Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 1

'' Đúng là thằng bất tài , vô dụng ''

'' Ta không hề có đứa cháu nào như thế cả ''

'' Con...con cố gắng sống tốt , từ bây giờ không có ai bên cạnh con nữa rồi...''

'' Phạm nhân Kim Dong-Sun , anh bị cáo buộc tội tàng trữ và sử dụng heroin''

''Nghe nói bố cậu ta đang ngồi tù đấy ''

''Thật sao ? Nhìn đẹp trai thế kia ... Phải tránh xa thôi ''
----------------------------------------------------------------------------------------------------

Cuộc đời của Kim Seokjin luôn phải sống trong những tháng ngày bị người ta ruồng rẫy và xua đuổi . Mẹ mất , bố vào tù , không ai muốn chứa chấp cậu , ngay cả người ông nội duy nhất cũng coi cậu là đứa cháu hoang . Trước khi mất mẹ cậu đã để lại cho cậu 1 khoản tài sản lớn nhưng cậu không hề ngó ngàng tới nó cả . Cậu mua một căn hộ giữa Seoul và sống ẩn dật
----------3 tháng trôi qua----------
''Cộc cộc cộc '' Tiếng gõ cửa vang lên đều đều

Jin đang nằm ngủ liền lười biếng dậy , nhòm qua khe cửa

''Ai đấy???''
''Ôi trời , Jin !!!Đã lâu không gặp , cháu vẫn khoẻ chứ ? Cô là Hye , bạn của mẹ cháu đây!!''

Jin mở to con mắt , cô Hye ? Là người duy nhất đến dự đám tang mẹ , là người đã chi trả toàn bộ tiền mai táng , là người đã khóc nấc trước di ảnh mẹ suốt 3 tiếng đồng hồ ? Bản thân cậu rất yêu quý người cô này , mặc dù không gặp nhưng qua lời kể mẹ , cậu có thể hình dung được người cô này hiền từ và phúc hậu đến mức nào . Không chần chừ cậu liền mở cửa và ôm chầm lấy người đang đứng dang tay ôm lấy cậu

''Cô HwangSo ! Cô đến đây làm gì vậy ??''

''Ôi trời , đứa cháu ngốc , cô đến đây để chăm sóc cháu không được sao ?'' HwangSo mỉm cười vuốt lấy cái đầu đang rối bù của đứa cháu

''Chăm...chăm sóc ? Sao lại thế ?'' Jin ngơ ngác hỏi lại

''Trước khi EunKi mất , cô ấy đã nói với cô rằng phải chăm sóc cháu với danh phận là người bảo hộ ''

''Ý cô là ...mẹ nuôi ??''

''Đúng vậy , từ bây giờ cô sẽ ở đây , con có phiền hà gì không con trai ???''HwangSo nhẹ nhàng cầm lấy bàn tay cậu , bàn tay đã thiếu đi hơi ấm gia đình từ khi còn là đứa bé 7 tuổi

Nở nụ cười hạnh phúc , Jin nắm chặt bàn tay của người mà cậu coi như mẹ ruột , thì thầm

''Mẹ , mừng mẹ về nhà!!''

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #bangxid