#1
Yêu tưởng chừng nhẹ nhàng nhưng khiến người vọng tưởng cuồng si. Kiếp trước chúng ta là bỉ ngạn nở bên bờ vong xuyên.
Ngươi là lá ta là hoa. Hoa hay lá dù luân hồi vạn kiếp không gặp.
Hoa tàn lá mọc, luân hồi triền miên, dây dưa không dứt nhưng vĩnh viễn bỏ lỡ đối phương.
Khi ta rộ ràng nhất nhưng lại không thấy ngươi. Quay đầu nhìn lại thấy chúng ta vốn dĩ ngược đường. Ta bỏ lỡ nhau một lần để rồi bỏ nhau cả một đời.
Nếu như muốn tìm được đến tình yêu phải bước 100 bước vậy có lẽ chúng ta vĩnh viễn không trọn vẹn 100 bước.
Bỏ lỡ nhau năm đó trong nuối tiếc trùng phùng nhưng có tương lai lại mở ra trước mắt.
Ta lạc nhau trong dòng người đông đúc chen chúc trước cuộc đời sô bồ để rồi khi ngoài lại nhìn lại thấy cả một bầu trời chỉ còn tiếc nuối.
# Thanh xuân vốn dĩ chúng ta bỏ lỡ nhau
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro