Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Cá Độ... Tình?! [Chap 2-2]

Chap 2-2

Jessica có chút hối hận khi chính mình đã đẩy vòng tay ấm áp của chồng ra ngoài, nhưng cô không thể chấp nhận được tên Yuri lì lợm đó. Đã cấm cản lắm rồi, mà “ giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời”. Cuối cùng cũng phải dùng kế sách này thôi.

Cô tìm giấc ngủ rất khó khăn. Và khi đã đi sâu trong mộng mị, lại lầm tưởng cái gối ôm bên cạnh là Yuri, nên cứ rúc người vào sâu vào nó. Có lẽ như cái gối này giờ còn sung sướng hơn Yuri ngoài kia.

“ Ôi… Khóa trái cửa luôn sao?”

Yuri muốn hét lên vài tiếng cho giải tỏa được phần nào tâm trạng khó chịu trong người, nhưng đó là một suy nghĩ điên khùng. Nếu cô hét, một là hàng xóm sẽ nghĩ cô bị chạm dây thần kinh, hai là Jessica sẽ bị thức giấc, thì có thể mức độ của hình phạt tăng lên con số 3. Đây là một sự tra trấn, và sự tra tấn này đang giết dần giết mòn cô.

Nhìn cái điện thoại mà muốn đập nát nó cho rồi, sau đó mua lại cái mới. Cô xoay xoay nó trong tay, trươt lên xem giờ, rồi trượt xuống. Nằm lăn qua lăn lại mãi mà không ngủ được, cô bèn mở hình Jessica lên mà xem.

Bức ảnh đầu làm tim cô nhanh gấp mấy lần so với nhịp đập bình thường. Jessica thật dễ thương với cái miệng chu chu mà cô lén chụp được, rồi sau đó là rất nhiều dáng vẻ khác nhau với độ đáng yêu ngày càng tăng mà không hề giảm.

Đôi mắt kiêu kì toát lên vẻ lạnh lùng, nhưng mỗi khi cười, nó góp phần tạo cho Jessica nét đẹp hoàn hảo khiến rất nhiều người mê mẩn, trong đó có cô. Rất nhiều lần đi bên cạnh Jessica, Yuri phải cắn răng kìm nén máu ghen cứ bừng cháy hừng hực trong người lúc vô tình thấy được sự thèm thuồng của vài gã đàn ông xung quanh.

Càng nghĩ càng bực, đáng lẽ giờ này được ôm chặt Jessica trong lòng kia kìa, chứ không phải ngồi đây giở điện thoại ôn lại kỉ niệm xưa đâu. Yuri nằm sấp xuống cái đệm mỏng dưới sàn, dùng gối úp lên đầu, cô muốn ngủ để khỏi suy nghĩ nữa. Đêm hôm khuya khoắt mà vẫn còn tỉnh như sáo, sáng mai đi làm chắc sẽ hóa thành cú mất thôi.

“…”

Vẫn chưa thể yên giấc, cô lại mang điện thoại ra để… chơi game. Kho trò chơi toòn FiFa với World Cup, có cả đô vật Mỹ nữa, đúng là số thảm, lúc nào cũng dính tới mấy cái thứ này là thế nào?!

Jessica đưa tay tìm kiếm Yuri mà quên mất cô ấy đã bị mình tống khứ đi rồi. Đẩy chìa khóa gắn vào chốt, xoay nhẹ nó. Cánh cửa mở toang, cô bật cười thành tiếng khi trông thấy Yuri nằm cách cái nệm tới một mét, dáng y như con ếch không hơn không kém.

Không buồn lay Yuri dậy làm gì, Jessica tự chuẩn bị cho bản thân mình. Dạo đây sao tới giờ này thì cô lại không thể nướng thêm được chút nào nữa. Linh cảm báo cho cô biết nguyên nhân là từ Yuri. Ờ mà, còn linh cảm gì nữa, đó đúng là sự thật mà.

Yuri dụi mắt ngồi dậy, chép miệng vài cái sau đó đảo mắt nhìn xung quanh. Ngay lập tức bị đơ, hai tai đỏ ửng lên, mắt không chớp. Jessica đang từ trong phòng tắm bước ra với chiếc khăn quấn quanh người che đậy hờ hững làn da nõn nà bên trong.

Cô giấu bàn tay ra sau lưng, nắm chặt nó để khỏi phải làm gì ngu ngốc, có sức mạnh nào đó không cho cô rời mắt khỏi Jessica. Cô nuốt cục nghẹn đang chặn ở cổ, nuốt hoài mà nó không xuống, giống như đang trêu ngươi cô vậy. Lúc này, cô chỉ giá như mình là cái khăn may mắn kia thôi.

“ Còn ngồi đó nữa à? Sắp trễ giờ làm rồi kìa!!!”

Jessica rẽ vào phòng để lại Yuri bàng hoàng nhận ra thời gian đang trôi nhanh, hấp tấp xếp lại chăn gối, cô cũng phải vào chung hướng với Jessica để lấy quần áo.

“ Oh my God!!!”

Yuri muốn đâm đầu vào tường chết quách đi. Trước mặt cô không ai khác ngoài Jessica, cái khăn đã rớt xuống, thay vào đó là từng mảnh vải đang được lấp lên phần trống trải. Tưởng tượng mình giành lại được “phong độ đỉnh cao”, lúc đó trời có sập xuống cũng mặc kệ, cô nhất định sẽ lao tới Jessica mà chẳng cần biết ý kiến của cô ấy. Nhưng thực tại là thực tại, tưởng tượng cho lắm vào rồi thấy tội cái thân mình. Yuri chỉ dám đứng nhìn mà không dám làm gì, sự tiếc nuối lộ rất rõ trên vẻ mặt cô.

Nằm ra bàn làm việc, than vãn, thở dài, ủ rũ, lâu lâu lại nhìn về đâu đó xa xăm, nhìn Yuri bây giờ chẳng khác nào người bị phá sản. Thật đối lập với phong thái làm việc năng động hôm qua.

“ Tại sao nói chuyện với tớ mà cứ tắt máy lưng chừng. Tớ tốn tiền chứ cậu có tốn đâu?!!!”

“ Là em nghe máy!”

“ Chaz… Thế càng hay. Yo, thế là phải dắt tớ đi ăn đ!”

Yuri nhìn trừng trừng vào SooYoung như muốn ăn thịt cô ấy. SooYoung thấy không khí khá là u ám, vài nhân viên cùng phòng đưa dấu hiệu cho SooYoung nắm rõ tình hình. Gật dầu vì đã hiểu, SooYoung ngay lập tức xụ mặt như đang đi dự lễ tang, thịnh trong ngồi xuống cạnh Yuri.

“ Cậu nghe giọng nói mà không nhận ra em à?”

“ Làm sao có thể khi mà tớ chỉ nghe đúng một câu “ Alo?” chứ?”

“ Haiz……”

“ Thật ra là một câu rưỡi!”

“ Vậy mà cũng không chịu tắt máy…”

“ Làm sao có thể khi mà tớ chỉ nghe có một câu rưỡi chứ?”

“ Haiz…

“ Đâu thuật lại tớ nghe xem?!”

Yuri thật sự đang bị rối loạn tâm lí, chẳng nói chẳng rằng, chỉ lèm bèm trong miệng vài câu trách móc rồi thôi. Là bạn thân của nhau, nhìn Yuri như vầy, SooYoung cũng thấy tội giùm. Muốn giúp đỡ mà chẳng biết làm sao, SooYoung đẩy đẩy vai Yuri.

“ Cậu có muốn dùng thức ăn giải sầu không?”

“ Không!”

“ Hay là rượu Soju nhá?”

“ Uống xong tớ sẽ cuốn đồ ra đường ngủ chứ không còn vé ở trong nhà nữa!!!”

“ Chà…”

“ Cậu có cách gì nghĩ hộ tớ đi Soo.”

“ Cậu đã nhờ nhầm người rồi, tớ là người cô đơn mà!”

“ Hay là nhờ ai đó cũng được. Kiểu này chắc tớ chết. Tớ mà chết thì cậu cũng chẳng yên ổn đâu.”

“ Ya!”

“ Hai cậu không làm việc hay sao mà cứ tán gẫu với nhau hoài vậy?”

SooYoung và Yuri nghe tiếng nói rất quen thuộc, hai người đứng ngay dậy, nhón chân lóng ngóng nhìn ra ngoài chờ đợi sự xuất hiện. SooYoung không thấy còn leo lên ghế nhìn, Yuri thì cứ nhảy nhảy như con thỏ.

“ Yul, cõng tớ lên cái coi!”

“ Hai cậu muốn lau quạt trần hả?”

“ Soo ơi, Tae ở dưới này nè!!!”

Đó là tổng giám đốc Kim TaeYeon, chồng của phu nhân Tiffany Hwang, hội trưởng hội sợ vợ, bạn của YuRi và SooYoung.

“ Hai cậu đang chế nhạo, phỉ báng, nhục mạ chiều cao của tớ sao?”

TaeYeon khoanh tay đứng với dáng vẻ cực kì bảnh, cái cách bọn họ muốn thấy mặt cô cứ như là sắp phải tiếp xúc với ai đó cao ráo lắm, phải tới tận hai mét đấy chứ. SooYoung đã đặt chân lên mặt bàn trưởng phòng Kwon, tóc muốn chạm mái nhà vẫn cố rướn người để chúi đầu lên trước mà chẳng thèm đề ý tới cô đang mỏi cổ ngước lên trời nhìn cô ấy.

“ Đâu có đâu, ai dám làm thế với giám đốc Kim chứ. Hờ hờ…”-SooYoung cười cười rồi nhảy xuống đất.

“ Ê, cát đầy trên bàn tớ kia kìa!!! Phủi đi!”

SooYoung kéo cái áo khoát của Yuri treo trên ghê thay thế cho cây chổi lông gà, quét quét tất cả vết dơ theo ý của Yuri.

“ Tốt lắm!”

“ Nè, trả nè…”

“ ???”

SooYoung giơ nó ra trước mặt Yuri, cô ấy ngơ ngác chú ý đến mảnh vải đó, không đưa tay ra mà nhận lại. SooYoung mất kiên nhẫn ném luôn nó vào mặt Yuri, lúc này Yuri mới tá hỏa vì đây là đồ của mình.

“ Cậu dám…”

Yuri chuẩn bị mắng mỏ SooYoung thì bị cô ấy kéo cổ, kề miệng vào tai thì thầm một điều khiến cô ngẫm nghĩ.

“ Hay là, nhờ Tae đi! Cậu ta là trùm sợ vợ, ắt hẳn cũng biết lấy lòng vợ lắm.”

“ Ok, ý kiến hay!!! Nhưng ở đây nói chuyện không tiện, hay là lôi kéo cậu ấy ra ngoài đi?!”

TaeYeon cảm thấy không thoải mái khi hai người bạn mình nói xấu trắng trợn ngay trước mặt mình. Chợt, họ quay mặt sang nhìn cô, nụ cười đầy tính nguy hiểm nhoẻn trên đôi môi họ. Cô chưa kịp phản ứng gì, đã bị SooYoung kèm chặt hai tay, Yuri kèm chặt hai chân, khiêng đi như khiêng gói hàng mặc cho sự giẫy giụa cùng những câu hỏi được phóng ra theo tốc độ ánh sáng không ai nghe rõ.

“ TaeYeon à. Cứu tớ kì này đi. Chia sẽ chút kinh nghiệm làm hòa với vợ đi!”

Yuri khẩn khoảng chấp tay năn nỉ TaeYeon. Cô ấy vẫn còn bị cơn đau thể xác hành hạ nên chỉ biết rên rỉ.

“ Yên tâm. Ngày mai cậu sẽ lên mấy tấc vì những khớp xương của cậu đã được chúng tớ kéo giãn.”

“ Thật không?”

“ Thật. Tại hồi nhỏ cứ bị như thế hoài nên Soo cao ghê luôn đó.”

SooYoung định nói gì đó thì Yuri đã cướp lời để nói với TaeYeon.

“ TaeYeon, chúng tớ sẽ giúp cậu nhiều lần nữa nếu cậu chịu chia sẽ bí quyết!”

“ Rồi… Kể tớ nghe đi!”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: