Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

But why do you need time?

"Nhưng tại sao? Sao anh lại cần thêm thời gian?” em hỏi anh.

Anh không thể trả lời.

Anh vẫn không thể.

Tôi chưa từng thích đàn ông. Và đó là điều tôi có thể nói một cách chắc chắn nhất. Tôi đã làm việc cùng vô số gã đàn ông với thân hình hấp dẫn nhưng chưa từng bị thu hút bởi họ như cách tôi đối với em ấy. Tình đến, có thể chậm rãi nhưng vững vàng và ngày một sâu đậm. Tôi đã từng hẹn hò với những người phụ nữ trong quá khứ và đã từng yêu một người con gái. Bọn tôi đã hứa sẽ kết hôn và không bao giờ rời xa nhau. Cô ấy là một kẻ lừa đảo và tôi là một kẻ ngốc. Kể từ đó, thời điểm mà cô cất bước ra đi, tôi đã kiên quyết không bao giờ yêu một người sâu sắc như thế nữa. Tôi sẽ có những lần quan hệ, nhưng chúng rất hời hợt và thiếu đi tình yêu mến lẫn nhau. Khi người bạn tình đưa ra một đề nghị hẹn hò,tôi từ chối họ. Thật dễ dàng.

Thật dễ dàng cho đến khi tôi gặp em.

Tôi không có ấn tượng đặc biệt về em trong những phút ban đầu. Chỉ là một đồng nghiệp khác, chỉ là một bạn nhỏ khác, chỉ là một đệ đệ khác. Nhưng sai lầm làm sao. Mọi người không vô cớ khi gọi em ấy là kẻ cứng đầu. Nếu em muốn một điều gì đó, em sẽ đạt được nó và tôi đã không biết mình là kẻ may mắn thế nào khi được bên em. Nhưng em nói khác. Em nói chúng tôi thuộc về nhau. Em nói, rằng chúng tôi là một nửa của đời nhau.

Tôi nghi ngờ điều đó. Tôi nghi ngờ số phận. Tôi nhớ tới sự lo lắng của em ẩn mình đáng thương sau những lời tán tỉnh thông thường, tôi nhớ những nỗ lực của em để ở bên tôi hầu hết thời điểm trên phim trường, tôi nhớ sự chiếm hữu khi tôi nhìn vào đôi mắt em, những lời cầu xin bí mật với người quản lý để em được đặt phòng bên cạnh tôi và tất cả sự kiên nhẫn dành cho tôi.

Tôi nghi ngờ đó chỉ là lòng trung thành. Em nói em với tôi là nhất kiến chung tình nhưng tôi với em, là lâu ngày sinh tình. Và tôi nghĩ, tình này dành cho em không thể đè nén được, không giống như tình yêu của em dành cho tôi. Kể từ khi nó lớn dần lên, nó giống như những chữ số của pi, những ngôi sao của dải ngân hà, sự ngu ngốc của loài người; vô hạn. Và vì nó là vô hạn, tôi sợ hãi. Tôi sợ cái ngày em hết yêu tôi và bỏ mặc tôi như một kẻ ngốc lần nữa. Tôi sẽ không thể vực dậy sau khi tim mình đã tan nát đâu, tình yêu của tôi. Tôi sợ rằng khi tôi già đi, tôi sẽ không còn đáng để hứng thú nữa. Tôi thật trái ngược với những người mà em thần tượng. Tôi không thể thực hiện những vòng đua mang tính cách mạng trên trường đua red bull ring như Rossi, tôi không thể tự do và lắc lư cơ thể như Bouboo, tôi không thể rap cuốn như A $ AP ROCKY, cũng như không thể có những pha trượt ván đỉnh cao như Nyjah. Thành thật mà nói, tôi thậm chí còn không thích Nike. Tôi vẫn chỉ là một tín đồ của Balenciaga nhưng với em đệ đệ của anh, anh muốn trở nên giống em, thú vị mà không cũ kĩ, để rồi chẳng ràng buộc nào có thể vượt qua chúng ta nữa.

Khi em nhảy, anh bị mê hoặc. Anh không phù hợp với em. Em hoàn hảo và anh đầy những thiếu sót.

Anh giống như hoa hướng dương, bị thu hút bởi em, mặt trời của anh, năng lượng của anh. Anh khao khát em, dõi theo em nhưng chúng ta ở hai cực đối lập xa cách. Em bay lên trên cao, và anh cắm rễ nơi lòng đất. Khi em nói em yêu anh vào thời điểm khốn khó nhất, anh cảm thấy mình không còn cần gì khác nữa, nhưng khi em nói anh thật ngốc vì để họ khiến mình tổn thương, anh mâu thuẫn. Bởi vì em chưa bao giờ đối mặt với điều như thế này, chàng trai của anh, em chưa bao giờ bị hàng triệu người căm ghét vì việc gì đó mà em chưa từng làm. Em không cảm nhận được thống khổ đó, người yêu dấu. Em chưa từng cảm nhận nỗi khiếp sợ trước viễn cảnh người mà em rất yêu thương rời bỏ em.

Em yêu những gì em yêu và quan tâm nó với nỗi ám ảnh tột cùng. Nhưng, anh cũng đã chứng kiến ​​em chán ngấy thứ em từng khao khát chiếm hữu đó, đệ đệ à. Khi em vứt bỏ bộ Lego mercedes lần trước, hoặc khi em bất cẩn làm mất chiếc ván trượt nguyên bản mà em từng yêu thích hơn bất cứ thứ gì khác, anh không thể không cảm thấy như vậy. Em yêu anh nhất, anh biết điều đó và anh không nghi ngờ điều đó, nhưng, anh không chắc liệu tình yêu này có ngày kết thúc như những thứ từng bị vứt bỏ khác của em. Anh không muốn bị đùa giỡn nhưng anh cảm thấy như vậy khi em liên lạc với một trong những người yêu cũ của em hoặc khi em phớt lờ anh trong cả tuần.

Anh không thể tưởng tượng được việc anh sẽ không ở bên em mãi mãi nhưng anhcũng không thể tưởng tượng được rằng em sẽ từ bỏ mọi thứ để ở bên anh nên anh đã đặt một thứ gì đó vào giữa chúng ta, khoảng cách và thời gian.

Anh sẽ không nói ‘không’ với em, anh không thể, nhưng anh có thể dành một chút thời gian để suy nghĩ về nó phải không? Khi em hỏi anh, tại sao anh cần thêm thời gian, thì đây là toàn bộ những lí do. Đây là những lý do tại sao anh cần phải suy ngẫm.

Là những ý nghĩ lởn vởn trong đầu anh và khiến anh không chấp nhận chiếc nhẫn Cartier sẽ ràng buộc cuộc hôn nhân của chúng mình.

Anh yêu em và sẽ không nói ‘không’. Anh không phải là người cần thêm thời gian mà là em, anh cho em một chút thời gian để kiểm tra xem liệu em có thực sự muốn ở bên anh đến chết hay cuối cùng em sẽ hết yêu anh, liệu em sẽ còn nhìn anh với đôi mắt ngập tràn thương yêu hay những tia lửa của tình yêu tha thiết sẽ mất đi một thời gian sau đó.

Anh yêu em nhưng câu hỏi đặt ra là, liệu em có mãi yêu anh như thế không?.

Tiềm thức của anh nghi ngờ điều đó. Xin hãy chứng minh anh đã sai, Nhất Bác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #bjyx