Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

7 - Một Đêm Mưa Ở Baker Street_

Cơn bão giận dữ không ngừng bao trùm khi tôi và Elowen bước sâu vào lòng ngôi mộ, nơi những sinh vật từ địa ngục đã bắt đầu nhấc mình khỏi đất. Không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đối đầu trực diện với ác quỷ đang chờ đợi chúng tôi phía trước.

Bóng ma vẫn lao đến, nhưng tôi không thể chỉ đứng đó mà nhìn. Tôi vung tay lên, cố gắng tìm kiếm chút ánh sáng trong bóng tối bao trùm. Mỗi bước tôi tiến tới đều như một thử thách cực kỳ khắc nghiệt. Nhưng dường như kẻ giết người này không chỉ là kẻ ác trong thân xác, mà là một sinh vật đích thực, kẻ thao túng cái ác đã tồn tại qua nhiều thế kỷ.

"Chúng ta phải chấm dứt tất cả!" Elowen hét lên, đôi mắt anh ánh lên vẻ kiên định dù khuôn mặt vẫn không thể giấu nổi sự sợ hãi.

Nhưng hắn – kẻ mặc chiếc mặt nạ, người từng tạo nên những vụ án khủng khiếp và ghê rợn – lại đứng đó, cười nhẹ, như thể mọi thứ chỉ là một trò chơi tồi tệ.

"Chào mừng các ngươi đến với kết thúc," hắn nói, và chỉ bằng một cái vẫy tay, những bóng ma xung quanh bắt đầu biến mất, hòa vào trong bóng tối.

Dưới ánh sáng mờ ảo, tôi nhận ra rằng mọi thứ chỉ là ảo ảnh, một cái bẫy dày công dựng lên từ trước. Kẻ giết người này không chỉ muốn giết chúng tôi. Hắn muốn đưa chúng tôi vào một thế giới nơi mà cái ác, những thực thể vĩnh cửu, sẽ ngự trị và chúng tôi chỉ là những con rối trong tay hắn.

Nhưng tôi không sợ.

Tôi lao tới, nhanh như chớp, không cho hắn một giây giật mình. Tôi cảm nhận sự lạnh lẽo từ dao của hắn, nhưng không lùi bước. Tôi không còn gì để mất.

"Đừng tưởng chỉ có ngươi mới biết cách chơi trò chơi này," tôi thì thầm trong cơn giận dữ. "Ngươi đã làm quá nhiều điều sai trái."

Hắn bắt đầu nhếch mép cười, nhưng nụ cười của hắn vụt tắt khi tôi đẩy hắn vào một cái hố sâu trong bóng tối. Tôi nghe tiếng thở dài của hắn, tiếng xương vỡ vụn, và một tiếng la hét vang lên, hòa vào tiếng gió thét trong đêm.

Đó là kết thúc của hắn.

Chúng tôi đứng giữa ngôi mộ cổ xưa, nơi mà cái ác đã rời bỏ thế giới này, và chỉ còn lại là những bóng tối mờ ảo đang dần tản đi. Cái giá phải trả cho những gì đã diễn ra là quá lớn. Mỗi vụ án, mỗi bí mật đã được giải mã đều kéo theo sự tổn thất, những cái chết, những ký ức đẫm máu.

Tôi quay lại nhìn Elowen, người luôn ở bên cạnh tôi, người đã kiên trì cùng tôi qua bao thử thách. Anh ấy vẫn không nói gì, nhưng ánh mắt chúng tôi giao nhau đủ để hiểu rằng chúng tôi đã vượt qua được điều tồi tệ nhất.

"Cuối cùng, kết thúc rồi," tôi thì thầm.

"Chưa đâu, Lawson," Elowen trả lời, đôi mắt anh ta đầy sự lo âu. "Cái ác này vẫn chưa hoàn toàn rời xa."

Tôi nhìn vào bóng tối xung quanh mình và nhận ra rằng, dù chúng tôi đã tiêu diệt kẻ giết người này, nhưng cái ác thật sự vẫn chưa hết. Nó có thể ngủ yên trong bóng tối, nhưng chỉ là một thời gian ngắn.

Chúng tôi quay lưng rời đi, nhưng tôi biết rằng, không có một kết thúc thực sự. Ánh sáng sẽ luôn có bóng tối theo sau, và chúng tôi sẽ phải tiếp tục cuộc chiến với chính bản thân mình.

Nhiều tháng sau vụ án, khi mọi thứ dường như trở lại bình thường, tôi vẫn không thể thoát khỏi những cơn ác mộng, những hình ảnh đẫm máu vẫn hiện về trong những giấc ngủ chập chờn. Mỗi vụ án giải quyết được chỉ làm tôi nhận ra rằng thế giới này có quá nhiều bóng tối mà chúng tôi chưa thể hiểu hết.

Nhưng tôi và Elowen vẫn đứng vững. Chúng tôi sẽ tiếp tục theo đuổi sự thật, dù bóng tối có thể nuốt chửng chúng tôi bất cứ lúc nào. Và chúng tôi sẽ luôn ghi nhớ rằng, một vụ án không bao giờ kết thúc trọn vẹn. Những vết máu vẫn còn đó, những ký ức vẫn ám ảnh và những bóng ma vẫn chờ đợi thời cơ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro