Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

HopeJin

"SeokJin !"

Người con trai mái tóc màu nâu đưa tay lên bờ má của cậu . Trước khi gương mặt xinh đẹp ấy đến gần , nụ cười hình trái tim đáng yêu ấy xuất hiện trước . Nó là thứ làm cậu xao xuyến , nó là một thứ gì đó đáng giá với cậu .

Choang !-

Những hành động lúc nãy vỡ ra thành những miếng gương vỡ . Cậu quỳ xuống chạm lấy chúng , miếng lông vũ màu trắng rơi vào bàn tay cậu . Trước mặt cậu thật nhiều con đường , tựa như cậu đã đi lạc . Cậu bước đi theo ý muốn của cơ thể  , đi thật xa , một cánh cửa màu trắng , mở ra , vẫn là chàng trai ấy , nhưng , anh đang đứng với một chàng trai khác . Và anh đang vui vẻ với anh ta . Tim cậu vụn vỡ , cậu bị đẩy ra xa khỏi cánh cửa .

Tỉnh dậy

Trước mặt cậu , những người bạn tri kỉ của cậu , nhưng không có anh . Kể từ khi anh và cậu quen nhau , nó cũng có đôi chút sự quan tâm từ người ấy , HoSeok . Nhưng đó là sự quan tâm dành cho rất nhiều người , không phải riêng cậu . Cậu ước rằng đó là sự quan tâm chỉ dành riêng cho cậu , chỉ của cậu thôi ! Nhưng , điều ước ấy sẽ chẳng bao giờ có được .

Cậu ngồi dậy , những người bạn hốt hoảng lấy gối dựng đứng lên cho cậu .

"Jimin.. Tớ ở đây bao lâu rồi ?"

"Cậu... Cậu hôn mê hơn 2 năm rồi.."

Và ? Cái gì ? 2 năm ? Một khoảng thời gian quá dài , dường như vô tận , giấc mơ ấy thật ngắn ngủi , nhưng thời gian sao quá nhanh đi ? Cậu bất ngờ , hỏi người bạn khác của mình , V .

"HoSeok... HoSeok anh ấy đâu ?"

Mọi người ai nấy đều bất ngờ trước câu hỏi này , tay Jimin dường như đã ướt nhẹp bởi thứ gì đó , V nuốt nước miếng rồi nhìn Jin , trả lời

"Nghe tớ nói , Jin , sau khi nghe hãy thật bình tĩnh !"

"Tớ.. Tớ sẽ cố.."

"HoSeok , anh ấy 1 năm trước đã làm đám cưới một chàng trai khác , tên là YoonGi , vì chờ quá lâu , anh ấy đã yêu người khác và.."

Jimin giật lấy cổ áo V , không để cậu nối tiếp câu chuyện , tròng mắt Jin co lại vì sốc , bàn tay run rẩy , cuối cùng cậu ngất lịm . Mọi người đều hốt hoãn gọi bác sĩ .

Có lẽ , sau khi ngất đi , đây sẽ là mơ , có lẽ vậy .

Máy đo tim bên cạnh phát ra thứ 'tút....' kéo dài , cậu đã vô vọng đến mức , đưa bản thân ra khỏi thực tại , lẻ loi rời đi .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro