Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Vua sân đấu-Ngai vàng nơi biển đen

– "Vua sân đấu"-

Không phải danh hiệu được trao bằng sự tôn kính, mà là một vương miện đen tối nặng trĩu, xiết chặt lấy tâm trí anh mỗi lần đặt chân lên sân bóng. Vị vua ấy không cần thần dân, chỉ cần quyền lực tuyệt đối trên sân đấu. Mỗi đường chuyền, mỗi cú phát bóng, mỗi nhịp hô đều phải chính xác đến mức tuyệt đối, không cho phép bất kỳ sai lầm nào len lỏi. Nếu ai đó không đáp ứng được kỳ vọng, chỉ có thể nhận lấy cái nhìn lạnh lẽo, khinh khỉnh từ đôi mắt sắc lạnh của Kageyama.

Anh không ngần ngại chỉ trích, không che giấu sự thất vọng với những đồng đội không theo kịp tốc độ của mình. "Đứng đúng chỗ!" , "Tôi chuyền hoàn hảo, nhưng cậu lại không bắt được!?" – những lời nói như lưỡi dao cứa vào tinh thần của những người chơi cùng. Đối với anh, sân bóng không phải nơi của cảm xúc hay tình bạn, chỉ là nơi phô diễn năng lực và giành lấy chiến thắng. Kageyama không muốn đồng đội, anh chỉ cần những "công cụ" hoàn hảo để phục vụ cho mục tiêu duy nhất: chiến thắng.

Mỗi khi một đồng đội không thể bắt kịp những đường chuyền tốc độ cao của anh, Kageyama chỉ im lặng nhìn, nhưng cái im lặng ấy nặng nề đến mức khiến người khác nghẹt thở. Không phải vì anh không biết nói, mà vì anh không buồn giải thích. Trong mắt anh, nếu họ không làm được, lỗi không nằm ở anh mà ở họ. Đối với Kageyama, sân bóng là nơi anh thống trị – người khác hoặc phục tùng, hoặc bị bỏ lại phía sau.

Anh đã tự biến mình thành "Vua sân đấu"
Nhưng cái danh "vua sân đấu" chẳng mang lại sự tôn vinh, chỉ để lại sự cô lập. Càng muốn kiểm soát, càng mất kiểm soát. Tobio ngày càng cách xa đồng đội, đến mức mọi người bắt đầu sợ hãi cái bóng của anh hơn là kính trọng. Những cú chuyền của anh không còn là cơ hội, mà là một áp lực. Những ánh mắt nhìn anh trên sân không còn sáng ngời hy vọng, mà chỉ đầy chán ghét và bực bội.

"Cái tên vua sân đấu ấy nghe thật lố bịch." Đôi khi, Kageyama nghe thấy những lời xì xào sau lưng, nhưng anh chỉ nhếch môi cười lạnh. "Tôi không cần họ yêu quý. Chỉ cần thắng." Thế nhưng, cái chiến thắng ấy chưa bao giờ khiến anh cảm thấy hài lòng. Ngược lại, nó trở thành nỗi ám ảnh. Thắng, thắng, và chỉ thắng. Nhưng có thể nào thắng khi chính "vị vua" ấy đã bị cả đội của mình ruồng bỏ?

Anh ngự trên ngai vàng, nhưng là một ngai vàng cô độc, đặt giữa một sân đấu ngập tràn bóng tối, thứ chính bản thân anh tạo ra.

Cuối cùng, cái danh "vua sân đấu" ấy chỉ là một lời mỉa mai cay đắng. "Một vị vua không có thần dân, chỉ có bóng tối sâu thẳm nuốt chửng lấy chính mình."
____________________________
-Ngai vàng nơi biển đen-
Lồng giam hay ngai báu?

Kageyama Tobio đứng vững trên ngai vàng của mình, nhưng đó không phải là một ngôi vị huy hoàng được xây dựng trên chiến thắng. Ngai vàng đó là một chiếc lồng giam, nhốt anh giữa đại dương đen tối.

Biển đen?
Nếu chúng ta xuống tới đáy đại dương...Liệu có tia sáng nào len lỏi xuống được không? Chắc là không nhỉ? Mọi thứ sẽ bao trùm bởi bóng đêm. Không gian nước chìm trong im lặng. Và áp lực nước là cực kì lớn, đủ để nghiền nát mọi thứ trong vài giây...

Vùng tối của Kageyama là như vậy đấy!

Biển đen của Kageyama không có lối ra, không có sự bình yên. Khi anh còn là một đứa trẻ, anh từng mơ về những chiến thắng, về sự công nhận, về tình bạn và sự gắn kết. Nhưng giờ đây, tất cả những gì anh có chỉ là những bức tường vô hình của được tạo thành từ áp lực của...Của gì cơ? Của nước? Không, của sự cô đơn.

Thay vì được "ôm ấp" bởi nước, thì Tobio lại được sự tiêu cực, tăm tối, ám ảnh bủa vây và nhấn chìm đến ngạt thở.

Mỗi quyết định, mỗi đường chuyền, mỗi quyết tâm chiến thắng đều không ngừng làm gia tăng những sóng nước đen ngòm ấy, dồn nén anh vào một chiếc lồng vô hình không bao giờ có thể thoát ra.

Anh là vua của một vương quốc không ai thấy, và ngai vàng của anh không phải là sự chiến thắng hay sự vinh quang. Đó chỉ là chiếc lồng giam anh tự tạo ra, nơi mà biển đen không bao giờ có sự thanh thản.
________________________________
Nghe có vẻ hơi tiêu cực nhưng tui nghĩ so với thời điểm Kage ở cấp 2 thì cũng không quá lố đâu ha🥲 Chương này chủ yếu nêu về tâm lí, char Kage trước khi gặp Hinata, kiểu tui muốn tạo tương phản mạnh xíu với Cá Ghẻ sau này nên đầu tư hẳn một chương hihi.
Chương sau mới vào nội dung chính nha các bồ🥲

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro