Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

PHẦN 3

Nguồn Zhihu:

https://www.zhihu.com/market/paid_column/1464599849466912768/section/1515679794407010304

_______________

7.

Sau khi trở về từ tiệc cưới thì tôi cảm thấy kiệt sức, và tâm trạng cũng vô cùng hoảng loạn.

Khi tôi về đến nhà thì thấy Âu Lâm đang đợi tôi, điều quan trọng là chị Mâu cũng ở đó và nhìn tôi mỉm cười "Giám đốc Âu lo cho cô lắm đấy, chúng tôi đang bàn công việc mà anh ta cứ nhắc tên cô mấy lần."

Ngay khi Âu Lâm nhìn thấy tôi, anh ta lập tức tỏ vẻ lo lắng rồi đỡ tôi ngồi xuống ghế sofa, còn chu đáo rót nước và đưa lên trước miệng tôi.

Nhưng có lẽ tôi vẫn chưa hết bàng hoàng vì lời nói của Ngũ Thư Dao nên nước trong miệng không có mùi vị gì. À mà cũng không đúng, nó hơi có vị lờ lợ giống như thuốc mà chị Mâu cho tôi uống mỗi tuần, dù vị rất nhẹ nhưng vì tôi đang cảnh giác nên vẫn nhận ra được.

Trong lòng nhất thời có chút khó chịu, nhưng bắt gặp ánh mắt trìu mến của Âu Lâm thì những bất an trước đó cũng dần tan biến. Nghĩ lại thì cũng thật vô lý, nếu tôi là người bị bỏ bùa, vậy thì kẻ thi thuật chỉ có thể là Chị Mâu hoặc Âu Lâm.

Nhưng tại sao họ phải bỏ bùa tôi? Tôi cũng đâu có giá trị gì để họ lợi dụng cơ chứ?

Khi tôi nghĩ đến điều này thì yên tâm hơn đôi chút, tôi mệt mỏi dựa vào vòng tay của Âu Lâm và mỉm cười với chị Mâu. Nhưng có lẽ vì mệt quá nên chỉ một lúc sau thì tôi ngủ quên mất.

Tôi mơ hồ cảm thấy Âu Lâm bế tôi trở lại phòng, cẩn thận đặt tôi lên giường, thỉnh thoảng hôn lên mặt tôi rồi vỗ nhẹ giống như đang dỗ một đứa trẻ.

Ngay lúc tôi chuẩn bị chìm vào giấc ngủ êm đềm đó, không biết vì sao trong đầu lại xuất hiện hình ảnh gã phù rể mặc quần áo đỏ tươi. Hắn ta nhìn tôi chằm chằm và siết chặt bàn tay.

Giống như cả bàn tay đó đang bóp chặt cổ tôi khiến tôi không thể nào thở nổi.

Tôi lập tức có ý thức trở lại, nhưng toàn thân cứng ngắc như bị bóng đè, dù đầu óc vẫn tỉnh táo nhưng mắt vẫn cứ nhắm chặt không thể mở ra.

Trong lúc đó, tôi có thể cảm nhận rõ ràng bàn tay của Âu Lâm đặt trên vai mình, và cả hơi thở ấm áp đầy nam tính phả vào khuôn mặt tôi, như thể anh ta đang tiến lại gần để xem tôi đã ngủ chưa.

Đúng lúc tôi đang cố gắng cử động cơ thể mình thì nghe giọng nói thì thầm của chị Mâu:

"Cô ta bị "đánh thức" rồi à?"

Tuy tôi không nhìn thấy gì, nhưng khi nghe được câu này thì thật sự choáng váng. Âu Lâm nhẹ giọng đáp lại

"Đáng lẽ là cô ta bị "đánh thức" rồi, nhưng cũng may là chưa tỉnh táo hoàn toàn."

Bàn tay của Âu Lâm trên vai tôi dường như cứng hơn một chút.

"Ngày mai cô tìm lý do để dụ cô ta đến đó rồi hạ bùa nặng hơn đi. Đừng để những kẻ tọc mạch đó phá hỏng chuyện tốt này, lần này tôi có cảm giác cô ta tìm được cao nhân giúp đỡ rồi."

"Được, vậy để tôi niệm chú thêm một chút."

Dù họ nói rất nhẹ nhưng đầu óc tôi hoàn toàn tỉnh táo nên có thể nghe được hết. Sau đó tôi cảm nhận được dưới giường có tiếng lạch cạch, có vẻ như Âu Lâm đã chui xuống giường.

Rồi tiếp đó tiếng niệm chú rì rầm quen thuộc của chị Mâu.

Vào lúc đó, cảm giác đau đớn như bị siết cổ lập tức biến mất, đầu óc tôi trở nên mơ màng và ý thức bắt đầu chùng xuống.

Khi tôi tỉnh dậy đã là sáng hôm sau. Từ khi có thai thì tôi ngày càng uể oải nên ngủ li bì cả ngày, thậm chí chỉ tỉnh dậy để ăn xong rồi lại lên giường ngủ tiếp.

Người ta bảo giai đoạn đầu của thai kỳ thường thèm ngủ nên tôi cũng không để ý lắm, nhưng khi tôi trở về từ tiệc cưới thì không ăn trưa mà ngủ đến tận sáng hôm sau. Chuyện như thế này quả thực kỳ lạ...

Tôi từ từ nhớ lại những sự việc xảy ra hôm qua, gã phù rể nhìn tôi với ánh mắt q.uái dị, chị Mâu và Âu Lâm niệm chú khiến cho tôi mất hết ý thức...

Vừa nghĩ tới đây, Âu Lâm nằm bên cạnh như đã tỉnh, theo thói quen duỗi tay ôm lấy tôi "Em tỉnh rồi à?"

Tôi đang suy nghĩ nên vội gạt tay ra "Đừng làm phiền em!"

Âu Lâm bỗng kêu lên một tiếng rồi nhìn tôi với ánh mắt khó hiểu, tôi bắt đầu hoảng loạn, vì khi anh ta dùng ánh mắt này tức là đang nghi ngờ tôi.

Tôi vội vàng đưa tay xoa bóp cánh tay anh ta, rồi mỉm cười nói "Đau không?"

Âu Lâm chỉ lắc đầu "Anh không sao đâu."

Tôi chưa kịp đáp lời thì Âu Lâm đã lên tiếng trước "Hôm nay ở công ty có cuộc họp, anh đi trước nhé."

Sau đó anh ta thay quần áo và rời đi...

Tôi vội cúi xuống rồi lấy chiếc bùa yêu mà tôi đã bí mật gắn vào vạt giường ngay hôm đầu tiên chuyển đến đây. Đúng lúc đó tôi nhớ đến hành động của Âu Lâm và chị Mâu hôm qua...

Nếu là như vậy, chẳng lẽ những chuyện xảy ra trong mấy tháng vừa rồi đều là được tính toán trước?

Những âm thanh như rắn rít lại xuất hiện bên tai tôi, bụng tôi quặn đau một hồi, rồi bất chợt tôi lại nghĩ đến bóng dáng hờ hững của Âu Lâm khi bước ra ngoài cửa.

Không hiểu sao lúc đó tôi cứ như bị đ.iên vậy, trong đầu chỉ xuất hiện một âm thanh duy nhất: Không thể để mất Âu Lâm, dù thế nào cũng không thể để anh ta bỏ rơi tôi. Suy nghĩ đó cứ lởn vởn trong tâm trí tôi, khiến tôi dù làm cách nào cũng không thể thoát ra nổi.

8.

Nghĩ đến đây thì tôi không dám hành động hấp tấp nữa. Khi bảo mẫu đang làm bữa sáng thì tôi nương theo lời nói của Âu Lâm và chị Mâu vào hôm trước, đó là cố tình nhắn tin rủ chị Mâu đến nhà vào buổi trưa.

Trong tin nhắn tôi cũng đề cập đến thái độ của Âu Lâm gần đây có chút hờ hững, sợ rằng nếu chúng tôi không gần gũi hơn thì bùa yêu sẽ mất hết công dụng như trước kia. Mấy tháng nay vì tôi làm chuyện mờ ám nên trong lòng luôn cảm thấy tội lỗi, vì thế nhất cử nhất động của Âu Lâm tôi đều báo cho chị Mâu biết.

Nhưng giờ nghĩ lại, có lẽ những lần Âu Lâm lạnh nhạt, c.áu kỉnh và né tránh tôi, sau đó lại đột ngột nhiệt tình như lửa cháy, tất cả là do 2 người họ thông đồng từ trước.

Nhưng thật sự tôi không hiểu nổi, 2 bọn họ bỏ bùa tôi để làm gì cơ chứ? Âu Lâm đâu có thiếu tiền hay tình yêu, anh ta sẵn sàng hào phóng chi cho tôi cả đống tiền lớn để tôi ăn uống và tiêu xài.

Chị Mâu vẫn tỏ vẻ là một người chu đáo, liền nhắn tin an ủi tôi là Bùa Ng.ải sẽ không dễ thất bại như vậy. Nhưng đây là kế tạm thời nên đôi lúc sẽ hơi mất tác dụng một chút, còn bảo tôi mau chóng nuôi lớn đứa con rồi đưa cho chị ta càng sớm càng tốt, như vậy thì đâu sẽ lại vào đó thôi.

Tôi giật mình nhớ ra, điều kiện của chị Mâu chính là đứa trẻ mà tôi đang mang trong bụng. Nhưng nó chỉ là một đứa trẻ, làm sao để có thể đưa cho chị ta "càng sớm càng tốt".

Tôi bỗng nhớ đến ở Thái Lan ngoại trừ bùa cầu may, bùa yêu, thì cũng còn một thứ khác cũng nổi tiếng không kém, đó là Kumanthong.

Tôi nghĩ lại quá trình tạo ra Kumanthong mà mình từng đọc ở mấy bài báo, sống lưng lập tức toát ra một tầng mồ hôi lạnh.

Chị Mâu vẫn nhắn tin cho tôi: Đến nhà tôi nói chuyện đi.

Tôi không hồi âm lại.

Ngũ Thư Dao từng nói, nếu có kẻ nào đó tự nguyện bị bỏ bùa thì công dụng của Bùa Ng.ải đó sẽ rất mạnh. Kumanthong nếu được tạo ra bằng m.áu thịt của chính mình thì sẽ có công dụng tốt nhất, và sẽ còn tốt hơn nếu cả bố và mẹ của đứa trẻ đó đều đồng ý...

Nếu Âu Lâm và chị Mâu là một cùng một phe...

Tôi bất chợt nghĩ đến doanh thu hàng năm của công ty Âu Lâm, đồng nghiệp từng không ít lần nói đùa rằng Giám đốc Âu làm ăn lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió. Có khi là những đơn đặt hàng khổng lồ từ trên trời rơi xuống, hoặc có vài lần là đối thủ bất ngờ bị giáng một đòn chí mạng nên tự động rút lui.

Nhưng làm gì có nhiều sự may mắn và trùng hợp đến như vậy?

Trong lòng càng ngày càng ớn lạnh, trước mắt tôi cũng dần dần trở nên mơ hồ.

Tôi nhắn tin cho Tần Họa - chính là cô dâu trong lễ cưới ngày hôm qua để hỏi về Wechat của Ngũ Thư Dao, và cả gã phù rể kỳ lạ đó nữa.

Tần Họa hồi lâu không có trả lời, một lúc lâu sau có lẽ cô ta đã nghe được chuyện gì đó nên đưa wechat của Ngũ Thư Dao cho tôi. Còn về gã phù rể kia thì chỉ nói là bạn trai của phù dâu Châu Di, còn lại thì không biết tên là gì.

Mặc dù Ngũ Thư Dao đã lên tiếng cảnh báo tôi, nhưng tôi có cảm giác gã phù rể đó mới là người đã giúp tôi "thức tỉnh". Đặc biệt là cái nắm tay siết chặt của hắn đã khiến tôi đau đớn như bị siết cổ, và rồi tỉnh giấc bất chợt vào buổi trưa ngày hôm qua.

Tần Họa đang muốn giấu tôi, vì chẳng lẽ cô ta lại không biết tên của người phù rể trong chính đám cưới của mình? Tôi cố ý nhắn thêm một tin để hỏi, nhưng Tần Họa lại trả lời "Anh ta bảo tâm tư của cô độc địa giống như rắn rết, cho nên không muốn giúp đỡ."

Khi nhìn thấy chữ "độc địa giống như rắn rết" thì tôi bắt đầu cảm thấy khó chịu, rõ ràng tôi bị kẻ khác hạ bùa cơ mà? Oá.n niệm trong lòng tôi càng tích tụ nhiều hơn, cuối cùng tôi nhìn đến wechat của Ngũ Thư Dao trên màn hình.

Tôi gọi điện rồi hỏi địa chỉ của Ngũ Thư Dao, cô ta nghĩ rằng tôi muốn giải bùa nên trực tiếp gửi địa chỉ qua cho tôi. Tôi xóa hết lịch sử trò chuyện, tắt định vị trên điện thoại rồi chuẩn bị đồ để ra ngoài.

Khi tôi ra đến cửa thì bảo mẫu ngăn tôi lại, nói rằng vì tôi đang mang thai nên nếu muốn đi gần thì bà ta sẽ đi cùng tôi, còn nếu đi xa thì tài xế sẽ đưa tôi đi. Có lẽ Âu Lâm không chỉ yêu cầu họ chăm sóc tôi, mà quan trọng nhất là giám sát mọi hoạt động hàng ngày.

Tôi nhắn tin cho Âu Lâm bảo rằng tôi sẽ không về ăn trưa, cũng hẹn chị Mâu là sẽ gặp nhau tại nhà của chị ta. Nếu tôi nhắn cho chị Mâu thì Âu Lâm cũng sẽ biết, vậy nên chắc chắn anh ta sẽ không có ý kiến gì.

Khi tài xế đưa tôi đến chỗ của Ngũ Thư Dao, tôi bảo rằng đây là nhà của cô bạn học cũ vừa làm đám cưới hôm qua, tôi đến để học hỏi chút kinh nghiệm về việc tổ chức lễ cưới.

Tất nhiên là tài xế không đến mức bám đuôi theo tôi đến tận nhà bạn. Khi lên đến nơi thì tôi phát hiện Ngũ Thư Dao đang sống chung với Châu Kim. Châu Kim vẫn đang nuôi con rắn độc đó ngoài hành lang, còn rắn nhìn thấy tôi thì ngóc đầu dậy và phát ra tiếng kêu xè xè.

Châu Kim dường như không muốn nói chuyện với tôi, nhưng anh ta vẫn bước tới và lấy vải che lên lồng rắn.

Ngũ Thư Dao ân cần rót trà và hỏi tôi chuyện gì đã xảy ra. Tôi đang nghĩ xem phải bắt đầu kể từ đâu, thì Châu Kim lạnh lùng nói: "Nếu cô không muốn thì đừng nói cũng được, đến lúc đó thần tiên cũng không cứu được cô."

Giọng điệu của anh ta vô cùng tệ, ngay cả Ngũ Thư Dao cũng liếc nhìn anh ta rồi cười cười ái ngại "Cậu cứ nghĩ kỹ rồi nói. Muốn giải quyết nhanh thì phải nói vào trọng điểm, nếu không cậu bị hạ bùa sâu hơn nữa thì cũng không ai giúp được cả."

Tôi lấy trong túi ra cái hình nhân thế mạng được bọc trong tấm da rắn, đặt lên bàn và kể lại mọi chuyện từ đầu đến cuối.

Chỉ là đôi khi tôi vô tình nhấn mạnh rằng Âu Lâm đã đối xử tốt với tôi như thế nào, anh ta mua cho tôi nhà to, xe mới, quần áo đồ hiệu đều không thiếu thứ gì.

Ngũ Thư Dao chỉ bình tĩnh lắng nghe, còn Châu Kim thì lạnh lùng lên tiếng.

"Lòng người đôi khi giống như một con rắn, khi ẩn nấp trong bụi cỏ thì không tạo ra một dấu vết gì. Nhưng khi sợ hãi hoặc tìm thấy con mồi thì lập tức truy đuổi với tốc độ nhanh nhất, sau đó siết cổ con mồi, hoặc tiêm nọc độc cho đến ch.ết."

"Một khi tâm địa con người hóa thành rắn rết thì sẽ không dừng lại được nữa và không thể thỏa mãn dục vọng của mình, cuối cùng sẽ trở thành một kẻ săn mồi khát m.áu và đ.iên loạn."

Châu Kim nói xong thì lạnh nhạt nhìn tôi, tôi hừ một tiếng rồi cầm ly trà "Vậy thì tôi không thể nào khiến cho bọn họ sống thanh thản rồi tìm mục tiêu khác được, tôi sẽ phải khiến họ sống không bằng ch.ết."

9.

Châu Kim nghe tôi nói muốn phản kháng thì chỉ khịt mũi không nói gì. Còn Ngũ Thư Dao thì hơi giật mình, rồi quay qua nhìn tôi với đôi mắt sau thẳm "Cậu định làm gì? Luật pháp nghiêm cấm gi.ết người đấy. Cậu cũng đã có con rồi, chẳng lẽ muốn đuổi cùng gi.ết tận Âu Lâm sao?"

Vẻ mặt cô ta lúc đó không được tốt lắm. Có lẽ là không hài lòng với suy nghĩ của tôi.

Châu Kim chỉ lại vỗ vai Ngũ Thư Dao rồi nhẹ nhàng nói: "Đi xuống phòng làm việc tầng dưới, tìm cái hộp có khắc hình con rắn đó mang lên cho anh."

Khi Ngũ Thư Dao nghe tôi nói muốn phản kháng thì hơi sững sờ, Châu Kim chắc hẳn không muốn cô ta dính líu gì đến vụ này.

Ngũ Thư Dao liền nghe lời và đi xuống dưới phòng làm việc.

Ngay sau khi cô ta vừa rời đi, Châu Kim đã cầm lấy hình nhân được bọc trong da rắn, tôi sợ anh ta sẽ tháo nó ra nên lên tiếng ngăn cản "Đừng gỡ ra, nếu không 2 người họ sẽ biết đấy."

Châu Kim không tháo ra, mà nhẹ nhàng mở tấm da rắn và quan sát mọi thứ bên trong. Cuối cùng anh ta nhìn tôi "Cô biết không, ngay từ lúc đầu thì người bị hạ bùa yêu chính là cô."

Tôi nghe xong bỗng cảm thấy choáng váng "Không thể nào lại như vậy được."

Châu Kim không phản bác, chỉ nhẹ nhàng nói:

"Phương pháp này cũng thật thông minh, kẻ đứng đằng sau không tốn một chút công sức nào cũng đã khiến cho cô tin vào công dụng của cái bùa yêu da rắn đó. Âu Lâm càng đối xử với cô tốt hơn, lại càng làm cho cô nghĩ rằng mình đã bỏ bùa được anh ta."

"Bùa yêu này chỉ dùng một chiếc đồng hồ của Âu Lâm - thứ vốn là vật ngoài thân, nhưng lại dùng m.áu và tóc của chính bản thân cô để làm dẫn. Vậy cô nghĩ xem ai mới là người bị bùa yêu chi phối nhiều hơn? Bùa yêu đúng là hiệu nghiệm thật đấy, nhưng ngay từ lúc bắt đầu thì nạn nhân đã là cô, chứ không phải là Âu Lâm."

"Không thể nào!" Tôi ôm đầu rồi hét lên theo bản năng.

Nhưng trong đáy lòng tôi mơ hồ hiểu ra mọi chuyện, nếu như Âu Lâm và chị Mâu ở cùng một phe thì ngay từ ban đầu họ đã biết việc tôi yêu thầm Âu Lâm, và họ dần dần đưa tôi vào bẫy, để tôi tự tay làm bùa yêu và bỏ bùa chính mình.

"Nếu tôi bị hạ bùa thì tại sao lúc tôi sắp bị người ta "đánh thức" thì họ lại biết, còn đến tận nhà Âu Lâm để yểm bùa lại?"

"Có lẽ nguyên nhân là thế này." Châu Kim nhìn tấm da rắn rồi cau mày "Cô thường xuyên nhỏ m.áu lên tấm da rắn, tấm da đó cũng đã bị dục vọng của cô vấy bẩn. Nên chỉ cần tâm trạng của cô có một chút thay đổi thôi thì da rắn cũng sẽ cảm nhận được."

"Vậy thì bây giờ tôi đã hoàn toàn tỉnh táo rồi, bọn họ có biết hay không?"

Châu Kim chỉ vào một thứ kỳ lạ gì đó trên cửa nhà mình "Ở đây thì họ không biết được đâu."

Tôi nhìn xung quanh và cảm thấy thứ đó hơi giống với căn "phòng thờ" của chị Mâu, nên trong lòng có chút an tâm.

Châu Kim lại tiếp tục nói "Tôi sẽ nể mặt Ngũ Thư Dao mà giải bùa hộ cô để cô không bị 2 người họ hành hạ. Nhưng có lẽ cô không chỉ muốn như thế, vậy thì khi giải bùa xong cô cứ việc làm theo ý mình, dù sao cũng không liên quan đến chúng tôi nữa."

Sau đó anh ta lên tiếng gọi:

"Thư Dao, tìm được chưa?"

Ngũ Thư Dao kêu lên một tiếng, Châu Kim lắc đầu cười nhạt, sau đó xoay người bước ra bên ngoài.

Như thể có mị lực, tôi đi theo bước chân họ và chứng kiến cảnh Châu Kim đang đỡ Ngũ Thư Dao bị ngã trên nền đất, còn cẩn thận xoa xoa chân cô ta. Tôi chua xót nghĩ đến Âu Lâm trước đây, dù là thời điểm mặn nồng nhất cũng chưa từng đối xử chu đáo với tôi như vậy.

Hóa ra tình yêu đích thực lại khác biệt đến như thế.

Châu Kim nhanh chóng lấy một chiếc hộp cho tôi "Mặt dây chuyền Naga này có thể giúp cô giải trừ bùa chú, dù bọn họ có hạ bùa sâu hơn nữa thì cũng không ảnh hưởng gì đến cô."

(*Naga là Thần Rắn trong thần thoại Ấn Độ, Phật Giáo,...)

Tôi mở hộp thì quả nhiên có một mặt dây chuyền bạc Naga to bằng ngón tay cái, ngoài ra còn có một cuốn sách nằm bên dưới.

Chính xác thì không phải là một cuốn sách, mà giống như một gói chứa đầy tài liệu cũ được người ta giữ lại.

Châu Kim đưa hộp cho tôi rồi nói:

"Trong truyền thuyết Thái Lan, Thần Rắn Naga bao gồm cả thiện thần và ác thần..."

Anh ta chỉ nói một nửa, và như muốn biểu đạt điều gì đó. Tôi định hỏi anh định bán chiếc hộp với giá bao nhiêu, thì anh ta chỉ cười lắc đầu: "Không cần đâu, tôi định đi mua chút đồ ăn, cô có muốn ở lại ăn cơm không?"

Ý tiễn khách đã rất rõ ràng, vì vậy tôi liếc nhìn Ngũ Thư Dao đang ngồi ở bàn làm việc rồi nói "Không, trưa nay tôi có hẹn rồi."

Và tôi vội vàng bước ra cửa như thể chạy trốn.

Khi ở trong thang máy, tôi mở hộp và cẩn thận đeo mặt dây chuyền Naga bằng bạc lên cổ.

Còn hơn một tiếng nữa chị Mâu mới tan làm, tôi tìm một quán cafe cạnh nhà chị ta để ngồi đợi, rồi đọc qua tập tài liệu cũ đó. Mặc dù có rất nhiều thông tin nhưng Châu Kim vẫn viết rất rõ ràng và dễ hiểu.

Tôi thậm chí còn không biết tại sao Châu Kim lại giúp đỡ tôi như thế, có lẽ thực sự là nể tình tôi là bạn cũ của Ngũ Thư Dao, nhưng nhìn đống tài liệu trên tay thì tôi hơi ghen tị. Tại sao Ngũ Thư Dao được ưu ái như vậy, mà không phải là tôi?

Chị Mâu gọi điện cho tôi, đến khi chị ta trở về thì tôi bước vào phòng thờ như thường lệ. Chiếc hộp dưới cửa sổ lại bắt đầu phát ra những tiếng lạch cạch, lạch cạch, như thể có thứ gì đó chuyển động bên trong.

Chị Mâu lại đến và thuyết phục tôi giao đứa trẻ càng sớm càng tốt, tôi vô thức đưa tay vuốt bụng, rồi lấy cớ là mới có 2 tháng tuổi, còn chưa thành hình nên hãy cố đợi thêm một thời gian nữa.

Ở bên cạnh chị Mâu và Âu Lâm mấy tháng nay, tôi cũng học được không ít về khả năng diễn xuất của bọn họ.

Chị Mâu lập tức thắp hương và nến, bảo tôi lấy hình nhân thế mạng ra và bắt đầu niệm chú. Nhưng vì tôi đang đeo chiếc dây chuyền Naga, nên không có cảm giác bị rắn trườn quanh người như trước nữa.

Khi chị Mâu chậm rãi niệm chú, tôi cũng bắt đầu niệm những câu thần chú trong tài liệu mà Châu Kim đưa cho tôi. Trong lúc đó chiếc hộp dưới cửa sổ càng phát ra những âm thanh mạnh mẽ hơn.

Chị Mâu rõ ràng cảm thấy có điều gì đó không ổn, tôi cầm hình nhân trên tay, bình tĩnh ngước đầu lên và nhìn thẳng vào chị ta. Tôi dập tắt ngọn nến bên cạnh rồi niệm chú lớn tiếng hơn.

Chị Mâu nhìn tôi kinh ngạc, sau đó phun ra một ngụm m.áu và ngã lăn ra đất "Cô học được cách hạ Bùa Ng.ải này từ bao giờ?"

"Là chị ép tôi trở thành thế này" Tôi từ từ nhúng tay vào chậu nước mà chị Mâu đặt cạnh bàn thờ luyện ngải, bàn tay co lại vì đau.

Để luyện được Bùa Ng.ải thì cũng phải có bản lĩnh nhất định. Chị Mâu không thể hạ bùa một cách bình thường, mà phải hợp tác với Âu Lâm để lừa gạt những cô gái như tôi, vậy thì chứng tỏ căn cơ và bản lĩnh của chị ta cũng không phải mạnh mẽ gì cho lắm.

Muốn đối phó với chị ta, thực ra không hề phức tạp.

Khi tôi nhúng tay vào nước, chị Mâu phun vài ngụm m,áu và ngay lập tức ngất đi.

Đương nhiên tôi sẽ không gi.ết chị ta ngay bây giờ. Sau khi chị ta ngất đi thì tôi làm theo các bước trong tài liệu, nhổ 3 sợi tóc có dính cả nang tóc của chị Mâu. Sau đó vào phòng ngủ tìm một một bộ váy liền thân, dùng tóc buộc lại để làm hình nhân thế mạng. Tôi viết tên tuổi và sinh thần của chị Mâu lên đó, rồi châm ngón tay chị ta cho chảy m.áu và để m.áu nhuộm đỏ hình nhân.

Cuối cùng, tôi đốt hình nhân thế mạng và đặt nó sang một bên để ngọn lửa từ từ thiêu nó thành tro.

Tôi cầm chiếc bùa yêu mà mình tự làm trước đây, rồi tháo tấm da rắn bọc bên ngoài, sau đó lấy ra hình nhân bằng rơm bọc bằng đồ lót và thấm m.áu của Âu Lâm. Tôi đặt hình nhân lên bàn thờ và bắt đầu niệm chú.

Những tài liệu của Châu Kim về lĩnh vực này rất sâu rộng, và điều quan trọng nhất là tâm tư phải đủ kiên định, như vậy thì có thể thi thuật thành công, chứ không cần phải phiền phức như chị Mâu trước đó.

Khi tôi niệm chú thì hình nhân của Âu Lâm động đậy hai lần, và sau đó ngừng hẳn lại.

Giờ đây đã không còn vật gì có thể bỏ bùa tôi được nữa, từ nay đến cuối đời Âu Lâm sẽ chỉ yêu một mình tôi, và vĩnh viễn không thay lòng đổi dạ.

Sau khi đã xong xuôi thì tôi đi đến chỗ chiếc hộp nằm bên dưới cửa sổ và cẩn thận mở nắp hộp ra.

Bên trong là một con rắn đã bị lột da, sau đầu bị đóng đinh và cố định vào thành hộp, con rắn đó đang nằm trong chiếc hộp đầy nước đen ngòm.

Ở góc hộp có một lỗ nhỏ, có lẽ là dùng để theo dõi chuyển động của con rắn không da này.

Ở phần đầu rắn vẫn còn lại lớp da, mặt của con rắn có chút kỳ lạ, tuy rằng không rõ ràng nhưng tôi cảm thấy ngũ quan trên khuôn mặt đó trông giống với mặt tôi.

Hai người họ đã quan sát con rắn này, thế nên mới biết được thời điểm mà tôi bị "đánh thức". Ngay từ đầu tôi đã bị họ lừa vào bẫy, thậm chí sau khi tôi đến quán ăn bán món thịt rắn và nhờ đầu bếp đưa cho tôi bộ da, họ cũng đã lấy đi con rắn bị lột da đó để thuận lợi hơn khi bỏ bùa tôi sau này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: