Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 53+54+55:Vũ Văn Phong

Chương 53

"Ưm, đừng có ồn mà, ây......" Là ai vậy nha, phá rối mộng đẹp của ta.

"Ngươi nếu không tỉnh lại, ta liền xuất môn."

Ai? Xuất môn, đi đi đi đi, ồn muốn chết...... Không đúng, cái thanh âm kia là...... Hiên!!

"Hiên......" Ta xoay người nhảy dựng lên, ôi, thắt lưng nhức quá à...... chỉ được một chút lại ngã trở lại trên giường, chính là tay vẫn nắm chặt tay áo Hiên không buông......

"Mệt lắm sao?"

Vô nghĩa, ngày hôm qua là ai hăng hái làm chuyện xấu? Ta tức giận nhìn Hiên......

"Vậy tiếp tục nghỉ ngơi đi. Buổi sáng nhận được tin tức, nói chưởng môn Nam Nhạc mất tích, ta phải chạy đến đó xem một chút". Hiên mềm nhẹ chạm vào mặt ta nói: "Ai, có đôi khi thật muốn cùng ngươi trở lại Bách Hoa đảo, cái gì cũng không cần quản."

"Chúng ta giải quyết chuyện này xong rồi liền đi được không?" Ta cũng rất hy vọng về sau không cần đi quản những chuyện loạn thất bát tao trên giang hồ nữa, chỉ cần cả nhà sống vui vẻ cùng một chỗ......

"Ân.....Không ngủ nữa sao?".

"Không, ta dậy rồi......" Ta cũng nên đi đến chỗ lão phụ thân. Dù sao người làm việc cho triều đình, chắc ít nhiều biết được chút chuyện gì đó......

"Phụ thân...... Con người cùng ngoại tôn đến gặp người đây......" Ta mang theo tiểu Đào, Thanh nhi cùng Lạc nhi đi tới chỗ phụ thân đang ở......

"Người nào? Nơi này là chỗ có thể lớn tiếng ồn ào sao?" Ta bị nhóm thủ vệ ngăn cản.

"Uy, ngươi nhìn cho rõ ràng, đây chính là tiểu thiếu gia của tướng quân phủ." Tiểu Đào hướng thủ vệ hô.

"Nga, nguyên lai là thiếu gia. Tướng quân đang ở trong xử lý công vụ, tiểu nhân giờ đi vào bẩm báo." Người nọ mặc dù bởi vì thân phận ta mà đối ta khách khí chút, nhưng là...... phần lớn thủ hạ của cha đều nhận thức ta, những người này...... Ta đột nhiên thấy buồn bực, hơn nữa từ khi nào đi gặp phụ thân phải cần bẩm báo rồi?

Một lát sau, thủ vệ kia trở lại.

"Thiếu gia, xin mời theo ta."

Chúng ta đi theo hắn vào một tòa nhà, thấy phụ thân đang uy nghiêm ngồi trên đại đường.

"Lui ra đi."

"Vâng......".

Nhìn thủ vệ đã lui xuống, phụ thân mới đổi về khuôn mặt tươi cười "Ai u, đây là kim tôn bảo bối của ta? Mau, mau, mau, gia gia ôm một cái." Phụ thân hưng phấn từ trong tay tiểu Đào tiếp nhận Lạc nhi "Bộ dạng với ngươi trước đây cũng thật giống."

"Phụ thân, ta lại cảm thấy mi giác của Lạc nhi có khí chất của phụ thân đó chứ." Ta cười nói.

"Cũng đúng......" Phụ thân mừng rỡ như một tiểu hài tử, nếu giờ có ai nói đây là Tiếu đại tướng quân uy chấn tứ phương, có mấy người sẽ tin chứ.

"Tướng quân, ngài cứu cứu Hành đi, cầu ngài ." Thanh nhi đột nhiên quỳ xuống.

"Ngươi...... Ngọc nhi, hắn là......".

"Người Hành thích. Cha, này tột cùng là có chuyện gì đã xảy ra?".

"Ngọc nhi, việc này là chuyện của triều đình, ngươi tốt nhất đừng xen vào." Phụ thân ngữ khí có chút cứng rắn, người trước kia chưa bao giờ nói chuyện với ta như vậy, xem ra việc này thật sự không đơn giản.

"Cha, ngươi biết Hành bị nhốt tại nơi nào sao?" Ta thật không nhẫn tâm nhìn Thanh nhi thương tâm như vậy, tuy rằng đối với việc Hành trộm đi bảo bối, ta có bao nhiêu oán hận, nhưng là hắn dù sao cũng là bằng hữu nhiều năm của ta, huống chi......

"Ta không biết......" Phụ thân nói xong đem đứa nhỏ trả lại vào trong tay tiểu Đào.

"Phụ thân thời điểm nói dối ánh mắt luôn trừng tròn tròn."

"Ngươi! Cho dù biết, cũng sẽ không nói cho ngươi. Cho dù nói cho ngươi, cũng là vô ích." Phụ thân ngồi lên ghế, uống ngụm trà.

"Triều đình thật sự...... là ai?"

"Ta đã nói chuyện này ngươi đừng nên hỏi tiếp nữa!" Phụ thân đột nhiên lớn tiếng quát.

Lòng ta nhất thời có chút sợ hãi......

"Cha, Hiên có phải hay không cũng là mục tiêu của bọn họ?" Trên võ lâm những người có uy tín và danh dự đều cùng nhau mất tích, ta thật sự lo lắng kế tiếp chính là Hiên......

"Ngọc nhi, ta nói cho ngươi biết, ngươi tốt nhất nên thành thành thật thật ở lại trong này, làm sao cũng không được rời đi ." Phụ thân đứng lên, nghiêm túc nhìn chúng ta.

"Cha ngươi có ý tứ gì?".

"Ý tứ của ta là, trong khoảng thời gian này ngươi hãy ở lại đây, không thể ra khỏi tòa nhà này nửa bước, chuyện trên giang hồ không cần nhúng tay nữa."

"Cha......" Rốt cuộc sao lại thế này?

"Không cần nói nữa, vốn muốn dùng bồ câu đưa tin bảo đại tỷ đem ngươi giữ lại trong nhà, nhưng vẫn chậm một bước, nếu đã tới đây rồi thì về sau cứ ở chỗ này của ta đi, thủ vệ nơi đây không có mệnh lệnh của ta thì sẽ không cho ngươi đi ra ngoài ."

Cha muốn đem ta nhốt ở đây ư?

"Phụ thân cảm thấy mấy thủ vệ đó có thể đem ta lưu lại sao?"

"Ngươi có thể đi, ngươi rời đi một canh giờ thì tiểu Đào phải nhận 10 côn trừng phạt."

"Người......" Đáng giận phụ thân, cư nhiên uy hiếp ta!

Chương 54: Vũ Văn Phong

Mười ngày, ta đã bị nhốt ở nơi này của phụ thân mười ngày. Tuy rằng ban ngày Lạc nhi cùng tiểu Đào đều ở bên cạnh, nhưng là có rất nhiều thị vệ canh giữ, lại phần lớn là tinh binh lương tướng, ta căn bản không có cơ hội dẫn bọn hắn chạy trốn. Đến buổi tối, tiểu Đào cùng Lạc nhi sẽ bị an bài ở một địa phương khác, ta không chỉ một lần có ý đồ phá cửa sổ xông ra, nhưng kết quả đều bị bọn thị vệ giải trở về, sau đó tiểu Đào đáng thương lại là người phải chịu đòn trách phạt......

Bên ngoài tin tức gì đều không có truyền đến, hoặc phải nói là cha đã phong tỏa hết tất cả tin tức mới đúng. Ta không biết Hiên rốt cuộc thế nào rồi, võ lâm rốt cuộc ra sao? Nhưng ta luôn luôn có một loại dự cảm không lành......

"Thanh nhi......" Thanh nhi trở nên thực tiều tụy, ta biết hắn lo lắng cho Hành. Ngọc ca ca ta đây đem hắn đến nơi này ngược lại là vây khốn hắn......

"Ngọc ca ca, Hành có thể hay không đã......".

"Sẽ không, ngươi đừng nghĩ loạn." Ta ngoài miệng an ủi Thanh nhi, nhưng trong lòng cũng không nắm chắc......

Đột nhiên trong đầu hiện lên một ý niệm, vô luận như thế nào đều phải náo loạn để thoát ra ngoài......

"Thanh nhi, ngươi yên tâm, ta nhất định giúp ngươi cứu Hành . Ai nha...... Ai u...... Bụng đau quá...... Ai u......".

"Ngọc ca ca, ngươi làm sao vậy?" Thanh nhi lo lắng nhìn ta nằm té trên mặt đất."Ngọc ca ca......".

Ta không có nói với Thanh nhi chính mình đang giả bộ, Thanh nhi rất đơn thuần, bắt hắn gạt người khẳng định không được.

"Ngọc nhi, không cần giả bộ ......" Đột nhiên nghe được tiếng của phụ thân. Quả nhiên gừng càng già càng cay, phụ thân hiển nhiên có thể nhìn thấu quỷ kế của ta...... Bất quá......

Ta hướng bụng mình hơi hơi dụng lực, làm giả người biết được, nhưng cũng sẽ không thể nghĩ đến ta còn chiêu này đi? Một chiêu này của ta là do quỷ mặt sư phụ dạy. Chỉ cần thi lực thích đáng, cũng sẽ không chân chính bị thương, lại làm người khác nghĩ đến chính mình thật sự là......

"Phụ thân, đau quá......" Ta khóc hô.

"Ngọc......" Phụ thân đi vào phòng, nhìn ta, bán tín bán nghi......

Ta ôm bụng tay lại thoáng dùng sức, làm cho mặt mình càng thêm trắng bệch ...... Nhưng là bụng lại ẩn ẩn truyền đến một trận đau đớn, loại đau này......"Phụ thân, đau quá...... Thật sự đau quá......" Ngay sau đó ta liền bất tỉnh.

Thời điểm ta mở mắt, thấy phụ thân đang ngồi bên giường, tiểu Đào ôm Lạc nhi đứng ở một bên lo lắng nhìn ta, Thanh nhi cũng là vẻ mặt lo lắng.

Bụng đau làm cho ta đột nhiên thực sợ hãi, loại đau này...... Tay sờ lên bụng...... Hạt tuyết mẫu đơn, chẳng lẽ còn có công hiệu lần thứ hai, ta không thể tin nhìn phụ thân......

"Ngọc nhi, đều là phụ thân không tốt. Ngươi đừng sợ, cục cưng không có chuyện......" Phụ thân dùng tay đặt lên trên bụng ta càng chứng thật cho phán đoán của bản thân. Ta lại mang thai , trong bụng lại có cục cưng của Hiên?

"Bao lâu?"

"Ba tháng......".

Ba tháng, đó là ở ngày cuối cùng tại Bách Hoa đảo mà có. Nhưng là lúc này sao ta lại một chút cảm giác đều không thấy. Nếu tay ta lại dùng thêm chút lực, ta có thể đã giết chết đứa nhỏ của chính mình...... Ta thật không dám nghĩ thêm nữa.

"Ngọc nhi, vì cục cưng, ngươi về sau đừng lại làm chuyện như vậy nữa."

"Nói cho con biết, Hiên thế nào?" Mười ngày, mười ngày rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

"Ngọc nhi, phụ thân sẽ nghĩ biện pháp ......".

"Nói như vậy Hiên cũng bị bắt?" Trong lòng đột nhiên giống bị đâm một đao vô cùng đau đớn, sẽ không , Hiên nhất định sẽ không có việc gì .

"Ngọc nhi, cha đem ngươi nhốt ở trong này là không muốn người đi tìm nguy hiểm...... Ngươi có biết triều đình đối với những người trong võ lâm này đã sớm......".

"Rốt cuộc là ai?" Ta lại truy vấn.

"Vũ Văn Phong.".

Vũ Văn Phong? Không thể nào, sao lại có thể là hắn?

"Hắn không phải đã chết rồi sao?".

Vũ Văn Phong, sư phụ của Tào Hành...... Hành từng nói qua hắn đã chết rồi mà, chính là chết dưới kiếm của Hành......

"Hắn ngày đó cũng chưa chết. Bởi vì đã nuốt vào tuyết nhân huyết, không chỉ khởi tử hồi sinh, hơn nữa công lực còn tăng lên rất nhiều." Thời điểm phụ thân nói lời này tuy rằng trông thực bình tĩnh, nhưng ta nhìn ra được người đang hoảng sợ.

Tuyết nhân huyết, máu tươi của những người đã dùng hạt tuyết mẫu đơn sinh ra đứa nhỏ...... Tân sinh huyết......

————-

– Thằng cha Vũ Văn Phong này dã man quá hà >.<

Chương 55

Ta nên hưng phấn chính mình lại có cục cưng, hay vẫn là nói hắn tới rất không phải lúc......

Ở trên giường nằm một ngày, bụng không đau nữa nhưng lại xuất hiện cảm giác buồn nôn mà lúc trước vẫn chưa có, bởi vì trong lòng lo lắng cho Hiên khiến ta đứng ngồi không yên. Ta nhất định phải đi tìm Hiên, nhất định phải ra ngoài......

"Ngọc nhi, Thanh nhi nói ngươi lại không thoải mái phải không? Phụ thân thỉnh đại phu lại đây......" Phụ thân vội vàng đi vào phòng ta.

"Cha...... Thực xin lỗi......" Thừa lúc phụ thân không chú ý, ta liền điểm huyệt người. Nếu là bình thường, sợ là ai cũng không có khả năng chế trụ phụ thân ......"Phụ thân, con biết người lo lắng Ngọc nhi, người là vì muốn tốt cho Ngọc nhi. Nhưng Ngọc nhi không thể mất đi Hiên ...... Phụ thân, Lạc nhi, tiểu Đào cùng Thanh nhi phiền toái ngươi chiếu cố rồi......" Ta cởi quần áo phụ thân ra rồi cải trang thành bộ dạng của người......

Vừa mở cửa, Thanh nhi đã xông đến.

"Ngọc ca ca, mang theo ta với. Ta cũng phải đi cứu Hành.".

"Thanh nhi, ngươi lưu lại. Ta sẽ đem Hành cứu trở về......".

"Ngọc ca ca, nếu ngươi không mang theo ta đi, ta cũng sẽ tự nghĩ biện pháp đi ra ngoài ." Ta từ trong mắt Thanh nhi nhìn ra được sự kiên quyết, hắn yêu Hành, tựa như ta giống nhau không bỏ xuống được Hiên vậy.

"Được rồi." Ta đồng ý ......

Đem Thanh nhi hóa trang thành thủ vệ, chúng ta thực nhẹ nhàng trà trộn ra bên ngoài, sau đó hướng thẳng đến Thanh Mộng viên.

Thanh Mộng viên, hoa đăng như trước...... Nhưng ta lại tìm không thấy Thủy tỷ tỷ......

"Nếu ta đoán không sai, Thủy tỷ tỷ nàng...... khẳng định cũng đã xảy ra chuyện...... Thanh nhi, chúng ta nhanh rời đi nơi này."

Trong 1 quán trà nhỏ......

"Các ngươi có nghe nói không a? Hiện tại trong chốn võ lâm người có uy tín danh dự đều bị bắt cóc ."

"Nhỏ giọng chút đi, nói không chừng chung quanh đây cũng ẩn núp hắc y nhân đem ngươi bắt lại.".

"Ai. Ngươi nói quan lại cùng võ lâm xưa nay nguyên lai nước giếng không phạm nước sông, muốn làm thành như vậy, về sau chúng ta dân chúng còn có ngày lành sao?" Ta cố ý xen mồm nói.

"Cũng đúng. Lòng người hoảng sợ. E là không có thế lực võ lâm kiềm chế, về sau triều đình...... Ai......".

"Các ngươi có biết hay không, những người đó đều bị bắt đi đâu vậy?".

"Nghe nói ở trong 1 cái địa lao...... Ai biết, chúng ta tốt nhất vẫn là đừng can dự vào."

Ta nghĩ hết thảy những địa phương có khả năng, đột nhiên trong đầu hiện lên Vân Trạch sơn.

Vũ Văn Phong, Vân Trạch sơn địa lao, khẳng định đúng rồi......

"Ọe......".

"Ngọc ca ca......".

Chết tiệt, thật là khó chịu...... Hiên......

Chạy nửa ngày đường, ta cảm giác thể lực hoàn toàn chống đỡ hết nổi, Thanh nhi so với ta còn khó coi hơn, ta còn có nội lực hộ thân, nhưng Thanh nhi gầy yếu như vậy......

"Thanh nhi, chúng ta nghỉ ngơi một chút......".

Thanh nhi đỡ ta ngồi vào ven đường...... Ta lại nâng tay bảo vệ bụng, thật lo lắng cứ chạy đi như vậy cục cưng sẽ......

"Hì hì hì hì...... Ha ha ha ha cáp...... Rống rống rống rống rống......".

Thanh âm này là......

"A......".

"Thanh nhi, đừng sợ......".

Một thân ảnh ở không trung lượn lờ, sau đó hiện ra một cái mặt nạ hình thù quái dị......

"Sư phụ......" Ta hô...... Đúng vậy, chính là quỷ mặt sư phụ, lại nói đều đã thật lâu không được gặp người......

"Hì hì hì hì hì hì hi...... Hì hì hì hì......" Quỷ mặt sư phụ di chuyển vòng quanh Thanh nhi, làm Thanh nhi sợ tới mức té trên mặt đất...... sắc mặt trắng bệch......

"Sư phụ đừng náo loạn."

"Ngọc nhi, Ngọc nhi......".

"Sư phụ......".

"Há mồm......" Sư phụ hướng miệng ta nhét vào một viên thuốc, nhất thời cả người cảm thấy một trận thư ý chảy xuôi.

"Sư phụ cho ta ăn cái gì vậy?"

"Thuốc dưỡng thai."

Ta một trận đỏ mặt, sư phụ như thế nào biết?

"Ngươi có chuyện gì dấu được ta chứ? Ha ha ha ha cáp." Sư phụ tựa hồ lại xem thấu ta đang suy nghĩ cái gì.

"Sư phụ như thế nào lại ở chỗ này?"

"Tìm mấy đứa ngu ngốc trở về."

"Ai?".

"Ngươi cho là ngươi một người có thể cứu được bọn họ? Khi không đi chịu chết, mất toi công sức ta dạy nhiều năm như vậy . Vù vù vù vù......".

"Nhưng sư phụ, Hiên hắn......".

"Câm miệng. Không được nhắc tới hắn, đi về trước, thương lượng sau......".

"Sư phụ......".

"Ngươi không muốn mất đứa nhỏ chứ, nói xem. Đi thôi......" Sư phụ một tay bắt lấy ta, một tay giữ Thanh nhi, thi triển khinh công......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: