói: “Như vậy sao được, hai đứa yên tâm, ba ba năm nay nhất định mua cho hai đứa quần áo mới!”
Lệ Toái Toái không nghĩ tới ba ba còn không có từ bỏ ý định muốn bán bọn họ.
Vẫn là Lệ Trầm nhìn Giản Thành Hi liếc mắt một cái, thấp giọng giống như vô tình nhắc nhở nói: “Chính là thời điểm chúng ta sang đông còn phải mua đồ ăn.”
Giản Thành Hi sửng sốt.
Đúng vậy, nhà bọn họ hiện tại không chỉ thiếu quần áo, còn thiếu ăn, tuy rằng lãnh được trợ cấp xã hội, nhưng tiền trợ cấp xã hội này cũng chỉ có 300 đồng, nếu mua hai kiện quần áo thì tháng này chỉ sợ là phải đói bụng, việc này hắn cư nhiên quên mất, vẫn là con trai suy nghĩ chu toàn, nhưng…… Chẳng lẽ liền không mua quần áo sao?
Đang nghĩ ngợi ——
Giản Thành Hi đôi mắt bỗng nhiên sáng lên, hắn mang theo hai đứa nhỏ đứng dậy nói: “Không cần lo lắng, ba ba có biện pháp!”
……
Ở trung tâm đường phố tại thành ngầm
Trên đường người đến người đi, dòng xe cộ không thôi, thú nhân cùng tinh linh thường xuyên qua lại trong đó, thật náo nhiệt.
Xung quanh có rất nhiều thành phố, bởi vì tồn tại tám đại chủng tộc, cửa hàng nơi này chủng loại nào cũng có đầy đủ hết, bán binh khí, bán dịch dinh dưỡng, thậm chí bán linh sủng cái gì cần có đều có.
Giản Thành Hi nghỉ chân ở một cửa hàng trang phục, nói giá cả: “Ông chủ, ông xem thẻ của quần áo này tôi còn chưa có xé đi, không có mặc quá vài lần, ông mua lại đi không có ảnh hưởng gì đâu.”
Ông chủ tiệm trang phục xua tay nói: “Không được a, cậu đều đã mặc qua rồi, tôi sao có thể mua lại.”
Giản Thành Hi giơ lên tay nói: “Giá cả đánh chiết khấu.”
Lão bản vẫn là lắc đầu: “Không được không được.”
“Tôi đây không cần tiền, ông cho tôi lấy hai bộ đồ mùa đông cho trẻ em thì thế nào?” Giản Thành Hi xách theo cái rương nói: “Ở đây còn có vài bộ đều là chỗ các người bán giá cao, tôi căn bản không có mặc qua vài lần đâu, quần áo nhiều như vậy, tổng cộng đổi có hai bộ quần áo trẻ em có thể đi?”
Ông chủ chần chờ một chút.
Giản Thành Hi vẫn luôn là đồ ngốc nghếch lắm tiền phí phạm, trước kia cũng là ở cửa hàng phí không ít tiền mua quần áo.
Quần áo này cũng đích xác như là hoàn toàn mới, thu hồi lại mà nói khẳng định là sẽ không thiệt.
Chỉ là……
Giản Thành Hi ngu như vậy, nếu có thể vớt thêm nhiều nữa thì càng tốt.
Ông chủ ra vẻ khó xử nói: “Chính là cửa hàng của chúng tôi từ trước đến nay đều chưa có tiền lệ như vậy a, Giản tiên sinh tôi kỳ thật cũng rất muốn giúp cậu, nhưng là……”
Giản Thành Hi trực tiếp đem bao xách lên, dứt khoát quả quyết nói: “Được rồi, nếu ông chủ ngài khó xử như vậy, tôi cũng không thể làm ông khó xử, tôi đây lại đi chỗ khác hỏi một chút.”
Ông chủ sửng sốt, vội vàng giữ chặt hắn nói: “Ai da đừng đi đừng đi a, tôi lại chưa nói là không được.”
Giản Thành Hi quay đầu lại xem hắn: “Tôi ở chỗ ngài cũng là khách hàng lâu năm, không nghĩ tới lại có đãi ngộ như vậy, xem ra về sau phải khác rồi.”
“Hi hi cậu nói cái gì a.” Ông chủ tươi cười như hoa nhiệt tình nói: “Cậu có khó khăn tôi như thế nào sẽ không giúp cậu đâu, nhà cậu còn có hai đứa nhỏ, tôi lại không phải người máu lạnh vô tình……”
Giản Thành Hi nhanh chóng nói: “Vậy tốt, vậy đưa cho tôi hai bộ đồ trẻ em đi.”
Ông chủ sửng sốt.
Giản Thành Hi nắm lấy tay ông chủ, lộ ra nụ cười thực hiện được: “Ông chủ, tôi biết ông là người tốt mà!”
Ông chủ tiệm trang phục: “……”
Tươi cười dần dần biến mất. Từ cửa hàng trang phục ra tới, dưới ánh mắt giết người của ông chủ, Giản Thành Hi thuận lợi không tốn một đồng mang ra quần áo cùng giày mùa đông cho hai đứa nhỏ, tâm tình có thể nói vạn phần mỹ diệu.
Thời điểm hắn đi ngang qua cửa hàng, vẫn là mua hai bình dịch dinh dưỡng.
Lệ Trầm chân bị thương không tốt lên, yêu cầu bổ sung dinh dưỡng nhiều, tiết kiệm cái gì cũng không thể tiết kiệm thứ cho đứa nhỏ.
Không mua không biết, dịch dinh dưỡng 10 đồng tiền một lọ, hai bình liền tiêu phí 20 đồng, tiền trợ cấp xã hội của bọn họ chỉ có 300 đồng, tính như thế nào cũng đều không đủ chi tiêu một tháng.
Không quản gia đình không biết củi gạo quý.
Giản Thành Hi trên đường về nhà lại bắt đầu tính toán.
Hắn đang nghĩ ngợi ——
“A……”
Liền ở địa phương rời nhà cách đó không xa, một cổ mạnh mẽ đem hắn túm lại, hắn có chút hoảng sợ nhìn người tới, đang muốn kêu cứu mạng, lại nghe người kia thấp giọng nói: “Là anh, Tiểu Hi.”
Giản Thành Hi tập trung nhìn, đứng trước mặt là một người đàn ông trắng nõn mảnh khảnh.
Vương Triết có chút vội vàng nắm tay hắn : “Tiểu Hi, em làm sao vậy, chúng ta trước hai ngày không phải đã nói cùng nhau đi sao, em nói em trở về lấy ngọc điệp, anh ở trong nhà đợi em đã lâu cũng chưa nhìn thấy em quay lại, còn tưởng rằng em đã xảy ra chuyện gì!”
Giản Thành Hi ngây ngẩn cả người.
Qua một hồi lâu hắn mới phản ứng lại đây, trước mắt người này không phải là ——
Hệ thống đúng lúc xuất hiện: 【 không sai, hắn chính là tình nhân của nguyên thân, đối tượng cao chạy xa bay với cậu, Vương Triết 】
Giản Thành Hi khiếp sợ nhìn hắn, buột miệng thốt ra: “Vương Triết?”
Vương Triết vội vàng gật đầu nói: “Tiểu Hi, tâm can của anh, em có biết hay không anh mấy ngày nay có bao nhiêu nhớ em, mau cho anh ôm một cái……”
Giản Thành Hi thấy hắn chồm người qua tới liền thấy buồn nôn, một tay dùng hết sức lực đem người đẩy ra, lui về phía sau vài bước nói: “anh...anh, tránh xa tôi ra một chút, tôi là người đã có chồng có con rồi"
Vương Triết ngốc lăng.
Hắn trợn mắt há hốc mồm nhìn Giản Thành Hi lại có cảm giác giống như không quen biết hắn, do dự một lát mới nói: “Tiểu Hi em làm sao vậy?”
Giản Thành Hi chán ghét nhìn hắn: “Không sao, Vương Triết, mặc kệ trước kia thế nào, đó đều là chuyện quá khứ, tôi có con nhỏ muốn chăm sóc, không có khả năng đi theo anh, về sau anh cũng đừng lại đến quấy rầy tôi.”
……
Vương Triết thấy hắn phải đi vội vàng tiến lên: “Tiểu Hi, Tiểu Hi em làm sao vậy, em có phải giận gì anh hay không a, anh biết em sợ mẹ của anh làm khó làm dễ em đúng không, em yên tâm đi, một nhà chúng ta đều phải đi Thiên Không Thành, em đi theo anh chính là hưởng phúc, em có phải hay không sợ mẹ biết em có con rồi sẽ ghét bỏ em, không cho em gả cho anh?”
Giản Thành Hi dứt khoát theo hắn nói: “Đúng vậy.”
Vương Triết lại lập tức bảo đảm nói: “Em yên tâm, anh khẳng định sẽ làm tốt tư tưởng công tác với mẹ anh, cố gắng thuyết phục mẹ.”
Hai người bọn họ nói chuyện ở đây.
Cách phía sau tại thân cây không xa, có hai cái thân ảnh nho nhỏ xa xa đang nhìn.
Lệ Toái Toái cùng Lệ Trầm đứng ở sau phòng, sắc trời dần dần tối đi, hoàng hôn đem bóng người kéo ra rất dài, nguyên bản bọn họ là nghĩ ba ba khả năng sắp về tới liền ở chỗ này chờ, lại không nghĩ rằng lại thấy được một màn như vậy, mấy ngày này ba ba giống như thay đổi, cũng sẽ không đánh chửi bọn họ, vốn dĩ cho rằng ba ba đã thay đổi, quả nhiên vẫn là bộ dáng cũ.
Giản Thành Hi cất bước trở về đi.
Vương Triết lại đuổi theo, lớn tiếng nói: “Tiểu Hi, hai đứa nhỏ kia của em anh cũng giúp em nghĩ kỹ rồi, đến lúc đó chúng ta đi Thiên Không Thành, anh ở bên thành phố ngầm này tìm nhà nào đó bán bọn nhỏ đi không phải là tốt rồi sao, đến lúc đó cũng sẽ có người chăm sóc bọn nó, không còn có người quấy rầy chúng ta.”
Lệ Trầm cùng Lệ Toái Toái an tĩnh nghe những lời này.
“Chính em không phải cũng đã từng nói, ghét bị trói buộc liên lụy sao.” Vương Triết nhẹ nhàng nói với hắn: “Em là người tốt như vậy, gả cho Lệ Lăng Phong ở góa trong khi chồng còn sống vốn là bị ủy khuất, hai cái đứa nhỏ tàn phế kia về sau cũng chỉ sẽ trở thành vết nhơ của em, anh đều giúp em xử lý tốt, yên tâm đi, có anh ở đây, anh bảo đảm em sẽ không bao giờ nhìn thấy hai đứa nhỏ chán ghét kia nữa.”
Hoàng hôn đem bóng người kéo dài.
Ở mặt cỏ sau nhà, hai thân ảnh nho nhỏ dựa vào nhau, lại có dáng vẻ phá lệ cô đơn.
Thời điểm vừa nghe Vương Triết nói sẽ bán bọn họ đi, bọn nhỏ đều không có bất luận động tác gì.
Nhưng khi nghe được bị cha ruột chán ghét, là vết nhơ, Lệ Trầm tay nhỏ nắm chặt thành quyền, gắt gao mím môi.
Hai đứa nhỏ đáy mắt là âm u.
Đứa nhỏ 3 tuổi khi nghe được điều đó, thậm chí không có bất luận khóc nháo cùng nước mắt, chỉ yên tĩnh.
……
“Bang!”
Là thanh âm thanh thúy của bàn tay, vang vọng toàn bộ đường phố.
Trên mặt Vương Triết, rõ ràng là có thể thấy được dấu bàn tay, Giản Thành Hi đứng ở trước mặt hắn, thong thả ung dung thu hồi tay: “Nói xong chưa?”
“Em……” Vương Triết không dám tin tưởng che lại mặt: “Em đánh tôi?”
Giản Thành Hi nhướng mày: “Anh mắng con của tôi, tôi không thể đánh anh sao?”
Vương Triết dùng một loại ánh mắt có phải cậu điên rồi hay không nhìn hắn: “Tiểu Hi em làm sao vậy, anh có nói sai sao?!”
Giản Thành Hi cười lạnh một tiếng: “Anh còn có chuyện gì a?”
“Anh không chỉ là sai, quả thực là mười phần sai, con của tôi cũng không phải vết nhơ của cuộc đời tôi.” Giản Thành Hi trên cao nhìn xuống hắn, ánh mắt lạnh lùng: “Anh mới chính là vết nhơ.”
Vương Triết không dám tin tưởng: “Giản Thành Hi, em đang nói cái gì, em nếu rời khỏi anh, đời này của em cũng đừng nghĩ rời khỏi thành phố ngầm!”
Giản Thành Hi mở miệng nói: “Tôi về sau sống ra sao cũng không có liên quan đến anh, con của tôi cũng không tới phiên anh tới khoa tay múa chân, Vương Triết, tôi nói cho anh một lần cuối, đừng đến tìm tôi, nếu không…… Tôi thấy anh một lần thì đánh anh một lần.”
Ánh mắt hắn dừng ở trên mặt Vương Triết.
Vương Triết có chút thẹn quá thành giận, tay chỉ vào Giản Thành Hi đều có chút run rẩy: “Cậu có phải điên rồi hay không?”
Giản Thành Hi tựa hồ cười lạnh một tiếng, một khắc kia, Vương Triết cảm thấy chính mình giống như cách hắn rất xa, mà thanh âm của hắn lại mang theo lãnh đạm cùng chán ghét: “Cút đi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro