Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

3. Giúp đỡ

Bây giờ cậu phải làm gì? Chờ chết sao? Không được, cậu phải sống để báo thù cho mẹ. Bình thường những năm trước, gia đình cậu sẽ làm gì vào lúc này? Đúng vậy, phải đóng cửa, tắt hết đèn và trốn vào nơi sâu và khó để tìm nhất trong nhà, ngồi và cầu nguyện. Nhanh chóng, cậu đứng dậy và khoá hết cửa lại, tắt đèn và chạy vào phòng ngủ, trốn vào trong chiếc tủ quần áo, trên tay thủ sẵn một con dao và một chiếc đồng hồ. Chỉ cần đến 7h sáng, mọi chuyện sẽ kết thúc.

Bất chợt cậu nghe thấy còi cảnh báo đúng 7h, ngày thanh trừng xem ra bắt đầu rồi. Xa xa cách đó mấy nghìn mét cũng có thể nghe thấy tiếng súng nổ vang trời xen lẫn là tiếng hét kinh hoàng của những nạn nhân xấu số. Tiếng xe và tiếng súng của những tên phạm nhân ngày càng gần. Chúng cười nói vui vẻ và nổ súng vang khắp nơi. Cậu sợ hãi nhắm chặt đôi mắt lại và cậu nguyện, trên tay cầm chắc con dao. Ngay sau đó, cậu nghe thấy tiếng phá cửa...rất gần.Chúng đã đến nhà cậu,điên loạn xả súng và cười nói, chế diễu.

-"Mau,lục toàn bộ căn nhà." Một tên có lẽ cầm đầu cười nói.

Bất chợt,cậu thấy có tiếng bước chân lên trên phòng,nhịp tim đập ngày càng nhanh, đồng tử cũng vì thế mà mở to,gương mặt cậu ướt đẫm mồ hôi nhưng trên tay vẫn cầm chắc con dao.Rồi có tiếng mở cửa, tiếng bước chân ngày càng gần. Một tên đã lên đến đây, tên đấy ngay lập tức mở tung cánh cửa tủ. Rất nhanh chóng cậu lao ra đâm thẳng vào tay tên kia. Rồi tên đấy vòng tay qua người cậu,lấy tay còn lại bịp miệng.

-"Ta cho ngươi một con đường sống. Mau chạy về phía đông bắc và chạy thẳng đến chân cầu, ở đấy ngươi sẽ an toàn.Nhanh lên,ta đang cứu ngươi đấy, nếu chậm chễ, ngươi lập tức bị bọn bên dưới kia xả súng đến chết. Nhanh lên, chạy đi. Nhưng nhớ tên ta-Yoongi" Tên này bỏ tay qua người cậu và đẩy cậu về phía cửa sổ.

Cậu trèo xuống và chạy thục mạng. Nhà cậu không phải nhà hai tầng, chỉ là tầng một có chiều dài lớn nên xây thêm một lầu nữa. Sự sợ hãi lẫn kinh hoàng vẫn trong cậu nhưng cũng giảm đi một chút. Đường phố lúc này cũng vắng hơn,vì mọi người bỏ trốn rồi còn đâu, tất cả tên tội phạm đang tập trung ở nhà cậu.

Cậu chợt chạy chậm hơn,suy nghĩ vì sao tên kia lại giúp mình? Hay cậu đang đi vào một cái bẫy nguy hiểm hơn?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro