p2
<p style="margin-top: .25in; margin-right: 0in; margin-bottom: .25in; margin-left: 0in; text-align: center; line-height: 15.75pt; background: #111111;" align="center"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">_____
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Từng kiện quần áo được lấy từ trong tủ ra bỏ vào trong vali. Nhưng vali đã đầy, trong khi quần áo vẫn còn có rất nhiều trong tủ. Jung Jessica dùng cánh tay quệt mồ hôi trên trán, thở hồng hộc nhìn quần áo treo trong tủ.”Tại sao có nhiều như vậy? Vứt bỏ thật đáng tiếc! Trời ạ, quần áo nhiều như vậy mình còn muốn mặc thêm vài năm!”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p id="more-4976">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Cô nhìn trái nhìn phải xem xét cuối cùng vẫn là không cam lòng vứt bỏ, cố gắng nhét tất cả vào va li. Nhìn cả ba chiếc vali căng đầy, cô cau lông mày lại:”Nhiều đồ như vậy, mình làm thế nào để di chuyển được đây? !”<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Mẹ,mẹ đang ở đây làm gì vậy ạ?”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yoong chỉ vào ba cái vali to đùng đặt trên giường, nhíu mày hỏi.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Vi Vi vỗ vali, mở to hai mắt nói: “Mẹ giống như phải rời khỏi đây! Mẹ, mẹ muốn đi đâu vậy ạ? Mẹ muốn rời ra ngoài ở sao? Không ở cùng một chỗ với ba nữa ạ?”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Đừng đi mà…, mẹ! Chẳng lẽ mẹ không muốn một nhà chúng ta được sống chung một chỗ hay sao? Mẹ, đừng đi
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">!”Yoong nắm chặt quần áo của Sica, gấp gáp nói.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yoong thật vất vả mới chấp nhận để Vi Vi sống chung với nó và cha mẹ nhưng nay bảo nó làm sao có thể chấp nhận chuyện mẹ rời đi?
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yoong rất kích động, ngược lại Vi Vi bình tĩnh hơn nhiều.<p class="apple-converted-space">
“Mẹ, chẳng lẽ mẹ không thích ba sao? Cho nên mới không muốn cùng ba ở chung một chỗ?”<p class="apple-converted-space">
Cô bé còn nhớ rõ trước kia ba đối với mẹ không tốt cho nên vì lẽ đó mẹ rất có thể không muốn ở cùng ba nữa.”Nếu như mẹ không thích ba, con đồng ý để mẹ đi tìm bạn<p class="apple-converted-space"><p class="skimlinks-unlinked">trai.Nhưng
<p class="apple-converted-space">là. . . . . .”
<p class="apple-converted-space"> Nói đến đây, khuôn mặt nhỏ nhắn Vi Vi cũng nhăn lại.”Nhưng con rất mong ba mẹ có thể ở cùng một chỗ. Như vậy gia đình chúng ta mới có thể ở được ở cùng nhau! Chúng con rất muốn sống với ba mẹ!”<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Jung Jessica ngồi xổm người xuống, mỉm cười ôm hai đứa nhỏ vào trong ngực. Không biết cô nói cái gì vào tai bọn nhóc mà một lát sau cả hai đứa đột nhiên nín khóc mỉm cười.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Chúng con đồng ý để mẹ đi làm việc!”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> <p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yoong giơ hai tay lên, hưng phấn hoan hô nói.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Đúng ạ! Đúng ạ! Mẹ tranh thủ thời gian chuyển ra đi, nhỡ ba trở về sẽ không cho mẹ đi đâu!”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> <p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Vi Vi lo lắng nói, hận không để mẹ lập tức đi ngay.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Jung Jessica nhìn một đống đồ đạc trên giường, nhăn nhăn cái mũi nói: “Mẹ cũng muốn sớm một chút chuyển đi, nhưng nhiều đồ như vậy, mẹ chuyển đi không được!<p class="apple-converted-space">
Nếu như để người hầu đến giúp, không phải là sẽ làm ba các con biết hay sao?”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Tìm chú Hải Uy đi, chú ấy đang ở trong phòng !”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Vi Vi vỗ mạnh hai tay, vừa nói xong đã chạy ra khỏi phòng và nói vọng lại.”Mẹ, đợi con nhờ chú Hải Uy đến giúp chúng ta!”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Sau đó, một trận gió thổi qua người Sica.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yoong vẫn dựa vào trong ngực mẹ lưu luyến hỏi.”Mẹ, con cùng Vi Vi không thể cùng mẹ ở chung một chỗ sao?”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Jung Jessica ôm chặt con trai, vỗ vào mông đít nó một cái:”Mẹ phải đi công tác, thời gian lại không cố định nên sẽ không có thời gian chăm sóc con cùng Vi Vi. Cho nên các con vẫn nên đi theo ba của các con!”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Chúng con không ở bên cạnh mẹ, liệu có phải có chú nào thấy mẹ độc thân sẽ theo đuổi mẹ?”Đột nhiên nghĩ đến điểm này, Yoong mở to hai mắt lo lắng hỏi.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Ha ha ha.”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> <p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Jung Jessica cười lớn, nhéo nhéo cái mũi con trai. “Trước kia con không phải nói rất hi vọng mẹ có thể có bạn trai sao? Không cần phải thích ba con. . . . . . Như thế nào giờ lại thay đổi?”<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yoong lập tức lắc đầu, lôi kéo tay của mẹ mà giải thích: “Hiện tại không phải như vậy! Trước kia con cho rằng ba không yêu mẹ, cho rằng ba chỉ biết làm thương tổn mẹ…… Nhưng hiện tại con xác định ba rất yêu mẹ, đương nhiên hi vọng ba mẹ có thể cùng ở một chỗ!” Hai người yêu nhau sẽ ở cùng một chỗ, trên TV không phải đều là như vậy sao!<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Ha ha, một đứa trẻ mà đã hiểu được chuyện yêu với không yêu, không biết bây giờ thành tích học tập của con như thế nào? Nói cho con biết, con bây giờ còn nhỏ phải lo học tập, không thể cả ngày miên man suy nghĩ, biết không?”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Jung Jessica lo lắng nhắc nhở, chỉ mới hơn một năm không ở cùng một chỗ với con trai sao nó lại hiểu được nhiều chuyện như vậy! Không biết trong một năm, rốt cuộc nó có hay không học tập tốt.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“ Với con, việc học luôn dẫn đầu nên mẹ cũng đừng có lo lắng!”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Về chương trình học, cậu bé chỉ cần xem qua là có thể hiểu được hết.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Không thể kiêu ngạo! Kiêu ngạo sẽ làm con trở thành đại ngốc nghếch!”<p class="apple-converted-space">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> Sica nhìn lại con trai một cái. Tuy hiện tại nói quá mức khiêm tốn không phải là chuyện tốt nhưng quá mức kiêu ngạo càng không tốt hơn.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">*************
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">‘ Rầm’, cửa phòng được mở ra. Nhìn ra nhưng Hải Uy chỉ nghe thấy một tiếng nói trẻ con rất phách đạo: “Chú Hải Uy, chú Hải Uy. . . . . .”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Đang ngồi trong phòng họp nghe âm thanh ồn ào đằng sau, không thể tiếp tục công việc, Hải Uy đành dùng tiếng Anh nói: “Thật xin lỗi! Mọi người nghỉ ngơi một lát!”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Rất nhanh, Hải Uy đang muốn xoay người hết sức thì thân thể Vi Vi nhỏ nhắn xinh xắn thoáng cái nhảy tới trên đùi hắn. Quả nhiên là người học vũ đạo động tác rất nhanh, linh hoạt, nghiễm nhiên tựa như một con khỉ con.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Hải Uy vô ý thức ôm lấy đứa bé nhào vào ngực mình để tránh nó bị ngã trên sàn nhà. Bất quá, thái độ của hắn không vừa lòng, lông mày nhắn lại thật sâu, hơi trách cứ nói: “Trước không phải nói qua cho cháu không được náo loạn phòng của chú sao? Sao con lại không nhớ được?”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Hai tay Vi Vi rất tự nhiên khoát lên vai Hải Uy, nhún nhún vai nói: “Nhưng chú bảo nếu có việc quan trọng thì sẽ khóa trái cửa lại, phải không ạ ? Chú vừa rồi không có khóa trái cửa, ai biết chú đang ở đây có công việc gì?”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Tiểu quỷ nhanh mồm nhanh miệng, vậy con bây giờ đi ra ngoài chơi được không? Thuận tiện giúp chú đóng cửa lại.”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> <p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Bây giờ, bên Luân Đôn kia đúng là tám giờ sáng, nhân viên đều đã sớm đi đến phòng làm việc. Không thể bởi vì một đứa trẻ mà làm ảnh hưởng đến thời gian họp quá dài được, làm cho một đống người đang chờ đợi. Hải uy véo véo má Vi Vi, dụ dỗ cô bé đi ra ngoài.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Không được!Chú, chú nhanh đi giúp mẹ dọn nhà đi!”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Vi Vi ngồi ở trên đùi Hải Uy, dùng sức giãy dụa thân thể bé nhỏ, làm nũng.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Dọn nhà? Chị Sica muốn dọn nhà? Hải Uy có cảm giác kỳ quái, chỉ là hắn hiện tại không có thời gian.”Được rồi! Được rồi, chờ một lát nữa xong công việc, chú sẽ giúp mẹ cháu dọn nhà, được không? Giờ thì nhanh ra bên ngoài chơi!”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Không được, chờ chú xong việc ba cháu cũng đã về rồi! Như vậy, mẹ đi không được nha!” Vi Vi níu chặt cổ áo Hải Uy, không chịu thỏa hiệp.
<p style="margin-top: .25in; margin-right: 0in; margin-bottom: .25in; margin-left: 0in; text-align: center; line-height: 15.75pt; background: #111111;" align="center"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">_______
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Chú đang rất bận mà cô bé . . . . . .” Hải Uy bị Vi Vi tóm đến sắc mặt đỏ bừng, cầm lấy bàn tay nhỏ bé kia cầu xin tha thứ: “Vi Vi, mau buông chú ra đi, chú không thở nổi rồi này!”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Chú, vậy chú nhanh đến giúp mẹ cháu chuyển đồ, chuyện của mẹ cháu quan trọng hơn mà !”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Giọng nói Vi Vi đầy phách đạo.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p id="more-5001">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Cô bé nghĩ chuyện của mẹ mình mới quan trọng nhất. Coi chuyện của mình dù là việc nhỏ cũng thành việc lớn, còn chuyện của người khác dù là việc lớn cũng đều là nhỏ.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Chú đang bận họp, rất nhiều người đang đợi chú cùng làm việc kìa!”<p class="apple-converted-space">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> Hải Uy chỉ chỉ bút vào màn hình.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Cháu mặc kệ, chú phải đi giúp mẹ cháu! Chú đã từng nói dù có chuyện gì cũng sẽ nghe lời của Vi Vi. Chú là người lớn, không thể nuốt lời được!”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> Vi Vi dùng bàn tay nhỏ bé kéo áo Hải Uy.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Vi Vi một mực lôi kéo Hải Uy làm cho thân hình hắn đung đưa theo cái bàn. Mà bàn đung đưa biên độ càng lớn, tốc độ càng nhanh khiến cho Vi Vi lại càng thích thú.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Vi Vi đương nhiên không thể kéo Hải Uy đi, nhưng vẫn một mực muốn hắn đi cùng mình.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Đang có dự án quan trọng cần xử lý nên Hải Uy chỉ có thể dụ dỗ Vi Vi để cô bé buông tha cho mình. Vi Vi đương nhiên không phải đứa trẻ dễ bị dụ dỗ cho nên Hải Uy cam đoan với cô bé:” Chỉ cần con để chú làm việc thì từ nay về sau chuyện gì chú cũng sẽ nghe lời con. Cô bé láu lỉnh à, chú bận thật mà, chuyện rất quan trọng, chờ chú một lát có được không?” Trên trán Hải Uy đã toát ra một tầng mồ hôi, hắn thấy Yuri thật lợi hại, chỉ cần Yuri ra lệnh thì hắn sẽ phải làm theo, như thế nào con gái của hắn cũng là khó chơi như vậy!
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Không được. . . . . . chú lại gạt cháu, rõ ràng chú đã nói từ nay về sau bất kể chuyện gì cũng sẽ nghe lời của Vi Vi mà . . . . . .”<p class="apple-converted-space">
Nhìn lên đồng hồ đã là 3 giờ, sắp đến giờ tan ca, Vi Vi gấp đến độ nước mắt chảy thành hai hàng dài trên đôi gò má trắng hồng, đôi mắt to xinh đẹp vểnh lên như búp bê.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Sau đó cô bé cố ý đem gò má vùi vào ngực Hải Uy, cầm lấy vạt áo hàng hiệu của hắn và biến nó trở thành ‘khăn mặt’ lau nước mắt cộng thêm nước mũi của mình.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Rất nhanh, áo của Hải Uy dính đầy nước mắt nước mũi của Vi Vi, mà cô bé cũng đem gò má chuyển sang chỗ khác, không muốn những thứ đó dính lên gương mặt của chính mình.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Hải Uy bất đắc dĩ thở dài,g iờ hắn đã hiểu, nếu như hắn không nghe lời của Vi Vi, cô bé sẽ khóc và chính mình cũng đừng nghĩ đến chuyện tiếp tục làm việc!
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Hắn thất bại nói:”Được rồi, được rồi, đừng khóc nữa, chú giúp mẹ con chuyển đồ, được không nào!”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Trước đây chính mình ngu ngốc cam đoan với cô bé như vậy nên hiện tại hắn chỉ có thể nhận thua và nghe theo mệnh lệnh của cô bé.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Hải Uy đặt Vi Vi sang một bên, nhìn vào màn hình máy tính,nói với cấp dưới:”Thật xin lỗi,hiện tại mọi ngươi đi làm việc trước, chúng ta sẽ tiếp tục họp sau!”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Hải Uy tắt máy tính, Vi Vi vui mừng nhào vào trong ngực hắn sau đó hôn một cái vào má.”Chú Hải Uy đối với con thật tốt, mẹ là người tốt nhất, ba tốt thứ hai, chú chính là thứ ba!”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Hải Uy cảm giác sống lưng một mảnh lạnh buốt, sởn tóc gáy.”Vi Vi, cứ cho là ba mẹ con tốt nhất, không nên cho chú vào!” Cô bé tinh quái, láu lỉnh như vậy hắn không có rảnh làm cho nó cùng chính mình tốt.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Ha ha. . .”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Vi Vi đáp lại lời nói của Hải Uy bằng tiếng cười trong trẻo của mình.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Chị Sica, chị thật sự muốn chuyển đi sao?”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> Hải Uy đem vali bỏ ra sau xe ,cảm thấy gia đình này thật kì quái, hai đứa con không những không ngăn cản mẹ chuyển đi mà còn nhiệt tình giúp đỡ.Thậm chí hai đứa còn không ra tiễn mẹ mà chạy đi chơi với nhau.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Đúng vậy, chị không phải người thân của hắn tại sao phải ở nhà của hắn chứ?”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> Sica thắt dây an toàn lại, ngồi cạnh ghế lái cùng Hải Uy mỉm cười giải thích.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Lúc này trên mặt hắn không có một chút thương cảm, ngược lại tràn đầy kích động hưng phấn nói.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Ha ha. . . . . .”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> Hải Uy nở nụ cười tươi như ánh mặt trời, nụ cười vô tư đầu tiên từ khi hắn trở về từ Anh quốc. Không biết vì cái gì, mỗi lần gặp Sica hắn lại như đứa trẻ vậy.”Chị Sica, vậy không phải chị cũng nên tìm bạn trai sao ?”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Ý kiến này cũng hay nha, chị sẽ xem xét!”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> Jung Jessica uyển chuyển nói, cô nghĩ thử quen một chàng trai khác để xem thái độ của Yuri sẽ như thế nào?<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Liệu anh Yul có ghen không chị ?”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> Hải Uy hỏi Sica, bây giờ thật muốn xem Yuri lúc ghen sẽ như thế nào, vậy nhất định sẽ rất buồn cười.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Jung Jessica gật đầu, trêu đùa nói: “Hắn cũng có ghen đó chứ !” Chỉ là hắn quá tự đại, căn bản không biết rằng mình đang ghen. Cô làm như vậy chính là muốn hắn ghen.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Oa, nếu chị Sica muốn yêu người đàn ông khác vậy có thể để ý đến em trước tiên không nhỉ? Dù sao em cũng trẻ tuổi, lại có khí chất, cũng được nhiều người theo đuổi nha!”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> Hải Uy tranh thủ thời gian giới thiệu và đề cao bản thân, hắn thật sự muốn được cùng Sica ở chung một chỗ, cảm giác đó thật thoải mái.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Nhưng vì Sica là người phụ nữ của Yuri nên hắn chỉ có thể chôn giấu tình cảm này ở tận đáy lòng mà thôi.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Jung Jessica gật đầu nói: “Có người yêu trẻ tuổi lại đẹp trai như em, chị thật rất vinh dự quá!”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Ha ha, thật vậy saơ?”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Đương nhiên là thật, nếu em làm bạn trai của chị, chị nghĩ nhất định sẽ có rất nhiều người ghen ghét chị nha. Ha ha, liệu có cô gái nào đến tìm chị đánh ghen ko nhỉ?”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Sẽ không có chuyện đó đâu, sao em có thể để cho người khác bắt nạt chị Sica của em chứ! Quyết định vậy nhé, chị Sica phải chấp nhận sự theo đuổi của em đó!”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> Hải Uy thu lại nụ cười, thành tâm nói ra nỗi lòng.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Được!”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> Jung Jessica giơ tay ra hiệu đồng ý, cô hoàn toàn không để lời Hải Uy nói ở trong lòng.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Mà Hải Uy cũng đang thầm cầu nguyện. Yuri đừng đến tìm giết hắn, hắn bất quá chỉ là muốn hoàn thành tâm nguyện nhỏ nhoi mà thôi. Anh Yul, thực xin lỗi, nhưng hắn cam đoan sẽ không có hành động lỗ mãng với chị Sica.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Xe chậm rãi rời khỏi nhà Yuri, Jung Jessica quay đầu lại hướng biệt thự giơ tay lên làm động tác ‘bye bye’. Sau đó trong lòng cô yên lặng thề, nếu muốn cô ở lại nơi này thì cũng không phải là cô tự ý đến.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Nếu không, cô cũng nhất định không bước vào trong này nữa!
<p style="margin-top: .25in; margin-right: 0in; margin-bottom: .25in; margin-left: 0in; line-height: 15.75pt; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Hắt xì. . . . . . Hắt xì. . . . . .”<p class="apple-converted-space">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Đang ngồi trong phòng làm việc, Yuri liên tiếp hắt xì hơi, hơn nữa mắt phải còn nháy không ngừng. Mà hình như càng lúc càng giật nhiều, không thể khống chế được cảm xúc.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p id="more-5003">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Theo thói quen, hắn cầm áo vest trên tay đi vào trong đại sảnh. Đại sảnh không có người, người hầu lúc này hẳn là đang trong nhà bếp chuẩn bị bữa tối. Hai đứa con mỗi ngày đều giống như khỉ con chơi ở quanh sân, không trèo cây thì chơi trốn tìm. Về người phụ nữ kia, hẳn là đang trong phòng.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Hắn chạy thật nhanh lên lầu, sau một ngày làm việc mệt mỏi hắn cần có cô ở bên. Mỗi khi hôn môi cô, tất cả mệt mỏi trong hắn đều tan biến.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">‘Cạch’, cửa phòng ngủ được mở ra. Yuri đảo mắt khắp phòng tìm kiếm hình ảnh người phụ nữ kia,nhưng trong phòng không có người khiến hắn hụt hẫng vài phần: “Sica, em đang ở đâu? Đang ở nơi nào vậy?”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Mấy ngày qua cô không cho hắn ngủ chung, khiến hắn phải ngủ ở thư phòng. Chẳng lẽ như vậy còn chưa đủ sao? Hiện tại cô lại chạy đến phòng nào rồi?
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Hắn còn không kịp cất áo liền bước thật nhanh qua các phòng trên lầu, nhưng đều không nhìn thấy bóng dáng của cô, lông mày của hắn nhăn lại thật sâu.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Lúc này, hai đứa con đang cười đùa ầm ĩ đi lên lầu.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> “Mẹ của các con đi đâu rồi?”<p class="apple-converted-space">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri muốn ôm lấy Yoong, nhưng đứa bé xoay người 180°.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yoong trên đầu mang theo mũ bảo hiểm, đẩy ba mình sang một bên vừa chạy vừa nói:“Mẹ con chuyển ra ngoài rồi ạ! Ba, mẹ
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">không nói cho ba biết sao ạ?”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri cho là mình không nghe rõ, nhìn sang đứa con gái là Vi Vi:”Mẹ con đi đâu rồi?”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Vi Vi nhún nhún vai, ngẩng cằm nhỏ lên.”Yoong nói rồi mà, ba,ba không nghe rõ sao? Mẹ chuyển ra ngoài rồi ạ!”<p class="apple-converted-space">
Sau đó rất nhanh đi đến chỗ Yoong chơi, coi chuyện mình vừa nói rất bình thường:<p class="apple-converted-space">
“Yoong, đợi chị với!”<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">‘Rắc’, cơn tức giận dâng lên trong lồng ngực của hắn, được thể hiện qua tiếng kêu của những ngón tay. Chính hắn cũng cảm giác được tóc gáy của mình đang dựng thẳng đứng lên. Hai tay càng không tự chủ nắm chặt lại, run nhè nhẹ.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri dùng sức hít vài ngụm khí lạnh, nặng nề thở ra, nén cơn giận rồi mới xoay người đi bắt 2 đứa con ham chơi của mình.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Hai đứa bé vừa về đến trong phòng, còn chưa kịp cởi giày, đã bị ba chúng mỗi tay một đứa nhấc bổng lên, nặng nề ném lên giường lớn.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Bịch.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Bịch.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Hai đứa con tựa như búp bê thổi khí, trước sau bị quăng lên giường nảy lên cao sau đó lại rơi xuống.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Ánh mắt Yuri ẩn chứa tức giận, lợi hại nhìn vào mặt hai đứa con, biểu lộ cực kỳ nghiêm túc không có một chút mỉm cười. Hai đứa con lần đầu tiên chứng kiến ba tức giận như vậy, nhịn không được thu hồi bộ măt tươi cười, hơi kinh hoảng nhìn nhau.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri không nói gì, chỉ là nhìn biểu hiện trên mặt của bọn trẻ. Nhìn xem bọn chúng khiếp đảm, không dám nhúc nhích, trong hai mắt đều là sợ hãi.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Hắn biết mình lúc này rất dọa người,sự nghiêm túc này theo hắn đã lâu khiến cấp dưới đều sợ hãi,ngay cả cha mẹ hắn đối với hắn cũng phải nhượng bộ vài phần.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Huống chi hai đứa trẻ chưa đến mười tuổi nhất định là bị dọa đến sợ chết rồi!
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Vi Vi cùng Yoong ngồi ngay ngắn trên giường không dám thở mạnh, ánh mắt trở nên nhát gan, nơm nớp lo sợ.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Rốt cục bọn chúng cũng không chịu nổi không khí căng thẳng lúc này, Vi Vi nhịn không được phát ra thanh âm. Nuốt nuốt nước miếng,vẫn làm nũng ba nó như trước:<p class="apple-converted-space">
“Ba, vì sao ba lại giận giữ như vậy ạ? Con và Yoong cũng không có quậy phá mà !”<p class="apple-converted-space">
Vi Vi vừa nói vừa nhìn Yoong .<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Đúng vậy, đúng vậy, con cùng Vi Vi đều chơi ngoan ở đây cũng không có đánh nhau!”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> <p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Nhìn ánh mắt ba càng ngày càng lạnh lùng, giọng nói Yoong cũng nhỏ dần đi. Dù sao hổ dữ cũng không ăn thịt con, cho dù sợ hãi, nó cũng kiên trì nói: “Ba, chúng con không làm sai chuyện gì mà!”<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Tốt, các con không làm sai chuyện gì sao?”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Lúc này, Yuri mở miệng nói. “Các con. . . . . . Mấy ngày nữa ba sẽ cho các con đến ký túc. Vậy đi, đợi cho qua ngày nghỉ ba sẽ cho các con đến đó!”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Không muốn. . . . . .”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> “Đừng mà, ba! Ba không thể nhẫn tâm với con như vậy, con vừa mới trở về bên ba và mẹ, sao ba lại đưa con đến ký túc vậy? Muốn đưa đi thì ba hãy đưa Yoong ấy!”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Chân vẫn đang đi giày, Vi Vi không quan tâm sẽ làm bẩn ga giường mà đứng lên trên chăn.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yoong kêu lên:<p class="apple-converted-space">
“Vi Vi, làm sao chị lại như vậy? Nói ba đưa em đến kí túc thế mà nghe được sao? Chị đừng giẫm lên giường của em, bẩn hết rồi này!”<p class="apple-converted-space">
Yoong đối Vi Vi bất mãn đã đạt đến đỉnh, người chị này bình thường vẫn hay lấy lòng nó nhưng khi có chuyện thì lại đổ hết lên đầu nó.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Không còn cách nào khác, dù sao thời gian em sống cùng ba mẹ đã lâu, còn chị thì sao?”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Vi Vi không có cảm giác mình sai ở điểm nào, có chuyện đổ lên người em của mình hoàn toàn là đương nhiên.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Nếu trước đây chứng kiến hai đứa con như vậy, Yuri nhất định sẽ cảm thấy rất có lỗi, nhưng bây giờ hắn hoàn toàn không có tâm tình. Hắn tránh né Vi Vi, mắt trắng không còn chút máu nhìn hai đứa con nói: “Nói, mẹ của các con đi khi nào? Các con đang nghĩ cái gì vậy? Có phải các con muốn nhìn thấy ba lo lắng hay sao? Muốn cho ba mẹ vĩnh viễn không ở cùng một chỗ sao?”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri lớn tiếng chất vấn, hai đứa con run rẩy nhìn nhau .
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Dạ. . . . . . Không. . . . . .”<p class="apple-converted-space">
Vi Vi lắc đầu, lo lắng, không thừa nhận nói.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yoong cười, chỉ là cười cũng tràn đầy khó xử, sợ hãi, không tự tin.”Ba, sao ba lại nghĩ chúng con hư hỏng như vậy. . . Chúng con không bao giờ muốn ba và mẹ chia cách . . . . . .”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> “Lúc mẹ của các con đi, vì sao các con không gọi điện thoại nói cho ba? Vì sao các con biết mẹ rời đi mà cũng không ngăn cản?”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> <p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Nhìn xem hai cái tiểu quỷ phản bội, Yuri thật muốn đem bọn chúng ném vào thùng rác.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Chúng con. . . . . . Chúng con. . . . . .”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Vi Vi ‘chúng con ’ nửa ngày, nhưng không nói tiếp được. Yoong nhíu cái mũi, nói thay lời Vi Vi.”Ba, chúng con cũng nghĩ đến nói với ba nhưng mẹ muốn ra đi một mình trong im lặng, mẹ nói. . . Mẹ không có lý do để ở lại đây! Chúng con ở đây vì là con của ba! Còn mẹ, mẹ không phải con của ba, cũng không phải vợ của ba…”Yoong vừa nói vừa chạy thật nhanh ra xa chỗ đứng của ba nó rồi mời nói tiếp: “Ba , ba hãy là nghĩ cách làm cho mẹ cam tâm tình nguyện trở về đây đi ạ. . . . . .”<p class="apple-converted-space">
Cuối cùng, Yoong bổ sung một câu.<p style="margin-top: .25in; margin-right: 0in; margin-bottom: .25in; margin-left: 0in; text-align: center; line-height: 15.75pt; background: #111111;" align="center"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">_____
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Sica vừa hát vừa lau tủ quần áo. Thật ra tủ quần áo rất sạch sẽ, nhưng đó không phải tủ của mình cho nên cô không yên tâm, phải lau qua một lần.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Chuông điện thoại vang lên, Sica dừng động tác. Cầm lấy điện thoại khóe miệng khẽ cong lên lộ ra lúm đồng tiền xinh đẹp. Cũng không tệ lắm, điện thoại coi như kịp thời. Cô nhịn cười đem điện thoại áp vào bên tai:”Alô. . . . . .”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p id="more-5006">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> “Em đang ở đâu?”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> <p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri ở đầu dây bên kia nói.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Sica nằm trên ghế sô pha, đem hai chân để lên mặt bàn. Một tay đấm lưng lười biếng nói: “Tôi đang ở trong thành phố. Ngày mai tôi sẽ tiếp tục đi làm mà thời gian không được cố định cho nên ở đây sẽ thuận tiện hơn!”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri không tức giận, nhẹ giọng nói: “Em rất nông nổi, có biết không hả?”<p class="apple-converted-space">
Xung quanh hai người hiện tại có rất nhiều nguy hiểm và tai họa không lường trước được.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Nhưng, suy nghĩ của cô hắn có thể lý giải và hiểu được, cô vẫn muốn có một chút tôn nghiêm. Được, vậy hắn sẽ cùng cô phối hợp.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> “Em cảm thấy mình không hề nông nổi, đó là việc mà em nên làm!”<p class="apple-converted-space">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Cô mang theo vui vẻ trả lời.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Nói, em đang ở đâu? Có phải bây giờ vẫn chưa ăn cơm, đúng không? Cô gái ngốc này…….”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri trong lời nói mang theo vui vẻ.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Ai là cô gái ngốc? Anh đáng ghét” Cô bất mãn kêu lên.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Đừng làm loạn, anh đang lái xe vào thành phố. Em muốn ăn gì anh sẽ mua và mang cho em!”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Giọng nói Yuri càng ngày càng nhẹ nhàng cùng cưng chiều.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Sica không nghĩ sẽ giấu diếm hắn chuyện cô đang ở đâu vì cô đang đợi hắn đến tìm cho nên rất nhanh nói ra chỗ mình đang ở sau đó cúp điện thoại, tiếp tục sửa sang lại đồ đạc của mình. Trong miệng ngâm nga bài hát, có thể nhận ra tâm trạng cô rất tốt.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Không lâu sau tiếng chuông cửa vang lên. Jung Jessica vừa xắn tay áo, vừa chạy ra mở cửa.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Quả nhiên vừa mở cửa ra đã thấy hắn: “Ha ha ! Anh đến nhanh đấy nhỉ?”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri cau mày đi vào trong phòng, tiện tay đóng cửa lại.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Này, tôi không muốn nhìn thấy sắc mặt khó coi của anh đâu!”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Cô chắn ngang trước người hắn, không cho hắn tiếp tục đi lên phía trước :”Sắc mặt thật khó coi, anh không được vào!”<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Em có nghĩ đến an toàn của chính mình không vậy”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">, hỏi cũng không hỏi liền trực tiếp cửa mở ra, em không biết như vậy sẽ rất nguy hiểm cho em sao?” Nhà trọ này đã cũ, dưới lầu cũng không có gì để đảm bảo an toàn.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri nhăn mũi lại, cô gái này có thể nghĩ đến chuyện chuyển ra ngoài chẳng lẽ lại không biết tìm một nơi an toàn mà ở hay sao?
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Sica lúc này cũng biết mình quả thật rất lớn mật, rụt cổ nói :”Được, coi như anh nói đúng, từ nay về sau tôi sẽ chú ý, vậy được chưa?”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri đẩy cô ra, đi vào bên trong. Mặc dù đây là nhà trọ nhưng bên trong vẫn có thể tu sửa lại, cơ bản trong phòng đều có đầy đủ tiện nghi, hơn nữa cũng rất sạch sẽ, sáng sủa.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Nhưng mà, để cô ở chỗ này hắn rất không yên tâm.”Anh sẽ tìm cho em một chỗ ở khác, không cần phải trả tiền!”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> “Không được, em đã trả hết tiền thuê nhà rồi, làm sao có thể chuyển đi? Hơn nữa chỗ này rất gần với chỗ làm”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Sica đối với kiểu ra lệnh của hắn rất không vừa lòng. Hắn dựa vào cái gì luôn dùng giọng nói ra lệnh đó với mình, cô chính là nhất định ở lại.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Vấn đề an toàn thì sao? Phía dưới không hề có nhân viên bảo vệ, ngay cả camera cũng không có mà em lại muốn ở chỗ này? Jung Jessica có phải em cảm thấy mình gặp đại nạn không chết, nhất định có hạnh phúc cuối đời không?”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri lạnh lùng châm chọc nói.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Nhớ lại sự việc máy bay gặp rủi ro trước kia, quả thật làm cho Sica run sợ. Cô không còn kiên trì như trước, cả người căng thẳng, nặng nề hít một ngụm khí lạnh.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Nhưng mà hôm nay cô mới vừa dọn ra ngoài chẳng lẽ lại theo hắn quay về, cô thực sự muốn ở lại đây, không phải nên thử một lần hay sao ? “Em sẽ chú ý vấn đề này, từ nay về sau sẽ để người ta xưng danh rồi mới mở cửa, như vậy được rồi chứ?”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri xoay người chỉ vào cánh cửa ra vào, cười nhạt nói. “Em cho rằng cánh cửa kia có thể ngăn cản được ai?”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Sica nhanh chóng chạy ra trước cửa, chỉ vào cửa nói :”Anh xem một chút đi, vì em biết anh đến nên để cửa như vậy, nếu không, anh cho rằng anh có thể vào trong dễ dàng như vậy sao?”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri đi vào phòng khách, đặt thức ăn trên mặt bàn, mang theo mỉm cười tiến đến Sica. Tuy hắn đang cười, nhưng trên mặt không có cảm giác vui vẻ, chỉ khiến cho người ta thấy sởn tóc gáy!
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Jung Jessica đề phòng nhìn theo hắn, sau đó chuyển đề tài nói :”Tôi đói bụng rồi, ăn cơm trước đi, tôi đói sắp ngất rồi này !”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri đi nhanh về phía Sica, cánh tay dài duỗi ra ôm cô thật chặt ,để đầu cô dựa vào lồng ngực hắn .
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Jung Jessica dùng sức giãy dụa thân thể, cố gắng để hai người có khoảng cách.”Không được làm như vậy, Yuri,chúng ta hiện tại không có bất cứ quan hệ gì,anh không được đụng vào tôi!” Bởi vì cô hiểu rõ hắn, biết rõ ánh mắt hắn lúc này là đang muốn làm gì. Biết rõ hắn hô hấp dồn dập chính là hắn đang kiềm chế dục vọng.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Chính là hiện tại cô không thể cho hắn thỏa mãn, không cần phải nghe lời hắn!Cô chuyển ra khỏi nhà hắn là muốn hai người trở lại bình thường, cô muốn cảm nhận được hắn yêu cô, muốn hắn theo đuổi cô!
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Phải biết rằng, cô sống đến hai mươi sáu tuổi còn chưa được một người đàn ông chính thức theo đuổi, chưa được nếm trải những tư vị của tình yêu!
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Ngày đó vừa mới yêu nhau mà hắn cũng đã ăn cô rồi !
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Cánh tay Yuri không an phận di chuyển đến vùng kiều nộn đang vểnh lên của cô. Hắn dùng sức đụng chạm vào cô nhằm xoa dịu sự khó chịu ở phía dưới bụng mình.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> “Ư. . . . . .”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Jung Jessica toàn thân run rẩy, phát ra âm thanh kiều mỵ, đôi môi đỏ mọng như mời gọi, hai gò má vì sự đụng chạm của hắn mà đỏ bừng. Cô quay mặt sang chỗ khác để tránh nhìn vào gương mặt đẹp trai của hắn nhưng không thể tránh khi hắn thổi khí nóng vào cổ mình.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri tà ác đem mặt mình áp vào cổ Sica, tận hưởng mùi thơm ngát từ chiếc cổ nhỏ xinh, môi mỏng bởi vì liếm cằm của cô mà mơ hồ nói: “Cô gái này, nếu có người muốn em như vậy, em làm như thế nào để phản kháng lại?”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Không có ai như anh đâu. . Háo sắc. . . . . .”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Jung Jessica thở hổn hển, đầu óc choáng váng nói, nhất định là hắn uống rượu, khí nóng hắn thở ra cũng khiến cô say, nếu không tại sao cô có thể có mê muội như thế, toàn thân cũng không có khí lực?
<p style="margin-top: .25in; margin-right: 0in; margin-bottom: .25in; margin-left: 0in; line-height: 15.75pt; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Hai người vẫn duy trì tư thế thân mật dính chặt lấy nhau, Yuri ôm ngang Jung Jessica muốn tiến về phía phòng ngủ. Khi nhìn thấy bàn ăn phía sau cô không xa, Yuri đột nhiên buông cô đang đỏ bừng cả mặt ra, sau đó nặng nề đẩy cô lên bàn ăn.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p id="more-5037">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Jung Jessica lui về phía sau vài bước, lưng thoáng cái đã dính chặt lên mặt bàn ăn bóng loáng. Hắn đột nhiên thô lỗ khiến cô từ trong say mê bừng tỉnh.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Yuri, anh là đồ trứng thối ! Anh đi ra ngoài ngay cho tôi…. ! “
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Jung Jessica vừa bò trên bàn ăn, vừa thét lên với Yuri. Trên mặt cô mang theo vẻ tức giận, thật sự rất tức giận. Cô chưa bao giờ gặp qua hắn đáng giận như lúc này, rõ ràng là dụ dỗ cô, làm cho cô ý loạn tình mê, sa vào trong sự quyến rũ của hắn, nhưng sau đó lại hung hăng đẩy cô ra.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Động tác thô lỗ vừa rồi…..Hắn có hiểu được phải biết quý trọng cô hay không ?
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri tiến lên một bước gần cô, duỗi ra một cánh tay, một lần nữa lại đè ép cô. Hắn đối với cô không có một chút thương tiếc, lực bàn tay tương đối lớn, cũng nghe thấy rõ ràng lưng của Jung Jessica đập vào bàn phát ra âm thanh cực to.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">” Ối!”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> <p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Jung Jessica đau đến chảy nước mắt kêu lên. Lúc này trong hai mắt cô không còn tức giận mà chỉ đầy sợ hãi.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Cô khiếp đảm nhìn người đàn ông trên đỉnh đầu mình, thân thể có chút run rẩy : “Yuri, anh rốt cuộc định làm cái gì ? Anh đừng có làm xằng làm bậy… “
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Sự sợ hãi của cô, hắn đương nhiên là nhìn thấy hết. Nhưng, hắn vẫn duy trì vẻ lạnh lùng thờ ơ, thô lỗ vén cao áo của cô lên tận đỉnh đầu, sau đó cởi ra ném sang một bên.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Tuy Jung Jessica có la to một lần nữa, có cố gắng hết sức đánh hắn, kháng cự mọi hành động của hắn. Nhưng chính là, sức lực của cô hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến hắn. Mọi hàng động phản kháng của cô, hắn tiếp nhận một cách hời hợt.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Yuri, anh làm sao vậy? Đừng có mà nổi điên lên như thế ! “
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> Jung Jessica sợ đến mức nước mắt không ngừng rơi ra. Một phút trước còn ôn như như người tình hoàn hảo, sau một khắn thì đột nhiên giống như là tên biến thái, động tác dọa người, ngay cả ánh mắt cũng rất khủng bố.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Nhìn cô sợ hãi như thể sắp bị lăng trì, toàn thân run rẩy co rúc lại, Yuri chậm rãi đè lên cô, môi mỏng bắt đầu hôn lên hai luồn phong nhũ cao cao đứng thẳng dưới lớp áo lót rẻ tiền.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">” Đừng mà……”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Bởi vì hắn vùi mặt vào trong ngực cô cho nên cô căn bản không thể nhìn đến sắc mặt của hắn,<p class="apple-converted-space">
“ Anh….”<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Cô cũng không quản đến việc có cào rách mặt hắn hay không, ngón tay keo kiệt dùng sức bấu véo má của hắn :<p class="apple-converted-space">
” Anh……. “<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Em cho rằng như vậy thì em có thể thoát được hay sao? Hả?”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri tiện tay giật xuống cà vạt của mình, dễ dàng nắm lấy hai cổ tay mảnh khảnh, sau đó trói chặt tay cô lên đỉnh đầu.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Hai chân cô đung đưa trên không, dùng hết toàn lực mà đánh đá về phía hắn nhưng Yuri cũng chẳng vì thế mà thay đổi chút nào. Nước mắt không ngừng chảy ra như suối thấm ướt khuôn mặt xanh xao của cô. Má hồng như mận, nước mắt trượt xuống chiếc cằm trắng ngà của cô.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Chẳng quan tâm đến nửa trên bị trần trụi, cô chỉ có thể trơ mắt nhìn Yuri trói hait ay của mình lại :<p class="apple-converted-space">
“Yuri, rốt cuộc thì anh còn muốn tôi như thế nào ? “
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“ Em nói thử xem tôi muốn em như thế nào?”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Hắn không trả lời cô mà hỏi ngược lại.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Hắn muốn cho cô hiểu rõ, một phụ nữ căn bản không có sức lực địch nổi một người đàn ông. Nếu thật sự có người muốn làm loạn với cô, cô đương nhiên không có năng lực chống trả.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Anh là đồ biến thái…. Anh muốn cưỡng bức tôi sao?”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Cô khàn cả giọng lên án hắn, dứt bỏ hoàn toàn sợ hãi, trong mắt chỉ ngập tràn hận ý.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Đúng vậy! Anh chính là muốn cưỡng bức em đấy!”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> <p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri thoải mái thừa nhận, thoải mái cởi bỏ thắt lưng của mình.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Hắn càng đưa tay ôm lấy phía dưới cô, không thể không ngưỡng mộ chính bản thân mình.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Ừ…..”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> <p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Jung Jessica muốn hét lên chửi ầm hắn, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của hắn thì tất cả lời nói đều phải nuốt trở lại cuống họng.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Hắn khinh miệt mà nhếch môi, dùng ngón tay cái xoa xoa cái cằm của cô, ngón tay thô ráp vân vê lên da thịt của cô khiến chúng đỏ bừng. Hắn đè thấp gò má xuống bên tai cô, cố gắng nhẫn nhịn cảm giác ghen tuông, thì thào chất vấn:<p class="apple-converted-space">
“ Nếu như có người muốn em như vậy, em định làm như thế nào? Hả? Sau khi mọi việc kết thúc có phải em muốn nhảy lầu tự tử có đúng không?”<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Jung Jessica bị hắn dọa cho sợ hãi, rùng mình một cái, sau đó lắc đầu thật mạnh:<p class="apple-converted-space">
“Không!”.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Cô không muốn bị người ta cưỡng bức, một màn Chu Thích định làm trước kia với cô lại hiện lên trước mắt, rõ mồn một như vừa mới xảy ra hôm qua. Hắn không hiểu cô chán ghét, cảm thấy ghê tởm như thế nào đâu. Toàn thân cô khó chịu đến mức không thể nào chịu đựng nổi. Nếu thật sự…..thật sự có chuyện xảy ra, cô chắc chắn cũng sẽ như lời hắn nói mà đi nhảy lầu tự tử.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Không cái gì? Hả?”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Khuôn mặt anh tuấn của hắn lại đè thấp bên tai cô, đứng thân thẳng. Tuy cách cô một khoảng cách, nhưng khí thế của hắn vẫn bao vây lấy cô.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Đôi mắt to mọng nước nhìn hắn lạnh lùng như băng, Jung Jessica nhịn không được mà nuốt lấy một ngụm khí lạnh.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Lúc này, áo sơ mi của hắn đã cởi bỏ toàn bộ cúc, lộ ra da thịt màu tiểu mạch sáng bóng, bộ ngực rắn chắc vạm vỡ, bởi hắn luôn luyện tập thể thao. Cơ ngực săn chắc, đủ đẹp và quyến rũ bất cứ người đàn bà nào.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Hắn cũng không có trực tiếp cởi quần, mà là mở rộng đến ngang hông, lộ ra quần lót lần trước cô mua cho hắn. Chiếc quần tam giác mỏng căn bản không đủ để che khuất trụ thiên nhô cao giữa hai chân của hắn. Yuri không để cho người ta cảm thấy bay bổng hay chán ghét, ở toàn thân hắn tản mát ra một loạt nam tính trí mạng đầy mị lực, khiến người ta nín thở quên hết mọi cảm giác. Đó là một loại khí chất làm cho không khí dục vọng gợn sóng, tràn ngập khí chất nguyên thủy chứ không phải dựa vào bề ngoài điển trai hay thân thể cường tráng, càng không cần phải trần trụi bại lộ trong không khí mới hấp dẫn người, mà ngôn ngữ cử chỉ đầu mày cuối mắt trong lúc đó đã làm nổi bật lên tất cả.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Sica miệng đắng lưỡi khô nuốt nước miếng nhìn hắn. Trời ạ! Ánh mắt của hắn vẫn rơi trên người của cô, khiến cô đỏ mặt tía tai, trống ngực đập liên tục, nhiệt độ trên da thịt càng lúc càng nóng bỏng.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Cô cảm giác bản thân mình đang mê muội, trong đầu hoàn toàn trống rỗng, nhưng lại chỉ có thể ở dưới ánh mắt nóng bỏng của hắn, hình như sắp tan chảy mất rồi!
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Nói chuyện! Em không cái gì? Hả?”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri tiến thêm một bước gần cô, ép hỏi. Hắn nhất định phải cho cô hiểu rõ: cô ở một mình nguy hiểm đến thế nào.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Ừ!”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Vẻ mặt cô mở mịt nhìn hắn, không hiểu hắn đang muốn hỏi mình điều gì, “Anh muốn em trả lời cái gì?”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri nhìn vẻ mặt ngốc nghếch của cô, tuyệt đối không cho cô có cơ hội suy nghĩ thêm. Biết cô có lẽ sẽ gặp nguy hiểm, cho nên hắn nhất định phải diễn tập một lần trước cho cô xem.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Như vậy, ấn tượng của cô đối với ‘nguy hiểm’, nhất định sẽ khắc sâu thêm.
<p style="margin-top: .25in; margin-right: 0in; margin-bottom: .25in; margin-left: 0in; line-height: 15.75pt; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Bất quá, Yuri dùng thực lực cùng kinh nghiệm của bản thân để nói cho cô hiểu rõ: chưa hề chấm dứt, mới chỉ là bắt đầu thôi!
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p id="more-5041">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Hắn kéo hai tay cô xuống, cởi bỏ dây trói trên tay cô. Bây giờ hắn không cho phép cô bị trói, mà muốn cô dùng hai tay đón hùa ý hắn.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Rốt cuộc cũng tìm lại được tự do, Jung Jessica còn chưa kịp xoa xoa cổ tay bị trói đau của mình thì đã tự phát ra một tiếng kiều ngâm…. Nhũ tiêm của cô bị hắn mút lấy kịch liệt. Một cảm giác tê liệt như điện giật chạy qua toàn thân cô.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Hắn vừa hôn xuống, càng lúc càng cuồng vọng, càng lúc càng thêm dùng sức va chạm vào thân thể của cô.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Mỗi động tác của hắn mãnh liệt như vậy, giống như muốn khảm vào lòng cô, muốn khắc sâu vào trong linh hồn cô, khiến cô vừa thấy sợ cũng lại vừa thấy yêu, thích thú với sự giao hợp nam nữ. Tâm hồn xuân động lòng người không che dấu được, nước bắt đầu chảy kêu những tiếng róc rách….
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“…..”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Từng ngụm âm thanh đè nén nhưng vẫn không có cách nào ngăn cản chúng phát ra ngoài môi cô.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri thỏa mãn với những phản ứng của cô, yêu thích cô không che dấu cảm xúc thực trong lòng. Hai con ngươi kiều mị…..Tư thái của cô bây giờ tràn ngập phóng đãng.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Nhưng, hắn thích nhìn cô phóng đãng với chính mình. Hắn thích được nhìn một mặt khác được che giấu trong cô.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Khi cô run rẩy đến lần thứ ba, dịch mật chảy ra càng nhiều. Hắn như mãnh thú mà vồ lấy cô, gầm lên một tiếng, cả thân thể trầm xuống, kịch liệt run rẩy. Sau đó, hắn đem tất cả tinh lực, không bỏ sót chút nào rót vào trong cơ thể của cô….
<p style="margin: 0.25in 0in; text-align: center; line-height: 15.75pt; background: #111111;" align="center"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">*********
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Tùy tiện mặc chiếc áo sơ mi rộng thùng thình của Yuri, Sica ngồi ở trên ghế, ăn đồ ăn nhanh mà hắn mua về. Bởi vì lúc trước sửa sang lại quần áo, thu dọn căn phòng, cuối cùng còn bị hắn ‘muốn’ đến mấy lần, cô đương nhiên là hao tốn quá nhiều khí lực, cho nên khẩu vị cũng thoải mái hơn nhiều.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Rất nhanh, cô đã giải quyết xong phần của mình, một tay định cướp lấy nửa phần của Yuri.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“ Em yêu, đây là đồ của anh!”<p class="apple-converted-space">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri cầm chiếc đũa, cau mày nhắc nhở.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Biết là của anh, nhưng mà em…đói! Anh phải cho em ăn chứ? Em không có chê anh bẩn đâu, sẽ thoải mái mà chấp nhận hết!”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> <p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Cô vừa mở lớn miệng để ăn, vừa hiên ngang hào phóng nói.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri chỉ có thể buông đũa xuống, mặc dù bụng của hắn cũng còn đang ‘đánh trống kêu oan’.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Hiện tại, anh cũng đã thỏa mãn thú tính của anh rồi, có phải cũng nên trở về không?”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> <p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Sica vuốt bụng, ngẩng đầu thúc giục hắn.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri lại hơi chau mày, nói:<p class="apple-converted-space">
“ Cái gì mà thỏa mãn thú tính của anh? Hả?”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Anh cứ nói đi! Vừa đến là đối với em như vậy, không cho em một phút nghỉ ngơi! Một lần lại thêm một lần….Không phải thú tính thì là cái gì?”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Hắn cho đến bây giờ cũng chưa hề nói yêu cô, cho nên cô coi mọi hành động lúc trước của hắn chỉ là phát tiết chứ không phải ân ái.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri giơ chân dài ở dưới mặt bàn lên. Bàn chân đi bít tất trắng tiến thẳng vào giữa hai chân của cô, dùng ngón chân chạm đến nơi mềm mại bí ẩn không gì che lấp của cô.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Sica muốn khép hai chân lại, nhưng chính hắn căn bản không cho cô có cơ hội:<p class="apple-converted-space">
“ Yuri, anh thật đáng ghét! Đừng có làm như vậy với em….”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri không để ý đến sự giận dỗi của cô, híp mắt hỏi:<p class="apple-converted-space">
“ Vậy còn em….tôi đã thỏa mãn tất cả thú tính trong em chưa?”<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Sica bị hắn khiêu khích không còn kiên nhẫn mà ngồi yên trên ghế, dựng thẳng hai chân, khom lưng tại bàn ăn:<p class="apple-converted-space">
“ Yuri! Anh thật đáng ghét!”<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Nói! Em thỏa mãn chưa?”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Hắn nhất định phải bắt cô trả lời, đôi mắt thâm thúy nhìn chằm chằm vào gò má ửng hồng của cô.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Em không biết!”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Cô nghĩ một đằng đáp một nẻo, giọng nghe có vẻ cực kỳ không thích. Bị hắn khinh bạc thế này, cô làm sao mà có tâm tình tốt được.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Hừ! Vậy ý của em là tôi chưa thỏa mãn cho đủ em!?”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> <p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri làm vẻ mặt áy náy nói, giống như rất xin lỗi cô.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> “Ừ!”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> <p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Sica tùy tiện đáp lại, sau đó thoát khỏi chân hắn, thuận tiện cầm luôn bát mỳ ăn liền, chạy đến chỗ khác ăn.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Vậy thì hiện tại anh phải cố gắng thỏa mãn hết cho em!”<p class="apple-converted-space">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri lớn tiếng nói, sau đó bắt lấy người cô. nói: “<p class="apple-converted-space">Không……Không……Anh đã thỏa mãn em rồi! Anh đã thỏa mãn em rồi……Được chưa?”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Ha ha, nghe em nói miễn cưỡng chưa kìa!”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri đi đến bên cạnh cô, bắt lấy bờ vai cô, ở bên tai cô thì thầm:<p class="apple-converted-space">
“ Lời nói miễn cưỡng của em như vậy, đối với anh là một loại sỉ nhục!”<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Hắn đem thân cô xoay chuyển, để sống lưng cô dựa vào vách tường,<p class="apple-converted-space">
“ Chúng ta làm thêm một lần nữa nhé!”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Không!”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Sica sợ đến mức hét to lên một tiếng, sau đó bưng mỳ chạy qua một bên:<p class="apple-converted-space">
“ Yuri, anh bây giờ về nhà quản lý con cái đi! A, nhanh lên, con mà không nhìn thấy anh là chúng nó lại khóc đấy!”<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Hiện tại cô chỉ có thể lôi các bảo bối ra làm tấm lá chắn.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Bọn nó không nhìn thấy anh là sẽ khóc sao? Ha ha ha, anh nghĩ dưới sự dạy bảo của em, bọn nó nhìn thấy anh mới khóc!”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> <p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri tự giễu nói, hiện tại hai đứa con của hắn không thấy hắn về nhà không biết đã vui thành dạng gì rồi.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Ai dạy bọn chúng được chứ? Bọn chúng không phải vẫn đi theo anh hay sao? Em mới chỉ là ở cạnh chúng được vài ngày thôi đấy nhé!”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Sica trong lòng cười thầm. Hai đứa con đơn giản đơn giản đầu hàng trước cô, trong lòng cô cũng không phải là vui mừng bình thường.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Ừ, hừ. đây không phải là nói em rất lợi hai hay sao? Trong vòng vài ngày có thể khiến hai đứa tiểu quỷ đó hoàn toàn nghe em chỉ huy!”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri châm chọc nói, bàn tay đặt trên người cô chậm rãi trượt xuống, tạm thời buông tha cho cô.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Ha ha, nói có thì có!”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> <p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Sica biết rõ hắn không náo loạn nữa, mới nhanh chóng tìm chỗ ngồi xuống, tiếp tục ăn nốt bát mỳ ăn liền của mình: “<p class="apple-converted-space">Yul……Anh nên về sơm đi thì hơn!”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Nhưng em mặc đồ của anh, chẳng lẽ em muốn anh trần như nhộng đi ra ngoài nhà trọ này sao?”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Sica lè lưỡi:<p class="apple-converted-space">
“ Em cởi ngay bây giờ! Mấy đồ này của anh…..”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Không cần phiền phức! Tối nay anh ngủ lại ỏ đây!”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri đi theo cô vào phòng ngủ, ở sau lưng cô nói ra.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“ Vì sao? Nhưng mà…..giường ở đây không lớn, không đủ cho hai người nằm!”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> <p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Cô chỉ chỉ vào chiếc giường đơn trong phòng. Quả thực, mọi việc nằm ngoài dự liệu của cô.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“ Không có vấn đề gì! Anh có cách để chúng ta cùng ngủ được!”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> <p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Giường đơn, hai người chỉ cần ôm nhau ngủ là được.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Không được! Chúng ta đang tiến triển quá nhanh! Bây giờ vẫn chưa ngủ trên một chiếc giường được!”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Làm cái gì? Cô rõ ràng là muốn hắn theo đúng trình tự theo đuổi mình, kết quả thì lại hoàn toàn đảo lộn.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Phụ nữ thật là quá dông dài!”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Cô cho là hắn tự nguyện chui rúc trong căn phòng bé xíu bằng cái lỗ mũi này sao? Còn không phải là lo lắng cho cô buổi tối có an toàn hay không à?
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“ Nếu như anh hôm nay cứ nhất quyết như thế, vậy thì anh ngủ ở ghế sô pha đi!”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> Sica chỉ vào sô pha trong phòng khách nói:<p class="apple-converted-space">“ Đây là châm chước lần đầu của em thôi đấy!”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Sô pha thật nhỏ…..”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Vậy thì xuống đất ngủ đi! Em tin chỗ đó đủ cho anh ngủ thoải mái!”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Cô vẫn tiếp tục kiên trì. Cô nhất định phải kiên trì đến cùng, nếu không thiệt thòi nhất định thuộc về cô.
<p style="margin-top: .25in; margin-right: 0in; margin-bottom: .25in; margin-left: 0in; line-height: 15.75pt; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Tiếng chuông báo thức rộn rã vang lên khiến người đang ngủ say trên giường theo bản năng mà từ từ mở mắt.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Á!”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Một tiếng thét chói tai vang lên, Sica theo đó mà rớt bịch xuống giường. Cô phát hiện ra mình đang bị một cánh tay gắt gao ôm chặt, hơn nữa áo ngủ của cô cũng bị cởi hết cúc. Có rất nhiều dấu tay in lại trên da thịt mềm mại của cô. Núi non trước ngực hoàn toàn run rẩy phơi mình trong nắng sớm.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p id="more-5043">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Sica tức giận hung hăng đạp cho cái tên gây chuyện đang ngủ say bên cạnh một cước xuống giường, trừng mắt nói:<p class="apple-converted-space">
“ Anh dậy ngay cho em! Ai cho anh vào đây? Lại còn đạp cả em xuống giường!”<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri cau chặt mày, mắt vẫn còn lim dim, miễn cưỡng lắm mới mở hé một chút, giơ tay vuốt vuốt mắt, nói: “Sáng sớm dậy chưa gì đã phá anh rồi! Để yên cho anh ngủ thêm chút nữa!”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Ngày hôm qua, Yuri ngủ trên sa lôn, cứ ngã lên ngã xuống, cho nên nửa đêm khuya khoắt hắn mới mò vào phòng cô để ngủ.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Ngủ cái gì mà ngủ! Tỉnh dậy, sắc quỷ! Ai cho anh cởi áo của em, hả?”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> <p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Sica càng nói càng tức giận. Đêm qua, cô ngủ say quá nên hắn bò lên giường cô lúc nào cô cũng không biết, và tất nhiên chuyện áo bị cởi khi nào cô cũng chẳng biết.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri căn bản không để ý đến lời phàn nàn của cô. Hắn đã có thói quen, trước khi ngủ, ở gần cô là phải cởi áo cô, sờ cô, rồi vân vê đến no nê sau đó mới đi ngủ.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Nhìn Yuri không có bất cứ phản ứng gì, nằm lỳ trên giường ngru tiếp, Sica cũng chỉ đành mặc kệ hắn. Xuống giường, cô bước vào phòng tắm chuẩn bị làm sạch chính mình.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Tắm xong, cô bắt đầu trang điểm, sau đó thoa kem dưỡng da lên mặt. Sau đó, cô bắt đầu đánh mắt. Mắt cô vốn to, tròn , lại có hàng mi cong vút như liễu, cho nên chỉ cần đánh chút phấn mắt vào là đã nổi bật lắm rồi, không cần thiết phải sử dụng đến phấn nhũ.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Đánh thêm chút phấn hồng lên má, thêm chút son lên môi, Sica vốn xinh đẹp lại càng thêm xinh đẹp hơn.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Sica nhìn vào gương soi một lần nữa, kiểm tra xem mọi thứ đã ổn chưa. Hài lòng với chính mình hiện lên trong gương, cô mới bước ra khỏi phòng tắm. Lúc này, ở trong phòng, Yuri đã thức dậy, đang thay đồ.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Anh cầm quần áo của anh ra ngoài thay đi! Em cần phải thay quần áo!”<p class="apple-converted-space">
Sica chỉ vào tủ đồ, nói với Yuri.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Em cứ thay đồ đi! Anh không ngại gì đâu!”<p class="apple-converted-space">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri bình thản nói. Sica siết chặt, vò lấy chiếc áo sơ mi trong tay. Chiếc áo nhăn nhúm khó coi.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Yuri, có anh ở đây, em không thay quần áo được! Anh mau đi ra ngoài đi!”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> <p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Sica nhăn mặt, vừa nói vừa đánh vào người Yuri.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri chẳng có chút xi nhê gì, nhẹ nhàng hôn lên đôi môi mọng đỏ của Sica và nói: “Sica à, có nhìn hay không thì anh vẫn biết hết mọi ngõ ngách trên cơ thể em rồi mà! Bất cứ chỗ nào anh cũng…..”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Thôi ngay! Anh là khách không mời mà đến, từ nay về sau anh đừng có đến đây nữa!”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> <p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Sica đánh vào lưng hắn mấy cái, cười cảnh cáo nói.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Anh không phải khách của em! Anh là chồng em!”<p class="apple-converted-space">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri chậm rãi tiến lên một bước. Sáng sớm mà đã náo nhiệt thế này rồi! Hôm nay là ngày đầu tiên cô đi làm, hắn muốn đi cùng với cô.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Không được ăn nói lung tung, em bây giờ là người độc thân, chưa chồng!”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Chưa chồng ư? Vậy các con của em từ đâu mà ra hả?”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri quay đầu lại, nhìn thẳng vào Sica chất vấn.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Sica lắc đầu thật mạnh, thập phần lo lắng nói:<p class="apple-converted-space">
“ Con là con của anh! Hiện tại chúng đều mang họ Kwon, không liên quan gì đến em nữa!”<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Tốt! Bây giờ đến ngay cả con mà em cũng không thừa nhận ư?”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> <p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri nhịn xuống lo lắng trong lòng, thầm nghĩ: Sica à! Bây giờ em còn muốn giở trò gì nữa đây? Anh sẽ không để em ngay cả con cũng chối bỏ như thế đâu!<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Em bây giờ độc thân! Độc thân! Không con, không chồng gì hết!”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Sica chống chế nói, tiếng mỗi lúc mỗi nhỏ. Không cho Yuri có cơ hội nói tiếp, cô đẩy hắn ra.
<p style="margin: 0in; margin-bottom: .0001pt; line-height: 18.0pt; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Sica cười ra tiếng. Đúng! Hiện tại cô là một phụ nữ độc thân, không có con, không chồng, chẳng có gì phải lo lắng cả.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Hôm nay là ngày đầu tiên Jung Jessica đi làm. Cô ngồi trên một chiếc xe hơi cao cấp sản xuất với số lượng đếm trên đầu ngón tay trên thế giới. Trời ạ! Cô chỉ là một nhân viên bình thường thôi, ngồi chiếc xe hơi đắt tiền như thế này không biết mọi người sẽ nghĩ như thế nào đây?
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri đưa Sica đến chỗ làm việc của cô. Mặc dù từ trước đến nay hắn chẳng quan tâm đến mấy tin tức bát quái lá cải nhưng vì Sica, hắn không muốn cô phải nghe những lời bàn tán nên cũng không phản đối trước lời đề nghị của cô. Nhìn Sica ngồi bất động, Yuri thúc giục: “Nhanh xuống xe đi, lúc trước không phải em cứ giục anh là phải mau mau đi hay sao?”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Sica nhìn thấy trước công ty có rất nhiều xe đỗ, cô nhịn không được mà thở dài một hơi: “Yuri, anh chạy xe ra chỗ xa xa một chút, sau đó để em xuống xe!”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Vì sao?” Yuri khó hiểu hỏi.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Em không muốn ngày đầu tiên đi làm đã bị chú ý!!
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> <p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri, xe của anh quá nổi bật!” Cô không hề nhíu mày, không làm nũng cũng chẳng giận dỗi chút nào, giọng điệu rất chân thành.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri gật đầu, sau đó lái xe đi vào một con hẻm.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Sica mặc dù ăn mặc giản dị nhưng bởi vì cô có nét mặt đáng yêu dịu dàng lại vô cùng phúc hậu nên thu hút không ít ánh mắt.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Oa, Sica xinh đẹp chẳng kém gì so với mấy ngôi sao của chúng ta đâu nhỉ?”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> <p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Đều là thợ trang điểm với nhau, chị Lý đương nhiên nhìn một cái là nhận ngay ra vẻ đẹp yêu kiều của Sica ~ Ngũ quan của cô gái này thật cân đổi!~ Chị Lý thầm nghĩ.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Không có đâu ạ!”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> <p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Nghe lời khen của chị Lý, Sica xấu hổ không dám nhận. Trước kia, Sica có hoàn cảnh “đặc biệt”, bị bán làm người hầu, đâu có ai khen một người hầu là cô gái xinh đẹp. Sau đó cô lại bị Yuri nhốt lại trong biệt thự, ngày lại ngày bị hắn và mọi người khi dễ. Cho nên, cơ hồ chẳng có ai khen cô một câu xinh đẹp cả.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Cảm giác được người khác khen thật lạ lẫm, hoàn toàn mới lạ. Cho tới bây giờ cô chưa từng được hưởng thụ qua.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Thật mà! Sica ngày càng xinh đẹp đấy! Có nghĩ đến tương lai thành ngôi sao không? Ở đây có rất nhiều đạo diễn, nhà sản xuất đến, cho nên em có rất nhiều cơ hội!”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Sica ngay lập tức lắc đầu:<p class="apple-converted-space">
“ Không! Em chỉ thích hóa trang với tạo hình thôi, những chuyện kia không hợp với em đâu!”<p class="apple-converted-space">Cô không muốn trở thành người nổi tiếng. Nếu cô muốn trở nên nổi tiếng thì bằng vào việc được tổng tài Kwon thị yêu thương như thế này đã là có quá nhiều cơ hội rồi.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Đáng tiếc! Em nhìn những cô gái nổi tiếng kia mà xem! Thực chất cũng không xinh đẹp đến vậy đâu! Họ sẽ cho chúng ta rất nhiều tiền lì xì, để chúng ta giúp họ đẹp hơn người khác!”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Chị Lý đột nhiên cười hì hì nói. Kỳ thật, chuyện bí mật này không phải gặp ai là chị cũng nói ra được.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Sẽ có người cho chúng ta lì xì sao?”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> <p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Sica vừa nghe đến tiền thưởng là lập tức mắt sáng lên, trong đầu hiện lên ý nghĩ mở sổ tiết kiệm.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Đương nhiên, rất nhiều …, họ không tự nhiên mà đẹp được tất cả đều phải nhờ vào thợ trang điểm chúng ta ư???<p class="apple-converted-space">
Ha ha. . . . . .”<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Chị Lý bắt đầu giảng cho Sica hiểu. Có rất nhiều chuyện phát sinh, đương nhiên đơn giản chỉ là sự tranh giành giữa các minh tinh để có được lên hình đẹp trên báo.
<p style="margin-top: .25in; margin-right: 0in; margin-bottom: .25in; margin-left: 0in; line-height: 15.75pt; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Ngày hôm sau Yuri thuê cho Jung Jessica một căn hộ sa hoa bậc nhất trong tiểu khu. Không chỉ phía dưới căn hộ có nhân viên bảo vệ, mà ngay cả trên ban công của căn hộ cũng đều có nhân viên tuần tra đứng gác hai bốn trên hai bốn.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p id="more-5066">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Bất quá, cách này vẫn khiến Yuri không yên tâm lắm. Hắn điều tới một đội bảo vệ được huấn luyện thuê ngay bên cạnh căn hộ của Sica. Đương nhiên, Sica không biết chút gì về việc này, có một số việc hắn không muốn nói rõ cho cô biết.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Tuy nhiên Sica không phải là tình nguyện chịu sự sắp xếp của hắn, nhưng mà từ góc độ an toàn mà nói, cô cam tâm tình nguyện. Cô cũng không giận dỗi Yuri chỉ là không muốn hắn ở cùng cô lúc này mà thôi. Mỗi ngày cùng lắm là để hắn đưa về nhà, sau đó hắn phải về nhà của hắn.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Ngày đầu tiên, buổi tối hắn tức giận nói nơi này là do hắn dùng tiền thuê cho cô, nên cô không có quyền đuổi hắn. Sica lập tức đáp trả, nếu đây là chỗ hắn dùng tiền thuê thì hắn ở đây luôn còn cô sẽ tự mình đi thuê chỗ khác.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri thấy không lay chuyển được cô, chỉ sờ sơ cái mũi tạm thời rời đi, từ nay về sau sẽ lại nghĩ ra cách khác.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Bất quá mỗi ngày hắn phải đưa đón cô đi làm rồi về nhà. Đối với cô đây là sự nhượng bộ lớn nhất rồi. Sica nghĩ lan man, trước mắt cô là công ty nơi cô làm việc, cô cứ đứng trước cửa công ty thật lâu. Công việc của cô thấm thoắt đã được ba ngày, cô được trả 40 đồng. Cô đem cất những đồng tiền màu đỏ vào ví, trước cửa buồng vệ sinh một lần nữa lại khoa chân múa tay vì vui sướng.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Mỗi ngày số tiền hoa hồng cô nhận được không nhiều lắm, so với những thợ trang điểm khác bọn họ có khi còn ra tay dã man hơn. Đúng vậy! Mặc dù có chút không ý tứ, nhưng cô nhận tiền cũng chỉ vì để cho bọn họ yên tâm. Nếu cô không nhận những đồng tiền hoa hồng này, thì bọn họ lại cho rằng cô không có tâm tạo hình trang điểm cho bọn họ thêm xinh đẹp.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Cầm số tiền mặt không được nhiều cho lắm, trong lòng Sica lại một lần an ủi mình. Đúng! Cô nhận tiền như vậy cũng là chính đáng, tuyệt đối là chính đáng.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Rất nhanh đem số tiền cất đi, Jung Jessica chuẩn bị từ phòng vệ sinh đi ra. Đúng lúc này, ngoài cửa vô tình có lời nói làm cho cô thu chân không bước nữa.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Đại minh tinh thì có gì đặc biệt hơn người, lấy cái gì mà lên mặt, còn cho mình là tiểu thư, chỉ xứng đáng lau giày cho tôi, chết tiệt….”<p class="apple-converted-space">
Một cái nguýt dài kéo theo cả tiếng hờn dỗi oán trách của cô gái trẻ.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Một cô gái khác đang trang điểm, trên người mặc bộ cánh bó sát có gương mặt nữ sinh đáp lại :<p class="apple-converted-space">
“ Haha.. Đừng có tức giận như vậy, lúc trước ở phòng chụp cô cũng sùng bái cô ta, cái gì cũng có thể làm cho cô ta còn gì!”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“ Cái gì??? Sùng bái cô ta, tôi sùng bái cô ta cái gì? Xét cho cùng cũng chỉ là hang kỹ nữ cao cấp mà thôi!”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“ Không nên tức giận. Cô ta có tư chất, mỗi bộ phim đều được nhận vai nữ chính lại thường xuyên ra đĩa nhạc.”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Vậy ư..? Có người nâng đỡ chắc cô ta mới được như vậy. Nói cho cùng đã qua tay nhiều đạo diễn, nhiều đàn ông rồi nên……”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> <p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Cô gái trẻ mỉa mai nói.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Nói ghen gét mười phần, trong khinh miệt có lẫn hâm mộ và ghen tị. Cô gái mặc váy ngắn phát ra tiếng cười an ủi nói:<p class="apple-converted-space">
“ Ha ha! Không phải nghĩ một đằng làm một nẻo nhé. Muốn đi trên kẻ khác chính là phải như vậy, để xem chúng ta ai có thể câu được con cá lớn, có thể dựa vào ngọn núi lớn.”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Khốn nạn! Ở đâu tốt như vậy? Cái đám đàn ông kia chỉ biết nghĩ đến bản than, chứ gặp phải chuyện tình cảm thật thì bọn họ sẽ từ chối ngay”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Cô gái trẻ mắng to một tiếng, soi vào gương tỉa tót đôi long mày.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“ Không biết cái cô Kỳ Kỳ kia có điểm gì, mà lại được Kwon tổng nâng đỡ như vậy, tiền nhiều, phong độ tốt, thực sự thì cô ta được Kwon tổng cho lên tận thiên Kwon rồi.”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri??? Sica thấy ngực mình không thoải mái, cô biết rõ Yuri cùng với Kỳ Kỳ có quan hệ nhưng mà từ miệng người khác nói ra như vậy chính cô cũng cảm thấy tức giận thay, hai tay không tự giác nắm lại, móng tay khẽ cắm sâu tạo thành rãnh, trong tâm trí bất chợt không có cảm giác.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“ Ha ha ha! Có lẽ sẽ có một ngày cô cũng có cơ hội nịnh bợ đén một người như vậy, làm cho anh ta cân nhắc cô lên”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> <p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Cô gái mặc váy ngắn nói.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“ Cô suy nghĩ một chút đi, bạn gái của hắn chết, trong lòng hắn nhất định đâng rất cô đơn. Gặp một người trẻ xinh đẹp lại là đại mỹ nhân, Kwon tổng tài từ nay về sau yêu cô hay không khó có thể nói trước”.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Ha ha ha, nếu quả thật có lúc như thế, tôi nhất định phải bắt cô Kỳ Kỳ kia lau giày cho tôi…..”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> <p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Cô gái trẻ buông một câu thề đùa.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Trong phòng vệ sinh Sica cảm thấy tóc mình dựng lên vì tức giận, đàn bà bây giờ dù thế nào cũng đều muốn dựa vào đàn ông thành công đẻ đi lên, dựa vào đàn ông để phát tài. Cứ coi như các cô có sức tưởng tượng tốt, nhưng làm sao có thể lại chú ý tới người đàn ông đó?
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Tại cô chán ghét kiểu đàn ông như vậy, mà Yuri lại không biết kiểm điểm mình, bị người khác buông những lời như vậy, cũng cảm thấy mình sao có thể đơn giản mà gả cho hắn.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Trước kia bị Kỳ Kỳ cùng Tiền Lỵ Nhi làm khó, càng nghĩ càng cảm thấy khó chịu, càng ngày càng tức giận, ý như muốn trả thù ngày một lớn.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Đúng, hắn nhất định phải bị trả thù, nếu không sao có thể nuốt trôi cục tức này.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Két cạch một tiếng, Jung Jessica vặn mở cửa phòng vệ sinh, rất tự nhiên đi đến vòi nước. Hai cô gái trẻ thấy Jung Jessica tiến lại từ phía sau, lập tức thu dọn đồ đứng dậy, cô gái có giọng chanh chua chửi đổng giờ đã thay một bộ khác trông đáng yêu, ra vẻ yểu điệu thục nữ.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“ Jung tiểu thư, da của chị thật đẹp ! Không biết chị có bí quyết gì vậy?”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> <p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Cô gái nói sẽ cho Kỳ Kỳ lau giày mình láu lỉnh hỏi với âm thanh nhu thuận. Jung Jessica ngoài thì cười nhưng trong lòng không thể cười được nhìn cô ta, sau đó nhìn nhìn mặt mình : “Thật không? Tôi thấy da tôi rất bình thường đấy chứ!”<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Ha ha! Xem ra Jung tiểu thư là người xinh đẹp nhất… ha ha ha, người đàn ông đó nhất định sẽ rất thích tiểu thư, tiểu thư là quan trọng nhất trong lòng anh ta.”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Cô gái mặc váy ngắn nói, sắc mặt cố chút xấu hổ, vì biết rằng lúc trước mình nói gì có khi Sica cũng đã nghe thấy. Hơn nữa cô cũng biết hình tượng của mình là rất quan trọng nếu như quản lý biết nhất định sẽ nổi giận và tiền lương cũng coi như xong đời.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Jung Jessica chỉ cười, tức giận chỉ là dùng gót giày nện xuống nền nhà mà đi ra khỏi toilet.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Hắn thích cô sao? Cô quan trọng với hắn lắm sao?
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Hừ? Trước đây hắn không đối xử tử tế với mình, mình cũng không phải là quan trọng với hắn cho nên hai người kia mới trêu tức cô như vậy.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Còn bây giờ? Hắn đối với cô là rất tốt, giống như không có ai gây ra chuyện với hắn. Nhưng số người theo đuổi hắn thì rất nhiều, nguy hiểm lúc nào cũng có thể đến.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Trong lòng Jung Jessica lại thấy bất an, không thể yên lòng
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Cánh môi của Sica cong lên hướng vào phòng hoá trang mà đi, không cẩn thận va vào một người: “Ối……! Cô không có mắt hay sao mà lại …..?”<p class="apple-converted-space">
Một giọng nói cay nghiệt tức giận vang lên.
<p style="margin-top: .25in; margin-right: 0in; margin-bottom: .25in; margin-left: 0in; line-height: 15.75pt; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Nghe thấy tiếng kêu kiêu ngạo quen thuộc, Jung Jessica nhìn vào chủ nhân của tiếng kêu kia, vừa vặn người đó cũng đang nhìn cô.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Kỳ Kỳ như không tin vào mắt mình, đồng thời cũng phát ra âm thanh càng thêm kinh ngạc:”Cô… . . Cô. . . . . .Cô không phải là đã chết rồi sao?. . . . . .” Trên khuôn mặt bởi vì sợ hãi mà nhăn lại.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p id="more-5069">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Sica thật muốn nói ‘ngậm cái miệng thối của cô lại, cô mới chết ý’, nhưng mắt to đột nhiên lộ ra một tia quỷ dị.”Cô đoán thử xem tôi là người hay ma?”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Kỳ Kỳ khẽ vuốt hai cánh tay trắng tuyết vốn đã nổi da gà nói: “Giữa ban ngày cô không cần phải dọa tôi, cô rốt cuộc là người hay ma?”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> “Chẳng lẽ cô đã làm chuyện gì có lỗi với tôi cho nên cô sợ gặp tôi?”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> Người ta có câu: không làm việc trái với lương tâm nửa đêm cũng không sợ bị kêu đến quỷ môn quan.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Tôi làm chuyện có lỗi với cô ư? Cô thật. . . . . . hay nói đùa. . . . . .” Chân đi giày cao gót mười phân, Kỳ Kỳ sợ tới mức hai chân run rẩy lui về phía sau, bởi vì cô quá mức sợ hãi làm chính mình trượt chân ngã ngồi trên mặt đất. Mà chiếc váy ngắn lúc này cũng bị hất lên đến thắt lưng, lộ ra chiếc quần lót bên trong cùng tư thế ngã hết sức khó coi.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Đang giờ nghỉ trưa nên xung quanh chỗ 2 người đang đứng có rất nhiều nhân viên qua lại, nhìn thấy cảnh người đẹp lộ hàng thì xuất hiện những ánh mắt tham lam ngắm nhìn hai đùi tuyết trắng của Kỳ Kỳ, còn phía phụ nữ thì nhìn cô ta bằng cặp mắt ghen tị.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Sica cũng phát ra tiếng cười, nụ cười trên mặt càng ngày càng tươi.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Nửa phút sau mới có quản lý đến nâng Kỳ Kỳ dậy, sau đó quan tâm hỏi: “Kỳ Kỳ tiểu thư ,cô sao rồi, có đau ở đâu không ?”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Cô gái này là ai?”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> Kỳ Kỳ vừa chỉ vào Jung Jessica vừa hỏi quản lý.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Quản lý nhìn Jung Jessica, sau đó trả lời câu hỏi của Kỳ Kỳ.”Cô ấy là thợ trang điểm mới của chúng tôi, tên Jung Jessica!”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Jung Jessica? Cô ta. . . . . . Cô ta không chết?”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> Kỳ Kỳ lẩm bẩm nói.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Cái gì?”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> Quản lý không hiểu Kỳ Kỳ nói gì, không giải thích được nói: “Ai chết vậy ? Tại sao phải chết!”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Nhìn thấy Kỳ Kỳ bị hù dọa tới mức nơm nớp lo sợ, mặt xám như tro, Jung Jessica thấy rất vui vẻ, nhún nhún vai, chuẩn bị rời đi.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Chứng kiến tất cả mọi người không sợ Jung Jessica, lại nhìn thấy vẻ mặt tươi cười đắc ý của cô, Kỳ Kỳ biết cô là người, không phải ma, cô là đang cố ý hù dọa mình.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Bị mất mặt, Kỳ Kỳ trong lòng đã nổi lên ngọn lửa, tất cả tức giận đều thể hiện trong lời nói.”Vừa rồi chính cô ta đẩy tôi bị ngã, cô ta phải xin lỗi tôi, nếu không buổi chụp hình quảng cáo hôm nay tôi sẽ không tham gia !”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">« Kỳ Kỳ tiểu thư, cô đã tốn công sức đến đây rồi, hơn nữa chúng tôi cũng đã chuẩn bị xong chỉ chờ cô tới là có thể bấm máy. Mọi người ở đây đã mất rất nhiều thời gian cùng công sức để thực hiện buổi chụp hình quảng cáo này, Kỳ Kỳ tiểu thư không thể nói không tham gia là không tham gia được, như vậy công ty sẽ tổn thất rất lớn! Kỳ Kỳ tiểu thư, cô ngàn vạn lần không nên tức giận, chúng tôi sẽ đem người thợ trang điểm kia đến nhận lỗi với cô!” Quản lí ra lệnh cho nhân viên dẫn Kỳ Kỳ trở về phòng nghỉ, sau đó nổi giận đùng đùng đi đến phòng hóa trang.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Cái gì?”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> Sica cau chặt đôi mi thanh tú, thanh âm nghi vấn nói.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Tôi nói cô phải đến xin lỗi Kỳ Kỳ, vừa rồi không phải là cô đẩy ngã cô ấy sao?”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> Quản lí hai mắt mở to chất vấn.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Sica nghe thấy vậy liền cười to, sau đó chỉ vào mình.”Tôi đẩy cô ta ? Tôi vì cái gì mà phải đẩy cô ta? Nói cho ông biết, tôi không đẩy cô ta nên cũng sẽ không xin lỗi !” Sica đứng thẳng người, kiên quyết nói.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Cô. . . . . . Cô. . . . . .”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Quản lí chỉ vào Sica, vì tức giận mà thở hổn hển.”Nếu cô không xin lỗi, tôi sẽ đuổi việc cô !“
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Nếu là trước đây, Sica nhất định sẽ vì công việc mà chịu thiệt thòi, nhưng cô bây giờ không giống lúc trước :”Dựa vào cái gì?Tôi không làm tròn trách nhiệm của người thợ trang điểm ư, ông dựa vào cái gì mà vô duyên vô cớ đuổi tôi?”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Chỉ bằng việc cô cùng tôi tranh luận, không nghe sự chỉ đạo của tôi! Tôi là cấp trên của cô, đuổi việc cô cũng không cần có lý do!”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> Quản lí tức giận hô lớn, thanh âm đinh tai nhức óc, cả phòng hóa trang trong nháy mắt bỗng im bặt, những nhân viên trong phòng ngừng mọi động tác, không dám thở mạnh.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Sica thấy quản lí như vậy liền cười nhạt :”Kwon Kwon là quản lý của một công ty có tên tuổi mà lại nói ra những lời thiếu lí lẽ như vậy sao? Nói cho ông biết, tôi không đẩy ngã cô ta, con người của tôi nếu đã làm chuyện gì nhất định sẽ thừa nhận, ông bắt tôi xin lỗi tôi nhất định sẽ xin lỗi. Nhưng rõ ràng là cô ta tự mình ngã sấp xuống, dựa vào cái gì đổ tội lên người tôi?Ông muốn đuổi tôi ư ? Không dễ dàng như vậy đâu, tôi sẽ kiện ông lên cấp trên vì ông đã khinh rẻ và áp bức nhân viên cấp dưới chúng tôi!”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Cô. . . . . .”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> Quản lí bị chọc tức đến độ những ngón tay trở nên run rẩy, nửa ngày không nói nên lời.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Thoạt nhìn qua thấy biểu hiện Jung Jessica không tức giận, cũng không sợ hãi, nhưng chỉ có mình cô mới biết toàn thân máu đang đông cứng lại, trên đầu cũng tê dại, hoàn toàn là bị chọc tức.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Cũng sợ hãi quản lí sẽ trả thù, vì cô đã được nghe những chuyện trước đây của công ty. Công ty này có nhiều tay chân là xã hội đen. Rất nhiều ngôi sao bởi vì không nghe theo sự chỉ đạo nên đều bị hãm hại !
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Cô cũng không biết mình lấy dũng khí ở đâu ra,dám cùng quản lý cãi nhau,cùng ngôi sao lớn đối nghịch.”Tôi vừa rồi không sai và nhất định không xin lỗi, tôi cũng không chấp nhận bị đuổi việc mà không có lý do như thế, trừ khi tôi không còn muốn làm ở đây nữa!”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Nói xong, Jung Jessica trở lại ghế ngồi của mình, nhìn vào gương và bôi son môi.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Quản lí nhìn Jung Jessica, sau đó nổi giận đùng đùng đi khỏi phòng hóa trang.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Lúc này, những đồng nghiệp vây quanh Jung Jessica.”Em không nên xử sự như vậy, tốt nhất nên đi xin lỗi người ta một câu, chẳng lẽ em thật sự muốn làm to chuyện lên sao?”Chị Lý khuyên nhủ.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Không được, dù thế nào em cũng không xin lỗi!”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> Sica bướng bỉnh nói, nếu là người khác có lẽ cô sẽ thỏa hiệp, nhưng người này là kỳ Kỳ, cô nhất định không thỏa hiệp !
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Nghe nói Kỳ Kỳ muốn em xin lỗi, nếu em không xin lỗi, cô ta sẽ không đến phòng chụp ảnh. Sica, em ngang bướng như vậy sẽ khiến công ty chịu tổn thất rất lớn, nếu như sự việc trở nên nghiêm trọng, đến lúc đó người chịu thiệt thòi chính là em. Kết cục không đơn thuần là em bị mất việc như vậy đâu….. Họ sẽ. . . . . .”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Chị Lý muốn nói lại thôi, không biết có nên nói ra những chuyện xấu trong lúc này hay không, dù sao Sica cũng mới tới.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Đánh em sao?”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> Sica hời hợt nói ra.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Em biết sao, biết rõ còn không nhanh xin lỗi!”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Tất cả mọi người cấp cấp nói.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Xem bọn họ ai dám đụng đến một cọng tóc của em!”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Nếu như Yuri không bảo vệ được cô, như vậy hi vọng của cô đối với hắn không còn, hai đứa con cô cũng sẽ đ
<p style="margin-top: .25in; margin-right: 0in; margin-bottom: .25in; margin-left: 0in; line-height: 15.75pt; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> “Kwon tổng tài, hôm nay có thời gian rảnh rỗi đến đây cơ à?!”
<p class="apple-converted-space"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> <p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Tổng giám đốc kinh ngạc đứng lên nghênh đón ông chủ chính thức của công ty đại giá quang lâm.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p id="more-5071">
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> “Ừ, vừa vặn đang lúc rảnh rỗi tới đây xem công ty giải trí dạo này làm ăn như thế nào?” <p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri ngồi vào trong ghế, thân thể nặng nề tựa lưng vào ghế ngồi. Tiện tay lật qua lật lại sổ sách, sau đó nhanh chóng khép lại. Trong lúc này đương nhiên hắn không trông cậy kiếm tiền từ đây mà cái công ty này tồn tại là có mục đích khác.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Công ty này không đăng kí bằng tên của hắn nên không có bất kỳ quan hệ nào với Kwon thị.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Cũng không tệ lắm, tháng này hai cô người mẫu của chúng ta được xếp hạng trong tốp mười người mẫu có triển vọng nhất năm. Đúng rồi Kỳ Kỳ đang ở đây quay quảng cáo cho chúng ta!”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> Nữ tổng giám đốc vừa nói vừa đưa ly cà phê đến trước mặt Yuri.”Tôi vừa pha xong, cậu rất có có lộc ăn đấy!”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Dace pha cà phê đương nhiên là uống ngon nhất, nếu không ba của tôi làm sao có thể yêu thích chị như vậy. . . . . .”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> Yuri nói ra.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Này,, cậu không được nói lung tung !”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> Dace mở to hai mắt quát lớn.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Yuri cười nói: “Ha ha, tôi nói sai rồi, là ba tôi yêu thích cà phê do Dace pha!” Yuri mang mỉm cười, uống một ngụm cà phê nóng hổi. Nháy mắt, trong miệng tràn ngập hương vị cà phê .
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Dace nhiều năm qua là trợ thủ đắc lực nhất của cha hắn, đương nhiên hai người đơn thuần chỉ có công việc,không hề có quan hệ mờ ám!Cô cẩn thận , thông minh, quan trọng là cô rất thích làm việc trong môi trường cạnh tranh quyết liệt cho nên Yuri mới đem công ty phức tạp này giao cho cô quản lý.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Chủ tịch cùng phu nhân gần đây rất vui vẻ, ha ha thoáng cái đã có hai đứa cháu, để họ bận rộn rồi!”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> Dace khẽ nhấp một ngụm cà phê sau đó cười nói.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Ha ha, những đứa trẻ nghịch ngợm chỉ gây phiền phức thôi! Ai chưa biết thì yêu mến chúng lắm, riêng tôi thấy phiền muốn chết!”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> Nói đến hai đứa con của mình, Yuri lập tức chau lông mày. Hai ngày nay Jung Jessica không có ở nhà, hai đứa càng nghịch ngợm hơn trước làm cho đầu hắn đau nhức không thôi.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Trẻ con đều như vậy,lúc nhỏ là thiên sứ, lớn một chút chính là ác ma!”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> Dace đồng tình nói!
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Cốc ..cốc.. cốc
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Một hồi tiếng gõ cửa vang lên.
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Vào đi. . . . . .”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> Dace đứng lên, nói vọng ra cửa.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Quản lí đầu đầy mồ hôi đi tới văn phòng tổng giám đốc, sau đó vừa lau mồ hôi trên mặt vừa nói:“Tổng giám đốc, Kỳ Kỳ đột nhiên không vào chụp ảnh , làm sao bây giờ?”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Dace tức giận nhìn quản lí, lạnh lùng nói: “Vấn đề nhỏ như vậy , cậu lại muốn tôi tới giải quyết sao? Trước kia làm như thế nào,hiện tại liền làm như thế đó?”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> “Tổng giám đốc, Kỳ Kỳ muốn người trang điểm của chúng ta phải xin lỗi vì đã đẩy ngã cô ấy!”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">Quản lí nghiến răng nghiến lợi nói.<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Vậy hãy để cho người trang điểm đến xin lỗi ,chẳng phải chuyện rất đơn giản sao?!”
<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“Nhưng người trang điểm kia nhất định không chịu xin lỗi, tôi nói cái gì cô ta cũng không xin lỗi!”
<p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;"> Ban đầu hắn định dọa đuổi việc Sica để cô sợ nhưng cô không hề lo sợ mà Kỳ Kỳ cũng không nhượng bộ, hắn cũng dụ dỗ cô chỉ cần cô nói xin lỗi, hắn lập tức cho cô một số tiền lớn. Kết quả, cô lại cười châm chọc, móc một số tiền lớn ra nói, nếu như Kỳ Kỳ xin lỗi cô, cô sẽ đem tiền cho hắn!<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“<p class="apple-converted-space">
Cô ta còn cực kỳ ngạo mạn nói“Hiện tại Jung Jessica tôi không thiếu tiền ,nhưng vì tôi yêu thích công việc này nên muốn làm thôi, đừng nghĩ dùng tiền là có thể hạ nhục tôi !” Mẹ nó, không thiếu tiền ư? Có phải đại gia đâu mà không thiếu tiền? Không thiếu tiền làm thợ trang điểm làm gì chứ!<p style="margin: 0.25in 0in; line-height: 15.75pt; text-align: start; background: #111111;"><p style="font-size: 10.5pt; font-family: 'Arial','sans-serif'; color: #989eae;">“A?Thợ trang điểm nào mà lớn mật như vậy?” Dace tràn ngập tò mò mà hỏi thăm.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro