18. Tiểu thiên thần
-"Jiminie à, đến nơi rồi, em mau xuống đi."
-"Vâng ạ."
Sau khi Jimin xuống xe thì được bác quản gia đưa lên tầng, còn Taehyung vẫn ngồi yên trong xe, chờ đợi một người.
-"Thiếu gia."
Một tên trùm kín mít bước đến gõ cửa xe.
-"Sao rồi?"
Taehyung lạnh lẽo hút điếu thuốc nhìn người ngoài kia.
-"Lão Sean đang muốn tạo phản."
-"Hah, bắt con gái lão ta về đây."
-"Vâng ạ. À, còn về việc của Lão đại."
Tên kia ngập ngừng.
-"Chuyện gì?"
Taehyung nhướn mày nhìn người bên ngoài.
-"Hình như Lão đại biết chuyện của Thiếu gia rồi."
-"Ông già đó cũng tinh mắt phết đấy."
Taehyung phì cười rồi dí điếu thuốc đang cháy vào tay tên kia.
-"Hành động càng nhanh càng tốt. Rõ chưa?"
Taehyung lườm tên kia.
-"Vâng thưa lão đại."
Tên kia nghiến răng chịu đựng. Đây là một sở thích của Taehyung khi giao nhiệm vụ cho ai đó. Nếu như người đó làm không tốt, toàn bộ cả cơ thể sẽ bị thiêu sống, còn nếu làm tốt sẽ được tha mạng. Đơn giản vì đấy là sở thích của hắn, muốn chống đối tội càng nặng.
--------------------------------------
-"Oa, nhà của TaeTae đẹp thật đấy."
Jimin liên tục thán phục trước sự nguy nga của căn biệt thự.
-"Khi cháu sống ở đây cháu mới biết nó còn ĐẸP hơn."
Bác quản gia vỗ vai cậu rồi đưa cậu lên tầng.
-"Cháu tạm thời ở đây đợi thiếu gia đến nhé."
Bác quản gia rời đi, khoá cửa lại một cách cẩn thận. Xem ra cậu bé này vẫn còn rất ngây thơ. Chút nữa thôi, cháu sẽ hiểu được con người thật của Kim Taehyung.
-"Vâng ạ."
Jimin ngồi được một lúc lâu trên ghế liền đứng dậy đi lại xung quanh. Nhà rõ giàu sao trong phòng lại chẳng có tí đèn nào cả, toàn nến, hoa và ánh trăng. Chán nản Jimin quyết định bước ra ban công. Con nhà giàu có khác, cả cái biệt thự mà như cái công viên, phía bên kia còn có mấy toà nhà nữa.
-"Oh.."
Jimin đang nhìn xung quanh bỗng thấy một chiếc xe màu vàng bóng đậu dưới sảnh. Không phải nơi này chỉ có TaeTae sống thôi sao? Còn ai nữa à?
Cậu cứ thế chăm chú nhìn người đàn ông dưới sảnh. Anh ta đập cửa thật mạnh rồi nói chuyện với bác quản gia. Bất chợt, đôi mắt anh ta ngước lên nhìn thẳng vào cậu. Mắt chạm mắt, tuy hơi tối nhưng cậu cũng có thể hình dung rõ mặt người kia như thế nào. Sống mũi cao, đôi mắt to tròn,...là anh ta, người cậu gặp ở bệnh viện. Anh ta nhìn cậu rồi cười nhếch miệng, bước thật nhanh vào trong nhà. Theo Jimin nghĩ, anh ta sẽ lên đây và tìm cậu. Ngay lập tức, cậu tìm đến tủ quần áo, trên tay cầm theo một chai rượu để sẵn trên bàn, trốn thật kỹ trong tủ quần áo và phòng thủ.
*Cạch*
Được một lúc thì bỗng có tiếng mở cửa, nhưng không phải cửa phòng, mà là cửa sổ.
Tim cậu đập nhanh hơn, hai mắt cứ thế mở to, trên trán đầy những giọt mồ hôi. Đầu cậu bây giờ thực sự rất đau, nó như kiểu bị ai đập mạnh vào. Jimin làm rơi bình rượu, hai tay ôm thật chặt đầu của mình. Hoàn cảnh này thực sự rất quen, hình như cậu đã gặp ở đâu rồi.
-"Jimin..."
Cửa tủ bỗng dưng mở ra khiến Jimin giật mình. Ngước đôi mắt đỏ hoe đầy sợ hãi của mình lên nhìn người trước mặt.
-"Yoongi hyung.."
Jimin chạy đến ôm thật chặt Yoongi vào người.
Cảm nhận được phía dưới áo mình bị ướt, Y dám cá là Jimin vừa bị doạ sợ đến phát khóc rồi.
-"Đừng lo, anh ở đây rồi. Mau đi thôi, nhanh lên."
Yoongi khẽ xoa đầu cậu rồi nắm tay chạy đi thật nhanh.
-"Aigoo, Suga hyung?"
Cả hai đang định trèo ra khỏi ban công thì liền bị Jungkook nhìn thấy. Anh mở cửa tiến đến chỗ hai người, giữ tay Jimin lại, đôi mắt nhìn thẳng vào Suga như đang chất vấn.
-"Sao anh lại ở đây? Không phải anh ở công ty sao? Còn nhóc này? Tù nhân của em anh mang đi đâu vậy?"
Jungkook cố tỏ vẻ ngây thơ.
-"Đây không phải tù nhân của em."
Yoongi giật mạnh tay Jimin từ phía Jungkook.
-"Nếu không phải sao cậu ấy lại ở đây?"
-"Em ấy bị bắt nhầm. Tù nhân của em đang ở khu C."
-"Taehyung bắt cậu ta về sao?"
Jungkoom nhếch một bên mày.
-"Không phải Taehyung đâu, mà là TaeTae."
Jimin giải thích.
-"Ồh, ra là TaeTae."
Jungkook phì cười.
Xem ra Taehyung, hắn ta lại bắt được một tiểu thiên thần rồi.
-"Jimin, kệ cậu ta. Mau đi thôi."
Yoongi nắm tay Jimin rời đi.
-"Ồh, Suga hyung? Jungkook? Có chuyện gì mà hai anh em lại tụ tập đông đủ ở phòng này vậy? Tính ăn thịt tiểu thiên thần của em sao?"
Taehyung bước vào khoanh tay đứng giễu cợt.
-"TaeTae, anh đến rồi."
Jimin toan định chạy ra thì liền bị Yoongi và Jungkook giữ lại.
-"Sao vậy, đừng đùa kiểu đấy chứ hai người anh em."
Taehyung nhếch miệng cười trước hành động của hai người kia. Xem ra cậu nhóc này rất quan trọng đấy.
-"Taehyung, đây không phải tù nhân của chúng ta đâu."
Jungkook nghiến răng.
-"Ồh, sao em lại nói vậy?"
Taehyung nghiêng đầu nhìn Jimin.
-"Anh biết thừa khi làm tù nhân của chúng ta không thể thoát ra khỏi..."
Jungkook giải thích.
-"Em biết anh tìm thấy em ấy ở đâu không?"
Taehyung tinh mắt nhìn sang Yoongi. Tuy gương mặt vẫn lạnh lùng vô cảm nhưng sâu trong ánh mắt toát lên sự sợ hãi mà chỉ người tinh mắt mới để ý.
-"..."
-"Căn phòng bí mật mà Jin hyung đã tạo cho anh."
Taehyung nhếch miệng cười đầy thoả mãn khi thấy sắc thái của Yoongi bây giờ.
-"Jin hyung?" Suga hyung?"
Jungkook quay sang nhìn Yoongi. Chắc chắn đang có một bí mật giữa hai người họ.
-"Hai anh biết cả Jin hyung sao? Anh ấy.."
-"Ya, ngập miệng lại đi Park Jimin."
Chưa để Jimin nói hết, Yoongi đã hét lên đầy tức giận.
-"Ồh, bây giờ anh tôi mới lên tiếng này."
Taehyung phì cười.
-"Jimin, đi trước đi. Ở đây anh lo rồi."
Yoongi đẩy Jimin lùi về phía cửa. Jungkook thấy sự bất thường từ Taehyung cũng từ từ bỏ tay cậu ra, dù gì cũng phải thoát khỏi hắn ta trước.
-"Vào đây rồi, thoát ra đâu có dễ."
------------------------------
Có phải lâu ngày không ra chap mới nên mọi người quên tuii lun rồi không:)(
Nhớ ấn vào bé sao nhỏ nhỏ bên dưới nhé.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro