Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 1 : Gặp lại

Kurayami No Hoshiko , bị mất trí nhớ tạm thời . Kí ức của cô vẫn đang trong quá trình khôi phục , cô đã nhớ được chút ít nhưng điều khiến tôi quan ngại là cô ấy dường như không có sức sống mang một vẻ ảm đạm đến không ngờ . Có vẻ như trái tim cô ta đã chết  , mặc dù thể xác vẫn còn sống . Bộ mặt cô ấy vô cảm , không cho ai biết cảm xúc của mình như thế nào....

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Hôm nay là một buổi sáng trong lành , tất cả mọi người trong trụ sở đều nghĩ vậy chỉ trừ một việc làm họ khó chịu , hôm nay là ngày sinh nhật của cô - Kurayami no Hoshiko và cũng là người mà Dazai Osamu thầm yêu , à không , phải nói là mọi người ở trụ sở đều yêu cô nhưng lại theo các cách khác nhau : Yêu quý như bạn bè , anh em ; Yêu thương như gia đình ; Yêu mến như người bạn tâm giao ; Và cả Yêu như cả thế giới của mình . Nhưng ngày hôm đó anh đã không bảo vệ được cô và để cô ra đi trong nhiệm vụ đó . Tại trụ sở hiện tại , không có tiếng cười nói , tiếng đùa nghịch của Dazai hay tiếng la mắng của Kunikida , tất cả bây giờ chỉ là im lặng . 


- Hôm nay đúng là một ngày đẹp trời nhỉ  ? - Atsushi cố gắng gượng cười trước bầu không khí nặng nề đó , đáp lại cậu ta chỉ là sự im lặng tột độ . 


- A , phải rồi ! Dazai-san hôm nay anh không đi tự sát nữa sao ? - Atsushi một lần nữa cố gắng làm cho bầu không khí dịu đi , ít nhất thì cũng đã có người trả lời cậu 


- Hôm nay , anh không có hứng ! - Dazai trả lời câu hỏi của cậu , rồi đóng lại quyển sách mà anh đang đọc - Anh sẽ đi ra ngoài một tí ! - Rời khỏi trụ sở , anh nhanh chóng đi đến một cửa hàng nào đó . Trên đường đi anh bắt gặp một nhóm người đang bao vây một cô gái trong một con hẻm nhỏ . 


"Tch , đúng là hèn hạ !" đó là những gì anh nghĩ , anh nhanh chóng  bước vào con hẻm đó trước khi họ kịp làm gì cô gái đó ,  anh chạm nhẹ vào vai tên ngoài cùng . Hắn xoay qua cau mày nhìn anh .


- Mày là thằng nào ? Tao có thời gian nói chuyện với mày đâu , nên đi ra chỗ khác đi ! - Tên đó hầm hồ nói . 


- Tôi không cần các anh nói chuyện với tôi , nhưng các anh không thấy làm vậy là hèn lắm à ? - Dazai nhìn họ cười một nụ cười không mấy tốt đẹp 


- Ồ , vậy sao , mày dám phá hỏng trò vui của tao thì mày sẽ là người chịu trách nhiệm - Tên đó vung tay đấm anh nhưng anh đã né được 


- Hụt rồi nhé , giờ tới tôi nhé ! - Dazai cười rồi nắm lấy cổ tay tên đó vật mạnh xuống khiến hắn ngã nhào xuống đất , rồi thét lên tiếng thê thảm , những tên còn lại thấy vậy liền sợ hãi chạy mất tiêu còn tên nằm dưới đất lúc nãy từ khi cũng biến mất theo bọn chúng . 


- Cảm ơn anh rất nhiều , vì đã giúp tôi ! - Từ lúc nãy đến giờ cô gái đó mới lên tiếng , khuôn mặt vô cảm ngước lên nhìn anh 


- Không có gì đâu lần sau cô nh- Kurayami No Hoshiko ? - Dazai quay lại nhìn cô gái đó và ngạc nhiên khi biết đó là cô .


- Vâng ,  anh biết tôi sao ? - Hoshiko nghiêng đầu khó hiểu .  


- Em không nhớ...tên của tôi sao ? - Giọng anh có đôi chút run rẩy nhìn người con gái trước mặt anh - Tôi là Dazai , Dazai Osamu là người lúc nào cũng nhớ tới em , là người lúc nào cũng muốn tự sát đôi với em ! Em không nhớ sao ? - Anh nghẹn ngào nắm chặt lấy đôi vai cô , cúi gằm mặt xuống ngăn cho mình không được khóc . 


- Dazai Osamu ? Xin lỗi , nhưng tôi không thể nhớ được... - Cô nhỏ giọng lại , nhìn người trước mặt mình - Có lẽ...là vậy...


- Có lẽ ? - Dazai ngước mặt lên nhìn cô , tỏ vẻ khó hiểu - Ý của em là sao ? -  Đôi mắt của anh từ lúc nào đã đỏ lên , những giọt lệ cứ như muốn tuôn trào ra thật nhiều nhưng....tại sao những giọt lệ này lại trào ra ? Phải chăng vì người con gái trước mặt anh ? 


- Tôi..bị mất trí nhớ tạm thời..vì vẫn đang trong quá trình khôi phục trí nhớ nên tôi không nhớ được nhiều về kí ức lúc trước - Cô ngạc nhiên nhìn anh , rồi lại bình tĩnh giải thích . 


- Em đi theo tôi tới nơi này được chứ ? - Anh lấy tay lau đi những giọt nước mắt , rồi kéo tay cô đi về hướng của trụ sở Thám tử Vũ trang . 


- Đi đâu chứ ? - Cô bất giác đi theo anh .


- Đến trụ sở ! - Anh vẫn nắm tay cô đi về trụ sở 


TẠI TRỤ SỞ 

- A , Dazai-san , anh về rồi à ? Lúc nãy anh đã đi đâu vậy ? - Atsushi thắc mắc hỏi Dazai 


- Atsushi , mọi người vẫn trên phòng làm việc đúng không ? - Dazai hỏi ngược lại cậu , đáp lại câu hỏi ấy là một cái gật đầu . 


"Cô gái đó là ai vậy ?" Atsushi vừa đi theo Dazai vừa thắc mắc rằng người mà anh dẫn theo là ai . 

                                      

                                         Hết




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro