Chương 7: Say
Chương này bắt đầu vô hệ bùng binh chính rồi nha mọi người, anh công đầu tiên lên sàn nha mọi người.
Trong lúc xem các màn biểu diễn khác, em và mọi người cùng nhau ngồi ở bậc thang để trò chuyện, em ngồi giữa các anh trai được mọi người vây quanh ôm ấp hỏi han đủ thứ vì sau màn trình diễn các anh em đều có vẻ thấm mệt nên chỉ chủ yếu ngồi xem và cỗ vũ chứ không còn chạy khắp nơi quậy phá như lúc đầu. Gemini lúc này thì lại thấy cả người đau mỏi, cơ thể dường như còn hơi sốt nhẹ, nên em chỉ lặng lẽ ngồi yên kéo áo khoác che kín cả người ngồi co lại còn đúng một nhúm nhỏ xíu. Lúc này em mong chương trình nhanh chóng kết thúc để được về nghỉ ngơi mà thôi.
Cuối buổi diễn tất cả 30 anh trai kéo nhau quay lại sân khấu chính để nghe kết quả thứ hạng và thông báo thành viên bị loại. Sau khi nghe công bố nhóm 10/10 chỉ đạt hạng 6 và đứng vị trí bét bảng Gemini cảm thấy rất buồn, mắt đỏ hoe khi được anh Atus đưa tay vỗ về an ủi, cộng thêm cơn sốt em lại càng thấy tủi thân hơn, rõ ràng cả nhóm đã rất cố gắng mà tại sao kết quả lại như vậy. Em cảm thấy bản thân thật tệ không thể kéo cả nhóm thoát khỏi việc bị loại. Còn đang chìm đắm trong lo sợ thì MC mới thông báo là vòng này sẽ không có anh trai nào phải ra về, sau khi nghe xong tin đó em cảm thấy vỡ òa và hạnh phúc vì không phải chia tay các anh em của mình.
Tối đó ở KTX tất cả mọi người trong phòng số 2 đều kéo nhau đi ăn mừng vì đã quay xong công 1 nên từ mai sẽ được nghỉ ngơi tầm 4 ngày để chuẩn bị ghi hình cho tập tiếp theo. Gemini mặc dù thấy không khỏe nhưng ngại không dám từ chối mấy anh em nên đành lủi thủi theo cả bọn đi ăn khuya để chúc mừng, cả đám kéo nhau vào một nhà hàng của người quen vì đã quá nửa đêm nên cả nhà hàng chỉ mở cửa để phục vụ cả nhóm, đồ ăn mau chóng được mang lên, các anh em vừa ăn uống vài ly để có thêm cảm xúc khi nói về các kế hoạch dự định của tương lai. Dù mệt nhưng mà Gemini vẫn không thể nào cưỡng lại sức hút của các món ngon, em vẫn ngồi ăn miệt mài và chăm chú nghe các anh nói chuyện lâu lâu sẽ hùa theo vài câu để hưởng ứng. Các anh mỗi người mời nhau một ly chả mấy chốc cả nhóm đã thấm hơi men bắt đầu chuyển sang quẩy múa ca hát tưng bừng. Dù chỉ lo ăn là chính nhưng mà Gemini cũng không thoát khỏi bị mọi người chuốc cho vài ly, bình thường tửu lượng của em cũng không tệ nhưng do nay trước khi đi em có uống thuốc bổ do bác sỹ kê nên không hiểu sao mới 3 ly mà đầu óc đã choáng váng, em bắt đầu cảm thấy cơ thể lâng lâng, mặt em ửng đỏ, mắt thì lờ đờ. Anh Công Dương ngồi kế bên Gem thấy vậy thì cũng quay ra hỏi thăm:
Công Dương: Hùng ơi em sao vậy? Say rồi hả? còn trụ nổi không để anh nói đỡ cho khỏi phải uống nữa.
Gemini: anh ơi h-hức e-em buồn ngủ với lại hơi mệt h-ức chắc em xin về trước h-hức.
Công Dương: em tự về hả? Hay để anh đưa em về nhé?
Gemini: em tự bắt taxi về được mà, không sao đâu ạ! *mở điện thoại ra rồi mở app book xe công nghệ*.
Nhìn thằng em dặt dẹo mở điện thoại mà mò hoài không ra cái app làm Công Dương cảm thấy để nó tự về có hơi nguy hiểm nên liền nói với các anh em còn lại tình hình của Gem rồi tranh thủ chuồn về chung với em để đỡ khỏi thanh toán, nhưng mà chầu này chắc anh Sinh bao hết rồi. Tại team ổng vừa đứng nhất mà mọi người đi chia vui với ổng thôi.
Công Dương: để anh đưa em về, anh book xe rồi chờ xíu hai anh em mình về chung.
Gemini nghe anh nói vậy cũng không bướng nữa vì dù sao em cũng mệt lắm rồi không còn hơi sức đâu mà tranh với anh, em gục đầu nằm thẳng lên bàn, hai mắt nhắm nghiền để cơn chóng mặt dịu lại. Công Dương ngồi bên thấy em nằm bò ra bàn thì liền đỡ đầu em dậy để em tựa vào vai mình trong lúc đó anh mới cầm điện thoại lên để gọi xe.
Vì trời đã khuya nên xe khá ít phải cỡ 20 phút sau tài xế mới có mặt ở quán để rước hai anh về KTX. Công Dương là Alpha nhưng mà cũng khá chật vật khi dìu đứa em Beta say sỉn này, tuy em nó khá ngoan không hề la hét quậy phá gì chỉ thiu thiu gục đầu lên vai anh ngủ thôi nhưng mà với thân đó của nó anh cũng phải mất khá nhiều sức mới đưa nó ra xe được. Vậy nên rút kinh nghiệm lúc vừa tới KTX anh đã bảo tài xế chạy tuốt vào trong sân và hỗ trợ anh để Gemini lên lưng anh cõng đi cho lẹ, nhờ sự cố gắng của hai người cuối cùng anh cũng vác được Gem về phòng.
Ở phòng, Công Dương đành cho Gem nằm tạm ở giường của mình vì giường em nằm ở tầng trên mà giờ vác nó lên trên thì quá sức với anh. Sau khi ổn định chỗ nằm anh liền tiện tay cởi bớt áo khoác và phụ kiện để lau mình cho em. Trong lúc Công Dương lau mặt và cổ của Gem vô tình làm ướt miếng dán ức chế, thấy để vậy sợ làm em khó chịu nên anh đã tốt bụng lột nó ra cho em dù gì thì em cũng chỉ là Beta nên chắc sẽ không có ảnh hưởng tới ai.
Ngay khi miếng dán vừa lột xuống anh liền cảm thấy một mùi hương quen thuộc xộc thẳng lên mũi, anh biết mùi này nó giống với mùi sầu riêng, hồi ở bên Thái anh hay được ăn nên ngửi phát liền biết ngay. Công Dương lo hít hà mùi thơm làm anh cảm thấy lâng lâng và có chút rạo rực, anh vô thức đưa mũi dí sát vào cổ của Gemini để kiểm chứng nguồn gốc của mùi hương đó và anh đã xác định được nó đúng là mùi tin tức tố của em. Anh như bị thôi miên càng ngửi anh càng cảm thấy cơ thể mình nóng rực, sau một hồi đắm chìm trong hương thơm tin tức tố vị sầu riêng đột nhiên Gemini trở mình quơ tay trúng vào má anh. Lúc này Công Dương như bừng tỉnh, anh vội vàng chạy đi mở hết cửa sổ cho bay mùi và tìm miếng dán ức chế dán lên cho Gemini. Thật quá nguy hiểm, anh thu dọn đồ rồi chạy vội vào phòng tắm để rửa mặt cho tỉnh táo, sau đó anh liền nhớ đến cảm giác vừa rồi nó làm anh cảm thấy hoang mang, anh là Alpha mà sao lại có thể động tình với một Beta như Gemini được, rõ ràng chuyện này không bình thường. Anh nghĩ có lẽ do đang có hơi men trong người cộng với lần đầu tiên phát hiện được một mùi tin tức tố đặc biệt như thế nên anh mới nổi phản ứng. Sau khi tự trấn an bản thân Công Dương liền ra ngoài phòng tìm một chai xịt phòng có mùi hương thanh mát xịt hết ngóc ngách và cả cái giường Gem đang nằm để tránh các thành viên khác gặp phải sự cố như mình.
Anh quay lại chỗ Gem kéo chăn chùm kín em lại rồi nhẹ nhàng tắc bớt đèn trong phòng, anh cũng làm vệ sinh cá nhân và leo lên giường của Gemini để nghỉ ngơi.
Công Dương vừa đặt lưng xuống giường thì lại ngửi thấy mùi sầu riềng thoang thoảng trên gối làm anh vô thức úp mặt vô gối để tận hưởng mùi thơm đó, đêm đó anh đã có một giấc ngủ say và một giấc mơ khá đẹp.
Tầm 3h sáng các anh em còn lại cũng lục đục kéo nhau về phòng, mấy anh em đều đã ngà ngà say nên ai cũng tự giác giường ai nấy về để không làm ảnh hưởng tới 2 thành viên còn lại của phòng.
Trong mơ, Công Dương thấy mình đang ngồi dưới một gốc cây sầu riêng, trong ánh nắng ban mai xuyên qua tán cây rọi xuống và bên cạnh anh là một chàng trai da trắng, môi đỏ, đặc biệt cười lên có một cái má lúm đồng tiền rất sâu nhưng anh lại không thể nhìn rõ người ấy là ai, anh chỉ nhớ chàng trai đó ngồi tựa đầu lên vai anh cùng anh trò chuyện, anh như đắm chìm trong hạnh phúc khi người ấy chủ động nắm lấy tay anh và thơm vào má anh. Đột nhiên, anh ngước mắt lên khi thấy một quả sầu riêng đang rơi xuống theo phản xạ anh chồm người về phía trước để bảo vệ người con trai đó, thì một cơn đau nhói làm anh tỉnh giấc, hóa ra là do anh bị đập đầu vào cạnh giường. Sau khi ôm đầu do cú va chạm, anh mới dần hồi phục lại ý thức, anh cảm thấy mình đang bị ám ảnh bởi sầu riêng. Ngay cả trong mơ cũng gặp lại nó, chưa kể chàng trai kì lạ trong giấc mơ kia nữa không lẽ anh có duyên âm đeo bám hay sao? Nghĩ tới đó đột nhiên lạnh sống lưng, anh quyết định dành ra thời gian rảnh thì sẽ lên chùa gặp thầy để giải đáp thắc mắc.
Hết chương 7
Đây có lẽ là chương cuối cùng của tuần này do mình lười viết hẹn các bạn tuần sau nhé, hoặc bh hết lười thì mình up tiếp.
Mình thấy có mấy bạn thêm truyện mình vào danh sách đọc không lq mà còn không bình chọn nữa nên mình block luôn rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro