nam chính nữ chính
'Ting ting phật là ánh từ quang soi lối con trở về . Nguồn pháp từ mênh mông cho con về bề giác , phật từ bi soi sáng đưa con thoát lầm than.....' tiếng nhạc nhẹ nhàng thanh tịnh của buổi sáng vang lên trong căn .
-aaa sáng nhanh vậy sao trời . Lại đi học sao trời haizzzz- đang than vãn thì có tiếng gỗ cửa mà người gọi lại khiến cô khiến cô dựng tóc gáy tỉnh luôn
- tiểu băng mau dậy muộn học rồi - ai vào đây nữa anh Hàn Hiên Mặc . hôm nay a có hứng muốn đèo tiểu Băng đi học bù đắp sự lạnh nhạt với cô trước đây. dù gì tiểu Băng nhà anh cũng không còn như trước nữa .
- vâng 10' e xuống ah , anh làm luôn cho e một suất ăn sáng nhé - cô nói vọng ra . dù gì cũng là anh trai cô , cô cũng đâu thể lạnh nhạt được
Sau đó cô phi thẳng vào nhà tắm làm vệ sinh cá nhân . hôm nay cô lựa chọn cách bện tóc xương ác chéo về đằng
( gần giống vậy nhé )
Cô lấy quần áo đồng phục để thay rồi sau đó lập tức xuống nhà . bố mẹ cô đang ăn sáng , vội chào mn rồi phi ra cửa
- Tiểu Băng e định đi bộ đi học sao , bình tĩnh chút anh lai e đi học -Hiên Mặc thấy cô vội chạy liền gọi ngược lại , cô e này cảu anh luôn vậy mà bao giờ mới sửa được đây . đưa cho cô đồ ăn sáng rồi chào ba mẹ cùng e gái mình ra ngoài .
Hôm nay , ngày đầu tiên cô đi học sau vài năm rửa tay gác kiếm , mấy cái kiến thức này cô nhàm rồi nhưng vì sự nghiệp cao cả cô đành đi vậy. Nắng đã len lỏi qua từng khẽ lá , làn gió nhẹ đưa tung bay mái tóc cô thật dễ chịu . Không khí trong xe thật lạ một người đang ra sức hưởng thụ , một người thì mặt sắt thi thoảng liếc người bên cạnh . Phải công nhận e gái anh quá ư là xinh đẹp, thuần khiết , dễ thương quá đi anh sợ tí nữa đến trường sẽ gây nên một trận laonj cho xem . A ước nếu có phép màu sẽ cất Tiểu Băng đi chỉ một mình gia đình anh ngắm thôi .
Chiếc xe Lambroghini dừng lại ở cổng trường khiến học sinh trong trường chú ý rất nhiều . Sau khi tạm biệt anh trai , cô liền rời xe
- oa , thiên thần đây sao , học sinh mới ad - h/s A
- thật xinh đẹp -h/s B trầm trồ
- thế này chắc chắn xinh hơn Diệp Tỷ rồi ( hoa khôi của trường ) - h/s C ngưỡng mộ nói
- nhưng tôi vẫn thấy cô gái này rất quen a - h/s D
- a đây chẳng phải Hạ Tiểu Băng lẳng lơ , xấu xa sao -h/s E chợt hét lên
Và rồi cả đám đông xôn xao bàn tán về cô , về cái quá khứ lừng lẫy mà thân chủ này đã tạo ra . Ôi cuộc đời cô thật đáng buồn mà , thật đáng trách mà . Còn Hiên Mặc vẫn luôn nhìn theo bóng dáng cô đến khu cô bước vào trong . Thật là anh nên giấu Băng nhi nhà anh đi nếu không Băng nhi lại khiến cho con trai nhà người ta nập viện vì mất máu quá . Còn mấy cái tin đồn quá khứ kia anh sẽ giúp cô loại bỏ nó . Chợt anh nhớ đến Hàn Diệp Chân lúc ả điên cuồng nguyền rủa Băng nhi nhà anh , bỗng sự chán ghét từ đâu kéo đến khiến anh hối hư hận vô cùng . Dừng mọi suy nghĩ lại anh khởi động xe đến công ty ko rời khỏi cổng trường
Ngôi trường cô chuẩn bị học là "Thanh Xuân "là sự hợp tác giữa Hàn Thị , Phượng thị , công ty giải trí TF , công ty dancer EM nói chung là của gần như tất cả các nam chính . Haizzzz thật tội cho cô mà . Ngôi trường này thiết kế bên ngoài theo kiểu cổ điển nhưng đi vào bên trong lại hoàn toàn bước vào thế giới hiện đại toàn bộ đều được xây dựng một cách thoáng mát và rộng rãi mỗi khối có 4 lớp chia thành các chữ cái A, B, C , D. Lớp A luôn là lớp cao nhất tập trung học sinh giỏi nhưng lười ko học , giàu địa vị gia thế luôn có đầy đủ , Lớp B là lớp có học sinh giỏi nhưng thuộc giới thượng lưu , Lớp C học sinh trung bình nhưng thuộc loại có rất nhiều tiền , còn khối D là khối học sinh được học nhờ học bổng . Ở đây có đày đủ căng tin , các lớp năng khiếu , hồ bơi , vườn hoa , nhà học đa unăng , sân bóng .... Thật rộng lớn và thật đẹp được mệnh danh là " Thiên đường tuổi thanh Xuân " thi đậu trường này phải là cực kì giỏi hoặc nhà giàu thì mới vào được .
.
Cô mặc kệ những lời bàn tán kia , thản nhiên mà bước đi . Với cô những cái lời bàn tán kia đáng là gì chứ , những gì nam chính nữ chính đối với cô trong quá khứ mới thực sự là đáng sợ . Trước sự bất cần đời của cô khiến học sinh trong trường một phen trố mắt kinh ngạc sao a chính là bạn lẳng lơ (t/g : con gái ta tên Hàn Tiểu Băng nhé) thay đổi a . Cô đang bước đi thì bỗng đám đông hò hét ầm ĩ , tiếp đó là bánh xe ma sát với mặt đất tạo nên tiếng dừng xe chói tai .
. Sân trường này rất đẹp nha đừng phá hoại nó thế chứ ôi sân ơi chị thương e quá bạn nữ nào đo đần tiếc thay cho sân trường . Đùa chứ cô chẳng nhìn xô cũng biết là ai rồi là dàn nam chính , nữ chính chứ còn ai vào đây nữa
-chị Băng , lâu ko gặp e nhớ chị quá
Tay cô đang yên bị vậy gì đó bánh bèo víu lấy , ngửi thôi cô cũng biết là ai rồi . Cô quay mặt ra nhìn hiện lên trước mắt cô là một cô gái xinh đẹp mái tóc cắt ngắn cuốn cụp đúng chuẩn nữ chính ngôn tình , đôi mắt long lanh như sắp khóc , đôi môi cherry 🍒 kia cô còn muốn thử chứ huống gì các nam chính , bộ đồng phục kia lại càng tôn lên vẻ thánh thiện của cô ta , khuôn mặt kia đúng chuẩn người con gái úi đuối , mỏng mang , dế vớ thế thì sao các nam chính lại không thương cảm được chứ . Nhưng cô khinh nha nữ chính này phải đạt giải nhất diễn viên diễn sâu nhất năm . Cô ko nói gì khẽ gạt bàn tay kia ra khỏi người cô và lập tức quay lưng đi
A vừa xoay lưng thì tiếng kêu lạ lùn nào đó phát ra . Sau đó là tiếng mắng chửi dành cho cô và tiếng bước chân vội vã đỡ cái người vừa mới kêu nga đứng dậy
- chị Băng e chỉ muốn hỏi thăm chị thôi mà hức ... Hức e biết chị ghét e ... Hức ... Nhưng e xin lỗi chị mà hức ... Chuyện Thần ca ca từ hôn hức ... Hức ... E cũng hức ... Hức đâuu có muốn hức .... E hức.... e thực sự xin lỗi chị . Sau đó là màn nước mắt lâm li bi đáy của bạn nữ chính kia woa cô cần phải học nhiều từ cô e họ quý giá này rồi , chuyện từ hôn kia chẳng phải muốn cho cả trường biết cái chuyện này để sỉ nhục cô sao, thật biết lựa lời nói a
Chatttttttt một cái tát hạ thẳng xuống mặt cô không chút thương tiếc " Hàn Tiểu Băng tưởng đâu cô thay đổi rồi hoá ra vẫn là loại phụ nữa thích ức hiếp kẻ bé hơ mình Chân nhi làm sai ad e ấy chỉ muốn thân thiện với cô thôi mà ad mà tôi nghĩ ra rồi loại đàn bà tìm cách lên giường với đàn ông như cô thì còn gì là liêm sỉ , Chân nhi nhà tôi làm bạn với cô chỉ khiến cho e ấy bị vấy bẩn thôi , cái tát ngày hôm nay tôi cảnh cáo cô lần sau mà còn bắt nạt Chân nhi thì sẽ ko phải là cái tát nữa đâu .Lâm. thành Giận dữ quát cô không chút thương tiếc ra sức mắng nhiếc cô giữa sân trường
- anh nói xong chưa . Cô ko cảm xúc hỏi ngược lại " nếu nói xong rồi thì nghe tôi nói nhé
- Tôi vô sỉ là vì ai ko phải vì các người sao , tôi lẳng lơ là vì ai cũng chẳng phải tại các người à , các người lúc nào cũng Chân nhi đáng thương của các người đã lúc nào nhìn đến tôi hay chưa , tôi lúc nào cũng tìm mọi chứng cứ để vạch trần bộ mặt bạch liên hoa giả tạo kia để các người biết để sau này các người sẽ ko phải chịu tổn thương cũng ko mất đi sự nghiệp , tôi chấp nhận chịu mọi tổn thương đau đớn về mình để rồi nhận lại được gì ? Chẳng phải là cái mác lẳng lơ , vô sỉ kia sao , thật nực cười mà. Sống mũi cô cay quá cô muốn khóc khóc thật to
- còn anh tôi với anh làm bạn thanh mai trúc mã được bao lâu rồi , 11 năm rồi đó vậy mà anh quen cô ta 1 năm lại ra sức đánh đuổi chán ghét tôi , anh nhớ hồi bé anh nói với tôi những gì không anh nói sau này anh sẽ bảo vệ tôi , ko để tôi bị tổn thương , nhưng rồi cái lời hứa đó bay biến vào hư không khi cô ta đến , anh nhớ những lúc anh ốm ai là người thức đêm để lo cho anh không là tôi là tôi đó cô ta đúng lúc chạy đến thì mọi công sức của tôi liền là cô ta , anh nói tôi thay đổi đúng tôi thay đổi là lúc nào không phải là từ lúc cô ta đến sao . Cô kìm nén nước mắt nói thật rõ ràng .Lâm Thành Thất thần nhìn cô hoài niệm trong quá khứ bỗng trang về hai đứa trẻ một trai một gái đáng yêu đang chạy nhảy ngoài vườn rồi bỗng một hôm cô đi lạc cậu bé trai đó đã hoảng loạn bao nhiêu để đi tìm cô bé kia , anh đã từng hứa sẽ bảo vệ cô vậy mà . Anh thật tệ mà anh ko xứng với cô . Tiểu Băng Băng bỗng nhiên anh muốn gọi cô bằng cái tên này nhưng hình như khoảng cách giữa cô và anh xa quá anh ko xứng để nói lời xin lỗi với cô
- tôi yêu anh anh biết mà đúng không Cung Vũ thiếu gia , vậy anh xem anh đã làm gì với tôi , tôi biết tôi đơn phương yêu anh cũng biết anh yêu cô ta, nhưng tôi vẫn lặng im âm thầm bên anh , tôi thầm hi sinh cho anh rồi tôi nhận lại được gì là những tiếng xua đuổi xa lánh đúng không , anh nhớ lần anh bị hạ dược ko chính tôi là kẻ ko màng đến tất cả mặc kệ anh hành hạ tôi đêm đó rồi cô ta đến nằm bên cạnh anh liền trở thành cô ta giúp anh , tôi biết anh bị mắc bệnh mất ngủ đau đầu liền mặc kệ sự can ngăn của mọi người tự mình nấu canh cho anh dù bị phỏng rát cả tay tôi đặt hết tình yêu tôi dành cho anh vào bát canh đó , mang đến cho anh nó liền trở thành một thứ dơ bẩn chỉ đáng bỏ thùng rác , anh thấy cô ta bị đau liền đổ lên đầu tôi nhẫn tâm mắng nhiếc đánh tôi.
Nước mắt cô lăn dài trên khuôn mặt nhỏ nhắn , giọng nói đã lạc hẳn đi gào lên nói với anh , tim cô rất đau nó như cả ngàn mũi tên đâm vào . Giọt nước mắt này là của nguyên chủ cũng là giọt nước mắt cuối cùng dành cho những người trước đây nguyên chủ mù quáng yêu thương
Cả sân trường rơi vào trạng thái im lặng hơn bao giờ hết . Tất cả chìm trong những lời nói của cô hoá ra từ trước đến giờ cô gái mà họ khinh bỉ lại luôn thầm lặng hi sinh cho người mk yêu .
- e còn yêu tôi không . Chợt Nam Vũ lén tiếng phá vỡ khoảng ko gian đang chìm trong suy nghĩ của mọi người . Đây cũng là điều anh muốn biết , anh hối hận rồi anh muốn bù đắp cho cô muốn cô chấp nhận lời xin lỗi của mình
- "tôi còn yêu anh ". Anh nghe thấy vậy thì rất vui ít ra anh còn có cơ hội bên cô , Tiêu Duật Thần , Âu Dương Triệt , Hoàng Dương , Lâm Thành và cả nữa chính đều tỏ ra ko vui khuôn mặt lạnh đi vài phần họ hết cơ hội rồi sao ? . " nhưng là chuyện của quá khứ anh nhận được tình yêu của tôi anh_ xứng _đáng sao anh quên mất trước đây ai là người xua đuổi tôi sao , thật nực cười tình yêu Hàn Tiểu Băng trước đây đối với anh chết rồi chết từ lần anh sỉ nhục , Tiểu Băng của trước đây đều sẽ x chịu mọi lồ sỉ nhục nhưng chỉ mong anh ko giống như họ sẽ ko vô sỉ nhục tôi , nhưng Tiểu Băng trước đây sai rồi anh giống như bọn họ thôi , còn Hàn Tiểu Băng bây giờ đã ko còn yêu anh cũng không quan tâm các người thế nào , tôi mệt rồi sẽ ko chayj theo các người nữa nên xin các người buông tha cho tôi được không " cô hét lên trong vô vọng rồi quay lưng bỏ đi
Cô đau lắm nếu cô ko bỏ đi cô sẽ gục ngã trước mặt bọn họ mất nhưng cô ko được phép làm vậy cô phải mạnh mẽ để bảo vệ gia . Trái tim cô ko được phép mềm yếu trước những người đó
Thấy cô bỏ đi mọi người cũng tản ra vào lớp giữa sân trường chỉ còn Lâm Thành , Nam Vũ , Duật Thần và Hoàng Dương chết chân ở lại . Họ sai rồi trước đây là sai rồi họ đã tổn thương cô vậy mà lại mong được tha thứ từ cô . Không họ sẽ không bỏ cuộc , họ sẽ tự mình khiến trái tim cô lành lại . Hóa ra trước đây cái người mà họ khinh bỉ lại luôn âm thầm hi sinh cho họ vậy mà họ đã chối bỏ sự hi sinh kia họ sai cả đời này họ sai rồi . Trái tim họ đều rất đau ánh mắt trước kia của cô nhìn họ đều là sự dịu dàng , quan tâm , yêu thương thì giờ lại là sự lạnh lùng , khinh bỉ , oán trách họ đã vô tâm vô tình
Hàn Tiểu Băng cô diễn giỏi lắm ( t/g: còn phải học hỏi Diệp Chân cô nhiều lắm nhé hứ ) dám cướp nam nhân của tôi , cô sẽ phải trả giá . Ánh mắt ả ta xẹt qua tia độc ác nhưng nhanh chóng đôi mắt ấy lại trở thành đôi mắt long lanh nước ủy khuất nhìn nam nhân kia . Nhưng cô ta lại không biết rằng ánh mắt ấy lại lọt vào 3 nam nhân đứng trên tầng từ đầu câu chuyện đến cuối câu chuyện đều im lặng quan sát , cô gái kia thật giả tạo mà
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro