Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

No. 51. Edogawa Ranpo - Big Brother

Request của bạn: horimiyahima

----------------------------------------------------

Trụ sở thám tử đã phải chạy trốn hai ngày rồi, giờ đây, bạn và Ranpo đang bị dồn vào bước đường cùng.

Đám cảnh sát này không bình thường, có thể chúng không phải là cảnh sát, hoặc là đang bị thao túng. Chúng quá khát máu, và đã giết vài người đi đường vô tội.

Bạn dám chắc tội danh giết người đó sẽ bị đổ lên đầu trụ sở, nhưng đó không phải là điều bạn nên lo lắng bây giờ.

Sân thượng không có nơi để trốn, Ranpo cầm chắc tay bạn, ánh mắt sắc lẻm nhìn bề ba tên cảnh sát đô con đã đuổi tới nơi. Vết thương nơi bụng bạn khiến bạn hít thở không thông, không khí tràn ngập mùi máu tươi.

Hai người các bạn tay không tấc sắt, đối mặt với ba kẻ cầm súng và dùi cui điện. Đầu óc bạn choáng váng dữ dội vì mất máu. Gió lồng lộng, quấn rối mái tóc dài của bạn. Cơn lạnh đầu mùa len lỏi qua khe vải, khiến bạn khẽ run rẩy.

Đây là kết thúc rồi.

... Không!

"Ranpo, em sẽ đưa anh đi." Bạn nói, tay cầm chắc tay anh trai bạn. "Anh phải tìm lại Dazai, Atsushi và mọi người. Sau đó cùng nhau đuổi con chuột cống dơ bẩn đang điều khiển mọi thứ đi."

"Đương nhiên, anh là siêu thám tử cơ mà! Anh em chúng ta sẽ là bộ đôi lợi hại nhất."

Ranpo ngừng lại, giật mình nhìn sang bạn. Sự hoang mang ngập tràn khiến anh không còn vẻ tự tin ngày thường nữa. Đáy mắt anh ngập tràn lo sợ, đau khổ và lo lắng. "Này, không lẽ em..."

"Ranpo!"

Bạn nhào tới, ôm lấy Ranpo, cả hai lăn một vòng trên sàn đá cứng. Đỡ hộ anh trai một viên đạn có lẽ là một trong những điều ý nghĩa cuối cùng bạn làm.

Bạn có thể cảm nhận được hơi thở của sự tử vong đang ùa về. Tuyệt vọng, bạn nắm lấy tay Ranpo vốn đang ôm chặt lấy bạn, nhỏ nhẹ nói.

"Anh trai, mỗi người đều có một sứ mệnh cao cả của riêng mình.

Em sẽ hoàn thành nó ngay bây giờ."

Năng lực của bạn: Dịch chuyển. Như tên gọi, nó cho phép bạn dịch chuyển một đồ vật, hay một người khác đến mốc bạn chọn.

Nhưng bạn không thể di chuyển bản thân.

Máu bên má bạn đã khô. Hôm ấy, gió lạnh như muốn cuốn gì đó bay đi thật xa.

...

Bên cạnh Atsushi bỗng xuất hiện một luồng sáng nho nhỏ. Nó lớn dần, lớn dần rồi tạo thành một Edogawa Ranpo.

"Ranpo - san!?"

Nhưng anh không trả lời cậu nhóc hổ. Anh chẳng còn sức lực để mà trả lời nữa. Ranpo trượt xuống theo tường của đuôi xe công-ten-nơ, sững sờ và tuyệt vọng vẫn chưa tan hết trong đáy mắt.

"Sứ mệnh của em đến đây là hết.

Còn lại giao cho anh, Ranpo.

Em không muốn gặp anh sớm đâu đấy."

"Ừ...."

...

Một tháng sau, cả Yokohama một lần nữa rúng động bởi tin Trụ sở thám tử vô tội, đồng thời thủ phạm thật đã bị bắt. Bằng chứng vật chứng đều được công bố đầy đủ.

Một buổi tiệc ăn mừng đều được tổ chức. Nhưng đến lúc đó, họ nhận ra thiếu mất một người.

Ranpo ngồi một mình trong căn phòng đóng kín. Chậu cây và hoa được đặt khắp nơi, chắn cả lối ra bên ngoài. Anh nằm trên giường của bạn, ôm gối của bạn.

"Anh là siêu thám tử, nhưng anh đã hoàn hành nhiẹm vụ của mình rồi."

"Ngủ ngon...."

...

"Đồ ngốc! Đã bảo là đừng đến sớm cơ mà!"

"Nhưng chẳng phải em vẫn dang rộng vòng tay đón anh sao? Ha ha!"

...

HE. Unedited.

🎶  Ranpo tự sát bằng cách đặt thật nhiều thực vật trong phòng kín, ban đêm, thực vật sẽ hút hết oxi trong không khí, dẫn đến tử vong.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro