Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Little secret (2)

Seungmin gật đầu trước khi đi đến phòng Felix. Thực ra đó là phòng của Felix, Chan và Changbin vì ký túc xá chỉ có ba phòng ngủ.

Hiện tại, anh vừa tới cửa phòng ngủ thì nghe thấy tiếng cười khúc khích? Tại sao Felix lại cười khúc khích? Và đó không phải là tiếng cười khúc khích thường ngày của em mà nó nhẹ nhàng hơn và "the thé" hơn nhiều.

Bỏ qua sự phán đoán của mình, anh đẩy cửa ra. Anh thấy Felix đang nằm trên giường ôm ấp một con thú nhồi bông trong khi nhìn thứ gì đó trên điện thoại. Và... đó có phải là núm vú giả trong miệng em không?

"Felix?" Seungmin hỏi khi nhận thấy người trẻ hơn không để ý đến mình. Felix ngước lên và ngay lập tức bắt đầu khóc. Dù còn nhỏ nhưng em biết rằng không ai được phép biết về không gian nhỏ bé của mình. Seungmin đã bị sốc khi Felix bắt đầu khóc. "Này... Suỵt! Không sao đâu" anh nói và đưa tay chạm vào em nhỏ. Felix bắt đầu khóc dữ dội hơn, đẩy mình ra khỏi Seungmin cho đến khi lưng em tựa vào đầu giường.

"Không, không ai được biết cả" em bé nức nở ôm chặt Mr. Whiskers hơn. Núm vú giả của em đã bị bỏ quên từ lâu, nằm trên mặt đất.

"Chuyện gì đang xảy ra vậy?" Jeongin vội chạy vào hỏi khi nghe thấy tiếng khóc
"Anh không biết" Seungmin nói, vẫn cố gắng an ủi Felix bằng cách nhẹ nhàng vuốt ve tóc em. Nhưng cậu bé tóc vàng vẫn cứ khóc, úp mặt vào đầu gối mình. "Cậu ấy nói rằng không ai được phép biết"

Jeongin liếc quanh phòng cố gắng tìm ra nguyên nhân khiến anh mình lo lắng. Cho đến khi cậu nhận thấy núm vú giả nằm trên mặt đất.

"Lixie, em là little à?" Cậu hỏi và tiến đến đứng cạnh Felix. Bé con khóc nhè gật đầu

"Đó là bí mật..." Em lẩm bẩm

"Này, Suỵt, không sao đâu. Bọn em không phiền đâu" Jeongin ôm chặt lấy Felix

"Thật sao" Felix hỏi, bây giờ chỉ sụt sịt

"Thật đấy" Jeongin nói

"Jeongin, cậu ấy bị sao vậy?" Seungmin hỏi, vẫn còn bối rối về toàn bộ tình huống này.

"Chà, anh thấy đấy Hyung. Felix là một Little. Little là người có tinh thần thoái lui về độ tuổi của một đứa trẻ, một đứa trẻ mới biết đi, một đứa trẻ sơ sinh và đôi khi chỉ là một đứa trẻ mười tuổi để giúp đối phó với căng thẳng, chấn thương" Jeongin nói khi cậu bắt đầu đung đưa nhẹ Felix

"Ồ, có lẽ cậu ấy không muốn chúng ta biết" Seungmin nói, anh nhanh chóng cảm thấy tội lỗi vì đã không gõ cửa "Lixie, em bao nhiêu tuổi?" anh hỏi và nhận được ba ngón tay giơ lên

"Aigoo, em thật bé nhỏ" Jeongin nói, đưa tay vuốt tóc Felix. Jeongin không thường xuyên thể hiện tình cảm như thế này, nhưng một trong những người bạn học cũ của cậu cũng là Little và họ luôn cần nhiều tình cảm. "Em đi rửa núm vú giả cho em ấy, anh có thể ôm em bé được không?" Jeongin hỏi, buông Felix ra để nhặt chiếc núm vú giả nằm dưới đất lên. Khi nhận được cái gật đầu từ Seungmin, cậu nhanh chóng đi vào phòng tắm.

"Heyy Lixie, anh có thể ôm em được không?" Seungmin hỏi và di chuyển đến ngồi cạnh Felix. Cậu bé tóc vàng nhỏ nhắn gật đầu đưa tay về phía Seungmin. Người chỉ cười khúc khích trước khi bế Felix ngồi vào lòng. Felix tựa đầu vào ngực Seungmin, vòng tay qua vai anh. Đáp lại, chàng trai tóc nâu vòng tay thật chặt quanh eo Felix, nhẹ nhàng đu đưa anh qua lại. Anh gần như đã nhìn thấy Felix khi còn nhỏ nên điều này thực sự không thay đổi nhiều đối với anh. Nếu có thể, nó chỉ khiến Felix trở nên đáng yêu hơn mà thôi.

"Em quay lại rồi đây" Jeongin vội chạy vào phòng với chiếc núm vú giả đã sạch sẽ "Aww, hai người thật đáng yêu, phải không" cậu thủ thỉ trước khi cười khúc khích trước cái trừng mắt mà Seungmin gửi cho mình. Cậu nhét núm vú giả vào miệng Felix và ngồi xuống cạnh họ.

"Bây giờ Lixie muốn làm gì?" Seungmin hỏi

"Um um" (ôm ôm) em lẩm bẩm sau núm vú giả

"Được rồi, chúng ta sẽ chỉ âu yếm thôi, nhưng hãy chuyển sang phòng của anh nhé. Trong trường hợp những người còn lại về nhà nghỉ ngơi" Jeongin đứng lên nói. Có lẽ lựa chọn tốt nhất là đến phòng Jeongin vì cậu đã chia sẻ nó với Jisung. Và Jisung hiếm khi ở trong phòng của họ, anh ấy luôn bận rộn với việc gì đó "Anh có thể bế em ấy được không?"

"Ừ" Seungmin đứng dậy với Felix vẫn còn trên tay. Trông thực sự nhẹ nhàng vô cùng.

"Tuyệt! Anh có thể đi trước, em sẽ thu dọn đồ đạc cho em bé" Jeongin nói và cúi xuống nhặt chiếc hộp của Felix lên

💖ฅ^·ﻌ·^ฅ💖

Seungmin và Felix đang âu yếm nhau trên giường của Jeongin, thỉnh thoảng em bé lại ngáp một cái. Còn khoảng mười phút sau thì người trẻ hơn mới bước vào. Cậu đang bế con thú nhồi bông của Felix cùng với một chai chứa đầy sữa.

"Nào bé cưng, anh nghĩ em thích cái này" Jeongin nói, đứa bé bập bẹ đưa tay về phía Jeongin. "Có vẻ như ai đó đã trượt* xa hơn" cậu cười khúc khích trước khi bế Felix ngồi lên đùi mình. Cậu nhẹ nhàng đẩy bình sữa vào miệng Felix, em bé ngay lập tức bắt đầu bú một cách vui vẻ. Jeongin nhẹ nhàng đu đưa Felix cho đến khi cái chai cạn sạch và hơi thở của em bé đều đặn. Sau đó cậu nhẹ nhàng đặt Felix vào chăn với sự giúp đỡ của Seungmin. Để đề phòng trường hợp Felix cần, cậu đặt con mèo nhồi bông của mèo nhỏ vào bên cạnh giường.

“Chúng ta có định nói cho những người khác biết không?” Seungmin hỏi, nhìn bé con đang ngủ một cách trìu mến.

"Không, điều đó tùy thuộc vào Felix" Jeongin nói, đẩy núm vú giả của Felix vào miệng cậu bé.

"Được rồi, anh hy vọng em ấy cho phép chúng ta chăm sóc em ấy một lần nữa" Seugmin nói, thật sự rất thư giãn khi chăm sóc bé Felix

"Em cũng vậy" Jeongin nói, cậu luôn muốn quan tâm đến người khác. Đó là một trong những lý do chính khiến cậu muốn trở thành nhân viên công tác xã hội hoặc giáo viên mẫu giáo nếu không trở thành thần tượng. Sau đó hai người rời đi, đóng cửa lại để đứa bé ngủ yên.

*Trượt: đắm chìm sâu hơn vào không gian nhỏ, có khi số tuổi trong không gian đầu cũng nhỏ dần theo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro