Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Cuộc gặp gỡ kỳ lạ

Buồn, ngồi một mình, không mặc đồ grab, chỉ treo cái nón grab trên xe .
_ Em ! Đi hôn ?
_ Dạ !?
_ Em có chạy grab hôn ? Chở chị xuống Đại Nam, Bình Dương.
_ Dạ !Để em đặt xe cho, bữa nay em không chạy chị ơi .
_ Em chở đi.
_ Dạ !?
_ Em chở chị đi, lát có gì chị gởi thêm cho. Nha !
_ Dạ ,nay em mệt chị ơi ! Ngồi chơi chút em về, để em đặt xe cho
_ Em chở đi, chị muốn em chở .
_ Dạ...nhưng mà...
_ Nha! Đi nha !
_ Dạ...
... ( Trên đoạn đường đi ... ).
_ Sao cứ phải là em mới chịu dậy chị ?
_ Chị thích mà .
_ Dạ !?
_ Em ở chung cư ERA TOWN  phải hôn ?
_ Dạ !  Sao chị biết ?
_ Ngày nào cũng thấy em dắt xe ra mà.
_ Hể ... Chị cũng ở trong đó hả ?
_ Hông em ! Chị ở gần đó.
_ Hể... sao chưa gặp chị bao giờ ta... !?
_ Mấy bữa đầu gặp thấy em cũng được mà giờ cứ như tộc .
_ Dạ, chạy cái này nó auto đen mà chị.
_ Tết có về quê hôn ?
_ Dạ có chớ chị, mà hết vé rồi, sáng 29 em mới về.
_ Muộn dậy ?
_ Dạ !  Chịu. Mà thiệt, chị ở chỗ nào mà thấy được em hay thiệt.
_ Chị ngồi trong xe mà, sao em thấy được.
_ Hể... Xe nào ta ?
_ Đoán đi.
_... Chịu !
_ Xe đưa đón học sinh á ! Hay dừng đón chỗ em ngồi, tại chị ngồi phía sau xe cửa kính tối nên em không thấy, chị thì thấy rõ.
_ Hể... ?
_ Em biết tiếng hàn hở ?
_ Dạ chút chút.
_ Ừ ! Thấy em hay cúi chào, nói chuyện với chị phụ huynh người hàn.
_ Dạ !
_ Mà nay sao em hông chạy grab ?
_ Có chút chuyện chị ơi !
_ Thất tình hở ?
_ ...
_ Đoán đúng hở?
_...
_ Buồn hở ?
_ Dạ !
_ Chị cũng thất tình nè, mới chia tay đêm qua.
_ Hể... ?
_ Thật ! Chị bỏ anh đó.
_ Sao dậy chị ?
_ Gỉa dối, lật lọng.
_ Căng quá ha.
_ Coi như bài học , mệt mỏi.
_...
_ Em nay nhiêu tuổi rồi ?
_ Dạ ! Em tuổi thìn.
_ Thìn, năm nay là... 29 hở ?
_ Dạ ! Chị tuổi con gì ?
_ Chị tuổi con ngựa. Dạ em xin lỗi ! Hổm giờ cứ tưởng anh mới 24 , 25 thôi chứ.
_ Hể... Chị ,à hông ! À mà..... nhỏ hơn thiệt hả ?
_ Dạ !
_ Giờ dạ ngược lại hả ? Gì kì dẫy !?
_ Thì nhỏ hơn thì dạ chứ sao giờ.
_ Rồi ! Giờ xuống Đại Nam chơi hả?
_ Dạ , hông ! Xuống nhà nhỏ bạn, nó rủ xuống uống thuốc độc.
_ Hể... ?
_ Uống rụ á, buồn đời rủ nó nhậu .
_ Làm giật mình, mà chia tay rồi thôi, nhậu nhẹt mệt thêm , bổ béo gì đâu.
_ Dạ !  Uống chút cho dễ ngủ, thức qua giờ. Mà hay chút tới anh ở lại chơi chút cho vui, có em với nhỏ bạn à.
_ Sao được !
_ Sao không được ?
_ Thì tại không được là không được chớ sao .
_ Why ?
_ Thì...
_ Anh coi chỗ nào bán vịt nướng lá mắc mật ghé em mua con nha.
_ Uh !
_ Nhậu rồi tính khi nào về ?
_ Say ngủ lại luôn anh, tâm trạng đâu mà về, mà về cũng đâu biết làm gì .
_ Mai thứ hai không đi làm hả ?
_ Em xin nghỉ hai ngày.
_ Lụy quá !
_ Anh nghĩ đi...
_... ? Nghĩ gì ?
_ Cuối năm làm đám hỏi, mà trong điện thoại thì hẹn con này con kia đi nhà nghỉ.
_Hể... Cái này thì...
_ Em hỏi thì nó nói bạn bè giỡn, em gọi nói chuyện hết rồi nó mới chịu nhận, cãi nhau thì nó đánh, thể loại đàn ông gì kì vậy...
_ ...
_ Em chia tay thì nó níu kéo xin tha thứ, như anh anh tha được không, ai cũng có lòng tự trọng mà...
_... Khóc hả ?
_ Em xin lỗi... , nghĩ lại em chịu không nỗi .
_ Suy nghĩ kỹ chưa ?
_ Rồi anh ! Em buông, nó không xứng đáng để em tha thứ.
_ Hối hận không ?
_ Hông anh !
_ Rồi giờ ghé mua vịt nhậu ?
_ Dạ ! Coi chỗ nào có chôm chôm em mua ít luôn.
_ Nhậu mua chôm chôm ? Uống rụ nhắm chôm chôm hả ?
_ Dạ đâu có ! Tí thấy hơi hơi say thì ăn hột chôm chôm cho nó giã rụ bớt.
_ Ai bày dậy ?
_ Thấy dẫy chứ em nhậu hông thua ai đâu .
_ Đang hỏi hột chôm chôm mà.
_ Thì người ta chỉ.
_ Ai ?
_ Người ta. Mà chút anh ở lại ngồi chơi chút rồi về, không thôi em không trả tiền xe.
_ Gì kì cục dẫy !?
_ Vịt nướng kìa ! Anh tấp vô đi, đợi em chút.
_...
_ Anh coi tiền xe bao nhiêu dạ ?
_ Không biết nữa ! Nãy chạy luôn có coi đâu.
_ Giờ dầy nha ! tới nơi em gửi anh 200, xong ngồi chơi với tụi em chút, hai đứa con gái uống rụ hơi chán, với lại cùng cảnh ngộ mà, ha !
_ Em không sợ hả ?
_ Sợ gì ?
_ Thì anh con trai mà !
_ À ! tưởng gì, lớn hết rồi, tự nhận thức được việc mình làm, anh thì em quen mặt quá rồi.
_ Vẫn không sợ ?
_ Có gì mà phải sợ !? Như anh em ngồi tâm sự đồng cảm chút thôi, cũng lâu rồi em chưa nói chuyện với ai nhiều như anh .
_ Thiệt ?
_ Thật mà ! Kể cả con bạn em cũng không nói nhiều như anh.
_ Hân hạnh quá !
_ Mà nghĩ cũng mắc cười thiệt, từ chị chị em em giờ chuyển sang anh em .
_ Cái này bị quài.
_ Ai nghĩ anh 29 đâu, người có bé xíu.
_ Chịu !
_ Quyết định ở lại nhậu chút ha ?
_ Hên xui !
_ Cũng gần tới rồi.
_ Uh... mà... nhỏ bạn em có nói gì không?
_ Nói gì là nói gì ?
_ Thì anh lạ mà, đùng cái chen ngang hai người có kì quá không ?
_ Trời ! Nhậu mà phân biệt gì . Em cũng chán rồi ! Lâu ngày xõa một lần, giữ kẽ hoài muốn mệt.
_ Rồi rồi ! Uống một chút thôi nha, còn chạy xe về nữa.
_ Ok anh ! Quyết định dậy nha !
....
TỚI NHÀ NHỎ BẠN.
_ Thu ơi ! mở cửa mầy ơi !
+ Chờ chút ! tao đang tắm, mày có chìa khóa mà, tự dô đi.
_ Tao quên không có đem theo, lẹ đi má. Có bạn nhậu nữa nè.
+ Ai dẫy ?
_ Soái ca .
+ Lạy má ! Chờ tao chút.
( quay sang mình )
_ Con nhỏ nầy nó lầy lắm, chút nhậu với nó anh cẩn thận ha, nó ăn mặn lắm .
_ Ăn mặn là sao ?
_ Thì là ăn mặn á !
_ Khó hiểu quá...!?
( nhỏ bạn nói lớn )
+ Ê mày dẫn trai tới nhậu thiệt hả ?
_ Ai giỡn chi ! Đứng tồng ngồng nè.
+ Con quỷ !
... ( Thu mở cửa ).
+ Cu em chạy grab hả ?
_ Dạ !
_ 29 tuổi rồi đó mầy.
+ Thật hả !? Nhìn cứ tưởng 25 là cùng, cho mượn thẻ căn cước coi.
_ Bớt lầy đi má ! Vịt nè, làm gì làm đi, tao rửa mặt chút. À ... ! Anh chờ xíu nha ! Em quên gửi anh tiền xe.
_ Thôi khỏi, coi như góp tiền nhậu đi, không sao đâu.
_ Sao được ! Anh không lấy em không cho nhậu.
_ Gì ngược đời dậy !? Nãy không nhậu không đưa, giờ không lấy không cho nhậu.
_ Con gái mà !
_ ...?
_ Thì lúc nắng lúc mưa, nói một phải nghĩ mười. Nè ! Anh giữ đi, em gửi anh 300 , tiền xăng chạy về luôn ha.
_ Hể... Chịu !
( dúi tiền vào tay rồi đi rửa mặt ).
....
+ Anh trai tên gì ?
_ À ! Long.
+ Tên gì kì cục dẫy ? Họ À tên Long hả ?
_ Mầy bớt lầy lại đi con quỷ ! Mà giờ em mới biết tên anh luôn, sáng giờ quên hỏi, ngại quá !
+ Kệ tao mầy ! Dô anh Long, dô cái làm quen, hai ba zdoooo...
( Uống rượu sochu , nhẹ nhẹ mà tới chai thứ ba cũng hơi thấm thấm thiệt ).
+ Giờ mầy tính sao ? Chắc chưa !?
_ Bỏ ! Tao mệt lắm rồi.
+ Bỏ dô hay bỏ ra !? Lần thứ mấy mày bỏ rồi, còn cuối năm đính hôn thì sao?
_ Hủy ! Đàn ông thằng nào cũng như nhau.
_ Em nói anh hả ? ( chột dạ ) .
_ Dạ đâu có ! Em nói chung chung.
+ Thôi quên luôn đi, mất hứng quá, dô cái coi, xuống chai nghen, hai ba zdooô...
...
( Điện thoại đổ chuông )  Người lạ ơi xin cho tui mượn bờ vai, mượn rồi tui trả....
+ Ai dẫy ? Ổng gọi hả ?
_ Kệ đi !
+ Sao kệ !?  mày nghe thử coi ổng nói gì, mở loa ngoài tao nghe thử.
_...
_ Nói đi .
* Em đang ở đâu ?
_ Ở đâu kệ tui ! Hỏi làm gì ?
* Thôi mà, anh xin lỗi ! Em đang ở đâu ?
_ Dô duyên ! Ở đâu quyền của tui, sao phải trả lời ?
* Em nói chuyện kiểu gì dậy ?
_ Liên quan ! Không thích thì tắt máy đi.
* Em uống phải không ?
_ Thì sao ?
* Với ai ?
_ Mắc cười ! Tui có chứng minh nhân dân mà, đi đâu làm gì phải khai với anh hả, mắc cười.
* Em ở nhà Thu phải không ?
_ Tui uống với trai, có vấn đề gì hông ?
* Em hơi quá đáng rồi đó !
_ Mắc cười ! Làm gì quá đáng, muốn nghe hông ?
( Đưa điện thoại qua , căng ).
...
_ Dạ ! alo !

* Mày là thằng nào ?
_ Gì căng dậy anh trai, mới alo đã mày tao.
* Tao hỏi mày là thằng nào ?
_ Nói chuyện đàng hoàng chút anh trai.
* Tao *** có gì để nói với mày, chuyển máy lại Ngọc cho tao .
( giờ mới biết nhỏ tên Ngọc ).
_ À, không biết trước ra sao, giờ Ngọc là bạn gái của tui, anh trai vui lòng bớt làm phiền bạn gái người khác lại giùm.
* D***, mày đang ở đâu ,d***, đưa máy cho Ngọc.
_ Anh trai nói chuyện nghe ngứa tai quá, hơi bị đại bàng nha anh trai.
( TẮT MÁY TẮT NGUÔN LUÔN KHỎI GỌI NỮA ).
...
+ Đù ! Anh nói chất thiệt, nói như đúng rồi, dô cái anh, chai mới đi.
_ Xin lỗi Ngọc ! Tại ...
_ Dạ không sao ! Uống đi anh, không say không ngủ.
+ Mầy say rồi con, không say không về chớ.
_ Kệ tao đi ! Tao muốn ngủ.
+ Nói say còn không chịu . Mới có ba chai, mất hình tượng quá. Đúng hông anh lờ.
_ Con quỷ ! Tới giờ nói bậy rồi đó, bớt bớt lại đi.
+ Tao hỏi mầy, giờ ổng bỏ hết tật xấu, có mình mày thì sao ?
_ Kệ chớ sao ! Bớt quan tâm nhau cho đời dễ sống , đúng hông anh Long, dô đi.
_ Cái này tùy, đâu nói trước được.ể
_ Em say rồi ! ...( khóc)
+ Con điên, ! Say thì dô phòng ngủ đi, khóc khỉ gì, tao thấy ổng không có đáng để mầy khóc.
_ ...( quệt nước mắt ).
+ Nín giùm ! Giờ mầy cứ dẫy , mai mốt về sống chung mầy chịu nổi hông. Mầy ở nhà, ổng ra ngoài đi với con này con kia, tao là tao dứt, không có tiếc gì người như ổng.
+ Làm gì làm, mầy nói được làm được , mầy mà quay lại với ổng thì đừng có nhìn mặt tao nữa.
_ Thôi ! Thu .
+ Con trai mấy ông ai cũng như nhau, đểu đều.
_ Anh hả ?
+ Nói chung chung .
_ Em say rồi hả ?
+ Mới có ba chai say gì, bức xúc nói thôi.
+ Mầy dô phòng nằm đi, ngồi đó không uống mà khóc khóc, ngứa mắt.
( ĐIỆN THOẠI THU ĐỔ CHUÔNG : người ta ôm lấy nhau, người ta quấn quýt nhau...)
+ Ổng gọi tao nè ! Giờ sao ?
_ ...( vẫn khóc , không nói gì ).
+ Rồi  ! Để tao xử luôn.
....( mở loa ngoài ).
+ Alo, sao anh ?
* Ngọc có chỗ em không ?
+ Nãy nó có ghé chút mà đi rồi .
* Em biết đi đâu không ? Điện thoại anh gọi nãy giờ không được .
+ Nó đi với anh nào đó, thấy nắm tay cũng thân lắm, mà hai người cãi nhau nữa hả ?
* Không em ! Ngọc đi với ai em biết không ?
+ Thấy lạ , ghé ngồi chơi chút mà nắm tay nắm chân thấy không ổn, anh coi lại mình đi nghen.
* Cám ơn em  ! ( tắt máy ).
...
+ Thấy sao anh Long ?
_ Em lầy còn hơn anh ! Mà nói dẫy Ngọc khó xử sao !?
+ Anh ngó nó coi, ngồi chèm bẹp khóc như con nít, nói nãy giờ nó có để ý gì đâu.
_ Nhưng mà....
+ Uống đi ! Nói nhiều quá .
...
+ Uống dầy chút chạy xe được hông anh trai ?
_ Chắc... được.
+ Mệt thì nằm đó nghỉ chút rồi về, sắp tết rồi ông ơi !
_ Sao đâu mà, thấy bình thường.
+ Ờ ! Nhìn mặt là thấy ít zdui rồi, bình thường lắm....
+ Còn con kia ! Ngồi đó khóc quài dẫy, dô kia nằm đi má, hay để tao gọi ổng xuống chở mày nghen. Yêu đương như cái quần què.
_ Em say chưa Thu ?
+ Coi lại đi, ai say thì biết.
_ Tại thấy em khác khác lúc chưa uống.
+ Khác gì cha ?
_ Không có gì ( quay sang Ngọc ). Hay em dô kia nằm nghỉ chút đi.
_ ( lau nước mắt) Dạ không sao anh .
+ Kệ nó đi anh ! Mấy đứa thất tình đứa nào như đứa nấy.
_ Đụng chạm nỗi đau .
+ Gì ?
_ Không gì !
+ Ông cũng thất tình hả ?
_ Không !
+ Đàn ông đàn ang gì rụt rụt rè rè mắc mệt.
_ Uhm !
+ Sao ! Kể nghe coi ?
_ Kể gì ?
+ Thì chuyện của ông chứ sao trăng gì , đầu đuôi sao , kể khúc giữa nghe coi .
_ Thiệt ! Nói không lại.
+ Không lại thì kể đi, vòng vo mệt quá, dô cái rồi kể nghen.
...
_ Có gì đâu mà kể  ! Thì thương người ta, người ta kêu mình như anh trai nuôi, dẫy thôi.
+ Đù ! Lâm li bi đát dẫy, mà lo gì, con nào nuôi được thì thịt được.
_ Dễ gì ! Mà cũng chán rồi, Nghỉ khỏe, dây dưa mình khổ chớ ai.
+ Gì phủ dẫy ? Làm như có mình nó, con gái thiếu gì, đây có sẵn hai con nè, coi được con nào thì hốt đi. Ngọc nó thất tình, ông cũng thất tình, hai người gộp lại tình tình quá còn gì, tới luôn đi.
_ ...
+ Hay chọn tui đi, cũng ngon gái mà, hai mươi sáu cái xuân xanh vẫn chờ anh....
_ Mầy say rồi đó Thu !
+ Chịu nói rồi hả ? Tao nói thiệt chớ say gì .
_ Thôi tao mệt ! Đi ngủ đây, xin lỗi anh Long nha, em say rồi.
_ À, không sao! Em nghỉ đi.
+ Ông mệt thì dô nghỉ với nó luôn đi, không ai cản đâu.
_ Con điên kia ! Bớt nói lại .
+ Có miệng tao nói, mày ngang.
_ Thôi ! Ngọc nghỉ đi. Anh về luôn đây, cám ơn hai em.
+ Gì dẫy, gì về ? Chơi đem con bỏ chợ dậy cha, chưa hết chai mà đi đâu.
_ Có uống nổi nữa đâu mà hết chai.
+ Nói ai ?
_ Em !
+ Giỡn quài ! Đô tính bằng thùng nghen, rụ thì bến ở đâu , thuyền theo tới đó.
_ Rồi ! Nói chớ nghỉ được rồi, giờ về cũng hơn tiếng, đường xa.
+ Ai mượn ! Kêu mệt thì nghỉ đi, tỉnh rồi về, ai bắt về đâu.
_ Được cũng mừng.
+ Con gà kia nó ngủ rồi kìa, yếu như bún. Mà uống hết chai đi, về hay không tính sau, zdoooô.......
_ Hết chai này thôi ha, cũng hơi hơi mệt rồi.
+ Xuống chai đi, tui lấy cho cái gối , mệt thì lăn ra đó ngủ, khỏi lo.
_ Thôi ! Sao mà được.
+ Eh ! Hỏi chút.
_ Nói đi ! Nghe nè .
+ Anh thấy em với Ngọc ai đẹp hơn ?
_ Ai cũng dễ thương, mà mỗi người mỗi nét, sao so được.
+ Đang hỏi ai đẹp hơn.
_ Ờ thì Ngọc đẹp hơn.
+ Biết mà! Hám gái.
_ Gì dậy trời ! Hỏi thì trả lời, gì hám gái ở đây .
+ Thôi ! Khỏi giải thích, nói là hiểu rồi.
_ Chịu !
+ Eh Ngọccccccccccccccccccccccccccccccc...! Ngủ thiệt hả mậy !?
_ Uầy ! Để cho Ngọc ngủ.
+ Nó giả bộ thì có, đô nó còn cao hơn em.
_ Kệ đi ! Đang buồn mà.
+ Kệ gì mà kệ ! Đang nhậu bỏ cuộc chơi, giang hồ ai coi ra gì.
_ Giờ hiểu ăn mặn là gì rồi, lầy thiệt.
+ Gì ? Ăn mặn gì ?
_ Không gì ! Uống đi.
...
_ Thu !
+ Gì ?
_ Em có dễ dãi quá không ?
+ Dụ gì ?
_ Thì anh ! Người lạ mà, con trai nữa, ở lại rồi uống như dầy em không sợ hả ?
+ Tưởng gì ! Nhà em nhiều camera lắm anh ơi! Nhìn em dẫy chớ karate đai đen ngũ đẳng à . Với lại , người mà con Ngọc nó quen thì em yên tâm. Nó ít giao tiếp , chỉ quen ai nó tin thôi, mà hai người quen lâu chưa ?
_ Mới quen lúc nãy .
+ Gì ?
_ Thì anh chạy grab mà ! Nãy Ngọc kêu anh chở xuống đây, mới nói chuyện lần đầu luôn.
+ Đù ! Cái con này, thất tình sinh dễ dãi..
_ Không có đâu ! Chắc tại anh với Ngọc ở gần nhà, nghe nói dẫy chớ cũng đâu biết nhà Ngọc chỗ nào.
+ Nó ở chung cư belleza mà ! Anh ở gần đó hả ?
_ À biết rồi ! Hèn gì ...
+ ... ?
_ Thôi xuống chai đi ! Anh về, sắp tối rồi.
+ Nữa ! Vợ đẻ hay sao đòi về quài dẫy cha, làm chai nữa đi.
_ Tha anh ! Còn đi làm nữa.
+ Thì nghỉ bữa. Ngày chạy mấy cuốc, nhiêu nói đưa luôn nè, ngồi im đó đi.
_ Anh còn đi học nữa.
+ Hai mươi chín rồi còn học gì nữa cha !?
_ Học thêm ngoại ngữ mà !
+ Tiếng anh hả ? Nói con Ngọc nó chỉ cho, nó phiên dịch đó.
_ Đâu ! Anh học tiếng khác, mà nhiêu đây được rồi, khó quá cho qua đi.
+ Dễ gì anh ! Để em kêu con Ngọc ra uống tiếp.
_ Ai sợ em chưa chớ anh là anh sợ rồi.
+ Cái xóm này ai mà hông sợ em, giỡn quài. Eh Ngọccccccccccccc ! Dậy mầy ! Lẹ ổng đòi về nè.
_ Để cho Ngọc ngủ.
+ Anh cứ để em !
( Chạy dô phòng kéo Ngọc ra ).
...
+ Nó nằm luôn rồi !
_ Nãy có nghe Ngọc nói đêm qua mất ngủ, chắc mệt lắm rồi, thôi bỏ đi, ra uống nè.
+ Không về nữa hả?
_ Ờ ! Coi chút kiếm cái nhà nghỉ nào ở lại ngủ sáng về chớ biết sao giờ, sắp tết rồi, còn mẹ già con thơ chờ ở nhà.
+ Đù ! Biết nói rồi á, ngon .
_ Mà anh hỏi chút, em có bạn trai chưa ?
+ Hỏi chi ?
_ Thì hỏi ! Em không thích thì thôi, cho qua .
+ Rồi !
_ Ờ !
+ Nó đi du học rồi.
_...
+ Mà nhắc lại chi, cũng một bọn mấy ông, có mới nới cũ.
_ Lại gì nữa đây, sao cứ chọt quài dẫy.
+ Nói có sai đâu, nhiều khi ông cũng dậy, con trai không tin được thằng nào.
_ Sao cứ gặp mấy thằng không ra gì rồi đổ thừa chung chung là sao, con gái tụi em nhiều người cũng tào lao chớ có thua ai đâu.
+ Tào lao sao ?
_ Thì ..., bỏ đi.
+ Nói ! Tào lao sao?
_ Mệt ! Thì cũng nhìn anh này hóng anh kia, rồi anh kết nghĩa, anh trai nuôi, em gái nuôi.
+ Eh ! Tui với con Ngọc không có à nghen, loại ra giùm.
_ Ai biết được!
+ Thôi uống đi ! Lỡ rồi cho say luôn, nghe hát hông tui hát bài cho nghe.
_ Thôi khỏi ! Để Ngọc ngủ.
+ Nó nằm thẳng cẳng rồi, giờ có sập nhà nó cũng nằm im.
_ Gì ghê dẫy !?
+ Ò , nó dẫy á ! Thấy mạnh miệng dẫy chớ đụng chuyện là ú a ú ớ , dẫy mới bị ông các bác kia qua mặt.
_ Coi lại mình đi !
+ Coi gì ?
_ Có khác gì đâu .
+ Sao biết ?
_ Mới nói mà !
+ Tào lao ông ơi ! Tui là tui ghét cái tính thằng bồ nó bao đồng, hở chút là lăng xăng.
_ Sao nãy nói bọn đàn ông gì mà !?
+ Cái đó chuyện gia đình nhà nó, mà cũng do nó , nói chung là không tin thằng đàn ông nào nữa.
_ Lại vơ đũa cả nắm.
+ ...
_...
+...
_ Sao tự nhiên im lặng dẫy ?
+ Hết biết nói gì !
_ Ò !
+ ... Chút đi ăn hủ tiếu hông ? Trước nhà nè.
_ Kêu Ngọc dậy đi luôn.
+ ...? Tui là tui nghi rồi nghen !
_ Gì ?
+ Nãy giờ đừng tưởng tui say tui hông để ý nghen .
_ Dụ gì ?
+ Hở chút là Ngọc Ngọc, thân quá nha !
_ Có hả ?
+ Mới quen mà quan tâm thấy ớn.
_ Làm gì có.
+ Thôi đi ông ! Ông nghĩ gì nó hiện hết lên mặt kìa.
_ Suy diễn sâu quá.
+ Tui nói ông khỏi nghĩ . Thằng bồ con Ngọc thứ dữ, đừng có chơi với lửa.
_ Gì trời ! Có làm gì đâu .
+ Ai mà biết được đàn ông mấy người . Nói cho biết vậy thôi.
_ Ò !
+ Ông mệt chưa ?
_ Hên xui !
+ Tui mệt rồi, rửa mặt đi ăn chút gì đi, .
_ Mới nói hủ tiếu mà.
+ Ờ quên !
( Đứng dậy đi mấy bước té cái rầm, làm đỡ không kịp ).
...
( rầm ) ... Aiiii , đau quá... !
_ Có sao không Thu!?
( Bước tới định đỡ dậy , vừa mới đụng vào người đã bị kẹp cổ , tẩn một cùi chỏ vào ngực đau điếng ).
_ Aaaaaa ... đau quá ! Làm gì dậy Thu, bỏ ra coi.
Ngọc nghe tiếng hai đứa la nên giật mình chạy ra , thấy hai đứa nằm đo sàn, mắt nhắm mắt mở .
_ Hai người làm gì nằm đó dẫy ?
+ Như một thói quen mầy ơi ! Tao mệt quá.
_ Gì dẫy trời ! Thói quen gì kẹp cổ loi cùi chỏ đau quá dậy.
+ Thông cảm đi, tự vệ chính đáng.
_ Gì trời ! Thấy ngã tới đỡ dậy mà, ai làm gì đâu.
+ Không quan tâm !
_ Anh có sao hông ? Con điên, mầy vừa phải thôi.
_ Thôi không sao ! Sẵn em dậy rồi, ra ngoài kiếm gì ăn chút lót dạ đi.
+ Mầy đỡ tao dậy coi Ngọc . Ổng mà đỡ nữa tao kẹp cổ tiếp.
_ Con sợ rồi ! Cho tiền cũng không dám đụng.
+ Ờ, ngoan !
_ Mầy say lắm rồi nha con quỷ ! Dậy , đi rửa mặt. Anh còn đau hông ? Đừng giận ha, nó học võ, cái này ...

_ Rồi rồi ! Kéo bả đi rửa mặt đi, hiểu mà . Ờ !... Mà em thấy đỡ hơn chút nào chưa ?
_ Rồi anh ! Tại mệt , thiếu ngủ thôi chứ có say như con quỷ này đâu, nằm luôn rồi, giờ sao ta ?
_ Anh chịu !
_ Eh , dậy coi Thu ! Tính nằm luôn hay sao ?
+ Ựa, ựa ựa.....
_ Eh ! Ói hông có ai dọn cho mầy đâu nhan, dậy dô kia rồi ói, ghê quá !
_ ...
( Đoạn này ngồi ngoài mà nghe trong nhà vệ sinh Thu ựa mà nao lòng , 5 phút sau cũng ra ).
+ Nhìn gì cha !? Chưa thấy người ta ói bao giờ hả ?
_ Im coi con quỷ ! Uống cho cố dô.
+ Gì mầy ? Mới có bốn chai, tại no quá chớ tao chưa có say, đúng hông anh Long lờ ?
_ Bắt đầu giở chứng .
_ Em đi ăn được không Thu, hay để a mua đem về ?
+ Gì dẫy cha nội ! Có chân có tay tự đi được, mua gì .
_ Con điên ! Uống say nói nhảm quá mầy ơi.
+ Say đâu mà say ! Đây, giờ mầy đưa tờ 200 với tờ 500 coi tao lấy tờ nào biết liền.
_ Tao sợ mầy rồi !
+ Đưa đây, tao tỉnh mà, mầy say mầy mới đưa tiền cho tao lấy , đúng chưa .
_ Mầy say mà sao mầy khôn quá.
+ khà khà, Thu mà , ựa.... tao mệt quá, lấy giùm tao chai nước.
_ Anh Long ngó nó xíu ha, em làm ly chanh nóng cho nó uống.
_ Chớ không nhai hột chôm chôm hả ?
_ Giờ mà nói nó nhai được chắc trời sập.
_ Uh ! Em làm đi, nhìn bả ngán quá.
+ Gì ngán ông kia, nói tui ngán hả ?
_ Có đâu ! Nói ăn chôm chôm ngán mà.
+ Ò ! Tưởng nói tui ngán là xác định nằm đất nghen, mệt...
...
_ Eh Thu ! Em khóc hả ?
+...
_ Anh nói chơi mà, giận hả ?
+ Không !
_ Chớ sao tự nhiên khóc, nãy ngã đau hả ?
+ Đã nói không mà, hỏi quài , nhức đầu.
_...
+ Anh thấy em có dữ hông ?
_ À thì....
+ Dữ đúng hông !? Biết mà, tính em nào giờ dẫy rồi, quen mấy người , ai cũng không tới được.
_ Đâu có đâu ! Anh thấy cá tính mà, mỗi người mỗi tính, đã thương thì chấp nhận mọi thứ của đối phương.
+ Uh ! Mấy thằng bồ cũ em mà nghĩ được như anh thì nói làm gì, thằng nào cũng như nhau, cá mè một lứa .
_ Nữa hả ?
+ Không ! Tại nghĩ nhiều lúc, đi chơi, noel, lễ lạc các thứ, ai cũng cặp đôi, như con Ngọc nó cũng đi với bồ nó , nhìn lại mình cũng tủi thân .
+ Anh không biết đâu ! Hồi lúc còn học đại học, em làm thêm bán đồ kiếm không ít đâu, quen thằng nào cũng em chi tiền đi chơi, mua sắm này nọ, mà cứ đụng chút cãi nhau là chia tay, rồi lại quay lại, rồi chia tay.
_...
+ Nhiều lúc em nghĩ, bọn nó quen em vì tiền hay vì cái gì cũng không biết, tính em hay nói thẳng, hơi nóng chút, mà đã quen mà không hiểu nhau sao mà lâu dài được, em nói đúng hông ?
+ Mà... , dù gì em cũng là con gái, cũng thích được quan tâm , kiểu lãng mạn chút, ... gặp toàn đồ gì đâu.
_ Nè ! Uống đi cô... Eh ! Mầy khóc hở ?
+ Uh !
_ Thôi nín ! Thấy tao khóc rồi bắt chước.
+ Mày khác, tao khác.
_ Con gái số khổ mà.
+ Mầy làm nước chanh dở quá.
_ Nói nữa tao đổ, khỏi uống .
+ Có những yêu thương, âm thầm nhưng dai dẳng, có những khoảng lặng, êm ái lại nát lòng.
_...
_ Chưa tỉnh hở, nói nhảm gì dẫy ?
+ Mày bạn thân tao mà không hiểu tao chút nào .
_ Gì nữa !? Thôi uống lẹ đi, kiếm gì ăn.
+ Kéo áo xuống kìa.
_ Gì ?
+ Mày tính cởi trần hay sao dẫy, không thấy ổng ngồi nhìn mầy nãy giờ hả ?
+ Màu tím đồ.
_ Im ! Mày biến thái quá.
+ Không phải tao, ông Long mới biến thái, áo người ta bị vén lên không nhắc , tranh thủ tia hàng.
_ Anh không có....
+ Khỏi giải thích, nhìn mặt biết ba lăm rồi.
_ Ngọc ! Anh không có.....
_ Dạ không, sao, tại em sơ ý, hơi đâu nghe con điên kia nó nói.
+ Thấy hông nói chửi tao điên quài nha mầy.
_ Thôi xong chưa ? Đi ăn , anh Long để em mời nha, nói trước khỏi giành trả tiền.
+ Để ổng trả mầy ơi ! Ga lăng xíu coi.
_ Mày nói ít ít giùm , nói nhiều quá.
_ Để anh trả cho !
+ Oh ! Đàn ông con trai phải dậy chớ.
_ Rồi ! Giờ ăn chỗ nào ?
+ Hủ tiếu đầu ngõ.
_ Mầy đi được hông ?
+ Coi thường nhau quá, đi hả ? Dĩ nhiên là không rồi mầy, anh Long cõng em ha.
_ ...?
_ Bớt khùng lại.
+ Giỡn chút làm gì gắt dữ, đi thì đi.
...
( Đang đi ra đầu đường thì Ngọc thấy người yêu đang đi bộ dô, kêu tách riêng đi trước ra quán hủ tiếu, hai đứa ra sau. Mắc công sinh chuyện không hay ).
...
Lướt nhanh qua , bạn trai của Ngọc khá điển trai, bước vội tới, chưa kịp nói gì đã bị Thu chỉ mặt.
Tạt ngang qua con hẻm, lén theo dõi.
+ Cái mặt ông nhan ! Dày như cái chày, nghĩ gì mà còn tìm con Ngọc.
_ Bỏ đi Thu !
+ Bỏ cái gì mà bỏ, mày hiền quá người ta ăn hiếp.
( Có vẻ không quan tâm những gì Thu nói, anh kia nắm lấy tay Ngọc ) .
* Anh sai rồi, để anh đưa em về.
+ Bỏ tay con Ngọc ra coi , nhanh !
_ Anh về đi !
* Tha thứ anh lần này đi, anh yêu em !
+ Mắc ói ! Nói lần cuối bỏ tay ra.
( Dứt câu, Thu lên gối một phát, anh kia ôm bụng ngồi nhăn mặt ) .
* Má con điên ! Muốn chết hả mầy ?
+ Gì ?
( Thu lên gối cái nữa, anh kia nằm lăn quay ra đường. Thấy ồn ào, dân tụ lại coi. Ngọc đỡ anh kia dậy ).
_ Anh về đi ! Có gì mai nói.
+ Mầy nghe ổng đòi giết tao hông ? Lộ cái bản chất ra rồi nghen !
_ Anh đi đi ! Người ta nhìn kìa.
( Anh thanh niên quần áo lấm lem, lôm côm ôm bụng không nói tiếng nào , lầm lũi đi ra phía mặt đường, lên chiếc xe con chạy thẳng ) .
+ Nhìn gì mấy người, giải tán.
_ Thu ! Bớt nói .
+ Thôi đi ! Ông Long ổng chờ.
( chạy vội ra quán hủ tiếu ngồi sẵn như không biết gì ).
+ Long ca, xin lỗi nghen ! Lỡ chút chuyện.
_ Xong chưa ?
+ Rồi ! Chuyện nhỏ như con thỏ.
_...
+ Ăn gì ? Hủ tiếu hết nghen ! Ba tô tiếu viên cô ơi ! Đừng bỏ thịt , dính răng mỏi miệng.
+ Mầy tính mai gặp nói chuyện thật hả ? Đừng nghen ! Nó mà không đánh mầy tao đi đầu xuống đất.
_ Không ! Nói cho ổng về chứ gặp gì, mà mầy nặng tay quá.
+ Gì ? Tao đập dẫy là còn nhẹ, còn hù lại nữa chứ, nãy mà hông có mấy người đứng coi là tao cho hết răng húp cháo.
+ Anh Long ! Chút ở lại ngủ luôn đi, dắt xe dô nhà, trên lầu còn phòng trống, ngủ ngoài chi tốn tiền.
_...
_ Chắc ăn xong tao về .
+ Coi ! Chứ gì nữa đây, thấy bứt rứt hay sao dẫy ?
_ Không, tao về chuẩn bị đồ, mai tao đi Đà Lạt .
+ Phải hông ? Hay là về gặp thằng âm binh kia.
_ Anh Long chạy xe được hông ? Chở em về .
+ Ổng phê mắt đỏ ngầu mầy không thấy hả, đi gì được mà đi, ở lại ngủ, mai về.
_ Mai tao đi sớm.
+ Mầy đừng có mà ba xạo, ai tin.
_ Ăn đi ! Khi nào về anh chở.
+ Ông kia ! Tui nói là không có đi đâu hết, dắt xe dô nhà , ngủ, cấm có cãi.
_ Mầy ngang quá ! Mới quen mà mầy làm người ta sợ.
_ Kệ đi ! Chủ yếu là em về hay ở chớ anh thì sao cũng được.
_ Em về .
+ Về cái đầu mầy ! Ông Long đưa chìa khóa xe đây.
_ Chi !?
+ Chút tui giữ xe lại, sáng mai trả.
_ Mầy khùng lắm rồi nha nha, vừa phải thôi.
+ Mầy về gặp thằng kia chứ Đà LẠT gì, tao lạ gì mầy mà xạo xạo. Nói lần cuối, chìa khóa xe đây, nhanh !
_ Thôi ! Tha người ta đi, mầy làm quá, tao ở lại ngủ, được chưa, sợ mầy quá.
+ Thấy chưa, biết ngay mầy xạo mà, Đà Lạt khỉ gì, tao đi dép lào trong bụng mầy mà .
_ Anh Long tính sao ?
+ Sao trăng gì, phòng trên lầu trống, lên đó ngủ đi, chuyện gì khó có Thu lo.
_ Không cần đâu ! Sáng mai Ngọc về thì chút a kiếm nhà nghỉ ngủ lại, sáng qua chở về, sao dám ngủ lại nhà con gái.
+ Eh , tui nói được là được, gái trai gì. Ông một phòng, tui với Ngọc một phòng, hay có ý đồ gì đen tối mới sợ không dám ở , hử?
_ Thanh niên trong sáng mà sao cứ nghĩ xấu quài dẫy. Ngọc, em thấy mặt anh gian lắm hả ?
_ Ừ !
+ Đó ! Ý đồ.
_ Em giỡn thôi, em kêu anh ở lại mà, nhà còn phòng trống , anh ở chơi chút , ngủ lại sáng chở em về.
+ Ngoan ! Nói nghe Ngọc thương .
_ Gì mầy con điên ! Xàm.
+ Ai biết ! Ai xàm tự biết.
_ Thôi ăn lẹ đi ! Lần sau mầy mà còn lầy dầy nữa đừng hòng tao rủ nhậu.
+ Trúng tim đen.
_ Trúng cái mặt mầy thì có.
...
( Về nhà, dắt xe dô, Thu giữ luôn chìa khóa xe ).
+ Còn sớm, hông lẽ giờ lên ngủ, tỉnh rụ rồi, làm gì giờ ta ...,eh Ngọc ! Hát karaoke hông mầy ?
_ Ồn ào !
+ Hát dở thì nói đại đi, bày đặt ồn ào.
_ Mầy có bài hông ? Chơi bài đi.
+ Có ! Chỗ tivi, mầy lấy đi. Eh ông Long, làm gì ngồi thù lù một cục dậy, ai ăn thịt đâu mà sợ.
_ Đâu ! Đọc báo mà.
+ Dẹp ! Ngồi xuống đây, chơi bài, biết đánh bài gì ? Xì lát , cách tê, cào, binh...
_ Tiến lên !
+ Gì dẫy cha !? Tiến lên ba tay sao đánh, mà kệ đi, chơi luôn ...Eh Ngọc ! Chơi cái gì zdui zdui đi, đánh không chán òm.
_ Mầy muốn chơi sao thì xử đi.
+ Chơi tiến lên , ai tới chót bị hỏi một câu, cấm nói xạo, xạo là kẹp cổ.
_ Ít zdui quá mầy ơi, đổi cái khác đi.
+ Tao thấy zdui.
_ Anh Long chơi hông ?
+ Mày khỏi lo, tao chơi là ổng chơi, khỏi cần hỏi.
_... ( cười trừ ).
_ Mày giống bà nội người ta quá.
+ Chia bài đi, lộn xộn. Nhớ nghen, nghiêm cấm xạo dưới mọi hình thức.
+ Kèo này ông Long chết với tui.
_ Chết gì ?
+ Ai biết ! Thử thua đi rồi biết.
...
+ Đôi ba.
_( đôi bảy, đôi đầm).
+ Đôi heo.
+ sáu tới già .
+ Tới, nhanh gọn. Chuẩn bị có kẻ nộp mạng.
_ ( con ba, con heo.)
_ Ba đôi thông.
_ Tới.
+ Xong ! Mầy đánh dở quá Ngọc . Mất hứng, im tao hỏi, nãy tao dặn cấm xạo rồi nghen.
_ Biết rồi má, hỏi đi .
_ Mai mầy có đi Đà Lạt hông ?
_...Hông !
+ Đồ ! Tao ngờ ngợ nên hỏi lại cho chắc, mầy nỡ lòng nào lừa tao hả Ngọc, không tha được, để đó, xử mầy sau. Chia bài đánh tiếp .
...( Ngọc lại tới út ).
+ Lại mầy nữa !
_ Hỏi gì hỏi đi, ồn ào.
+ À ngon ! Mầy có định bỏ qua cho ông Hùng hông ?
_ Dứt khoác không, bây giờ không, ngày mai không, không bao giờ , mai tao đổi sim luôn.
+ Được ! Nói giữ lời nghen. Ông Long kia, giả bộ tới út một lần coi.
_ Chi ?
+ Tui hỏi chứ chi trời !
_ Thì đánh khi nào thua thôi.
+ Ngọc ơi ! Mầy đánh ngu quá.
_ Mới ăn có hai ván , bày đặt, chia bài đi.
... ( Thu tới út ).
+Mầy hỏi đi ! Mợ, bài đen như chó.
_ Mầy thấy anh Long được hông ?
+ Được !
_...
_ Dẫy ! Gì cộc lốc dẫy mầy !?
+ Thì mầy hỏi được hông thì tao nói được, ý kiến gì. Đúng hông anh Long ?
_ ( cười trừ ).
_ Ý tao là...
+ Im ! Chia bài, ý là italia chứ gì, đánh tới hỏi tiếp.
_ Mầy chơi ăn gian quá !
+ Gian gì ? Nói đúng thôi chớ, tại mầy hỏi sao tao trả lời dậy, ý kiến lên phường.
_Anh hỏi chút, lỡ thua hỏi câu nào khó quá bỏ qua được không ?
+ Mơ ! Có chơi có chịu, tui đang tạo cơ hội cho ông mà sao giả ngơ quài dậy.
_ Cơ hội gì mầy ?
+ Tao nói ổng, hông có nói mầy. Chia bài, lẹ.
_ Sao thấy kèo đây ít ngon quá.
+ Ngon dở gì ông, thử thua lần đi, thấy ngon liền.
...( Thu lại tới út  ).
+ Mầy đi rửa tay đi Ngọc , chia bài gì đen như chó mực, toàn rác.
_ Nãy đứa nào chảnh chó lắm mà, thua đổ thừa, im tao hỏi.
+ Đồ ! Bắt chước, hỏi đi mầy.
_Anh Long thích mầy , mầy chịu hông ?
+...
_...
_ Sao im ? Trả lời đi.
+...
_ Không trả lời tự mầy kẹp cổ luôn đi, giao đã rồi im.
+ Ổng xấu ình.
_...
_ Con điên ! Dô zdiên quá mầy, nói lựa lời giùm , giỡn quá đáng.
+ Xấu tao nói xấu, anh Long thông cảm nghen ! Có sao nói dậy à ! Mà mầy cũng biết mấy thằng bồ cũ tao mà.
_ Mầy còn say rụ hở ? Chán mầy quá, ờ mấy thằng đó đẹp mã mà toàn ăn bám mầy, có thằng nào thương mầy đâu. Mà mầy trả lời lộn câu hỏi rồi con.
+ Hỏi gì ?
_ Tao hỏi anh Long thích mầy , mầy chịu hông ?
_ ( nãy giờ im không dám nói gì ).
+ Hên xui !
_ Có hay hông, hông có hên xui.
+ Mầy hỏi ổng có thích tao hông tao mới trả lời được chớ.
_ Mầy ăn gian quá, chày cối , nghỉ, không chơi nữa.
+ Ờ có, được chưa ?
_ Hể...!?
_ Bất ngờ chưa ! Tao biết cái bản mặt mầy quá mà, cũ mới gì mầy cũng có tha đâu.
+ Nín ! Chia bài chơi tiếp. Ông Long kia, cấm nghĩ bậy bạ.
_ Có nghĩ gì đâu.
+ Ván này ông thua biết mặt tui.
_ Hù quài dậy trời.
+ Ai hù, thử tới út đi. Không ăn được ông tối nay khỏi ngủ.
_ Gì căng thẳng dậy.
+ Biết căng thẳng thì giả bộ thua đi.
_ ...
( Ván này giả bộ thua thiệt, mà người ăn là Ngọc , không phải Thu ).
+ Eh Ngọc ! Mày nhường tao hỏi ổng đi.
_ Đào đâu ra , của ai người đó xài.
+ Chó !
_ Mầy chó thì có, đánh bài bắt người ta giả bộ thua, mình thua thì ăn gian các kiểu.
+ Kệ tao mầy ! Hỏi ổng đi.
_ Uhm.... Anh Long !
_ Nghe nè.
_ Giả sử..., ví dụ thôi nha !
_ Ừ !
+ Mầy dài dòng quá.
_ Giả dụ em với con Thu thích anh, anh chọn ai ? Không trả lời cũng được, hỏi cho vui thôi.
+ Ê chơi gì kì mầy, hỏi thì phải trả lời, làm gì có chuyện hỏi cho zdui. Mà mầy hỏi gì tào lao quá, mới quen chưa được nửa ngày hỏi dẫy sao ổng trả lời, mà có trả lời cũng đâu có thật, hỏi cái khác đi.
_ Thì tao nói giả dụ rồi.
_ Em hỏi cái khác đi.
_ Cũng được . Anh quen bao nhiêu người rồi ?
+ Đồ ! Câu này được nè, nhìn mặt chắc ế sấp mặt .
_ Mầy hay đâm chọt quá, để anh Long trả lời.
_ À...thì... , uhm..., chắc khoảng 6 hay 7 người gì , không nhớ rõ nữa.
+ Gì dẫy cha ! Quen con người ta rồi kêu không nhớ, cái loại đàn ông mấy người, cơm , phở, hủ tiếu bánh canh gì cũng táp, táp đã rồi nói không nhớ.
_ Mầy nói gì toàn đồ ăn không dẫy.
_ Ý em là anh quen người này người kia , chia tay rồi không nhớ gì phải không ?
+ Nói sai hả ?
_ Anh quen nhỏ đầu tiên năm lớp mười, hồi đó anh nhát gái lắm, mà con nhỏ nó lầy như em. Rồi cũng quen, mà kiểu quen cho có, nắm tay còn không dám, được hơn tháng nghỉ chơi,hình nhưu tên Vân.
+ Lạy cha ! Quen gì không dám nắm tay, nó bỏ là phải.
_ Không ! Kiểu như nó quen chọc anh chớ yêu thương gì đâu.Mà cũng hơn mười mấy năm rồi, nhớ man mán dậy thôi.
+ Còn 6 người nữa, kể luôn đi .
_ Gì ? Hỏi quen bao nhiêu người trả lời rồi, cho qua đi.
+ Mầy xử đi Ngọc, tao nói không linh.
_ Kể tiếp đi anh !
_ Mấy người kia thì sau đi làm, đi học quen, mà lâu nhất cũng chưa tới một năm.
+ Chó cắn thiệt chớ ! Mình kêu thì không kể, con Ngọc nó nói là tự khai ra sạch, chơi gì phân biệt đối xử dậy , ông nội !
_ Con quỷ ! Nói chuyện mình thường mầy chết hở, hở chút cha chú , ông nội.
+ Kệ tao mầy ! Rồi, bắt đầu người tiếp theo, sao quen, chia tay sao, kể nghe coi.
_ Năm 12, đi học ban ngày học, tối làm thêm quán coffe thì quen, nhỏ tên Trang, còn giữ liên lạc mà giờ chồng con rồi.
+ Ghê ! Chồng con rồi còn giữ liên lạc, mờ ám.
_ Có gì mờ ám đâu, số điện thoại lưu dậy thôi , này quen được ba tháng cũng tan đàn.
_ Sao dẫy anh ?
_ Con bé nhà nó theo đạo, nó quen thằng sĩ quan công an, mà hai bên không hợp nhau, rồi đi làm , quen anh như người thay thế, chủ động hẹn đi chơi, đi ăn , uống gì cũng giành trả tiền, mà... hồi đó nhà anh nghèo lắm , cũng đâu có dư gì chi tiêu nhiều đâu. Xong nó đi nói anh keo kiệt này nọ, chịu chớ biết sao giờ, rồi nó quay lại với thằng kia, xong.
+ Con gái gì kì cục dậy , được không được nói tiếng là xong, lằng nhằng . Tiếp, thí sinh số năm.
_ Tiếp hả ?
+ Chứ sao ! Nói ổng kể tiếp đi Ngọc.
_ Anh kể tiếp đi, em đang nghe, buồn anh ha !
_ Ừ ! Buồn lúc đó thôi, tại nghĩ nhiều, giờ nhớ lại thấy cứ như con nít.
+ Bớt đánh trống lãng đi, thí sinh số năm, lẹ.
_ Rồi ! Nhỏ tên Hoa, cái hồi đó face hình như chưa có, anh tham gia cái forum trên mạng, kết bạn offline coffe, xong mấy đứa nó ghép cặp. Con bé cũng hiền , cũng nghĩ quen nó luôn, có biết nó có bạn trai rồi đâu, chắc được hơn tháng .
+ Bắt cá hai tay hả ?
_ Kiểu dậy.
+ Số ông số hưởng, toàn gặp âm binh hà bá. Cho qua, mời thí sinh tiếp theo.
_ Nhỏ này ở gia lai lận, tại anh hay qua nhà mấy nhỏ sinh viên thuê trọ đối diện nhà anh chơi, có con bé tên Trinh, cũng gia lai luôn, nó thích anh , mà lúc đó anh không biết, nó thì cứ nói để nó giới thiệu bạn nó cho anh, cũng ừ đại. Sau nó cho số điện thoại, anh với con bé bạn đó nói chuyện, rồi lên yahoo, hồi đó chỉ có yahoo với blog 360 gì đó, chat webcam, hứa hẹn non biển, cưới hỏi các thứ. Quen trên mạng được hơn hai tháng thì nó từ gia lai xuống thăm anh, cũng đi chơi này nọ, được hai ngày nó về lại gia lai, liên lạc bớt dần, xong mất tích luôn, giờ cũng có chồng con hết rồi.
+ Rồi, hiểu. Cái vòng lẩn quẩn , rồi còn con Trinh gì đó thì sao?
_ Trinh thì nó kín chuyện , không có để lộ ra, sau nó mới nói, mà lúc đó nó phát phì, anh mới nói nó giảm mười hai kg thì anh quen nó, nó cũng ừ rồi im luôn, tới giờ anh cũng không hiểu sao luôn.
+ Bó tay, gì mà lung tung quá.
_ Anh có biết đâu, có sao anh kể dậy mà.
+ Rồi rồi, còn top ba, tiếp đi. Con Ngọc nó đơ luôn rồi.
_ Đơ cái đầu mầy ! Tao đang nghe, anh cứ kể tiếp đi, không cần để ý em làm gì.
+ Không để ý mới sợ.
_...
_ Năm 2010 anh quen nhỏ tên Thảo, mà giờ lấy chồng hàn, ở bên đó luôn rồi. Này nhiều cái anh không muốn nhắc tới, cho qua đi.
+ Qua sao được mà qua, kể đi, chi tiết giùm.
_ Tha đi.
+ Ngọc ! Xử .
_ Anh kể đi, coi như chia sẻ tụi em nghe, chuyện qua rồi mà.
_ ...Uhm ! Anh tóm ngắn gọn thôi nha. Thì 2010 , anh học tiếng hàn để đi xuất khẩu lao động, ra Hà Nội học phong tục định hướng thì quen Thảo, người Bến Tre, hai đứa hứa hẹn qua đó làm , cưới, có con, làm từ thiện này nọ. Đùng cái Thảo đậu visa qua trước. Lần đó, anh còn ở Hà Nội , Thảo mua vé máy bay cho anh về Sài Gòn, lên đón rồi xuống nhà Thảo chơi một tuần...
+ Đồ, gái dắt về nhà chơi luôn, bạo dậy.
_ Mầy cũng dẫy, khác gì mà nói người ta, coi lại mầy đi.
+...
_... Ở nhà Thảo một tuần, bị soi mói nãn lắm, tại lúc trước Thảo quen một thằng tên Dũng, hai người hứa hôn, gia đình biết hết, nó đang làm bên hàn, cũng nó kêu Thảo học tiếng qua đó với nó. Anh ở đó một tuần mà cứ như một năm, đi hay làm gì cũng bị người trong nhà ngó như tội phạm, có mấy lần hai đứa ngồi khóc, con nhỏ em của Thảo biết chuyện cũng hùa khóc theo, không biết tính sao luôn...
+ Bi đát dậy cha, sao nữa ? Tiếp đi.
_ Thì hết một tuần anh lên lại Sài Gòn về nhà, Thảo theo tiễn mà khóc nức nở, anh ngồi xe không dám nhìn lại luôn, tội lắm. Về tới nhà, hai đứa liên lạc , rồi Thảo qua bên đó, còn anh thì ở lại.
+ Sao ở lại, sợ qua đó chạm mặt Dũng gì đó hở ?
_ Không ! Công ty nhận anh bị phá sản, hủy hợp đồng, chờ ký hợp đồng mới mà không có, năm đó đợt khủng hoảng bên hàn , xui thì chịu thôi. Đợi hai năm, xa mặt cách lòng, cái gì tới thì nó tới, Thảo quen anh người hàn làm chung công ty, nhỏ hơn một tuổi, cưới rồi.
+ Nữa hả ? Sao đụng con nào cũng làm vợ người ta dẫy cha, coi lại cách ăn ở đi nghen !
_ Anh còn liên lạc với chị đó hông ?
_ Còn ! Mà nói trên face, cũng không nói gì nhiều, hỏi thăm sức khỏe mấy câu rồi thôi.
+ Tội, mà thôi cũng kệ ! Duyên ai người đó hưởng, số chưa tới .
_ Mầy nói nữa tao lấy keo dán miệng lại nha nha, con quỷ, thích cười trên nỗi đau người khác hở ?
+ Gì ? Thì nói duyên số ổng chưa tới , ai nói gì đâu. Còn hai người nữa, kiểu gì cũng lâm li bi đát cho coi, cái màu này nghi lắm. Tiếp .
_Hai người còn lại, có nhỏ em gái nuôi gì mà anh nói hông ?
_ Không em, nhỏ em gái nuôi không tính.
+ Đồ ! Cha đào hoa dữ, mà toàn gặp hoa thúi địch không.
_ Tao lạy mầy Thu ! Lên bàn thờ tao đốt nhang cho, ăn gì nói tao cúng luôn.
+ Trù ẻo mầy, nói hông đúng hả !? Mà ông cũng dở, phải làm gì đó chớ toàn chờ người ta bỏ rồi im lặng, ít ngon.
_ Kệ nó đi, hai người còn lại sao anh ?
_ Không sao ! Thu nói cũng đúng.
+ Cuộc chia tay tiếp theo.
_ Nhỏ này anh quen lâu nhất, gần hai năm, quen được nửa năm mới biết nhỏ có chồng hai con rồi.....
+ Dừng ! Gì dẫy cha, có nói xạo cũng chừng mực, quá đáng hà, quen nửa năm mới biết có chồng hai con, anh quá đáng lắm luôn á. Mầy tin hông Ngọc ?
_ Thì để ảnh kể đi, mệt mầy quá.
_... Lúc đầu quen chỉ hẹn gặp ở ngoài thôi, lâu dần mới biết , cũng bỏ mà không dứt được, ở nhà anh cũng biết, nói ra nói dô nhiều lắm. Lén lút gần hai năm rồi cũng bỏ được.
+ Công nhận, em nể anh , thể loại nào anh cũng cày được, nể, nể lắm luôn. Mà khoan, lý do sao bỏ ?
_ Cho qua đi, này hơi tế nhị.
_ Thôi Thu ! Ảnh không nói được thôi, bỏ đi, người còn lại sao anh ?
+ Tha lần này thôi nghen ! Người cuối kể cho chi tiết , có cảnh 18 cộng càng tốt.
_ Mầy đi ngủ trước đi, tao thấy mầy tới giờ rồi đó.
+ Chọc ổng chút mà mầy làm quá, nãy giờ toàn chuyện tình buồn không thấy hả, mầy hông có tâm lý chút nào.
+Mà nãy nói quen lâu nhất chưa tới một năm , sao giờ quen bà một chồng hai con này tới hai năm lận, nói biết xạo rồi.
_ Anh nói rồi mà, quen nửa năm, còn lại là lén lút .
+ Ghê, biết chồng con vẫn quen, phá hoại gia đình nhà người ta hả cha. Lén lút mới sợ chứ,.... rồi có làm ăn sơ muối được gì hông ? Đừng nói hông nha, tui kẹp cổ à .
_ ...
_ Mầy cứ dồn người ta thế bí mới chịu hả, ảnh thấy khó xử không tiện kể thì bỏ qua đi. Còn không thích thì đi ngủ đi.
+ Mầy nghen Ngọc ! Tao là tao để ý mầy luôn rồi nghen, mầy với ông Long mờ ám gì mà cứ đuổi tao đi ngủ quài dẫy.
_ Rãnh ! Đầu óc suy diễn tưởng tượng gì đâu không.
+ Thôi ! Hai người diễn sâu quá, em ngây ngô có biết gì đâu. Liệu hồn nghen, kể từ giờ Thu sẽ bật chế độ sờ pi ( spy, gián điệp), không lọt qua mắt Thu được đâu. Kể tiếp đi , chậm rãi, chi tiết, không được cho qua, cãi ... kẹp cổ.
_ Mầy đi học võ để kẹp cổ người ta thôi hở ?
+ Stop ! Kể, lẹ !
_ Hương cáo , sinh viên cao đẳng y...
+ Dừng, anh quá đáng lắm nha anh Long, con người ta sinh viên anh cũng không tha.
_ Chưa kể mà !?
_ Cứ coi như nó không tồn tại đi anh, em nghe được rồi. Hương sao anh ?
+...
_ Anh quen ở chỗ làm...
+ Lại chỗ làm, đi tới đâu thả thính tới đó. Lăng nhăng.
_ ...
_ Mầy mà chặn họng lần nữa tao kẹp cổ mầy nha Thu, lì như trâu.
+ Thì tao bức xúc tao nói, cái mặt thì xấu mà đi tới đâu cũng có gấu, mà ó hả... có phải gấu thường đâu, toàn gấu chó.
_ Có mầy gấu chó thì có, giờ mầy có nghe kể không nói một tiếng , biểu sao có ai dám quen mầy đâu.
+ Eh ! ...  Chơi không nói xấu, đụng chạm nỗi đau của bạn nghen.
_ Thì mầy bớt nói lại đi, mầy chọt người ta được, người ta chọt lại mầy ý kiến.
+ Kệ tao nha mầy ! Tao ý kiến ổng chớ ý kiến mầy na. Tiếp đi anh Long.
_ Xong chưa ?
_ Rồi ! Anh kể đi, nó mà hé răng lần nữa , tắt đèn đi ngủ.
_ Ừ ! ... Anh quen Hương ở chỗ làm, chiều ghé phòng trọ chở đi làm, tối chở đi ăn khuya rồi về. Sáng nào cũng chạy xe qua đón đi học, về sớm thì đi chơi, xem phim, hôm nào không học thì đi chơi xa chút, đi chơi đảo, mấy khu du lịch...
+ Có điều kiện, mới nãy còn nói nhà nghèo, giờ đi ăn đi chơi các kiểu, sao mâu thuẫn quá dậy cha.
_ Ý em nói lúc anh quen Trang hả ? Lâu lắm rồi mà, cả chục năm, cũng có chút thay đổi chớ không lẽ nghèo quài ?
+ Có điều kiện sao chạy grab chi ?
_ Thu ! nói nhảm quá .
_ Anh dô đây học ngoại ngữ mà, tại chạy cái này giờ giấc mình chủ động được, thu nhập cũng đủ chi tiêu.
_ Thôi ! Anh khỏi kể nữa, tắt đèn, ngủ.
+ Eh eh eh ... làm người hông ai làm dậy nha !  Tao chỉ thắc mắc chứ hông có ý kiến nha, cái này hợp lệ nha, đúng hông anh Long lờ, phát biểu cái coi.
_ Lại nói bậy.
_ Được mà ! Thì anh giải thích rồi, nói chung là lúc quen Hương, nhà anh kinh tế cũng ổn chút chút rồi, anh đi làm tự lo bản thân được.
+ Ok anh ! Rồi sao !? kể luôn đoạn chia tay đi.
( Tới đây Ngọc chạy xuống lấy cây chổi dí Thu chạy vòng vòng khắp nhà , chắc bức xúc lắm rồi  ).
Ngọc cầm chổi chỉ mặt Thu đang núp chỗ cầu thang.
_ Mầy núp im đó luôn đi nha nha ! Im giùm luôn nha nha, hé răng câu nào nữa là tao đập.
+ Chấp mầy đập, tao ngồi đây luôn, cái nào hông hợp lý thì tao có quyền phát biểu chớ, tao cũng có chứng minh nhân dân mà. Đập thì tao chạy, sợ mầy chắc.
_ Hai người thân nhau thiệt !
_ Thân gì loại nó, âm binh sống lại thì có.
+ Ờ cho mầy zdui, thân lắm, thân ai nấy lo luôn.
_ Anh kể tiếp đi.
_... Anh biết Hương có người yêu rồi, mà đi làm ở xa, hai người vẫn liên lạc thường xuyên...
+ Đó ! Tao nói có sai đâu.
Ngọc giơ cây chổi lên.
_ im !
+ Xì, ...chuẩn bị em xin lỗi, em rất tiếc nè nha !  Kể đoạn đầu đoán được luôn đoạn sau.
_ ... Không ! Lúc đó do mấy người chỗ làm xì xầm , với lại anh thấy mình chen ngang như người thứ ba, nên chủ động tránh mẳ dần dần...
+ Dẫy thôi hở ? Gì kết thúc lãng xẹt dậy, 18+ đâu ?
_ Lúc đó anh làm ở đâu, ở quê hay trong này ?
_ Ở quê ! Anh tránh được một tuần thì chỗ làm có nhân viên mới...
+ Rồi ! Biết ai luôn .
_ Mầy giỏi ! Ngồi đó nói linh tinh.
_ Em nói ai, Thu ?
+ Còn ai, thì cái con em gái nuôi gì đó chứ còn ai trồng khoai đất này , dễ đoán quá mà.
_ Anh Long... ?
_ ... Uhm ! Em gái nuôi.
+ Thấy chưa ! Thu đã nói thì chỉ có đúng.
_ Rồi sao anh ? Kể tiếp đi.
+ Mầy làm gì háo hức dẫy Ngọc ? Chuyện của người ta mà hóng hớt thấy ớn, muốn làm em gái nuôi luôn hở ?
_ Em cái đầu mầy ! ( ném cái chổi tới Thu ).
+ Trúng tim đen quăng chổi, không tin được.
_ Thôi ! Thu lại đây ngồi đi, ai ngồi đó khó coi dậy.
( Ngọc hầm hầm )
_ Mầy ngồi im đó, lết lại đây tao kẹp cổ.
+ Đồ ! Nay ăn vịt với hủ tiếu mà gan mầy to dữ Ngọc, kẹp được mới nói nha.
_ Mầy ngon tới đây đi !
_ Thôi! Không giỡn nữa, hai người mà ở chung nhà chắc nát cái nhà quá.
+ Anh đừng nhìn thấy nó đẹp mà tưởng nó hiền nghen, con NGỌC NGỰA , tại chưa thấy lúc nó điên lên á.
_ Ngọc Ngựa ?
( Ngọc đứng dậy, dí Thu chạy tuốt lên phòng , đóng cửa lại luôn ).
...
_ Thu đâu rồi ?
_ Nó ngủ rồi anh ! Tính nó như con nít, nghĩ gì nói đó.
_ Em với Thu bạn thân từ nhỏ hả ?
_ Không anh ! Tụi em quen hồi học đại học. Hồi đó mới chung lớp nó nổi lắm, trong lớp có bao nhiêu thằng con trai đều bu quanh nó.
_ Cũng đúng !Thu dễ thương mà, mỗi tội hơi nóng tính chút.
_ Không phải đâu, lầm đó anh. Thu nó sống nội tâm lắm, trước nó hiền khô hà. Chỉ tại quen trúng thằng không ra gì.
_...
_ Thằng đó học trên tụi em một khóa. Con Thu nó bán đồ online , thằng nó mua đồ của Thu rồi lưu số điện thoại. Ngày nào cũng chúc ngủ ngon, em ăn sáng chưa, em đang làm gì,... em mệt hông, em thích màu gì, thích ăn gì,..nói chung là tán tỉnh dữ lắm.
_ Rồi Thu đổ nó hả ?
_ Dễ gì anh ! Thu thiếu gì người theo, tính ra nó là hot girl mà. Thằng kia nhắn tin cả tháng trời, ngày nào cũng đều đều năm bảy tin , Thu nó không rep một câu...
_ Chiêu này quen lắm.
_ Thì đó ! Thằng đó tính chơi trò ở lỳ gặp lành, nó đâu biết đâu riêng gì mình nó. Ngày nào cũng có hơn chục thằng nhắn tin điện thoại tán tỉnh con Thu.
_ Căng như dây đàn. Rồi sao Thu quen thằng đó ?
_ Tới tháng !
_ Hả ? Tới tháng gì ?
_ Con Thu tới tháng.
_ À ... à... hiểu ! Mà liên quan gì Thu đổ thằng đó ?
_ Em với con Thu ở chung phòng trọ, mà... này chuyện con gái, nói ra hơi kì.
_ Có gì đâu, chuyện anh anh cũng kể bình thường mà.
_ Cái này khác !
_ Có phải nhỏ nhắn gì nữa đâu mà ngại, em nói đi.
_ Dạ ! Sáng đi học về, em đi chơi với bạn, con Thu nó ở nhà thì ... đèn đỏ.
_...
_ Xui sao ngày đó trong phòng không còn ‘’ miếng ‘’ nào, nó nhờ bạn thì toàn ở xa. Đang kẹt thì thằng đó nhắn tin tới , thì cũng lại nhắn kiểu em đang làm gì, em ăn cơm chưa vậy thôi.
_ Rồi Thu nhắn tin trả lời lại ?
_ Dạ ! Hỏi thằng đó đang ở đâu, thằng đó mới nói đang ở trước phòng trọ...
_ Thằng này được, mò tới tận phòng rồi mà còn giả bộ nhắn tin hỏi thăm, được, có năng khiếu.
_ ... Thu nó nhìn hé cửa thì thấy thằng đó thiệt, lúc đầu ngại ngại, sau cũng nhờ nó đi mua giùm băng vệ sinh .
_ À, sau dụ đó hai đứa quen luôn. ?
_ Chưa anh ! Thằng đó nó cũng lầy lội lắm, sau bữa đó nó nhắn tin dồn dập luôn, ngủ chưa mở mắt nó đã nhắn, cứ cách năm mười phút nó nhắn tiếp, nhắn tới lúc con Thu ngủ nó vẫn còn nhắn, riết con Thu ám ảnh nó luôn...
_ Sao không chặn số nó luôn , nhây quá !
_ Ai biết gì con Thu. Em cũng nói y như anh mà cứ kệ kệ, em cho kệ luôn. Xong, cứ thằng kia nhắn tin tới là nó than với em thằng đó nhắn tin không cho nó kịp thở luôn, em thua.
_ Chịu khó thiệt, mà anh nghĩ chắc Thu cũng dao động rồi mới dẫy chớ.
_ Dạ ! Dây dưa gần hết học kỳ một nó mới chịu quen thằng đó.
_ Anh cứ thấy sai sai...
_ Sai gì anh ?
_ Thằng đó trồng cây si Thu kiểu đó mà sao nãy em nói nó không ra gì, chưa hiểu lắm !?
_ Thì lúc đó nó đang tán con Thu mà anh ! Sau quen rồi mới thấy, Thu nó thương thằng đó , rồi thằng đó không như nó nghĩ, nó khóc nhiều lắm, nhìn nó khóc mà em muốn khóc theo luôn. Giờ nhớ lại thấy thương Thu lắm anh.
_ Mà... nãy giờ cứ thằng đó thằng đó , nó tên gì Ngọc ?
_ Dạ ! Thịnh , anh .
_ Thịnh Anh ?
_ Dạ không, tên Thịnh.
_ À ! Nó sao mà Thu khóc ?
_ Ăn bám ! Thu nó bán hàng online kiếm cũng được lắm, thằng này lợi dụng, con Thu nó cũng mù , yêu thằng nầy nặng, nó nói gì cũng nghe, cấp tiền cho nó , nhiều lần thấy nó tán tỉnh con khác mà không dám nói, cứ về phòng khóc một mình. Em hỏi nhiều lần mới chịu nói. Em nói lại mấy thằng con trai trong lớp, bọn nó tức điên, hẹn đi đánh ông Thịnh một trận, Thu nó biết nó hờn em mấy ngày liền.
_ Làm gì mà hờn, có nhất thiết lụy tới mức đó không ? Thiệt, nghe em kể , Thu lúc đó với Thu bây giờ, nhìn không ra.
_ Tại ông Thịnh bị mấy đứa lớp em tẩn tới nhập viện. Công an mời lên , bị trường kỷ luật cảnh cáo các thứ mà bọn nó không thèm quan tâm, chỉ ức chế con Thu nói nặng nói nhẹ bọn nó sao đánh Thịnh. Em là em hết thuốc chữa.
_ Dậy rồi Thu bỏ nó hả ?
_ Được dẫy em cũng mừng. Thằng kia nằm viện, con Thu nó dô thăm , bữa đó có em đi chung nữa. Tới nơi thấy con nhỏ nào đang nắm tay ông Thịnh , còn hun nữa, tình ghê lắm. Em điên tiết , Thu nó cản, hay đứa đi về.
_ Rồi chia tay ?
_ Chưa anh ! Còn.
_ Lạy ! Lầy còn hơn anh mà nãy cứ ngồi đâm chọt tùm lum, sợ thiệt.
_ Hôm sau , Thu nó lén đi thăm một mình, em không biết sao mà lúc về hai mắt nó sưng húp, cứ tưởng nó bị ai đánh.
_ Chớ sao dậy ?
_ Nó không nói, từ hồi đó tới tận bây giờ , lâu lâu em hỏi lại nó cũng không nói. Sau bữa đó nó mới bỏ ông Thịnh dần dần rồi đi học võ luôn.
_ Thì ra...
_ Sao anh ?
_ Hèn gì  ! Cứ hở chút là nói đàn ông con trai này nọ. Thu ngủ luôn rồi hả ?
_ Dạ ! Nãy giỡn giỡn dí nó lên phòng chút, nó lăn ra ngủ luôn. Chắc ngấm rụ , nó mạnh miệng chứ uống yếu xìu.
_ Ừ ! Tưởng chưa ngủ thì anh hỏi sao lúc đó mắt sưng húp, biết đâu lại khai ra.
_ Không có đâu anh ! Em , mấy đứa bạn, nói chung là nhiều người hỏi rồi, dùng đủ trò , năn nĩ , cột nó dô cầu thang , đủ thứ mà nó không khai là không khai.
_ Chắc...
_ Thu nó quen đó giờ ba người nữa, mà tội, ba người sau ăn no đòn với nó.
_ Ờ há ! Nãy Thu nói quen người nào đi du học mà !?
_ Dạ ! Vũ, nó học đại học luật bên CANADA, ông này thương con Thu dã man lắm. Thu nó ho một cái là mua sâm, mua thuốc, cháo gà cháo bò , đủ thứ món ngon đem tới, Thu nó nói một là phải tự hiểu mười, nói con gà là con thỏ thì cũng phải ừ là con thỏ, mặc dù nó là con gà.
_ Sao nghe giống đầy tớ ở đợ hơn người yêu dậy ta !?
_ Còn hơn dẫy nữa đó anh !
_ Gì ghê dậy, sao nữa ?
_ Đợt rồi hai người đi chơi trên sapa, ở đâu đó rừng rú gì em không biết, nó thèm trái cherry mà ở đó không có, dậy là cha nội kia lang thang mấy tiếng đồng hồ tìm mua cho bằng được, mà anh biết sapa rồi, lang thang ngoài đường mấy tiếng có mà thành xác ướp đông lạnh, dẫy mà vẫn đi , ... nó gọi điện thoại kể , em chửi cho một trận, hành xác con người ta quá đáng.
_ Lạy hồn ! Ông thần kia kiếp trước nợ nần lắm , giờ gặp trúng của nợ cho ăn hành.
_ Bị nó đánh quài, mấy lần cãi nhau, mà lỗi đều do con Thu nó ngang, ông kia nhịn không nói lại, con nầy được nước lấn tới, có lần đá một phát muốn vẹo sườn, nằm ở nhà cả tuần mà không dám than đau, tội thấy thương luôn.
_ Đây ! Mới bị ăn một cú đau thấu luôn, mà nãy ngại em nên không dám nói, giờ vẫn còn ê ẩm.
_ Xin lỗi anh nha ! Bạn em nó phòng thân.
_ Tự vệ chính đáng chớ gì !
_ Sao anh biết ?
_ Thì nãy kẹp cổ thụi anh một phát xong kêu tự vệ chính đáng . Tự vệ kiểu này có ngày bó bột ở nhà dài hạn với bả !  Sao nữa, sao đi du học rồi lừa đảo gì đó ?
_ Thì ông Vũ học luật mà, nhà có điều kiện nữa, gửi ổng qua đó học, con nầy không chịu, nói ổng mà đi thì nghỉ, chia tay sớm bớt đau khổ, miễn cưỡng không hạnh phúc.
_ Sao nghe giống giống chuyện của anh với Thảo thiệt, rồi sao em ?
_ Thì ông kia phải chọn chứ sao giờ, trước giờ có dám cãi lời con Thu đâu, mà tại chuyện này khó quá , ổng có vòng vo , con nầy nổi khùng lên, gọi chửi, không gặp mặt, cắt liên lạc. Ông này cũng khùng theo luôn, không liên lạc được bà nầy nên ngày nào cũng ngồi lì trước cửa nhà, bấm chuông đập cửa, hàng xóm chửi miết . Đói thì ổng ra ăn hủ tiếu trước ngõ, xong dô ngồi tiếp, từ sáng đến chiều tối, gần cả tuần con Thu mới chịu gặp mặt, ông nầy mừng rớt nước mắt, tính ôm con Thu cái mà bị nó đá một cái, lấy tay đỡ trẹo tay luôn.
_ Vũ nữ !
_ Vũ nữ gì anh ?
_ Thì con trai mà dẫy là vũ phu, còn như bà Thu thì vũ nữ đúng rồi.
_ Dạ ! Mà anh đừng để nó nghe thấy nha, nó mà nghe là anh bó bột .
_ Mà anh thấy Thu quá đáng thiệt, mắc gì mà ép anh bạn kia tới mức đó, đi phát triển sự nghiệp mà, cũng tốt .
_ Nó nghĩ khác mà anh ! Trước khi quen Vũ nó quen thằng Toàn, nhỏ hơn nó một tuổi, hai đứa mang tiếng người yêu mà toàn xưng hô chị em.
_ Lái máy bay ? ( nói nhỏ )
_ Sao anh ?
_ À không có gì ! Toàn đó liên quan gì tới Vũ đi du học ?..
...Continue

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro