MỞ ĐẦU
Việc nhắm đến ngôi nhà đó thực ra không hề được tính toán .Để nói một cách chắc chắn thì chỉ là biết được trạng thái nhà đó chút ít.Nhưng khi CƯƠNG TRÍ quyết ý phạm tội trong đầu chỉ hiện lên hình ảnh lão lương tử sống một mình tại ngôi nhà đó. Bà Có một vẻ ngoài cao quý cùng với mái tóc bạc kiêu sang được tạo kiểu gọn gàng.
Trong kí ức của anh vẫn còn đọng lại <cháu đã vất vả rồi-dù nhỏ tuổi nhưng rất tài giỏi>Đã được chào hỏi một cách nhẹ nhàng như thế.Sau đó khi nhìn vào trong bì thư thì có 3 đồng 1 sen ( khoảng 600k).Đây là khoản tiền đầu tiên nhận được nhờ công việc giúp chuyển nhà .
Từ biểu cảm của bà thì không thể cảm nhận một thứ gì tà niệm cả.Đã nở mỉn cười giống như là khắc ấn nhẹ nhàng vào từng đường nếp nhăn.CƯƠNG TRÍ đang định cúi đầu cảm ơn thì bị đàn anh nhắc nhở< kìa , không mở lời cẢm ơn cẩn thận àh>.Lúc đó CT mới chỉ vừa lên 19 tuổi , tức 4 năm về trước.
Ở quận Giang Đông xã Mộc Trường thì có nhiều nhà buôn MURAKI( tức buôn bán gỗ).Từ thời EDO chỗ đó có đại danh là MỘC TRƯỜNG.Trên đường lái xe đến nhà OGATA Cương Trí được đàn anh nói cho biết về điều đó.Nhà OGaTa thì cũng là một trong số những nhà bán gỗ ở khu đó mang gia hiệu là OGATA. Thế nhưng về việc kinh doanh thì hầu như là mới thành lập.Chỗ đất mà dùng cho việc đặt dụng cụ làm gỗ thì được sử dụng với mục đích khác, hình như cái đó là nguồn thu chính của gia đình OGATA.
<Vậy lên chắc là dù có chơi đi chăng nữa cũng chẳng thiếu đồ ăn nhỉ > từ trong xe đàn anh nói một cách có vẻ hơi ghen tỵ.< Không chỉ có bãi đậu xe cho thuê, còn có cả căn hộ cho thuê nữa, Vậy lên thu nhập hàng tháng chắc không ít đâu.Nghe đâu thằng con muốn mua nhà riêng liền bỏ tiền ra mua cho ấy>
< Cái nhà của cậu con là do thím ấy bỏ tiền ra mua áh> CƯƠNG TRÍ giật mình hỏi lại.
Không biết , đoán thế . Câu con có nhận lại cửa hàng đâu , chỉ là một nhân viên bình thường, làm sao mà mua nổi chứ.
Chứng tỏ là ông đàn anh này cũng chỉ vừa tưởng tượng vừa nói mà thôi , thế nhưng mà khi vừa đến nhà OGATA thì CƯƠNG Trí cho rằng có khi điều ông ấy nói đúng cũng lên.Mặc dù chỉ là một ngôi nhà triết trung mang phong thÁi Nhật Bản nhưng nối thiết kế 1 tầng như vậy thì thật hiếm vào bẤy giờ.Có nghĩa là nó rất rộng.Bên cạnh nhà thì có khu cho đỗ xe hợp đồng hàng tháng.Cái biển hiệu đó cũng có ghi là tiệm OGATA.
Phía nam thì có một ngôi nhà cùng với một khu vườn rất rộng.Chỗ đó thì có con chó to đang chạy.Bà chủ nhà nói là đó là giống chó sống gần núi Pyrenees của Pháp.Con chó ấy sau khi thấy dáng của bọn CT thì lộ vẻ mặt muốn đánh nhau sau đó sủa.Chắc là do quan sát thấy có người lạ vào nhà.
< Cái con chó này ồn ảo nhỉ > đàn anh vừa gấp thảm chống sước đồ vừa lẩm bẩm.Sau đó nó được dẫn vào trong nhà của nó , nhưng khi bọn CT làm việc nó vẫn sủa.
< thế nhưng nếu mà một người già sống đơn độc cùng con chó như thế cũng yên tÂm nhỉ,Bình thường để cho nó chẠy nhảy,nếu mà thấy trộm vào chắc nó phải nhảy lên cắn ấy nhỉ> một đàn anh khác nói .
Công việc chuyển nhà khi đó là dời đồ của trưởng nam sống cùng sang một ngôi nhà khác.Trưởng nam thì là một nam nhân khoảng 40 tuổi hơi gẦy.Nói ít , mặc dù là chuyển nhà nhưng gương mặt thì có vẻ chẳng mấy quan tâm.Người vợ béo thì hình như có tình trạng có quan hệ ngoài luồng .Trông có vẻ quan tâm đến việc dọn đến nhà mới ở hơn là lưu luyến nhà cũ.
chủ nhà chắc sợ bị vợ bỏ ,với vẻ bề ngoài như thế nên là muốn ra khỏi đây > đàn anh bắt đầu vừa tưởng tượng vừa nói.
[ nếu mà bình thường thì chắc chỉ cần xây một ngôi nhà ở đây là được. Nhưng mà lại sống cùng bà , mà ngôi nhà này chắc đứng tên Bà.Nên là đứng ở vị trí là cho con ở nhờ, Bà vợ béo thì ghét thế , nên bắt chồng mua nhà riêng, nhìn xem mặt bà vợ kìa, trông như là mình sắp làm mẹ thiên hạn đến nơi rồi ấy.]> đàn anh thì vừa méo mó cửa miệng vừa cười nói.
Sau khi chất xong hành lý lên xe bọn CƯƠNG TRÍ đến chào lão phu nhân .Bà ấy thì đã không đến gặp hay xem ngôi nhà mới chuyển .
[ cứng rắn lên cháu nhé] Bà đã động viên riêng CƯƠNG TRÍ.Có thể là do nhỏ tuổi nhất cộng thêm gương mặt có thể tin tưởng được.
Từ thời điểm đó sau gần khoảng 1 năm , lại có dịp chuyển nhà cho một ngôi nhà gần gia đình OGATA.Trong thời gian nghỉ giải lao, sau khi ăn hộp cơm mua ở cửa hàng tiện lợi, Cương Trí đã một mình đi đến ngôi nhà OGaTa.Vẫn có thể cảm nhận được độ nghiêm ngặt từ bức tường xây bằng đá không có gì khác so với 1 năm trước, thế nhưng khi đến gần cổng thì có thể cảm nhận được một điều gì đó hơi khó hiểu.Là gì thì đã không thể biết ngay được nhưng sau khi bước tiếp đến phía vườn thì đã hiểu . Đó là đã không còn nghe thấy tiếng chó sủa nữa.
Tiến lại gần chỗ bức tường đá , quan sát khu vườn.Ngôi nhà của chó thì vẫn còn nhưng không thấy chó đâu , hay là đang đi dạo? thế nhưng khi nhìn thấy cái dây xích xanh được treo lên cây cao bên cạnh ngôi nhà chó đó thì Cương Trí đã nhớ ra đó là xích của chú chó Pháp đó.Anh ấy đã nghĩ rằng sau khi trưởng nam chuyển nhà chú chó cũng chết chắc lão nương tử đó cô đơn và buồn lắm. Ở thời điểm đó trong đầu anh ấy chỉ có suy nghĩ như thế . Chỉ. Về việc mà một bà lão phúc hậu sống một mình đơn độc Khi đó chưa ôm cái suy nghĩ nguy hiểm hay định vong tưởng làm gì.Thực ra , sau đó 3 năm anh ấy cũng không nhớ lại bà lão đó.Nếu mà ở hiện tại giá mà không bị rơi vào cuộc sống giống như địa ngục thì chắc hẳn cũng quên luôn.
Anh ấy bước đến cạnh bức tường đá của ngôi nhà kiểu Nhật xưa đó lặng lẽ lần mò quan sát. Đã bước vào thời tiết mà có thể cảm thấy lạnh từ những cơn gió.Chỉ còn khoảng 1 tháng nữa thôi là bờ vai sẽ trùng xuống , những bước đi chắc chắn sẽ chở lên cực khổ .Rồi nào là tảo mộ , nào là tết,Khu phố thì náo nhiệt mọi người thì bận rộn đi lại, bởi vì có công việc lên vận động quay vòng. Mọi thứ trở lên nhịp nhộn vì có đồng tiền .
Bản thân tôi bây giờ thì không theo hướng nào cả.Chẳng muốn có tiền đề mua bánh mừng noel , hay ăn cơm thượng hàng vào dịp tết. ĐIỀU mà CƯƠNG Trí mong muốn bây giờ có tiền để giúp NAOKI an tâm .Tiền để cho Naoki có thể thoái mái tiến vào đại học mà không cần lo lắng .
C Trí bắt đầu tưởng tượng.Đầu tiên là gửi tiền vào ngân hàng định kỳ . Phải làm điều đó cho NAOKI thấy.Tao chỉ giấu bay thôi chứ thực ra t có nhiêu đây tiền dự trữ trong ngân hàng. vì thế không cần phải lo lắng gì . Muốn nói mấy lời như thế với em trai.Điện thoại thì vẫn kêu nhưng âm thanh lại là lời củA mấy phát thanh viên dành cho khi không có người bắt máy.
C Trí bước chậm chậm đến nhà OGATA. Vô luận , .Trong khoảng mấy giây trước kho đến gần cổng , anh ấy đã tự vấn tự đáp .Có thật sự bản thân muốn làm việc này không ? Không.Nhưng nếu không làm thì còn cách nào đâu?Nếu mà bị bắt thì sẽ ra sao?Không , không thế để bị bắt , trong ngôi nhà này chỉ có mình bà cụ đó sống , nếu mà bị bắt thì chạy là xong.Bà ấy không thể đuổi được đến tận chỗ này.Vậy lên chắc chắn là không thể bị bắt.
Cái cổng nhỏ thì không có khoá. Khi định mở cánh cổng thì âm thanh kim loại phát ra,dù có thế TRÍ cũng cảm thấy đó là một âm thanh lớn. Không cần nghĩ nhiều lập tức nhìn xung quanh . Không bị ai nhìn thấy ,Nhanh chóng bước vào trong , ấn náu thân mình tiến đến gần hiên nhà .Cái cánh cửa màu nâu trước mặt thì hình như được làm từ một tấm gỗ có trị giá hơn 200 triệu được biết khi nghe mọi người nói chuyện. Dùng lực cả hai tay để mở nhưng không được vì đã bị khoá bên trong.Dù thế thì đó là điều mà đã dự đoán.
C Trí vừa chú ý âm thanh bước chân của mình vừa vòng ra phía bắc. Cái vườn phía nam thì dễ tác nghiệp hơn nhưng lại sợ có người đi bộ từ bờ tường nhìn thấy ,Phía bắc thì khoảng trống giữa ngôi nhà với bức tường hẹp , nhưng vì bức tường đó chắn ngang nhà bên cạnh lên nếu không phát ra tiếng động lớn thì không ai biết .Thêm một lý do để chọn hướng bắc là hắn nhớ là có cái cửa khá cũ ở đây.Mọi cánh cửa khác thì đều được bọc nhôm , riêng chỉ có cánh cửa đó khung cửa là bằng gỗ .Đương nhiên khoá cũng không phải loại khoá kim loại như bây giờ mà là then cài bằng gỗ như ngày xưa.
Giả sử cái ngày chuyển nhà , anh trưởng nam mà để tâm , lo lắng cho an toàn của mẹ trước khi đi thay nó bằng cửa nhôm thì mọi chuyện sẽ thế nào nhỉ? Khi bị hỏi như vậy được phản luận lại bằng một gương mặt điềm tĩnh rằng
Vì do bà lão muốn ngôi phong thờ tượng phật đó giữ nguyên trạng như xưa.Tôi còn ấn tượng lại một chút như thế.Vấn đề của cánh cửa cũ thì vẫn đã có từ khi đó.Sau khi nhìn thấy nó , C trí là dùng một khí là nhảy vào bên trong.Dù là cánh cửa nhôm thì cũng có thể tự tin mở chỉ bằng một thanh sắt thế nhưng , về mặt thời gian lại khác nhau. Cánh cửa gỗ thì có thể đơn giản bẻ gãy còn bằng nhôm không thể đơn giản như vậy được.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro