Buồn
ngày xửa ngày xưa trong một khu rừng quanh năm tuyết trắng có 1 đôi chim hạc yêu nhau....yêu nhau say đắm.chúng luôn có nhau bất kể lúc nào,quấn quýt bên nhau trong cái giá rét của mùa đông.dường như trên thế gian này không có gì có thể làm trái tim chúng lạnh lẽo.chúng yêu nhau.Thứ tình yêu làm con người phải ghen tỵ.....Rồi 1 ngày kia có 1 người thợ săn lạc đến khu rừng này, anh ta nhìn thấy đôi chim uyên ương đang thắm thiết bên nhau thì lòng đố kị cũng dâng trào.Phut!1 mũi tên bay ra và máu đỏ nhuộm lên đôi cánh trắng, con chim đực ngã quỵ xuống nền tuyết trắng mêng mông.con chim cái thấy thế cũng lao theo xuống.Nó dùng đôi cánh khẽ lay thân thể đang chết dần kia.con chim đực đã thôi dãy dụa,nó im lặng mãi mãi.Bỗng dưng từ khóe mắt con chim cái 1 giọt nước chảy ra, là nước mắt hay là mưa tuyết.Không ai biết.Người thợ săn tiến lại gần đôi chim định nhặt mang đi thì 1 trận gió tuyết lớn kéo đến.Anh ta ngã xuống và ngất đi.Trong cơn mơ chập chờn anh ta thấy 1 người thiếu phụ rất đẹp, tay ôm 1 xác người đàn ông.Người thiếu phụ cứ ôm cái xác đó mà khóc.Những giọt nước mắt đỏ thẫm như máu rơi xuống.,rơi xuống....Tiếng khóc ngừng hẳn khi cái thân thể kia không còn cử động nữa.Có lẽ nàng cũng đã đi theo tình yêu của mình.Sáng ra khi người ta tìm thấy chàng thợ săn trên tuyết họ thấy bên cạnh anh ta có 1 đôi chim hạc đã chết.con chim cái đã dùng thân mình che cho xác chim đực và rồi có lẽ nó đã chết vì lạnh hay vì đau khổ....
Trên đời tình yêu là gì?
Tinhg yêu có sức mạnh đến thế nào
Tình yêu tại sao được ca ngợi đến thế
Tình yêu cũng bị người đời oán
trách đến thế?
Em không biết
Em sẽ chết như con chim kia vì người mình yêu mà chết
không
Em không làm được
Em sợ
Em nuối tiếc cái cuộc sống này
Cuộc sông buồn tẻ và không có anh
Đôi chim kia cái chết cũng không chia lìa
Đôi ta không như thế
Em ngưỡng mộ nó
Em nói yêu anh
Em hứa sẽ chỉ yêu mình anh
Em chỉ toàn nói dối
Em có chết theo anh đâu
Em cứ để anh lạnh lẽo dưới nắm đất kia
Em cứ để anh đợi chờ em
trong oán trách.
Em khóc..
Vì sao ?
Em không biết
Em cũng quên anh rồi
Trong đầu em giờ gọi tên người đàn ông khác.
Em là kẻ dối trá
Dối trá với anh
Với mình
Em khóc
vì sao
em cũng chẳng biết
chỉ thấy nước mắt tự trào ra mà thôi
ơ hay kẻ dối trá biết khóc
hài
khôi hài thật
Em mà cũng khóc vì 1 người ư?
ừ
có lẽ tại bụi vào mắt đấy thôi.
kẻ dối trá không bao giờ biết khóc
Và đêm
Đêm sẽ che dấu đi nước mắt của em
Và ngày
Ngày sẽ cho em khoác lên mặt 1 chiếc mặt nạ mới
chiếc mặt nạ của 1 kẻ đang cười.
em là kẻ dối trá
anh là kẻ ngốc nghếch
kẻ ngốc nghếch đem tình yêu trao cho kẻ dối trá
và đau khổ
và chia li
và kết thúc
Anh đi rồi,cái nơi xa thẳm em không dám đi theo
em là kẻ dối trá
ừ
anh đi
mong rằng phía ấy anh hạnh phúc
còn em
cuộc đời sẽ cho em cái mà em đáng phải nhận...
em
kẻ dối trá
anh
và chính mình
Nguồn trích dẫn (0)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro