Chương 21 : Điên cuồng (2)
Đề cử bài hát : Begin - Jungkook (BTS)
CHƯƠNG 21 : Điên cuồng (2) (18+)
Jeon Jung Kook nhếch khóe môi đùa cợt, vươn người liếm dọc cánh tay cho đến cổ tay cô, nhìn hai bàn tay Kim Yi Seul bị còng thật chặt trên đỉnh đầu, Jeon Jung Kook hài lòng, bỗng cậu thấy được chiếc nhẫn sáng loáng nằm ở ngón áp út, đôi mắt đen trầm xuống, mạnh mẽ kéo lấy ngón tay cô.
"...Của Kim Tae Hyung?...Thật là...chướng mắt..."
Chiếc nhẫn dễ dàng bị Jeon Jung Kook tháo khỏi ngón tay cô rơi lăn lốc xuống sàn nhà. Kim Yi Seul thậm chí nghe thấy được âm thanh leng keng vang dội từ chiếc nhẫn ma sát với nền gạch thủy tinh.
Kim Yi Seul từ trong mớ suy nghĩ hỗn độn đột nhiên bừng tỉnh. Đầu óc cô hỗn loạn một mảnh, bản năng nâng chân muốn đá, không nghĩ tới lại bị Jeon Jung Kook nhân cơ hội đem hai chân cô tách ra. Đầu gối cậu ngăn chặn chân trái của cô, đồng thời bàn tay chạm vào chân kia, vuốt ve dọc theo gót chân cho tới bắp đùi.
Ở góc độ này, cả khuôn mặt Jeon Jung Kook bị bại lộ ở dưới ánh đèn, ánh mắt ám trầm như mãnh thú nhìn chằm chằm hai mắt Kim Yi Seul gắt gao.
Biểu tình của cô lúc này tràn đầy bất lực, hèn mọn, phẫn nộ,...
Mỗi một loại biểu cảm trên khuôn mặt cô đều được Jeon Jung Kook khắc sâu vào đáy mắt.
Kim Yi Seul bị đôi mắt như xà ấy theo dõi mà lạnh cả người, lần đầu tiên cô nhìn thấy Jeon Jung Kook như thế này...ánh mắt mất đi tất cả lý trí.
Một loại bản năng sinh ra nguy cơ làm cho Kim Yi Seul lập tức lại như muốn trốn thoát.
Quả nhiên là không thể mềm lòng với Kim Yi Seul, chỉ có làm cho cô gái này đau đớn mới khiến cô đem cậu khắc sâu vào tận đáy lòng.
Con gái thường luôn nhớ kỹ người đàn ông đầu tiên cướp đi sự trong trắng của mình, Jeon Jung Kook đã bị Kim Tae Hyung nẫng tay trên một lần, nếu cậu không thể có được lần đầu tiên của cô, vậy thì Jeon Jung Kook sẽ dùng phương thức khác đến làm cho Kim Yi Seul phải nhớ kỹ cậu.
Dù phương thức này thật máu lạnh, thật tàn nhẫn.
"Nhớ kỹ, nếu như sau này em còn dám trốn tránh anh, chống cự anh, từ chối anh, thì anh sẽ khiến cho em phải hối hận."
Bàn tay to đi tới bộ ngực tuyết trắng, cúi đầu, răng nanh hung hăng cắn lấy khỏa hạt đậu đỏ bừng.
"A...!"
Kim Yi Seul đau đớn rên một tiếng, dù rất phẫn nộ nhưng lại không thể phản kháng hay chống đối, cô biết lúc này không thể làm trái ý Jeon Jung Kook, bằng không không biết cậu ta sẽ làm ra những chuyện gì.
"Được rồi, nhìn em ngoan ngoãn như vậy, anh sẽ tha thứ cho em một lần, nhưng mà...tội chết có thể miễn, tội sống thì khó tha! Nên trừng phạt thì vẫn phải trừng phạt, hiện tại anh sẽ trừng phạt em vì tội không ngoan mấy ngày qua!"
Jeon Jung Kook cuối cùng cũng hài lòng, nhìn Kim Yi Seul trần truồng nằm dưới người mình, chỉ mặc một cái quần lót bằng ren nhỏ xíu, giống như thân thể Venus, tinh tế hoàn mỹ.
Đáy mắt Jeon Jung Kook giống như đêm tối, trở nên sâu hơn, hiện ra ngọn lửa dục vọng nóng bỏng.
Bàn tay không ngừng vuốt ve xoa bóp bộ ngực cô, sau đó lại dùng sức kháp mạnh ở hai đầu ngực làm cho Kim Yi Seul đau đớn hít sâu một hơi, khóe mắt tràn ra nước mắt.
"Đau quá!...Làm ơn...đừng làm...vậy...mau buông em ra...a..."
Kim Yi Seul đau đến nước mắt tràn ngập khuôn mặt xinh đẹp, nước mắt mặn ướt chảy xuống, lộ ra càng thêm điềm đạm đáng yêu.
Jeon Jung Kook cười sâu một tiếng, đưa tay bỏ đi chiếc quần lót còn sót lại trên người cô, quần áo trên người đã sớm bị cậu dùng kéo cắt nát.
Dưới ánh đèn, một đôi chân ngọc tuyết trắng thon dài bại lộ trong không khí, ở giữa hai chân cô chính là một mảnh phong cảnh xinh đẹp tuyệt sắc.
Yết hầu Jeon Jung Kook khô nóng, không nghĩ tới thân dưới của cậu lại nổi lên phản ứng, Jeon Jung Kook không ngại lấy nó ra, chỉa thẳng tắp vào giữa hai chân cô.
"Anh..."
Kim Yi Seul nhìn dưới bụng mình, vẻ mặt đỏ chót, xấu hổ, nóng hổi như bị thiêu cháy. Cô không nghĩ đến vật đó của cậu lại lớn như vậy, nó đang thẳng tắp tiến đến bụng mình, đáy mắt hoảng sợ không biết làm sao, chỉ có thể bất lực nhìn nó đi tới.
"Lần trước bị Kim Tae Hyung phá đám, lần này sẽ không có ai chen vào, Seul à, em cần phải hưởng thụ bữa tiệc này, anh sẽ chứng minh cho em thấy, anh tuyệt đối không chỗ nào thua kém Kim Tae Hyung."
"..."
Kim Yi Seul rất muốn mắng Jeon Jung Kook hạ lưu vô sỉ, nhưng nhớ đến việc bàn tay mình vẫn còn bị còng, cô chỉ có thể nhẫn nhịn dời đầu đi chỗ khác, không nhìn vẻ mặt tràn đầy nụ cười lãnh liệt của cậu.
"Tại sao lại không nhìn? Em thẹn thùng à? Đừng có xấu hổ, mau ngẩng đầu, nhìn anh!"
Jeon Jung Kook nắm chặt cằm Kim Yi Seul buộc cô phải nhìn chính mình. Kim Yi Seul bất lực, khẽ cắn môi, chỉ có thể làm theo ý của cậu. Jeon Jung Kook vô cùng hài lòng sự nghe lời của cô, khẽ vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn, cậu cúi đầu hôn gò má tinh mịn, đầu lưỡi liếm xuống, đi vào đôi môi đỏ hồng.
Ở thời điểm đầu lưỡi cậu càn quét không ngừng, nước bọt thấm đẫm, Kim Yi Seul bị cướp hết thảy không khí, cô giận giữ cắn mạnh đầu lưỡi của Jeon Jung Kook, cắn cho đến khi cảm nhận được vỉ rỉ sắt của máu phát ra, hai mắt Kim Yi Seul hài lòng, cô muốn làm tên khốn khiếp này cũng phải cảm nhận sự đau đớn.
Jeon Jung Kook đau nhíu mày lại, đẩy cô ra. Khẽ liếm môi, có chút tức giận cảnh cáo :
"Hừ! Con mèo nhỏ, như thế là không ngoan, đừng có chọc điên anh."
Sau đó bàn tay lại đi xuống bộ ngực cô, không ngừng xoa nắn, đáy mắt nhanh chóng tràn đầy ghen tỵ nói :
"Nơi này so với trước kia lớn hơn rất nhiều, là do mỗi ngày bị Kim Tae Hyung xoa nắn phải không? Đáng chết thật, anh chán ghét nơi này bị anh ta động vào."
Kim Yi Seul vừa tức vừa thẹn, thầm mắng Jeon Jung Kook biến thái, bại hoại.
..............
Đây mới thật sự là hình ảnh phóng đãng dâm loạn. Tại bên trong căn phòng thiết kế trang nhã truyền ra tiếng rên rỉ không ngừng, trên chiếc giường rộng lớn, thân thể hai người trần truồng, một chàng trai cực kỳ anh tuấn tà mị, giống như ác ma, cậu ta đang đè trên người một cô gái bị còng hai tay trên đầu giường, khuôn mặt của cô xinh đẹp, yếu đuối, ủy mị nhưng lại phát ra tiếng rên rỉ không ngừng.
"Như vậy là không được nha, anh còn chưa có ra mà em đã ra trước."
Cũng không chờ cô trả lời, ngay lập tức liền đem vật cứng hung hăng sáp vào huyệt động nhỏ hẹp.
Jeon Jung Kook đúng là nhịn không nổi. Bộ dáng mềm nhũn yếu ớt tinh xảo của Kim Yi Seul dụ hoặc chết cậu.
Cậu mơ tưởng đến cô gái này nhiều năm như vậy, mỗi đêm đều phải tưởng đến bộ dáng thân thể cô mới có thể đi vào giấc ngủ, nay Kim Yi Seul nhuyễn thành bãi bùn trong tay cậu, Jeon Jung Kook không lợi dụng thì đúng là đồ ngu.
Jeon Jung Kook đặt Kim Yi Seul dưới thân, đem vật lớn kia cắm đi vào.
"A..."
Kim Yi Seul hét rầm lên, bên dưới bị kích thích chật chội xông thẳng đến não bộ, làm cô sung sướng than thở.
"A...Seul à...thật chật...nóng quá!"
Jeon Jung Kook thiếu chút nữa đã bắn, cái loại cảm giác này khiến cậu muốn chết.
"Bảo bối, tại sao nơi này của em lại khiến anh sướng như vậy?"
Jeon Jung Kook cố gắng khống chế lực đạo, hôn lên cái miệng nhỏ nhắn cùng vành tai tinh tế của cô, bàn tay lại xoa nắn bộ ngực căng tròn.
Jeon Jung Kook yêu chết cô.
Kim Yi Seul không biết bị cậu ra vào đến bao nhiêu lần, cô chỉ cảm thấy đầu óc mình choáng váng, toàn thân sung sướng tê dại.
Thể thể cô run run, mãi đến khi một dòng nước ấm quen thuộc bắn vào trong huyệt động của mình, sau đó lại bị va chạm thêm vài cái, trọng lực đè trên người cô mới biến mất.
"A...Seul à...!"
Jeon Jung Kook bắn một lần cuối cùng, sau đó mới chậm rãi lui ra. Cậu thở hổn hển đè trên người cô, cúi đầu hôn trán cô gái bé bỏng, thỏa mãn nở nụ cười :
"Seul à, em là của anh...là của một mình anh...anh thật hạnh phúc!"
----
Buổi tối, Jeon Jung Kook chỉ mặc đơn giản một chiếc áo sơ mi liền ngồi ngoài phòng khách, cầm lấy điện thoại trên tay, bắt đầu gửi tin nhắn. Cậu hoàn toàn sử dụng điện thoại của Kim Yi Seul để gửi tin cho các thành viên trong nhóm.
Hiện tại chỉ có thể nói cho những người khác là Kim Yi Seul đi dã ngoại cùng bạn học trong lớp, như thế mới không khiến những người kia nghi ngờ cô mất tích.
Jeon Jung Kook vô cùng rõ, lịch trình gần đây của BTS rất dày đặc, hầu như không có mặt ở ký túc xá thường xuyên, Kim Tae Hyung lại bận như vậy, tuyệt đối sẽ không có thời gian quan tâm đến Kim Yi Seul.
Đây hoàn toàn là cơ hội tuyệt hảo cho Jeon Jung Kook ra tay với cô. Chờ đến khi cậu thu phục được Kim Yi Seul thì mới tính toán thả cô ra. Ít nhất lúc này không ai biết được Kim Yi Seul đang ở đây.
Jeon Jung Kook vì phòng bị kỹ lưỡng, thậm chí còn gửi tin nhắn cho bạn thân của Kim Yi Seul là Myung Hee, nói với cô ta Kim Yi Seul có việc bận phải về Gyeongi-do, nhờ cô xin phép nghỉ học trên trường.
Đương nhiên tất cả đều dùng điện thoại của Kim Yi Seul phát tin nhắn.
Jeon Jung Kook vì muốn chiếm hữu Kim Yi Seul mà suy nghĩ đủ đường, chặn đứng hết thảy khả năng phát sinh.
Sau khi làm xong mọi chuyện, cậu cầm điện thoại của cô trong tay, ngả người vào ghế sofa, hai mắt ám trầm, khóe môi khẽ nhếch.
Tạm thời cậu có thể ép buộc Kim Yi Seul một thời gian.
Lúc này Kim Tae Hyung đang ở phim trường, nhìn thấy tin nhắn của Kim Yi Seul, anh kinh ngạc một phen, sau đó vô cùng tức giận việc cô đi chơi mà không nói một tiếng, chỉ nhắn một tin đến như thế, anh còn chưa kịp gọi lại trách mắng thì đã bị đạo diễn kêu lên, đành phải từ bỏ ý định. Thầm nghĩ chờ sau khi xong việc sẽ gọi cho cô.
Những người khác nhận được tin nhắn của Kim Yia Seul dù kinh ngạc một chút nhưng cũng không có nghĩ nhiều, họ nghĩ cô thật sự đã đi dã ngoại cùng với lớp.
Tất cả mọi người đều không biết rằng Kim Yi Seul bé bỏng nhà họ đã bị người ta bắt cóc mất.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro