1.Học Sinh Mới
Dưới ánh bình minh se lạnh, cổng trường hiện lên với vẻ tráng lệ và cổ kính, như mở ra một chương mới cho những ai dám bước vào. Hong Pichetpong Chiradatesakunvong - cậu học sinh chuyển trường - bước qua cánh cổng ấy với dáng vẻ trầm tư, ánh mắt lặng lẽ nhưng không kém phần quyết đoán. Mặc dù bên ngoài cậu toát lên vẻ bình thản, nhưng bên trong lòng vẫn còn đó những vết thương sâu do vụ đánh nhau bạo lực ở trường cũ. Những ký ức đó như những bóng ma âm u, xen lẫn trong từng hơi thở, nhưng Hong biết rằng hôm nay, cậu phải bắt đầu lại từ đầu, dù là với trái tim đã một phần bị tổn thương
Khi bước vào hành lang rộng lớn của ngôi trường mới, Hong cảm nhận rõ ràng không khí náo nhiệt của một ngày học mới. Tiếng cười nói, tiếng bước chân hòa quyện với những tràng pháo tay chào đón của các học sinh - tất cả như mời gọi cậu hòa nhập vào cuộc sống mới. Nhưng với Hong, mọi thứ vẫn còn lạ lẫm. Cậu nắm chặt túi xách bên hông, đôi mắt dõi theo từng người qua lại, cố gắng ghi nhớ từng góc nhỏ của ngôi trường, như thể điều đó có thể giúp cậu nhanh chóng ổn định tâm trạng.
Ngay từ những giây phút đầu tiên, Hong đã để lại ấn tượng đặc biệt trong mắt mọi người. Không chỉ bởi vẻ ngoài trầm lặng, kiên định, mà còn bởi vẻ lạnh lùng, hơi gì đó bí ẩn của cậu - một dấu hiệu của quá khứ đầy mưu mô và những nỗi đau chưa nguôi ngoai. Cậu không hề muốn trở thành tâm điểm của sự chú ý, nhưng số phận dường như đã định sẵn cho cậu gặp phải một người mà mọi ánh nhìn đều quay về.
Giữa lúc tiếng bước chân vang vọng trên hành lang, ánh mắt của Hong chợt gặp một cậu bạn đang đứng dựa vào tường bên cạnh cánh cửa lớp học. Đó là Nut Thanat Danjesda - trùm trường với danh tiếng "cá biệt", nổi tiếng vì những hành động liều lĩnh và thái độ kiêu ngạo. Nut có vẻ ngoài ưa gây ấn tượng: mái tóc được chải chuốt gọn gàng, ánh mắt sắc lạnh nhưng đầy lôi cuốn, và nụ cười nhẹ nhàng nhưng ẩn chứa sự thách thức.
Trong khoảnh khắc ấy, không khí dường như đọng lại. Nut ném cho Hong một ánh nhìn châm biếm, như muốn nói rằng, "Mày không thuộc về đây, hãy tự giữ gìn hình ảnh của mày." Hong đáp lại bằng cái nhìn trầm tĩnh, đôi mắt cậu không biểu lộ gì ngoài sự thận trọng. Dù trong lòng có chút bực bội vì ánh mắt thách thức ấy, cậu vẫn giữ được phong thái điềm tĩnh - một dấu hiệu rõ ràng của người đã trải qua không ít khó khăn trong quá khứ.
Vừa vào lớp học, không khí dần trở nên căng thẳng khi giáo viên bắt đầu giảng bài. Nhưng dưới lớp học yên tĩnh ấy, Hong và Nut dường như đã vô tình khởi đầu một cuộc đối đầu âm thầm. Những lời châm biếm, những câu nói đanh thép không được trao đổi một cách công khai, nhưng mỗi lời nói lại như mũi tên nhắm thẳng vào tâm hồn.
- "Có vẻ như mày nghĩ rằng quá khứ sẽ không còn đeo bám mày nữa," Nut thản nhiên nói, giọng nói tràn đầy sự tự tin, nhưng lại chứa đựng một chút mỉa mai.
Hong chỉ nhếch môi, mắt không chớp, như muốn nói: "Quá khứ của tao chỉ là của tao thôi, việc nhà mày à?"
Những cuộc trao đổi ngắn ngủi ấy khiến không khí trong lớp càng trở nên ngột ngạt, nhưng đồng thời cũng lộ rõ mối căm thù, sự bất đồng giữa hai cá tính mạnh mẽ. Đối với Nut, ánh mắt lạnh lùng của Hong lại là thứ điều khiến cậu không thể rời mắt, dù biết rằng chính bản thân cậu - người luôn tự tin và chói lọi - chẳng bao giờ có thể chiếm được trái tim lạnh lùng ấy.
Khi tiếng giờ học kết thúc và học sinh bắt đầu xôn xao rời khỏi lớp, Nut vẫn đứng đó, lặng lẽ theo dõi Hong. Bên ngoài vẻ ngoài kiêu ngạo, Nut đang chìm đắm trong những suy nghĩ riêng tư, những cảm xúc mà cậu chưa từng dám thừa nhận với chính mình.
Trong lòng Nut, một cảm xúc kỳ lạ dâng trào - một cảm giác vừa mê hoặc vừa đau đớn. "Hong... Sao mày lại quá xa lạ và lạnh lùng đến vậy?" cậu tự hỏi. Dù bề ngoài thể hiện sự tự tin, bên trong cậu lại loay hoay với nỗi cô đơn, với niềm khao khát được được yêu thương mà cậu tin rằng chỉ có ở Hong mới có thể tìm thấy. Nhưng cùng lúc, Nut lại nhận thức rõ rằng, với tính cách độc lập và cứng rắn như Hong, chẳng bao giờ có chỗ cho tình cảm yếu ớt của mình.
Những cuộc đối chất ngắn ngủi trong giờ học, những cái nhìn châm biếm trao đổi qua lại, đã khắc sâu vào tâm trí Nut hình ảnh của Hong - một người mà cậu vừa thầm mê, vừa cảm thấy không bao giờ có thể chạm tới. Sự mâu thuẫn ấy, dần dần hun đúc thành một quyết định táo bạo mà Nut tự hứa với chính mình: "Nếu tình yêu chân thật nào đó có thể bùng cháy từ trái tim em, thì dù phải qua bao nhiêu khó khăn, em cũng sẽ không buông tay."
Khi ngày mới dần trôi qua, Hong cố gắng hòa nhập vào cuộc sống học đường mới, nhưng hình ảnh của Nut - người cậu vừa gặp, người với ánh mắt châm biếm nhưng cũng đầy quyến rũ - vẫn cứ hiện hữu trong tâm trí. Cậu băn khoăn không hiểu vì sao, dù không có bất kỳ lời hứa hẹn nào, nhưng lại có cảm giác như một sợi dây vô hình đang kéo cậu về phía một điều gì đó không thể đoán trước.
Còn Nut, sau những giờ phút đối chất trong lớp và sau khi học sinh tan trường, lòng cậu càng thêm rối bời. Trong căn phòng nhỏ của mình, ánh đèn mờ ảo phản chiếu những nỗi niềm và cảm xúc khó tả. Nut tự nhủ: "Hong sẽ không bao giờ yêu anh, bởi nó quá lạnh lùng, quá tự lập. Nhưng anh không thể dứt bỏ cảm xúc này..." Những lời tự vấn xen lẫn giữa niềm khao khát và sự bất lực đã dần hun đúc trong cậu một quyết định mà trước giờ, cậu chưa bao giờ nghĩ tới.
Khi đêm buông xuống, trong bóng tối của căn phòng không lời giải, Nut quyết định thực hiện một bước đi đầy mạo hiểm - một hành động nhằm thay đổi số phận mà cậu tin rằng đã được định sẵn. Cậu chợt nhớ đến những câu chuyện rùng rợn, những lời thì thầm về bùa chú, về sức mạnh của ma thuật có thể "điều chỉnh" cảm xúc của con người. Liệu có phải, nếu cậu tìm được một bùa sư, một người có khả năng thực hiện những nghi lễ huyền bí, thì có thể biến đổi mối liên hệ giữa cậu và Hong?
Những tiếng nói thầm thì của đêm khuya, cùng với những tin đồn lẩn khuất trong thế giới ngầm của các học sinh, đã dẫn Nut đến một con đường mà cậu chẳng hề nghĩ tới. Qua những con phố nhỏ, qua những góc khuất nơi mà ánh đèn neon mờ nhạt không thể che giấu hết những bí ẩn, Nut tìm đến một quán cà phê nhỏ - nơi mà những câu chuyện về ma thuật, về bùa chú được kể lại như những truyền thuyết.
Từng lời thì thầm của những người qua đường, những câu chuyện bí ẩn về một bùa sư có khả năng "biến điều không thể thành có thể", dần dần hun đúc trong tâm trí Nut một niềm tin, một hy vọng mong manh. "Có lẽ đây là con đường duy nhất, là cách duy nhất để anh có thể chạm vào trái tim của Hong..." - Nut tự nhủ trong cơn bồn chồn.
Giữa lúc mà những cơn gió đêm bắt đầu len lỏi qua từng ngõ hẻm, Nut cảm thấy trái tim mình đập loạn nhịp, như lời báo hiệu cho một bước ngoặt định mệnh sắp xảy ra. Không chần chừ, cậu quyết định sẽ tìm hiểu thêm, sẽ bước vào thế giới của những điều huyền bí mà cậu vốn lúc nào cũng e ngại. Đó không chỉ là hành động của một người say mê, mà còn là khát khao được thay đổi số phận, được nắm giữ cơ hội để yêu thương - dù cho điều đó có mang theo những hệ quả không lường trước.
Với những tâm tư rối bời và quyết định táo bạo, Nut bước ra khỏi lớp học trong cơn tối tăm, mang theo trong lòng niềm hy vọng mơ hồ và cả nỗi sợ hãi. Còn Hong, dù không hay biết điều gì đang chực chờ phía sau, vẫn bước đi với đôi chân vững vàng, mang theo quá khứ và những giấc mơ về một tương lai mới.
Hai con người, hai số phận khác biệt - một người mang trong mình nỗi đau của quá khứ, một người lại khao khát điều gì đó vượt lên trên giới hạn của hiện thực - đã gặp nhau trong khoảnh khắc đầu tiên của ngày mới. Và từ đó, một hành trình đầy mâu thuẫn, thách thức và những bí ẩn bắt đầu được dệt nên, hứa hẹn sẽ đưa họ vào những con đường không ai có thể đoán trước.
---
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro