Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 1

Bảo Quyên một cô bé 17 tuổi đang học THPT danh giá , nơi có tiểu thư , thiếu gia giàu có...Ngược lại với ngôi trường , Bảo Quyên chỉ là một cô bé sinh ra trong gia đình nghèo khổ , cô mất bố từ sớm,mẹ thì tiến thêm bước nữa , bà lấy một gã ăn chơi , nhậu nhẹt , nghiện ngập có tiếng ở vùng đó . Vốn đã khổ , đã nghèo từ trước nay vẫn hoàn nghèo...Mẹ cô có thêm em bé , cô vốn đã không có tình yêu thương từ mẹ nay lại càng bị hắt hủi , cho ra rìa . Cô thường xuyên bị cha dượng mình đánh đập , hành hạ . Cho tới một ngày nọ , khi cha dượng cô uống say , như mọi ngày , gã đánh đập cô , chửi bới cô , đập phá nhà cửa . Không những thế , cô còn bị gã xâm hại ,...Gã cấm cô không được nói cho ai biết điều đó , nhưng cô sợ lắm , sợ cái cảm giác đau đớn ấy , sợ bóng đen lớn bao trùm lấy cô . Sau hôm đó , cô nói cho mẹ mình biết nhưng mẹ cô nào tin . Bà nói cô là người không biết điều , vu oan cho dượng mình rồi đuổi đánh cô đi...

Sáng hôm sau , giờ ra chơi đến , ba bạn ngồi dưới thư viện...

BQuyen : Này Vân ,An tớ kể cái này...Tớ tin tưởng hai cậu nhất nên đừng kể nó cho ai cả nhé...?

Vân : Được mà bạn bè với nhau cả thôi .Cái gì cậu không cho tiết lộ ra ngoài thì tớ không kể đâu

An : Thật ấy bạn bè chơi thân mà lo gì trời

BQuyen : Ừm cũng được . Tối qua tớ vẫn bị dượng đánh đập , hành hạ , không những thế tớ còn bị...

Vân : Ôi cậu có làm sao không *vạch tay áo Quyên* vãi thật ông ấy đánh cậu đến mức này cơ á

An : Cậu tra thuốc chưa ? Tím bầm hết cả rồi này . Mà cậu bị sao?

Quyên : Tớ tra thuốc rồi , tớ bị...ông ấy xâm hại...

Vân , An : WTF?? Cậu nói gì cơ?

Vân : Thật á ? Má nó tớ không ngờ ấy.Tan học tớ với cậu đi báo cảnh sát

Quyên : Thôi...

An : Thôi gì mà thôi chứ ông ấy hành hạ cậu như thế mà

Quyên : Tớ muốn trả thù ông ấy!

...Tất cả rơi vào trầm tư , im lặng một hồi...

Vân : Chơi bùa ngải đi . Tớ biết bà pháp sư này hay lắm.

Quyên : Liệu ổn không thế...

An : Liều thử một lần đi . Dù gì ông ấy cũng hành hạ cậu như vậy mà

Vân : Đồng ý đi . Địa chỉ ở đường X ngõ Y căn nhà nhỏ ở bên sâu trong đó

Quyên : Được rồi...

.

.

.

Trong suốt thời gian học , Quyên không thể ngừng nghĩ tới việc có nên đi tới nhà pháp sư đó không mà chẳng chú ý vào bài . Cô phân vân mãi , suy nghĩ không ngừng . Cứ có suy nghĩ không thực hiện thì lại nhớ đến cái cảnh cô bị bạo lực , bị đánh đập , cô nhớ tới cái lúc mà gã đè cô ra măc cho sự cầu cứu gào thét của cô...Nhưng rồi cô quyết định đi tới đó sau giờ học .

Tan học , khi tất cả mọi người đều ra về hết , hai cô bạn thân của Quyên cũng khuyên cô tới đó thử , chỉ còn mình cô đứng trước cổng trường ,...Cô xoay người , đi về phía con đường X....Mặt trời lặn xuống sau những tòa nhà cao lớn , trời ngày một tối dần , tối dần . Trên con đường X không có nổi một ánh đèn . Không khí lạnh lẽo , cái lạnh đến cóng người như thể ở đây có những vong hồn đang bay vất vưởng mọi nơi vậy . Quyên đang sợ hãi vô cùng . Cô không nghĩ rằng nơi đây lạnh lạnh lẽo và đáng sợ đến thế . Trong không gian tĩnh lặng chỉ có tiếng bước chân lạo xạo,tiếng sủa của những chú chó hoang , đâu đâu cũng toàn những chú mèo đen với đôi mắt đỏ như máu trông đáng sợ vô cùng . Gạt đi mọi thứ , Quyên bước đi thật nhanh , thế rồi cô nhìn thấy một căn nhà nho nhỏ lụp xụp , bám đầy rêu , cây leo xung quanh ngôi nhà , những ánh đèn màu đỏ bên trong căn nhà lóe ra ngoài càng thêm vẻ rùng rợn...

Quyên lịch sự đi tới cánh cửa gỗ cũ kĩ , nhẹ nhàng đặt tay lên gõ ba tiếng *cốc cốc cốc* . Trong không khí lạnh lẽo , cánh cửa tự động mở ra , đón cô bước vào nhà . Bước vào bên trong , cô bất ngờ trước sự huyền bí của ngôi nhà , trước mắt cô là những quyển sách dày cộp , chất chồng thành núi và một bà cô mặc tấm áo đen trùm kín từ đầu xuống chân . Bỗng có tiếng nói khe khẽ:

Giang : Mời cháu ngồi

Quyên : Vâng ạ.

Quyên giật mình , thế rồi cũng nhẹ nhàng bước tới ngồi trước mặt bà:

Giang : Cháu đến đây tìm bà à?

Quyên : Dạ...cháu...vâng ạ cháu đến tìm bà ạ.

Giang : Có chuyện gì xảy ra với cháu nhỉ?Có phải do bị bạo lực từ gia đình ? Bị cha dượng đánh đập , hành hạ , xâm hại?Bị mẹ chửi rủa , đuổi đi?

Quyên : Dạ phải ạ...Sao...sao bà biết điều đó chứ?

Giang : Nhờ năng lực của ta chăng?Cháu đến đây để báo thù nhỉ?

Quyên : P-phải ạ.Cháu muốn yểm bùa ngải lên người của ông ấy

Giang : Thay vì yểm bùa ngải cháu có thể sử dụng điều khác đó!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro