Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phiên ngoại 1: [Park Ji Min] Suối nước nóng Otaru (H)

Phiên ngoại 1: [Park Ji Min] Suối nước nóng Otaru (H)

Translate & Beta: Thanh Mai Tiểu Thư

(*Otaru: thiên đường của suối nước onsen và khu tắm nước nóng công cộng ở Hokkaido)

Lần trước Park Seol Ah luôn đòi muốn đi Hokkaido ngắm tuyết cho bằng được nhưng bởi vì lịch trình của mọi người quá bận rộn nên không thể thực thi được. May mà lúc kỳ nghỉ xuân đến, công ty đã cho phép nghỉ một tháng. Vì thế Park Ji Min quyết định, đã không làm thì thôi, còn làm thì phải làm cho đến cùng.

Thừa dịp ngày nào đó, anh đè cô ở trên giường làm tình rất nhiều lần, sau đó trộm cầm hộ chiếu và giấy chứng minh của Seol Ah đi làm thị thực. Chờ anh thần thần bí bí mang Park Seol Ah tới sân bay Incheon, cô mới phát hiện giấy tờ cá nhân của mình đã mất vài cái lúc nào chẳng hay.

Vào giữa tháng Giêng, đây là thời điểm tuyết rơi đầy trời ở Otaru, Park Seol Ah đeo giày đi tuyết, cảm thụ sự mềm mại khi lòng bàn chân dẫm vào đống tuyết. Cô hưng phấn đi xuyên trong biển tuyết, để lại một chuỗi dấu chân. Park Ji Min đi theo sau lưng cô, cười đầy sủng nịch, anh cầm di động ghi lại mỗi khoảnh khắc của cô.

Anh nhìn màn hình, khuôn mặt nhỏ của Park Seol Ah đỏ bừng vì kích động, tiếp đó cô lảo đảo xém thì té ngã trên nền tuyết, anh bật cười ra tiếng. Park Seol Ah cũng chơi rất tích cực, cô nắm tay, ném cục tuyết về phía anh, âm giọng đầy hờn dỗi quanh quẩn:

"Anh dám cười em hả!"

Nhìn cô bắt đầu tức giận, huyệt thái dương của Park Ji Min nhảy dựng, anh nhanh chóng cất điện thoại vào túi rồi bước tới đỡ lấy cô gái suýt thì té ngã kia.

"Cẩn thận xem nào, công chúa điện hạ."

Anh thân mật dán bên tai cô, lại hôn lên thái dương lạnh lẽo ấy, chỉnh lại chiếc mũ trên đầu đối phương, kéo cả người cô vòng vào lòng mình.

Anh ôm nửa người cô đến cửa hàng suối nước nóng đã đặt trước ở gần đó, giao tiếp bằng tiếng Nhật chính tông, dưới tình huống Park Seol Ah vẫn đang mơ hồ không rõ, anh lập tức đưa cô về phòng của họ.

Một chị gái mặc kimono nhìn họ với biểu cảm hâm mộ và mờ ám, khom lưng về phía hai người, cô ấy nói vài câu liền đóng cửa rời đi.

"Chúng ta phải tách ra hả?"

Park Seol Ah hơi bất an, đây là lần đầu tiên cô tắm suối nước nóng, đã vậy còn không biết chút tiếng Nhật nào.

"Không đâu."

Anh đột nhiên cởi áo khoác ngoài và mũ, lộ khuôn mặt tràn đầy ý cười:

"Anh đặt hồ tắm riêng tư mà."

Lúc này Park Seol Ah trừng đôi mắt lớn đến cỡ chuông đồng, lắp bắp đỏ mặt:

"Là ý gì?"

"Ý là -----"

Đột nhiên anh duỗi tay tới nắm góc áo khoác của cô:

"Em có thể cởi quần áo nha."

Chờ Park Seol Ah bị anh cứng rắn lột sạch quần áo rồi bị bao bởi một chiếc khăn tắm, cả người cô đã nóng chịu không được rồi.

Anh thật đúng là không có cởi từng chiếc quần áo của cô ra, cô đỏ mặt không dám nhìn sống lưng trần trụi của Park Ji Min, chỉ có thể đặt tầm mắt lên mặt đất, đảo qua cẳng chân mảnh khảnh của anh.

A, hâm mộ quá đi mất, chân thật thon.

"Em nhìn gì vậy?"

Park Ji Min còn chưa biến thái đến độ trần truồng đi lung tung, nhưng phần thân trên mạnh mẽ của anh lại rõ ràng từng chi tiết, đường xương cá thật sự rất chọc người mơ màng, đặc biệt là hình xăm trước eo bụng trông vô cùng phô trương còn khí phách kia.

Anh đẩy bả vai cô, đưa cô về hướng phòng trong.

Hồ tắm tư nhân là ở ngoài trời, ngẫu nhiên có vài cánh bông tuyết chậm rãi hạ xuống mặt nước. Bên cạnh ao có hai bức tượng cá bằng đồng, từ trong miệng cá phun ra nguồn nước suối thiên nhiên cuồn cuộn không ngừng hắt hơi nóng.

Park Seol Ah lập tức quên đi sự ngại ngùng khi hai người không mặc chút gì trên người, cô hưng phấn chạy chậm đến bên hồ, vươn chân từ từ bước vào.

"A...wow..."

Cô thoải mái nức nở một tiếng, dùng một tay cột mái tóc thành một búi củ tỏi nhỏ trên đầu.

Nước suối ấm áp nháy mắt bao vây toàn thân cô, âm nhạc trang bị từ trong bụi cỏ nhẹ nhàng vang lên, phát ra ca khúc "Tuyết Chi Hoa", tràn đầy cảm giác chữa lành.

Cô dựa vào bên cạnh hồ, nhìn chằm chằm tượng cá đồng có khắc hoa văn tinh tế. Đột nhiên khăn tắm trên người bị lột ra, cô sợ hãi kêu một tiếng, theo bản năng che lại cảnh xuân trước ngực, sau lưng bỗng bị dán lên một khối ngực lõa lồ. Cô quay đầu, nhìn Park Ji Min cầm khăn tắm ướt dầm dề kia ném đến bên thành hồ, kinh hoảng hỏi:

"Anh làm gì thế? Làm em sợ muốn chết!"

Cặp mắt đa tình của anh nhìn cô chằm chằm, môi liên tục dán đến bên má cô không rời:

"Ngày tốt, cảnh đẹp, không hưởng thụ chẳng phải đáng tiếc lắm sao?"

Bàn tay đẩy đôi tay che dấu trước ngực cô kia, nắm lấy bầu ngực tròn trịa, mạnh mẽ vuốt ve, thịt nhũ xuyên thấu qua khe hở ngón tay biến hóa thành nhiều loại hình dạng.

"Hức...."

Chỉ bị Park Ji Min sờ mà dưới huyệt nhỏ của cô đã tràn lan ướt đẫm.

Cô nắm bàn tay đang đặt trên eo cô kia, miệng nỉ non tên anh:

"Ji Min, Ji Min..."

Park Ji Min kiên nhẫn đáp lại từng câu, sau đó bẻ cả người cô lại, ngực anh đè ép hai luồng mềm mại của cô, trực tiếp cúi đầu ngậm lấy cánh môi cô, nhẹ nhàng cắn, đầu lưỡi vươn tới liếm láp hàm răng, rồi lại thâm nhập quấy loạn, phát ra tiếng nước chầng chậc.

Park Seol Ah đã sớm cảm giác được căn dương vật thô to dán ở dưới bụng nhỏ cô, cô duỗi tay nhẹ nhàng nhéo một chút, gợn nước bao dung khiến cô càng thêm mẫn cảm, khóe mắt cô ướt át, nhẹ nhàng nức nở bên tai Park Ji Min:

"Ji Min à, mau đi vào đi."

"Đi vào nơi nào?"

Anh nhẹ nhàng đẩy hạ thân, dùng quy đầu xoa huyệt cô, lại xấu xa cọ qua trêu chọc mà thôi.

Dưới người Park Seol Ah trống rỗng vô cùng, tay cô đặt sau gáy Park Ji Min mà vuốt ve, sau đó thở nhẹ nói một câu:

"Mau cắm vào huyệt em đi, em muốn làm tình với anh!"

Đè nặng cổ anh, cô ngẩng đầu cắn lên bờ môi dày đầy đặn của đối phương làm da đầu Park Ji Min bỗng tê dại, nắm dương vật chọc thẳng vào trong. Park Seol Ah thoải mái ưỡn vai, rồi lại dán ngực mình dính sát vào ngực Park Ji Min, bất giác cọ xát đậu đỏ trước ngực anh.

Park Ji Min đẩy mông, côn thịt thô to xanh tím ra ra vào vào trong huyệt nhỏ của cô, quanh thân bị bọt nước tràn lan kích đánh.

Hai chân Park Seol Ah theo bản năng quấn quanh vòng eo Park Ji Min, mũi chân chọc hõm eo anh, khiến anh càng dễ dàng cắm vào.

Park Ji Min cắn răng hung hăng đâm thọc, dương vật đầy gân xanh kịch liệt quấy loạn huyệt động, lúc rút ra còn tạo nên từng thớ thịt non gắt gao hút cắn thân gậy. Anh hít một hơi thật sâu, bàn tay vỗ vỗng mông vểnh trong nước của cô, âm giọng khàn khàn vang lên:

"Bảo bối kẹp chặt thật đấy."

"Hức hức..."

Park Seol Ah đáp lại anh chỉ có tiếng khóc nức nở.

Anh quá lớn.

Cô ăn không hết, anh còn ráng nhét vào sâu hơn.

Mái tóc cột trên đỉnh đầu của Park Seol Ah vì bị đâm thọc mà hơi rời rạc, cô cắn gò má mềm mại của Park Ji Min rồi lại bị anh thao đến không sức lực cắn nữa, cô căm giận dùng hàm răng cọ xát làn da anh, nhưng không biết động tác nhỏ này mang đến càng nhiều khoái cảm cho anh.

Park Ji Min nắm cằm cô, làm cô buông mặt anh ra sau đó lại cúi đầu hôn lên môi cô. Thân dưới còn đang chôn trong huyệt cô đâm chọc, anh cười thấp giọng bên tai đối phương:

"Bảo bối sao lại biết hút như vậy? Hả?"

Làn da sữa bò trắng nõn của anh như phát ra ánh sáng, tóc mái ướt át dính ở trên trán, đôi mắt thâm trầm như biển sâu khiến cô sa vào trong đó. Gân xanh ẩn hiện trên cổ anh, một nốt ruồi chu sát trên xương quai xanh mê người lại trí mạng, thu gặt lòng người.

Park Seol Ah cảm giác khí nóng dâng lên, một khoái cảm khó tả xông thẳng thần kinh, hạ thể theo bản năng co chặt lại làm Park Ji min rên lên, anh buông tha bờ môi hồng nhuận của cô, đôi tay giữ chặt eo cô, chạy nước rút mạnh mẽ.

Trong tiếng kêu mãnh liệt của Park Seol Ah, anh đem tất cả đều cho cô, tràn đầy.

-----------------

Tại một phòng rượu vang, ánh đèn vừa vặn hài hòa.

Vài cô nữ sinh Nhật Bản vây quanh ở trước bàn, cầm ly rượu gạo đang thảo luận gì đó, rồi nhìn liên tục về một góc. Nơi đó có một đôi nam nữ đang nghiêng đầu hôn nhau, nhìn qua là chàng trai nhéo cằm cô gái.

"Cậu nhìn, mau nhìn kìa, tới dám cá đó là một anh chàng cực đẹp trai."

Một nữ sinh duỗi tay chỉ về phía chàng trai, từ đầu đến chân tả:

"Mũ họa sĩ, áo khoác của dân mô tô, quần da màu đen, giày Martin, thật biết cách ăn mặc."

Cô gái hưng phấn lắc lắc cánh tay người bên cạnh, một nữ sinh khác nhỏ giọng thét:

"Cậu nhìn kìa, nhìn kìa, quai hàm khi anh ấy hôn thật là gợi cảm."

"Wowwww, nhìn bộ phận dưới quần ảnh kìa."

Một nữ sinh trong đám uống cạn ly rượu gạo:

"Kích thước không nhỏ đâu."

Vài người nhìn nhau, lộ ra sắc mặt mờ ám, sau đó đều sôi nổi thở dài.

Thật hâm mộ cô gái trong lòng anh ấy.

Anh ấy nhất định là rất thích bạn gái mình.

Vì thế khi Park Ji min lại đòi thêm cái hôn nữa, Park Seol Ah đã kịp lúc che kín môi sưng đỏ của mình, nhỏ giọng cự tuyệt:

"Không được, mệt quá đi."

"Đều là anh đang xuất lực, em mệt gì chứ?"

Anh cười nói.

Cô nhẹ nhàng nâng chân đạp lên giày Martin của anh, hung hăng nói:

"Anh còn không biết xấu hổ hả, giờ em đi không nổi đây này."

Anh không nhịn được cúi đầu trộm hôn môi đỏ đang chu lên kia:

"Ngoan nào, lát nữa ăn no xong anh sẽ đưa em về nghỉ ngơi."

"Bảo bối!"

Anh lại kêu một tiếng:

"Sang năm chúng ta lại đi Hokkaido nữa nhé!"

"Không!"

Cô lắc đầu:

"Em sắp chết rồi!"

"Vậy đi Queens Town, chỗ đó có khách sạn xây bể tắm với sân thượng, phong cảnh rất tuyệt."

"Hức, em không muốn đi bể tắm đâu."

"Cục cưng ngoan nào, em đồng ý đi mà!"

"Em không muốn!"

"Em không chịu hả?"

"Em không----a---hức----, anh đừng làm ở chỗ này, sẽ bị thấy mất."

"Góc này không ai thấy đâu."

"Hức, đừng sờ mà, em đồng ý là được, em chịu, được chưa?"

"Hì hì, cục cưng ngoan nhất, chúc mừng năm mới, cục cưng!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro