Chương 42 : Triền miên (1)
Đề cử bài hát : Fondly, Goodbye (Moonlight Drawn By Clouds OST) - Sung Si Kyung
CHƯƠNG 42 : Triền miên (1)
Tại lễ trao giải «Asia Artist Awards 2016», sau khi BTS nắm được cúp «The Best Icon» trên tay, sự nhiệt tình của toàn trường lại đạt đến một điểm cao trào.
"Xin chào mọi người, chúng em là BTS. Chúng em đã luôn tự nói với nhau rằng sẽ thật tuyệt làm sao nếu BTS có thể trở thành 'icon' trong tương lai. Được nhận giải thưởng này chúng em có cảm giác gì đó thật lạ, cảm tưởng như không phải hiện thực vậy. Cũng như cái cách mà chúng em nhận được giải thưởng này, chúng em sẽ làm việc chăm chỉ hơn nữa để quảng bá cho Hàn quốc. Và các ARMY, những người đã giúp chúng mình đạt được giải thưởng này và là những người đã luôn yêu mến chúng mình. Vinh hạnh này là của các bạn, xin cảm ơn."
Lời phát biểu của Park Ji Min thật chân thành khiến các ARMY hô lên vô cùng lớn. Dù giải này không có trọng lượng như Bonsang hay Daesang, nhưng đó cũng là một loại giải thưởng công nhận những thành công của bọn họ trong năm nay : Biểu tượng tuyệt nhất năm 2016.
Cũng trong năm nay, họ đã vinh dự là thần tượng duy nhất nhận được giải «Cultural Minister's Award» tại «Korea Pop Culture And Arts Award 2016». Sự trở lại với «WINGS» mang đến cho những chàng trai này quá nhiều vinh quang, và đây chỉ là một sự khởi đầu cho những giải thưởng sau này, mục tiêu cuối cùng chính là cầm lấy chiếc cúp Daesang cao quý nhất.
Tiếp theo, không có gì ngoài ý muốn, giải «AAA Best Atrtist» tương đương với Bonsang liền thuộc về BTS. Cùng nhận giải thưởng này với họ là TWICE đại diện cho nhóm nữ.
Nghe tới thời điểm MC Lee Teuk công bố : "Giải thưởng nghệ sĩ xuất sắc nhất - TWICE và BTS, xin chúc mừng." Các thành viên bình tĩnh đứng khỏi hàng ghế và khoan khoái đi lên khán đài, tính ra giải này đối với bọn họ cũng không ngoài ý muốn, công ty cũng đã dự tính trước, khả năng với Daesang là khó nhưng với Bonsang thì rất cao.
Nếu bàn về chất lượng, lượng bán đĩa, danh tiếng của album «WINGS», còn có cả độ hot, độ nổi tiếng, độ phổ biến của BTS trong năm nay, BTS nắm hai giải thưởng ngày hôm nay đều hoàn toàn xứng đáng không có gì bàn cãi.
"Chỉ trong vòng một năm họ đã vươn lên thành nghệ sĩ K-pop hàng đầu. Và bây giờ là nhóm nhạc đã debut 4 năm, BTS. Xin hãy nhận lấy chiếc cúp phía sau."
Trong lúc chờ hai nhóm tiến lên, MC tranh thủ đọc một đoạn giới thiệu về thành công của họ. Người phát biểu đầu tiên là TWICE. Tính ra «Cheer Up» của những cô gái này cực kỳ thành công và là một bài hit cực lớn và phổ biến trong năm vừa rồi.
Dù chỉ mới debut không lâu nhưng chín cô gái này lại nhanh chóng phát triển thành nhóm nữ dẫn đầu thế hệ mới, quan trọng họ có bệ đỡ là JYP, tính ra so với các nhóm nhạc tân binh vừa ra mắt đang chật vật tìm chỗ đứng khác, thì TWICE lại có một con đường khởi đầu khá bằng phẳng.
Sau màn phát biểu cảm nghĩ nhận giải của TWICE là đến lượt của BTS. Khi BTS vừa tiến lên, bên dưới khán đài, các ARMY gào thét cực lớn, cực kỳ khí thế, chứng minh được nhóm nhạc nam hàng đầu của Hàn quốc hiện nay. Từ lượng tiêu thụ album, cho đến sự lớn mạnh của fandom.
Kim Nam Joon vì là nhóm trưởng nên đã thay mặt nhóm đứng ra phát biểu :
"AAA...ARMY-ARMY-ARMY."
Dừng một chút, nghe được các ARMY gào to. Không nghĩ đến màn phát biểu của Kim Nam Joon lại đặc biệt như vậy, câu mở đầu liền nhắc đến ARMY trước tiên, hoàn toàn khác với những màn phát biểu dài dòng nhàm chán khác, khiến người ta dâng lên hứng thú.
Kim Seok Jin cười lớn vỗ vai Kim Nam Joon, các thành viên khác cũng vui vẻ cười theo. Sau đó tiếp tục đứng bên cạnh nghe nhóm trưởng phát biểu tiếp tục.
"Cám ơn và chúng tôi yêu các bạn rất nhiều. Có rất nhiều người nói chúng tôi không thể đạt được nó. Nhưng gửi tới những người đã tin tưởng chúng tôi, ARMY, công ty của chúng tôi, cám ơn mọi người rất nhiều."
Tiếp đó lời sau lại nói bằng tiếng Anh :
"Tôi cũng muốn nói lời cám ơn đến các ARMY quốc tế trên toàn thế giới, những người đang đón xem lễ trao giải này. Anigatou, Xie xie, Gracias, Спасибо, Thank you."
Cuối cùng anh còn dùng tiếng Nhật, Trung, Tây Ban Nha, Nga và tiếng Anh để nói lời cám ơn gửi đến các fan trên thế giới. Một lời phát biểu cảm nhận ngắn gọn, xúc tích, không dài dòng, rườm rà, không câu nệ tiểu tiết nhưng lại không mất phần chân thành, đầy ý nghĩa. Một lời phát biểu ngắn ngủi không đến một phút nhưng đủ khiến ARMY lâm vào điên cuồng, lại khiến những người khác cảm thán không thôi.
Cho dù BTS làm cái gì cũng đều ngầu đến như vậy.
Lời phát biểu của Kim Nam Joon không chỉ đơn giản là phát biểu mà nó còn chứa rất nhiều ẩn ý, quan trọng nhất chính là bọn họ đang cầm chiếc cúp có trọng lượng trên tay, hướng đến tất cả những kẻ đã từng khinh thị bọn họ xuất thân từ công ty nhỏ, là chiếc muỗng bẩn nghèo hèn, một nhóm nhạc rác rưởi, những idol rapper không biết rap,...tất tần tật đám người từng dùng ánh mắt hạ đẳng xem họ, hiện tại BTS đang chính thức tuyên cáo, bọn họ làm được, cũng cực kỳ thành công.
BTS sẽ không chỉ dừng chân ở đây, bọn họ còn sẽ vươn cao hơn nữa, bay xa hơn nữa, và từ giờ chỉ đi trên con đường trải đầy hoa.
Ngày hôm nay, tại AAA, BTS xem như thu hoạch rất không tồi khi họ có thể thu về ba giải thưởng lớn, trong đó hai giải «Best Icon» và «Best Artist» của nhóm, giải còn lại chính là «Best Producer» của CEO Bang Si Hyuk.
Kim Yi Seul vì mãi đến tối mới từ trường trở về nên không kịp xem được lễ trao giải phát sóng trực tiếp, dù tiếc nuối nhưng nhờ Kim Se Jin gửi tin nhắn thông báo, cô cũng biết BTS ẵm được hai chiếc cúp. Kim Yi Seul vui vẻ gửi tin nhắn chúc mừng cho bọn họ, sau đó được biết là cả nhóm sẽ cùng dàn nhân viên trong công ty đi ăn mừng chiến thắng hôm nay ở một nhà hàng.
Kim Seok Jin có bảo cô đến chung vui cùng mọi người nhưng nhìn thấy trời tối, Kim Yi Seul lười ra ngoài, nên đã từ chối.
Mà ở một nhà hàng lớn, tập thể đoàn đội Big Hit vây cùng nhau, toàn thể công ty Big Hit dù chỉ có 50 nhân viên, thậm chí fan còn gọi họ là 'câu lạc bộ', là 'nhóm', là 'đoàn đội', không xưng lên nổi cái danh công ty, so với trăm người của công ty lớn khác chả ăn nhằm vào đâu nhưng nhìn những gì Big Hit làm được trong những năm gần đây, không ai dám khinh thường cái công ty nhỏ lực lượng yếu này nữa.
Mọi người sung sướng nói chuyện cùng nhau, mời rượu chúc mừng lẫn nhau. Các thành viên BTS được mọi người 'mời rượu' nhiều nhất vì dù sao các chàng trai cũng là nhân vật chính. Chờ đến cận 11 giờ khuya, mọi người đều uống không sai biệt lắm, ngoại trừ Min Yoon Gi, Kim Nam Joon còn tỉnh táo chút thì những người khác đều bị một đám người tới mời rượu, người tới ta đi, say đến độ tìm không thấy Nam Bắc rồi.
Chờ tan cuộc, dàn quản lý gồm Kim Se Jin, Oh Sang Yeon, Song Ho Beom, Yoon Doek Hwan, Lee Heon Min và Lee Jung Il thay phiên nhau dìu cả đám lên xe tống về nhà.
Min Yoon Gi nhìn một chút, lắc lắc đầu, nói với Kim Yi Seul :
"Seul à, em đỡ Ho Seok lên phòng nghỉ đi, mấy tên này để bọn anh."
Kim Nam Joon nhìn Min Yoon Gi một chút, ý tứ không rõ, nhưng cũng không có nói cái gì, chỉ khẽ cười một tiếng. Oh Sang Yeon gật đầu :
"Yoon Gi, em đỡ Ho Seok về phòng với Seul đi, còn lại tụi anh sẽ đưa chúng nó về. Thật đau đầu mà!"
Nghe Oh Sang Yeon làu bàu, Kim Yi Seul buồn cười, có chút bất đắc dĩ nắm một bên tay Jung Ho Seok, Min Yoon Gi thì nắm một bên còn lại, đưa Jung Ho Seok lên lầu.
Mà ở bên dưới, các anh quản lý thay phiên nhau vận chuyển mấy tên say bất tỉnh nhân sự này về phòng mình.
"Anh à, anh ổn chứ?"
Kim Yi Seul nhìn Min Yoon Gi choáng váng, đỡ Jung Ho Seok một cách siêu vẹo, có hơi lo lắng hỏi. Dù sao Min Yoon Gi cũng uống không ít.
Min Yoon Gi lắc đầu, mở nắm cửa, sau đó đỡ Jung Ho Seok đến bên giường, rồi dùng một tay đẩy anh nằm xuống. Thở hổn hển một chút, Min Yoon Gi có hơi mệt mỏi, quay sang nói với Kim Yi Seul :
"Em giúp anh chăm sóc Ho Seok được không, đầu anh hơi đau nên về phòng nghỉ một chút."
Kim Yi Seul thở dài, ngồi xuống bên cạnh xoa hai thái dương của anh :
"Anh chắc là mình ổn không? Em đi nấu canh giải rượu cho anh nhé!"
Nói rồi toan đứng lên bước đi, Min Yoon Gi vội nắm tay cô lại, khàn khàn nói :
"Không cần đâu, anh ngủ một chút là ổn mà. Em đi tìm khăn lau mặt Ho Soek đi, người em ấy toàn mùi rượu. Anh về phòng đây."
Min Yoon Gi đứng dậy, xoa đầu cô một cái, khẽ mỉm cười, sau đó lấy tay đỡ đầu có chút phát đau đi ra ngoài.
Kim Yi Seul sững sờ nhìn anh rời khỏi, lại nhìn xuống Jung Ho Seok đang la hét ầm ĩ muốn uống nữa, nhất thời khiến Kim Yi Seul cũng muốn choáng váng.
Min Yoon Gi sau khi rời khỏi phòng thì dừng lại, nhìn vào cánh cửa đóng chặt một lúc lâu sau, mới lẳng lặng gãi đầu đi xuống lầu, miệng không quên lẩm bẩm :
"Ho Seok à, xem như anh giúp em một lần, phải tranh thủ nắm lấy đi!"
Ở trong phòng, Kim Yi Seul thật sự là tức giận không nhẹ, đều đã thành bức đức hạnh này rồi, còn muốn uống nữa?
Nhưng cô cũng đành bất đắc dĩ tháo giày giúp Jung Ho Seok. Jung Ho Seok nhắm mắt nằm yên tĩnh tựa như chết, không có bất kỳ phản ứng nào nữa, Kim Yi Seul mệt mỏi thở từng ngụm.
Nghỉ ngơi một lát, sau khi lấy lại hô hấp, cô quay đầu, phát hiện Jung Ho Seok có lẽ đã ngủ rồi.
Nhìn bộ dạng anh lúc ngủ, Kim Yi Seul chợt phát hiện từ khi biết Jung Ho Seok đến bây giờ cô chưa từng quan sát anh ấy ở khoảng cách gần đến vậy.
Kim Yi Seul nhẹ nhàng xoay người lại, nhìn khuôn mặt này thật kỹ, hình ảnh mấy ngày nay bỗng xuất hiện ở trong đầu cô, anh hoạt bát, anh năng động, anh hài hước, anh tinh nghịch, cho đến vẻ mặt bá đạo và nguy hiểm khi nói thích cô.
Kim Yi Seul vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve gò má góc cạnh anh tuấn của Jung Ho Seok, thật ra nhan sắc của Jung Ho Seok ở trong nhóm không tính là đẹp trai nhất, nhưng lại cực kỳ thu hút, khác với Kim Tae Hyung ngây thơ quyến rũ, Jeon Jung Kook non nớt nhưng mạnh mẽ, Jung Ho Seok lại tràn đầy sự nam tính, ở anh có một loại tinh thần tích cực khiến người khác muốn hướng tới, cũng có thể lây nhiễm sự vui mừng đến người xung quanh. Cho nên người ta gọi anh là J-Hope. Là niềm hy vọng của tất cả mọi người.
Cô phát hiện Jung Ho Seok càng ngày càng đẹp trai, sóng mũi anh rất là cao, đôi mắt rất sáng, cái trán cũng rất cao, khi hất tóc lên vô cùng nam tính và quyến rũ.
Kim Yi Seul nhìn Jung Ho Seok đang ngủ say, môi hơi mỏng mở ra theo mỗi lần hô hấp, không có tiếng ngáy khi say rượu, rất là yên tĩnh. Nếu như nói phụ nữ đẹp nhất là khi ngủ thì Jung Ho Seok lúc này cho Kim Yi Seul cảm giác chính là bộ dạng ngủ say cực kỳ đẹp trai, càng hấp dẫn người.
Kim Yi Seul đưa tay trượt dọc khuôn mặt anh, nhẹ nhàng miêu tả, sau đó cảm nhận trái tim đập lên từng đợt, khuôn mặt cô có hơi đỏ, nghĩ rằng chính mình có lẽ bị men say của anh ảnh hưởng nên điên rồi chăng? Hiện tại làm gì cũng không rõ ràng. Cô rụt rè rút tay lại, thở dài toan rời khỏi.
Đột nhiên, Kim Yi Seul cảm giác sau lưng mình bị một đôi tay ôm lấy, cô bị dọa nhảy dựng, ngẩng đầu mới nhận ra mình đã bị Jung Ho Seok ôm vào trong ngực, nội tâm tràn đầy xấu hổ, không phải bị anh phát hiện rồi chứ? A, nếu vậy thì thật mất mặt.
Thế nhưng sự tình cũng không có đơn giản như Kim Yi Seul tưởng, ngay sau đó, tay Jung Ho Seok không ngừng sờ soạng cao thấp, Kim Yi Seul bối rối, vừa xấu hổ, toàn thân run lẩy bẩy không ngừng.
"Anh Ho Seok...đừng như vậy."
Kim Yi Seul bắt đầu phát hoảng, Jung Ho Seok bắt đầu kéo kéo quần áo của cô. Kim Yi Seul khẩn trương hô lên :
"Không được!"
Nhưng Jung Ho Seok tựa như không nghe đến, giữ chặt cô không buông :
"Này...anh đang làm gì...mau buông em ra..."
Kim Yi Seul cảm giác cổ tay của mình nhanh bị anh chặt đứt, bàn tay to của anh tựa như cái kiềm kẹp lấy cô, làm thế nào cũng giãy không ra.
"Anh say rồi!"
Nhìn đến hai mắt Jung Ho Seok tràn ngập lờ mờ sung đỏ, khuôn mặt đẹp trai nóng bừng, nhưng dục vọng nóng rực trên người anh làm cô không cách nào nhìn thẳng, chỉ có thể thở nhẹ, nghiêng mặt sang nơi khác, không tìm tòi ánh mắt cay nhiệt của Jung Ho Seok.
Bởi vì cô nghiêng đầu khiến cho Jung Ho Seok thấy được cổ trắng mảnh khảnh của cô, dưới ánh đèn ngủ vàng nhẹ chiếu xuống tựa như đồ xứ tinh xảo, phát ra sáng mĩ khác thường. Anh cố gắng khống chế chính mình, nhưng bởi men rượu tác động, lại thêm nhìn thấy cô gái mà bản thân tơ tưởng đã lâu, tất cả ý chí đều phí công. Jung Ho Seok khống chế không xong, cắn xuống cổ cô.
"A..."
Kim Yi Seul thét chói tai, thanh âm phát ra đau đớn. Mà trong miệng anh mang theo chút mùi rỉ sắt đặc biệt từ máu cô, càng kích thích anh đã điên cuồng lại càng thêm điên cuồng.
Anh dùng một tay khóa chặt hai cổ tay cô, tay kia bắt đầu không bị khống chế chạy tới chạy lui trên thân thể cô, nút áo trên người cô bị tháo từng viên lại từng viên, thân thể mềm lại linh lung hấp dẫn dưới sự tiến công của anh chậm rãi phơi bày, môi của anh hôn lên cổ mềm nhẵn, cái lỗ tai, gương mặt, hai tròng mắt, sau đó nặng nề in lên môi cô.
Mùi máu rỉ sắt tràn ngập khoang miệng hai người, nụ hôn nóng rực cùng bàn tay to nóng bỏng trên người khiến Kim Yi Seul không nhịn được mà phát ra tiếng rên rỉ. Thanh âm này như một lời cổ vũ, khiến cho Jung Ho Seok càng thêm tràn ngập tính chất công kích.
Quần áo hai người bị cởi ra, chỉ còn lại hai khối thân thể hoàn mỹ dây dưa cùng một chỗ. Không có lời nói dư thừa, chỉ có tiếng thở dốc kịch liệt. Jung Ho Seok bởi vì men say mà khống chế không được, cả người đè trên người Kim Yi Seul, đem vật nam tính cứng rắn cắm vào chỗ sâu của cô.
"A..."
Kim Yi Seul bị bất ngờ không kịp phòng bị, chỉ cảm thấy bị trướng đến phát đau, nước mắt lập tức chảy ra. Cô bởi vì nhất thời chưa kịp thích ứng, liều mạng giãy dụa, nhưng bả vai cô bị Jung Ho Seok gắt gao ngăn chặn, vật kia ra ra vào vào trong người cô. Kim Yi Seul bị nhốt dưới người anh không cách nào chạy thoát, chỉ có thể đi theo tiết tấu của anh, mang theo âm thanh nức nở rên rỉ.
Hai tay cô không biết từ lúc nào đã vô ý thức nắm lấy hai vai anh, móng tay sắc bén cào vào trên lưng anh để lại vài vệt đỏ ửng. Cảm giác đau đớn bén nhọn truyền đến từ sau lưng làm cho Jung Ho Seok càng thêm hưng phấn, sự mẫn cảm của cô đã chống đỡ đến mức tận cùng, anh dừng một chút, lôi vật cứng ra, sau đó lại tùy ý hung hăng đâm trở lại trong thân thể cô.
"A...nhẹ ...một...chút..."
Anh chỉ cần thẳng lưng một cái là cô đã bị đâm đến muốn tê dại, bàn tay bị anh kéo lại hết lần này đến lần khác. Rốt cuộc khí lực của anh lớn bao nhiêu? Cổ tay cô đã đau đến không chịu nổi.
Từng đợt khoái cảm tê dại ập tới, cả người cô run rẩy, sự đau đớn trên cổ tay cũng càng ngày càng nhạt, cô khóc, hô, cầu xin anh đến khàn cả giọng nhưng lại vẫn dựa theo bản năng xoay eo phối hợp tiết tấu của anh. Một lúc lâu rốt cuộc Jung Ho Seok mới hài lòng ôm cô gắt gao vào trong ngực, cắn dọc theo cổ cô, cuối cùng mạnh dùng sức đâm cô hai cái, bắn vào chỗ sâu trong thân thể cô.
Cái miệng nhỏ nhắn đỏ hồng của Kim Yi Seul thất thần cắn lấy, nước miếng khống chế không được chảy xuống, nhìn bộ dáng cô tràn đầy quyến rũ, Jung Ho Seok không nhịn được liền nặng nề hôn lên.
Nửa người dưới của bọn họ hoàn toàn gắn bó tương liên với nhau, lửa nóng trên người anh còn chưa có biến mất, nhưng vô cùng mẫn cảm cảm giác được có chất lỏng chảy ra, mà cô gái dưới thân mình cũng đã lâm vào tình trạng nửa tỉnh nửa mê.
Jung Ho Seok sau khi cùng cô làm xong, đầu óc cũng tỉnh táo hơn mấy phần, ban nãy bị rượu khống chế sinh ra dục vọng, hiện tại chiếm được thân thể cô, Jung Ho Seok bắt đầu thất thần, không nghĩ tới chính mình lại có thể làm ra chuyện này với cô. Nhưng anh không hề hối hận.
Anh không nghĩ tới cơ thể cô lại đẹp đến như vậy, thân thể càng thánh khiết giống mùa đông tuyết, hương vị cũng rất tốt. Trước giờ không quan tâm đến quan hệ nam nữ, nhưng hiện tại mới hiểu khi phát sinh dục vọng cùng người con gái mà mình thích lại là một kiện chuyện tốt đẹp tới mức nào.
Ngồi chắc chắn ở trên giường, Jung Ho Seok đặt cô ở trên đùi mình, hai tay xoa nắn hai trái anh đào đẫy đà mềm mại.
Tựa như trái cây mọng nước hấp dẫn, Jung Ho Seok vừa nghĩ, liền cúi đầu ngậm vào miệng, mút thật tinh tế, một bàn tay giữ chặt eo nhỏ của cô, tay kia nắm lấy một bên ngực, xoa nắn thành đủ loại hình dạng.
"A~"
Toàn thân Kim Yi Seul nóng bỏng, chất lỏng ẩm ướt chảy ra từ huyệt anh đào, đáy lòng mơ hồ dâng lên dục vọng, cô muốn, rất muốn.
Vật dương cương nam tính nóng bỏng dù vừa bắn một lần nhưng vẫn còn cứng rắn ngẩng cao đầu chạm vào dưới mông cô. Theo bản năng, Kim Yi Seul mất tỉnh táo dùng mông ma sát nó, muốn nó tiến vào cơ thể của mình.
Hai tay Jung Ho Seok nâng mông Kim Yi Seul lên, ngón tay tìm được động anh đào, bóc mở hai phiến cánh hoa đỏ ửng, dùng vật cứng nhắm ngay cửa động, tiến vào trong.
"A~...A~..."
Kim Yi Seul rên rỉ, dục vọng trong cơ thể đánh úp lại, mật dịch bị anh đâm chọc tràn đầy ở trên tay anh càng ngày càng nhiều. Kim Yi Seul ôm lấy cổ của Jung Ho Seok, cầu xin :
"Không cần vào nữa...rất khó chịu..."
Thật sự vật cứng cực thô lại quá lớn, đem bên trong cô lấp đến tràn đầy. Tay phải của Kim Yi Seul vội cầm lấy vật cứng bên dưới, ngăn chặn không cho nó đâm sâu vào thêm nữa, Jung Ho Seok bị bàn tay nóng rực của Kim Yi Seul chạm vào, mặt anh liền nóng lên, hai mắt bị tình dục che kín, lập tức gỡ bàn tay quấy rối của cô ra, nâng bờ mông nhỏ nhắn lên, mạnh mẽ va chạm.
Hai chân Kim Yi Seul như lơ lửng trong không khí, rên lên một tiếng, vội vàng quấn chặt hông anh.
Lúc này vật lớn thô to kịch liệt rút ra chọc vào trong *** của cô.
Đau quá, vừa đau vừa kích thích, mỗi một lần đều mang đến cho cô cảm thụ tựa như mưa rền gió dữ, chất lỏng ấm áp chảy ra theo mỗi lần *** đâm chọc, chảy xuống hai đùi tráng kiện của anh, ướt đẫm ga trải giường.
"A a...anh...em sắp chịu hết nổi..."
Kim Yi Seul khóc hô cầu xin anh làm cho mình đừng khó chịu như vậy, *** nóng hổi kia điên cuồng tàn sát bừa bãi ở trong *** của cô.
"Seul à...anh muốn nuốt chửng em...làm sao đây..."
Jung Ho Seok lâm vào dục vọng không thể tự kìm chế, cúi đầu hôn trụ miệng hồng nhỏ nhắn, miệng của cô thực sự mỹ vị, anh ngậm chặt đầu lưỡi của cô nuốt vào miệng mình, hấp thụ vị thơm ngọt bên trong khoang miệng.
"Hức...hức..."
Kim Yi Seul khóc kêu, cô cao trào, thân mình buộc chặt, ngón chân đều muốn vểnh lên.
Cao trào làm cho *** của Kim Yi Seul co rút lại, kẹp chặt hung khí của Jung Ho Seok, độ mạnh yếu ma sát càng thêm kịch liệt.
Jung Ho Seok buông lưỡi cô ra, lớn tiếng hô lên. Đột nhiên đặt cô xuống mặt giường, quỳ xuống, đem hai chân cô đặt lên vai mình, điên cuồng rút ra chọc vào, mỗi một cái đều đánh vào chỗ sâu trong huyệt động ướt đẫm.
Hai trái anh đào to tròn dao động lên xuống theo động tác dưới người cô, Jung Ho Seok nắm lấy chúng nó hung hăng xoa nắn, cứ như vậy, đâm đến mấy chục cái, lại đem cô cao trào một lần nữa, da thịt non mịn nổi lên màu phấn hồng, đây là minh chứng cho tình dục khi đạt đến cực điểm, cô khóc hô cầu xin.
Jung Ho Seok không nói được một lời, hai mắt đều là tình dục, nhìn chằm chằm cô, cúi đầu cắn lên khỏa anh đào trắng nõn, trong phút chốc miệng phát ra tiếng kêu rên, giống như lời hò hét đến từ sâu trong linh hồn, anh hung hăng chọc vào sâu một chút, rốt cuộc đem toàn bộ *** đều cắm vào trong.
Toàn thân anh căng thẳng, thân mình run rẩy kịch liệt, trước mắt đen lại, đầu óc hiện lên một luồng ánh sáng.
"A!"
Anh quát to một tiếng. Đạt đến cao trào.
Kim Yi Seul tựa như trải qua một trận chiến tranh, mệt mỏi thiếp đi, nặng nề tiến vào giấc mộng.
Jung Ho Seok nhìn cô ngủ say ở một bên, ngược lại phát hiện chính mình càng thêm mê luyến cô, đó là tình ý nồng đậm đến từ sâu trong linh hồn, điều này chẳng lẽ chính là tình yêu sao?
----
Ngày hôm sau, Kim Yi Seul mơ mơ màng màng mở mắt, ngắm xung quanh một chút, xác định đây không phải là phòng mình. Cô hoảng hốt nhìn khắp nơi. Vừa định đứng dậy lại cảm giác đụng đến cái gì đó, Kim Yi Seul cau mày, người nằm bên cạnh cô là Jung Ho Seok, nhất thời cô bị chấn kinh.
Khẽ xoa đầu, ký ức đêm qua mông lung chạy ở trong óc.
Cô thật sự đã nhớ lại, trận mây mưa tối qua...chính mình...chính mình...làm sao có thể lăn ga giường cùng Jung Ho Seok?
Nhìn xem trên mặt đất, quần áo rơi lả tả khắp nơi, Kim Yi Seul nhanh nắm bắt được vấn đề, cô vô lực nắm lấy tóc mình, tâm loạn như ma.
"Dậy sớm vậy? Sao không ngủ thêm chút nữa?"
Jung Ho Seok cúi đầu đến gần, hôn lên đầu vai trơn bóng tuyệt đẹp của cô, dịu dàng như giọt mưa.
Kim Yi Seul giật mình, cả người cứng ngắc, cảm thụ được tiếng tim đập của anh ở phía sau lưng mình, bàn tay anh ôm lấy eo cô, Kim Yi Seul lấy lại bình tĩnh, nhắm mắt lầm bầm :
"Không sớm!"
Jung Ho Seok mỉm cười, quay đầu nhìn đồng hồ trên đầu giường, còn chưa tới sáu giờ rưỡi, được rồi, xem ra còn có thời gian vận động.
Xoay người cô lại, khẽ thì thầm :
"Anh không hối hận vì những gì mình làm tối qua. Cho nên anh sẽ không muốn nghe em nói những câu đại loại như 'quên nó đi', 'làm bộ như không biết', hoặc là làm như cái gì cũng chưa từng xảy ra. Cho nên...Kim Yi Seul...chúng ta nên làm cái gì cũng đã đều làm...em phải chịu trách nhiệm với anh. Không cho phép giả ngu, không cho phép lạnh nhạt với anh."
Kim Yi Seul còn chưa kịp nói gì đã bị Jung Ho Seok giành trước cảnh cáo. Xem ra anh đã đi guốc trong bụng cô rồi.
Cô thở dài một cái, trong lòng thầm nghĩ chính mình càng ngày càng không nên thân. Hơn nữa hết lần này đến lần khác xảy ra quan hệ với những người ở trong nhà này. Ban đầu rõ ràng bạn trai cô chỉ có một mình Kim Tae Hyung.
Chưa bao giờ Kim Yi Seul thấy bất lực như vậy, nghiệt duyên...thật sự là nghiệt duyên...kiếp trước cô nợ những người này cái gì sao?
Jung Ho Seok thấy vẻ mặt vô lực của Kim Yi Seul, buồn cười ra tiếng, nhưng cũng biết cô sẽ không lại chống cự tình cảm của chính mình, anh vui như mở cở trong bụng.
Kim Yi Seul vẩn vơ suy nghĩ, trong lúc thất thần liền bị Jung Ho Seok đẩy xuống giường. Anh cúi đầu hôn dọc theo vai đẹp, mãi đến tận phần eo chuyển hướng về bụng bằng phẳng, hô hấp ấm áp phun trên da thịt, đầu lưỡi ẩm ướt nóng bỏng chạm và da thịt trên người cô, đảo quanh bên trong rốn nhỏ đáng yêu, chơi đủ xong bò lên phía trên, hôn bộ ngực cao chót vót kia.
Kim Yi Seul mang theo thở gấp tỉnh táo lại, bàn tay nhỏ tinh tế nắm lấy mái tóc cam đỏ đày đặc của anh, ôm đầu anh, eo nâng lên, thuận tiện cho Jung Ho Seok càng dễ dàng mút lấy bộ ngực mềm mại, mang đến cho Kim Yi Seul từng trận tê dại.
Thả trái anh đào trong miệng ra, bàn tay anh tiếp tục nhào nặn, gặm nhẹ liếm láp trên xương quai xanh gợi cảm của cô, ngẩng đầu ngậm lấy vành tai êm dịu, khẽ cắn, cuối cùng hôn lên môi hồng căng mọng, dây dưa cùng nhau, hấp lấy mật ngọt trong miệng đối phương.
"Ưm ~"
Trong miệng cô phun ra hiệu lệnh, khiến Jung Ho Seok có thể khởi xướng tiến công.
Bọn họ lại tiếp tục vận động một trận vào sáng sớm.
Kim Yiseul thầm than thở, tinh lực của Jung Ho Seok thật là dồi dào.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro