A Baby!? (1)
Felix đã giấu không gian nhỏ bé của mình với các thành viên, nhưng tất cả đã thay đổi trong một buổi tập nhảy.
_______________
Felix sẽ nói rằng em gần như là một cuốn sách mở đối với các thành viên của mình. Họ biết hầu hết mọi thứ về em. Màu sắc yêu thích của em là gì, món ăn ít yêu thích nhất và thậm chí là một số ký ức tuổi thơ đáng xấu hổ. Các thành viên của em rất tốt bụng và hiểu rằng em không thể không nói với họ. Nhưng Felix có một bí mật mà em luôn giấu các thành viên của mình. Một bí mật nhỏ. Được rồi, có lẽ đó là một bí mật lớn? Một bí mật nhỏ, lớn? Felix là Little. Em đã biết rằng em là Little trong nhiều năm nay.
Có một vài lý do tại sao em không nói với các thành viên của mình. Lý do chính là họ sẽ nghĩ em là kẻ lập dị và sẽ bị đuổi ra ngoài. Những thành viên Stray Kids giống như gia đình đối với em, em không thể mất họ được. Và nếu bị đuổi ra ngoài, em sẽ không còn nơi nào để đi. Em không có nhiều bạn bè ở Hàn Quốc và em không thể quay lại Úc. Lý do khác là Felix luôn có chút nhút nhát, em không thực sự thích được chú ý nhiều đến bản thân. Và nếu những người khác biết em là little, sự chú ý của họ sẽ đổ dồn vào em 24/7. Tất nhiên các thành viên luôn dành sự quan tâm cho em, nhưng em không muốn tạo gánh nặng cho họ vì điều này. Vì thế em đã giấu nó đi. Giấu nó có lẽ là một trong những điều khó làm nhất. Đặc biệt là vì em hiếm khi có thời gian một mình để hồi quy.
Em bé người Úc tin chắc rằng các thành viên sẽ không bao giờ phát hiện ra. Nếu phải thành thật mà nói, một phần nhỏ trong em khao khát các thành viên còn lại trở thành người chăm sóc cho mình. Sẽ thật tuyệt vời, họ đều sẽ là những người chăm sóc tuyệt vời. Em gạt bỏ những suy nghĩ đó xuống. Em sẽ giấu không gian nhỏ bé của mình cho đến ngày em không còn trên thế giới này. Em đã làm điều đó trong nhiều năm và em nghi ngờ rằng họ sẽ phát hiện ra. Sẽ ổn thôi miễn là em cố gắng đẩy không gian đầu của mình xuống. Sẽ không có chuyện em hồi quy trước mặt họ. Ôi, em đã sai lầm biết bao...
💖ฅ^·ﻌ·^ฅ💖
Stray Kids đã chuẩn bị cho một buổi tập nhảy với cả nhóm. Thông thường điều này không phải là vấn đề lớn đối với Felix, em thích luyện tập cùng các thành viên của mình. Tuy nhiên, hôm nay có vẻ như mọi việc sẽ khó khăn. Tại sao lại nói như vậy? Felix đã không thể hồi quy trong hai tuần qua. Toàn bộ Stray Kids đã dành kín thời gian cùng nhau trong hai tuần qua và em không hề có thời gian ở một mình.
Tất cả mọi người đã ở trong phòng tập được khoảng hai giờ rồi. Felix gặp chút khó khăn để theo kịp những thành viên còn lại. May mắn thay, không có ai bình luận về nó. Em cảm thấy thật kinh khủng khi trì hoãn buổi tập của mọi người nhưng em đã gặp khó khăn trong việc giữ tập trung. Em biết đó là do đã kìm nén không gian trong đầu quá lâu, nhưng em chỉ cần cố gắng thêm hai giờ nữa.
Mọi chuyện trở nên tồi tệ khi họ tập được nửa bài Mirroh. Chuyện xảy ra khi mọi người đang thực hiện tất cả các bước nhảy, Felix đã không nhận ra rằng dây giày của mình bị tuột. Khi em tiếp đất trở lại, em đã dẫm phải dây giày của mình và ngã. Em cố gắng hạn chế va đập bản thân với mặt sàn bằng cách đưa tay ra. Ý tưởng tồi! Cánh tay của em chỉ khuỵu xuống bên dưới và cơ thể em đập xuống đất. Jisung nhanh chóng dừng nhạc và tất cả đều chạy đến chỗ thành viên đã ngã xuống của mình.
"Yongbok em ổn chứ?" Minho cúi người bên cạnh hỏi.
Felix không hiểu chuyện gì đang xảy ra, em chỉ cảm thấy đau đớn. Vì vậy, em đã hành động theo bản năng, em bật khóc.
"Yongbokie...Suỵt...em không sao đâu" Minho nói với vẻ ngạc nhiên. Kéo Felix về phía mình để ôm.
"Felix, em có thể chỉ cho bọn anh chỗ đau được không?" Chan hỏi khi đứng cạnh họ. Anh chỉ nhận được những lời lảm nhảm không mạch lạc
"Có chuyện gì với anh ấy vậy?" Jeongin bối rối hỏi
“Cậu ấy gần như cư xử như một đứa trẻ vậy?” Hyunjin nói, bối rối nhìn mọi người
"Đợi đã, để mình Google" Jisung định lấy điện thoại của mình
"Được rồi Lixie, em sẽ ổn thôi bé cưng" Minho nói, vẫn ôm chặt Felix. Chan bắt đầu xoa nhẹ lưng Felix để cố gắng giúp em bình tĩnh lại.
"Mọi người, em đã tìm thấy một thứ" Jisung bước lại gần những người còn lại và nhìn vào điện thoại của mình. "Nó được gọi là hồi quy tuổi tác. Đó là khi ai đó hành động với độ tuổi như một đứa trẻ, để đối phó với căng thẳng và chấn thương. Họ có thể thoái lui về một đứa trẻ, trẻ mới biết đi, em bé và thậm chí là một đứa trẻ mới mười tuổi."
"Vậy ra Felix giờ là em bé rồi." Jeongin kinh ngạc, cậu cực kỳ yêu trẻ con.
"Em bé, không sao đâu" Minho nói, giờ đã hiểu rõ hơn về tình hình. Anh bế Felix lên hông và bắt đầu sốc nhẹ em.
"Chà... rõ ràng là chúng ta sẽ cần một số đồ dùng, hãy quay lại ký túc xá. Felix chắc chắn có một số đồ dùng ở đó."
Chan nói
"Hãy đợi cho đến khi em ấy bình tĩnh lại"
Vì vậy, trong suốt 20 phút tiếp theo, Minho tiếp tục cố gắng giúp Felix bình tĩnh lại bằng cách nhẹ nhàng vỗ nhẹ vào hông em. Khi Felix chỉ còn thở dốc và thỉnh thoảng nấc cụt, Changbin đã chơi trò ú òa với em bé. Cậu bé thấy điều này vô cùng thú vị và phát ra một tràng cười khúc khích mỗi khi Changbin xuất hiện từ sau tay em. Khi Felix cuối cùng đã bình tĩnh lại, Chan gọi quản lý để đưa họ trở lại ký túc xá.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro