Phiên ngoại 7: [Kim Tae Hyung] Cuộc sống sinh hoạt thời kỳ dịch bệnh (H)
Phiên ngoại 7: [Kim Tae Hyung] Cuộc sống sinh hoạt thời kỳ dịch bệnh – Phòng làm việc (H)
Trans: Mint (YM0919)
Beta: Thanh Mai Tiểu Thư
" Sinh cho anh một baby đi!"
Park Seol Ah vẫn lạnh tanh không thèm để ý tới, Kim Tae Hyung lại dở thói mè nheo lắc lư cánh tay cô:
" Anh muốn baby! Muốn có baby! Sinh baby cho anh đi!"
Chuyện sinh một đứa mà anh nói như kiểu đơn giản dễ dàng lắm ấy, Park Seol Ah trừng mắt liếc anh một cái thật dài.
" Còn nháo nữa thì hôm nay anh đừng hòng lên giường nghe chưa!"
Kim Tae Hyung dẩu môi, cảm thấy vô cùng ùy khuất, trên trán in lên hai chữ 'mất mát' rõ to.
" Anh Seok Jin với anh Yoon Gi đều có baby, tại sao anh lại không được chứ?"
Park Seol Ah lập tức đỏ mặt, nào có người đàn ông nào tự đi nói chính mình không được cơ chứ, huống hồ sinh con đâu phải chỉ là chuyện của một mình anh, cô cũng phải góp phần mà.
" Chẳng lẽ sinh con mà anh cũng muốn sắp xếp trình tự sao hả?"
Anh trợn tròn mắt, rõ ràng đã 25 tuổi đầu rồi mà trông không khác gì một đứa con nít đang làm nũng.
" Anh thật là khổ quá đi mà, rõ ràng em nói là thích anh nhất mà lại chỉ sinh baby cho các hyung ấy... hu hu hu...."
Từ trong miệng anh không ngừng tuôn ra tiếng khóc ấm ức, mu bàn tay bụm chặt, chỉ có thể thấy anh ngoác to cái mồm ra.
Đừng nói đến Park Seol Ah cho dù là fans đi chăng nữa cũng sẽ không bị cái kỹ thuật diễn quá đỗi phô trương của anh lừa gạt.
Park Seol Ah vỗ vỗ sau ót anh vài cái để an ủi, ôn nhu nói:
" Được rồi, chuyện này cũng không thể gấp được."
Anh liền tranh thủ thời cơ lập tức ôm lấy eo cô, ngẩng đầu, đôi mắt ướt đẫm ngập nước nhìn chằm chằm cô:
" Chỉ cần anh nỗ lực một chút là được thôi mà. Mình làm luôn nhé?"
Park Seol Ah đỏ mặt cố đẩy đẩy anh ra:
" Được rồi, nhanh dọn dẹp một chút đi kìa, không phải anh nói muốn đến công ty sao?"
Một thân ảnh nhỏ nhắn màu đen từ ngoài cửa lững thững đi vào, nhún hai chân sau một cái liền có thể nhảy bắn lên giường.
Kim Yeon Tan nhẹ nhàng kêu ưm ửm ngồi vào khuỷu tay Kim Tae Hyung, Kim Tae Hyung vô cùng thân mật cọ cọ lên đám lông mềm mại của cậu nhóc.
Trông hai cha con thật vui vẻ đùa nghịch với nhau.
Park Seol Ah lấy di dộng của anh ra, chụp vài bức ảnh, chọn cho anh ba tấm đẹp nhất, rồi đăng lên Weverse.
" Bảo bối, cho anh xem với."
Anh từ phía sau ôm chặt Park Seol Ah, luồn tay nắm lấy tay cô, hứng thú dạt dào lướt đọc hàng loạt bình luận bên dưới.
Bộ dáng vui thích ra mặt:
" Đáng yêu quá."
Đa số các fans đều có chung bình luận như vậy.
Bởi vì tình hình dịch bệnh hiện đang rất phức tạp, các buổi biểu diễn đa phần đều bị hủy bỏ hoặc là lùi lại vô thời hạn, đáng lẽ giờ phút này bọn họ còn trong tuần lễ lưu diễn tại Âu Mỹ mới đúng nữa cơ.
BangTan rất nhớ sân khấu, nhưng thật sự là không có cách nào khác, chuỗi concent ở Mỹ căn bản không thể nào thực hiện được, có người nói, nếu xem đức châu như một quốc gia, thì có thể so sánh dân số của nó xếp hạng thứ ba thế giới luôn rồi, quá kinh khủng.
Tình thế Trung Quốc đa phần đã được ổn định, nhưng chính sách đối ngoại mở cửa của quốc gia này vẫn chưa được sửa đổi, hơn nữa tình hình dịch bệnh tại Hồng Kong Trung Quốc lại có chiều hướng tăng trở lại, bọn họ cũng không thể lên kế hoạch lưu diễn ở Macao hay Đài Loan được.
Lại thở ra một hơi thật dài, Kim Tae Hyung dựa đầu vào vai Park Seol Ah, cảm giác vô lực mà nói thầm:
" Anh muốn biểu diễn... Chán quá đi..."
Phòng làm việc ngập tràn tiếng nhạc được phát ra từ danh sách bài hát yêu thích của anh, Kim Tae Hyung nũng nịu ôm chặt Park Seol Ah không buông tay, mà cô gái trước mặt chỉ chăm chú vào từng nét vẽ trên bức tranh cô đang vẽ dở.
Kim Tae Hyung kìm nén không nổi tâm trí đang ngày càng xao động, đôi môi nhẹ nhàng dán lên vành tai cô mút hôn.
Park Seol Ah cảm thấy vừa nhột vừa ngứa, bật cười khẽ mắng anh đừng có nghịch nữa nhưng anh lại hoàn toàn không nghe, giọng mũi rầm rì bên tai cô liên tục chuỗi đụng chạm khiêu khích.
Tích tích tích ~ ~ ~
Phòng làm việc riêng của mỗi thành viên BangTan đều có mật mã, Jeon Jung Kook vừa tiến vào liền thấy được dáng vẻ đang quấn quít, mơn trớn, mờ ám của hai con người kia. Hai mắt tối sầm lại nhìn về phái Park Seol Ah, mà người sau một cái tia nhìn cũng bùn xỉn không thèm liếc đến cậu.
Trong lòng Kim Tae Hyung có chút vui sướng khi nhìn em út gặp họa:
" Có việc gì đấy?"
Jeon Jung Kook muốn nói lại thôi:
" Cái kia... Tối hôm nay..."
" Yah, tối nay Seol ngủ ở nhà anh rồi."
Trưng ra cái dáng vẻ muốn thể hiện quyền sở hữu dán sát người lên cơ thể Park Seol Ah, Kim Tae Hyung hướng Jeon Jung Kook nháy mắt một cái.
Jeon Jung Kook nhìn nhìn Park Seol Ah vẫn đang chăm chú vẽ tranh, dẩu môi có chút không vui, xoay người đóng cửa rời đi.
" Nó lại chọc giận gì em hả?"
Kim Tae Hyung lập tức liền đoán được, chắc chắn là Jeon Jung Kook đã chọc Park Seol Ah phát hỏa, nếu không cô cũng sẽ không một người nổi giận đùng đùng mà chạy đến nhà anh, nhà Jeon Jung Kook ở tại tầng trên của chung cư.
" Anh quan tâm anh ấy hả? Nếu anh thương xót thì hôm nay em về nhà anh ấy luôn nhé?"
Park Seol Ah liếc về phía sau một cái, ánh mắt lạnh băng không khác gì một mũi tên phóng thẳng đến cắm sát bên người anh.
" Không không không, anh không hỏi, không hỏi nữa."
Kim Tae Hyung giật thót người, nâng hai tay lên ra giấu hiệu đầu hàng, bộ dáng tuyệt đối không dám hiếu kỳ muốn biết thêm chi tiết, trong lòng tự mặc niệm cho nhóc em út.
'Jung Kook à, hyung lần này không thể nào cứu em được nha.'
Anh liền lập tức chuyển đề tài, nhìn xuống ngòi bút trên tay cô lưu loát đưa ra các nét vẽ phác họa.
" Em đang vẽ gì vậy?"
Cô cười, lại oán trách liếc anh một cái.
" Tanie a... anh nhìn vậy mà không ra hả?"
Tuy rằng mới chỉ là vài nét hình dáng qua loa nhưng anh thật nhìn thế nào cũng không thấy giống Tanie, đột nhiên trong miệng lại có chút dấm chua, anh siết chặt vòng eo cô, thanh âm trầm thấp lại có chút kiều mềm:
" Em cũng chưa từng vẽ anh lần nào đấy."
" Dấm của Tanie anh cũng ăn được sao? Anh không phải là papa của ẻm hả?"
Cô buông bút, Kim Tae Hyung thuận tay xoa cổ tay mỏi nhừ của cô, bĩu môi:
" Hai chuyện này không giống nhau, cho nên, khi nào thì em sinh baby cho anh?"
Park Seol Ah nghẹn lại, ánh mắt đảo quanh có tìm cách trốn tránh.
" Sao lại nhắc chuyện này nữa?"
" Anh muốn mà!"
Anh lôi kéo tay cô:
" Ngày nào anh Yoon Gi cũng đăng đầy ảnh Tang Tang vào group chat của nhóm, anh Seok Jin cũng vậy, anh cũng muốn có mà!"
Anh nhìn cô, đôi mắt đột nhiên lóe lên một tia sáng lưu manh:
" Bọn mình hợp tác tạo em bé liền đi!"
" Aish... aish... aishhhh..."
Đây là phòng làm việc nhỏ, sát bên tường có một cái ghế sofa nhỏ, nhưng cũng là quá nhỏ, một người trưởng thành nằm xuống còn không vừa, lần trước Park Seol Ah có ngủ ở đây một lần, tỉnh dậy toàn thân đau nhức muốn chết, eo tê vai mỏi.
Kim Tae Hyung vòng lấy eo cô, đem Park Seol Ah đè lên sofa, lòng bàn chân vẫn còn chạm trên mặt đất.
Cúi người phủ lấy môi cô, đầu lưỡi mãnh liệt tham nhập vào bên trong khoang miệng ngọt lịm, từ chỗ sâu nhất trong yết hầu phát ra tiếng rên rỉ thấp thấp, trầm ổn lại vô cùng gợi cảm.
Park Seol Ah hiện mang trên người bộ váy thường hay mặc ở nhà dài đến cẳng chân, Kim Tae Hyung nhẹ nhàng lôi kéo liền đẩy lên tận vòng eo cô để lộ ra chiếc quần lót ren màu đen bên trong cực kỳ quyến rũ, dây áo bra cùng màu cũng bị anh dễ dàng đẩy cao, nửa bầu ngực trắng nõn mềm mại chĩa thẳng giữa không khí.
Kim Tae Hyung cúi đầu ngậm lấy một bên, phát ra âm thanh liếm mút tràn ngập sắc tình.
Sau đó lại ngẩng đầu cười gian xảo:
" Thật ngọt, giống như bên trong còn có sữa tươi chảy ra ấy."
Anh nhẹ nhàng bâng quơ mà lại thốt ra loại lời nói vô cùng hạ lưu, Park Seol Ah từ toàn thân bên ngoài đến tận sâu bên trong trái tim đều tràn ngập cảm giác khô nóng, bức bối; tay nhẹ nhàng xô đẩy bờ vai anh:
" Nói bậy bạ gì vậy, Tang Tang đã sớm cai sữa từ lâu rồi đó."
" Vậy lập tức có baby của anh nhé?"
Park Seol Ah thật sự không thể lý giải được, Kim Tae Hyung vì cái gì mà đối với việc có con lại một mực chấp nhất như vậy nữa, ngay cả một người có lòng thắng bại mạnh mẽ như Jeon Jung Kook đối với chuyện này cũng không quá quan trọng, có thể là còn cộng với hai lần mười tháng cấm dục, có chút chịu không nổi.
Đầu ngón tay anh vạch quần lót cô sang một bên, thâm nhập mật đạo ngập nước, bụi hoa mềm thịt phành phạch phành phạch co rút lại, gắt gao bao lấy ngón tay Kim Tae Hyung.
Thật là kỳ quái, cái nơi địa phương khít chặt nhỏ bé thế này, làm thế nào có thể chứa đầy dương vật khổng lồ của anh một cách hoàn mỹ đến vậy chứ?
Kim Tae Hyung lại một lần nữa mà cảm thán nhân sinh thật thần kỳ!
Đầu ngón tay bị bao phủ mà ướt dầm dề, chất lỏng trong suốt xuyên qua kẽ tay kéo thành một sợi chỉ nhỏ ái muội, theo dòng khí tách ra thấm xuống da thịt.
Nắm chặt lấy ngũ hoa, đầu ngón tay anh dính nhớp mang theo dịch thủy dính đầy trên ngực cô.
Bàn tay Park Seol Ah hư không nắm thành quyền, ngón tay lại ngẫu nhiên hoặc khấu lộng dưới thân sofa da, híp mắt, miệng không ngừng phát ra tiếng rên rỉ bất mãn mà yêu kiều.
Ánh đèn trên đỉnh đầu trở nên vô cùng chói mắt, bỗng có người bên ngoài đột nhiên gõ gõ lên cánh cửa phòng bọn họ.
Park Seol Ah co rút thân mình, còn đang run rẩy, Kim Tae Hyung thấy vậy liền hôn xuống đôi môi cô trấn an, đứng dậy đi đến cửa, chỉ hơi mở hé ra một khe nhỏ, đồng thời vội nói qua loa với người bên ngoài vài câu, nhận lấy ly cà phê mà người nọ mang đến rồi lại nhanh chóng đóng cửa, không quên bấm khóa chốt từ bên trong, tắt đèn, buông cái ly lên bàn, mọi động tác của anh đều rất liền mạch lưu loát.
Không gian bất chợt trở nên tối đen hắc ám làm cho Park Seol Ah có chút không thích ứng kịp, chỉ cảm thấy được một lồng ngực lửa nóng hừng hực đè ép lên toàn thân cô, Kim Tae Hyung nóng nảy đem toàn bộ quần áo trên người cô thoát y sạch sẽ.
Đôi tay ôm lấy khuôn mặt cô đặt xuống một nụ hôn sâu, anh cũng lập tức đem bờ mông căng mịn của cô nâng lên, chính mình ngồi xuống sofa.
Hai tay Park Seol Ah chống lên đầu vai anh, dương vật hung dữ đứng thẳng giữa háng, đập lên bụng nhỏ của cô chỉ chờ được phát động.
Lòng bàn tay cực nóng xoa nắm hai bên cơ mông mềm mại, đem mông cô nâng lên cao, quy đầu chống trước cửa hoa huyệt ướt đẫm, chỉ một cái đẩy hông cũng có thể dễ dàng đâm xuyên vách non khít chặt bên dưới.
Park Seol Ah nức nở rên lên một tiếng thỏa mãn, ôm chặt lấy anh, hàm răng nhẹ nhàng gặm cắn yết hầu anh.
Kim Tae Hyung híp mắt, bàn tay không ngừng lưu luyến vuốt ve làn da mịn màng trên cơ đùi cô, hai người ôm nhau thở dốc trong chốc lát.
Kim Tae Hyung có chút nhịn không được, đỉnh hông, nhưng bác sĩ đã khuyến cáo anh không nên vận sức ở vùng eo quá nhiều, mục đích là tranh thủ trong lúc tình hình dịch bệnh đang còn diễn biến phức tạp thuận tiện có thể chữa trị tổn thương vùng cơ bắp cho anh.
Park Seol Ah nhẹ nhàng đè lại xương hông anh, hôn nhẹ lên bờ môi quyến rũ, nhỏ giọng mà nói.
" Để em làm."
Kim Tae Hyung chỉ nhìn thấy trong bóng đêm, đôi mắt cô sáng lấp lánh, chóp mũi quanh quẩn mùi sữa tắm dịu nhẹ trên người cô.
Cô vặn vẹo vòng eo, hoa huyệt nỗ lực phun ra nuốt vào dương vật gân guốc.
Trai thịt mấp máy cọ sát thân cán, một chút lại một chút mà nghiền nát, thịt non đỏ ửng phun nướt dầm dề, tưới ra tràn trề làm cho lỗ chuông của anh theo bản năng co rút lại.
Thân thể mềm mại phập phồng, thanh âm kiều suyễn êm tai.
Đỡ lấy cánh mông cô nhịp nhàng đưa đẩy trước sau, dương vật anh càng ngày càng trướng to lên.
" Ư ư... nhanh lên... Seol à..."
Trong không gian u ám liên tục phát ra tiếng bạch bạch dâm mỹ, mái tóc hỗn độn bung xõa, hai buồng tuyết trắng căng tràn rung lắc theo từng chuyển động của thân thể, đầu vú run run rẩy rẩy dựng đứng chờ đợi ai đó sủng ái.
Kim Tae Hyung đỡ lấy vòng eo cô, lòng làn tay dán chặt lên da thịt trơn bóng mà vuốt ve xoa miết, cúi đầu ngậm lấy đỉnh tuyết nhũ đang trống vắng khát cầu yêu thương, mạnh mẽ mút vào.
Chóp mũi khảm ngập lên bộ ngực mềm mại của cô, da thịt oánh nhuận lập tức bị nhiễm phủ dấu vết đỏ bừng.
" Ư... Aa... Haaa~~~"
Park Seol Ah ngửa đầu ra sau, cánh mông thịt chuyển động đưa đẩy hòa nhập với cơ đùi săn chắc của anh mà đỉnh lộng tạo ra làn sóng sung sướng tê dại cho cả hai.
Bàn tay hư hỏng của Kim Tae Hyung lại vuốt dọc từ eo cô về hai cánh mông thịt căng tràn, tham lam mà nhéo bóp xoa lộng.
Kim Tae Hyung ngẩng đầu, duỗi tay vén từng lọn tóc ướt đẫm mồ hôi dính bết trên thái dương tinh tế của cô ra sau, cánh môi hé mở vươn đến liếm mút chiếc càm nhỏ xinh của cô gái trước mặt.
" Bảo bối ngoan, sinh cho anh một baby nhé!"
Park Seol Ah đã sớm bị dương vật của anh quấy loạn đến thần trí không rõ.
Cánh tay mảnh khảnh chống đỡ lên bờ vai anh, vòng eo bủn rủn vẫn ra sức nỗ lực vận động, mật nước cứ một cỗ lại một cỗ phun trào ào ạt, bắp chân căng chặt tê rần.
Từ trong cổ họng chỉ có thể phát ra từng âm tiết nhỏ vụn đứt quãng, Kim Tae Hyung lại tự lên chủ trương xem như cô đã đồng ý đáp ứng với yêu cầu của anh mà bật lên tiếng cười trầm thấp dụ hoặc.
" Em đã đáp ứng rồi, tuyệt đối không được đổi ý đâu đấy."
Vì để hoàn thành mục đích này mà đương nhiên Kim Tae Hyung không có mang bảo hộ cũng chẳng định sẽ bắn ra ngoài.
Chính vào thời khắc cuối cùng, hai cánh tay lực lưỡng của anh như gông cùng xiềng xích siết chặt lấy vòng eo cô, từ bắp đùi đến cánh mông đều dùng sức, cuồng dã hướng lên trên đỉnh lộng, lỗ chuông nở rộng, đem toàn bộ tinh dịch nóng bỏng bắn thẳng vào bên trong tâm huyệt, tràn đầy đến nỗi u cốc ướt át ăn không hết, trào ra bên ngoài một lượng không ít, toàn thân đỏ bừng như bốc cháy.
Anh còn hung hăng đem dương vật nửa mềm đỉnh hướng vào trong bít tắc lại, Park Seol Ah vô cùng mệt mỏi, cả người mềm nhũn dựa đầu vào vai anh, anh nghiêng đầu nhẹ hôn lên khóe miệng cô, bàn tay khẽ vuốt ve xoa dịu tấm lưng ướt đẫm mồ hôi của cô.
" Bảo bối, cho anh làm appa đi, anh thật rất muốn cùng em có một baby đó."
Park Seol Ah nhắm nghiền hai mắt, cố bình ổn hô hấp, vô lực mà đáp lại:
" Ừm ~"
Hì hì, lần này nếu có thể 'một phát ăn ngay' thì đúng là quá tuyệt hảo.
Kim Tae Hyung nghĩ đến vậy, thâm tâm lập tức liền tràn đầy sung sướng rạo rực.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro